Cơ Giáp Khế Ước Nô Đãi

Chương 282




Trong khoang điều khiển, vị thuyền trưởng không dám tin tưởng mà thì thào nói “Này, điều này có thể nào … Một tòa thành vũ trụ!! Nơi đó sao lại xuất hiện một tòa thành vũ trụ?!”

Không chỉ riêng vị thuyền trưởng đó, tất cả mọi người trong phi thuyền đều khiếp sợ tột độ. Một tòa thành của quái vật xuất hiện ngay trước mắt họ, lẳng lặng huyền phù giữa không trung. Trên bức tường thành rắn chắc kia là vô số gai nhọn chỉa thẳng ra như châm chọc, nhìn qua mà tà ác vô cùng. Thỉnh thoảng lại có ngọn đèn chớp nhoáng lóe lên, giống như một lời châm chọc miệt thị đối với sự u ám quang mang của vũ trụ, lại giống như một con dã thú đang rình mồi, đã chuẩn bị sẵn nanh vuốt, chỉ chực lao ra mà cắn xé con người.

Mà điều càng làm mọi người khiếp sợ hơn chính là, trừ thành lũy trước mắt kia, vẫn còn vô số phòng tuyến vũ trụ liên miên không dứt đằng sau.

Nhìn tới dấu hiệu của bạch tuộc nhân được khắc trên những thành lũy kia, nỗi lòng của người cứng rắn nhất cũng phải nhanh trầm xuống. Thế nhưng, những người đang được hộ tống đằng sau vẫn xa xa không thể nào hình dung hết được sự khiếp sợ cùng cơn khủng hoảng mà những quân nhân cao tầng phải chịu đựng. Mới nửa tháng trước đây thôi, phiến tinh vực này vẫn còn sạch sẽ, hoàn toàn không hề có bất cứ thứ gì, chứ đừng nói đến là đống thành lũy chết tiệt này.

Không ai có thể kiến tạo một tòa thành lũy quy mô như thế này trong vũ trụ chỉ trong một thời gian ngắn được… Bọn họ gần như không thể tin được mắt mình nữa. thế nhưng sự thật vẫn là sự thật. Vật kia đang chắn ngang trước mặt họ cách đó không xa. Nếu không phải nhờ mệnh lệnh của Nguyên Tích điện hạ, bọn họ sẽ lập tức lao đầu vào chỗ đó và chắc chắn sẽ bị oanh tạc.

125 ngồi xổm trên đầu vai La Tiểu Lâu. Hai mắt nó tỏa sang mà nhìn bên ngoài, miệng phát ra tiếng khâm phục “Oaaa, khốc quá!! Tấn công xong, có thể tặng nơi này cho ta không? Ta cảm thấy mình hình như thiếu một cái kho trữ đồ như thế này ”

Ngữ điệu của nó giờ đây mang theo khẩu âm kì lạ, không được tự nhiên chút nào – gần đây nó đang ham mê giọng nói trầm trầm của một nam diễn viên chính trong bộ phim mới xem – làm bừng tỉnh không ít người. La Tiểu Lâu cũng lấy lại tinh thần, nhìn nhìn bên ngoài, mày hơi nhíu lại.

Lăng Tự thì ngẩng đầu nhìn về hướng Nguyên Tích. Trên mặt Nguyên Tích chẳng hề lộ ra nét hoảng sợ gì cả, đúng như những gì mà mọi người muốn nhìn thấy ở một vị vương tử lúc này, hắn bình tĩnh mà chỉ đạo “Dựa theo kế hoạch đã định, đột phá phòng tuyến!!”

Năm chiếc phi thuyền đều đồng thời lui lại một khoảng, đồng thời khởi động hệ thống phòng ngự cao cấp nhất.

Ở phía đối diện, quân bạch tuộc nhân đại khái đã nhận ra kế hoạch dụ địch của mình bị thất bại, rất nhanh, đại môn của thành lũy nặng nề mở ra, một chiếc cơ giáp màu xanh biếc theo đó vọt ra.

“Là cơ giáp thế hệ đầu tiên của bạch tuộc nhân” Lăng Tự nhìn chằm chằm màn hình và nói.

Nguyên Tích gât nhẹ đầu với Cáp Đồ thượng tá, thượng tá trang nghiêm làm một động tác chào theo nghi thức quân đội, xoay người đi ra ngoài. Tuy rằng có chút ngoài ý muốn, song ông cũng rất tin tưởng vào vương tử điện hạ. Nghĩ tới ba ngày huấn luyện đầy khẩn trương vừa qua, ông nhanh chóng thu lại vài phần lo lắng.

Khoang thuyền của năm chiếc chiến hạm đều mở ra, năm đội cơ giáp cũng cùng lúc bước ra.

La Tiểu Lâu thấy sáng cả mắt, mỗi đội cơ giáp có một màu khác biệt, phân ra thành các màu: xám, tím, lam, cam, xanh (nghe như 5 ae siêu nhân:>)

Năm đội cơ giáp bay ra xong, cũng không hợp lại, mà vẫn duy trì nguyên đội hình của mình.

Rất rõ ràng, đội hình này của bọn họ là đã có sự chuẩn bị trước, hoàn toàn không để ý tới những cơ giáp của bạch tuộc nhân đang lao tới tấn công, lấy một tốc độ cực mau mà nhảy vào giữa lòng địch.

Khi La Tiểu Lâu phát hiện ra rằng tầm mắt của mình chẳng thể nào đuổi kịp tốc độ của bọn họ, hắn bắt đầu thả ra nguyên lực để quan sát. Hắn càng lúc càng kinh ngạc phát hiện, mỗi chi đội cơ giáp đều xếp thành ba hàng, hành động vô cùng nhất trí với nhau. Mỗi khi có người trong đội bị công kích, cơ giáp cạnh hai bên sườn người đó đều cùng xông ra hỗ trợ phòng ngự, khiến cho tốc độ chẳng hề bị suy giảm.

Rất nhanh, năm chi đội đều rút ra những thanh gương sắc bén, lao thẳng vào trung khu của quân địch.

La Tiểu Lâu nhìn không chuyển mắt. Hắn nhanh chóng phát hiện ra rằng mục đích của năm chi đội thực ra không phải là trung khu, bởi vì, hắn phát hiện các đội vừa tấn công vừa liên kết lại với nhau, mãi cho tới khi tạo thành một hình ngũ giác thật lớn.

Trong khoảnh khắc một góc của hình ngũ giác được hình thành, giữa hai mối liên kết lại nổi lên một trận bạch quang… tiếp theo đó, một tiếng động lớn phát ra, hàng loạt cơ giáp màu trắng của bạch tuộc nhan bị bắn tung lên, hôi phi yên diệt!

La Tiểu Lâu không tự chủ được mà lộ ra vẻ kinh ngạc cùng kính nể! Đây là phối hợp chiến! kế hoạch của Nguyên Tích thực ra chính là phối hợp chiến! Không thể không nói, loại tác chiến này cực kì thích hợp với hoàn cảnh chiến đầu hiện tại. Số lượng cơ giáp của bạch tuộc nhân rất nhiều, lại khó có thể đánh vỡ được hành động của năm tiểu đội phối hợp lại cùng nhau. Vầng sáng chói mắt kia chính là hiệu ứng của hàng hoạt hạt pháo cùng lúc bắn ra. Trong khoảng không vũ trụ hắc ám như thế này, vầng sáng ấy đã đem lại cho mọi người vô số kinh hỉ cùng hy vọng.

Mọi người trong phi thuyền khẩn trương mà nhìn bên ngoài, các ngón tay nắm chặt lại bên người, mang theo lo lắng, mang theo hưng phấn … không ít người đã bắt đầu yên lặng chắp tay cầu nguyện… vì những chiến sĩ đang chiến đấu ở bên ngoài, vì đế quốc anh dũng bất khuất…

Trong trời đêm, năm chiến đội năm màu sắc tươi đẹp, giống như một dải ánh sáng lưu quang sặc sỡ xẹt qua, không ngừng bộc phát lên bạch quang chói ngời của ly tử pháo… tách ra lại hợp, lại tách ra, lại hợp lại. các đội phối hợp với nhau vô cùng ăn ý và hoàn mỹ… Hơn thế nữa, mỗi lần bạch quang bùng lên là một lần tánh mạng của vô số địch nhân đã bị đoạt đi. Nếu nói số lượng cơ giáp của bạch tuộc nhân là gần vạn cái, của nhân loại chỉ không quá hai ngàn … dù gấp năm lần về số lượng, bạch tuộc nhân cũng chẳng dễ chiếm được chút tiện nghi nào.

Xa xa ở tầng thành lũy cao nhất, một thủ lĩnh bạch tuộc nhân sắc mặt âm trầm, chậm rãi nâng lên một cánh tay, phất mạnh ra đằng sau. Chớp nhoáng, một cái xúc tua màu đen lóe lên bắn mạnh ra. Đối diện với cái phất tay đấy là một bạch tuộc nhân khác, cách xa tầm mười thước.. Hắn bị cái xúc tua đen kia hung hăng tát mạnh một cái vào mặt. Chỉ trong nháy mắt, cái xúc tua đen đó lại thu về trong tay áo. Tên thủ lĩnh bình tĩnh đeo vào cái bao tay trắng, nhìn về phía người bị hắn bạt tai đến nỗi ngã dạt xuống đất, lạnh lùng nói “Phế vật! Đây là quân đội của ngươi sao?!”

Người bị đánh ngã không dám không thừa nhận, vội vã đứng lên, lại khôi phục tư thế cung kính như ban đầu… Trong lòng hắn lúc này dị thường buồn bực. Đây cũng không thể trách hắn được. Bọn họ rất ít khi đối mặt với kiểu chiến đấu theo đội hình thế này … Đối thủ lần này, cường đại hơn những kẻ khác rất nhiều.

Tên thủ lĩnh cao lớn lại hừ một tiếng, ra lệnh cho một kẻ khác gần đó “Đưa đội thứ hai ra. Những kẻ kia, toàn bộ bắt sống, ta muốn đích thân xử trí bọn chúng”. Vừa nói, cái lưỡi kì dị của hắn khẽ liếm môi dưới, một bộ dáng thèm thuồng, hai con ngươi ánh lên thích huyết quang mang cùng ác ý cực độ.

Kẻ được nhận lệnh nhanh chóng quỳ gối xuống đáp lại rồi xoay người rảo bước đi ra ngoài.

Mọi người trong phi thuyền đang vui mừng khôn xiết thì đại môn xa xa của thành lũy lại một lần nữa mở ra, một đội ngũ cơ giáp màu lục chỉnh tề bay ra ngoài.

Thuyền trưởng bên này rụt mạnh con ngươi, khẩn trương nói: “Điện hạ, bạch tuộc nhân tiến hóa ra rồi!”

Nguyên Tích như trước bình tĩnh mà gật đầu, tầm mắt chuyển sang hướng Athes. Athes trong mắt hiện lên sự kích động vô cùng, không cần Nguyên Tích nói gì đã nhanh chóng giơ tay chào theo nghi thức quân đội “Điện hạ, chiến đội thứ hai đã chuẩn bị xong”

“Đi đi, mấu chốt lần phá vây lần này, là do các ngươi”

“Dạ, rõ!”

La Tiểu Lâu không dám tin mà nhìn Athes, dưới tình thế nghiêm trọng thế này mà Nguyên Tích lại lựa chọn để Athes dẫn đội… Athes khi bước qua La Tiểu Lâu, nhìn thấy ánh mắt của hắn, trên mặt lộ ra một nụ cười sáng lạn như ánh mặt trời rồi sau đó lưu loát mà bước đi.

La Tiểu Lâu đáy lòng thắt lại, nhưng càng là vì kích động thay cho bạn hữu. Hắn biết, đây là thứ mà Athes luôn theo đuổi. Thứ Athes muốn, cuối cùng cũng đến rồi … giờ phút chiến đấu vì người mà bản thân coi trọng!

Với sự gia nhập chiến cuộc của cơ giáp màu lục của địch, chiến đội ngũ sắc của ta bắt đầu bị đánh lộn xộn, thế công không khỏi bị trì hoãn, thậm chí trong khoảng thời gian ngắn cũng đã bắt đầu xuất hiện tình huống nguy hiểm. Chiến trận ban đầu được bày ra là lấy mau đánh chậm. Nếu tốc độ của bọn họ bị chậm lại, đương nhiên khó mà địch được với số lượng lớn địch nhân thế kia… tình cảnh đương nhiên trở nên vô cùng nguy hiểm.

Đúng lúc này, khoang thuyền bên này cũng lại lần nữa mở ra, một đội ngũ cơ giáp khác cũng nhanh chóng bay ra.

Ánh mắt mọi người một lần nữa bị kinh diễm: màu đỏ! Cả đội đều là cơ giáp màu đỏ như lửa, ước chừng có một ngàn chiếc. Đối lập với hai ngàn cơ giáp lục sắc mà bạch tuộc nhân phái ra, số lượng chiến sĩ bên này trong hoàn cảnh vốn ít ỏi, nếu đã phái ra hơn một ngàn cơ giáp chiến sĩ, hơn nữa còn là sinh vật cơ giáp cao cấp hơn một bậc so với đội đằng trước … có thể thấy quân đội không hề có ý xem nhẹ bạch tuộc nhân đã tiến hóa.

La Tiểu Lâu lại nhẹ liếc Nguyên Tích một cái. Cho dù hắn chưa từng xem qua kế hoạch tác chiến của Nguyên Tích, nhưng cũng biết đại khái nhân số chiến sĩ trên phi thuyền có là bao nhiêu. Đã có ba nghìn người xuất chiến… nói cách khác, phi thuyền gần như không còn cơ giáp chiến sĩ nào.

Phía sau lưng gần như không có người phòng thủ … nhưng nhìn khuôn mặt bất động như tạc nghiêng nghiêng của Nguyên Tích, La Tiểu Lâu không hiểu sao cảm thấy yên tâm vạn phần.

Sau khi chiến đội của Athes gia nhập chiến trường, bọn họ trực tiếp ra tay đối phó cơ giáp lục sắc, làm cho ngũ sắc chiến đội có thời gian thở dốc.

Trong khi lục sắc cơ giáp của bạch tuộc nhân bị kiềm chế, ngũ sắc chiến đội nhanh chóng chỉnh đốn lại đội ngũ một chút, sau đó bắt đầu dùng chiến trận tiếp theo.

Cơ giáp màu đỏ bay đầy trời, giống như những đóa hoa lửa màu đỏ, nở rộ ở trên nền trời đêm. Nếu nhìn kĩ, thậm chí có thể phát hiện, những ngọn lửa này có hành động của riêng mình.

Đây đồng dạng là chiến trận, là chiến trận thứ hai, là chiến trận chuyên dùng để đối phó với bạch tuộc nhân biến dị. Chiến trận này còn được chia nhỏ hơn cả trước. Mỗi ba người là có thể hình thành một cái tiểu đội, chỉ cần đối phó xong một biến dị bạch tuộc nhân là có thể nhanh chóng chuyển sang tập kích một bạch tuộc nhân khác gần bọn họ nhất… hơn nữa, trong một tiểu đội, có người chịu trách nhiệm công kích, có người chịu trách nhiệm phòng thủ, người còn lại chịu trách nhiệm trợ giúp.

Cuộc chiến đã chuyển sang thế giằng co… ban chỉ huy quân bộ hiểu được, Nguyên Tích đã trù định ổn thỏa một kế hoạch mà bọn họ nghĩ là hoàn mĩ nhất, nhưng bọn họ cũng đều không nghĩ tới, chiến lực của địch mạnh đến như vậy.

May mắn là, lực sát thương của kiểu tấn công đồng đội này vô cùng kinh người, nếu không có bất ngờ gì xảy ra, tỷ lệ thắng của bọn họ rất lớn, tất cả chỉ là vấn đề thời gian…

Trên thành lũy cao nhất, thủ lĩnh bạch tuộc nhân càng ngày càng sa sầm sắc mặt… ngay khi hắn đang định ra lệnh điều chỉnh kế hoạch, máy tín hiệu trước mặt đột nhiên vang lên. Hắn nhanh chóng tiếp được, sau đó im lặng mà nghe…

Cuối cùng, trên gương mặt tên chỉ huy lộ ra một nụ cười đầy quỷ dị “Hắn thế mà lại ở đây? Xem ra quyết định ở đây hai ngày của ta thực sự đáng giá. Không thành vấn đề! Ta sẽ tự tay bắt lấy hắn, cả người mà cấp trên muốn có nữa”

Thủ lĩnh bạch tuộc nhân nói xong, xoay người đi ra ngoài. Nhìn hắn lấy ra nút không gian, những người phụ trách từng thành lũy đứng sau đều đổi sắc măt. Chỉ huy thế mà lại muốn đích thân ra tay? Nhưng mà … trong lòng hắn cũng trầm tĩnh lại.. chỉ cần chỉ huy ra tay, chiến trận chắc chắn sẽ nghiêng về phía này, không còn tình trạng giằng co thế này nữa.

Chiến thuyền bên này, Nguyên Tích ngước nhìn màn hình lớn, cũng đứng dậy, vỗ vỗ Lăng Tự “Nơi này giao cho cậu”

Lăng Tự gật gật đầu, đang muốn nói gì đó, giọng nói run run của thuyền trưởng nhanh chóng truyền đến “Điện hạ! … trắng… cơ giáp màu trắng!”

Cơ giáp màu trắng của bạch tuộc nhân… không phải bọn họ chưa từng thấy qua.. nhưng số lần thấy được cực kì nhỏ, hơn nữa, mỗi lần cơ giáp màu trắng xuất hiện, đều đồng nghĩa với thương vong thật lớn. Có thể nói, cơ giáp màu trắng, chính là cơ giáp cao cấp nhất của bạch tuộc nhân biến dị cấp cao nhất… nếu so với bên này, nó giống như là thủ lĩnh … sức chiến đấu của nó cường đại đến mức khiến người người đều tin tưởng nó là thủ lĩnh…

Về phần sinh hóa thú … do chỉ mới xuất hiện có một lần, hơn nữa hoàn toàn không có tư liệu, không thể phân tích được… vì để ổn định quân tâm, đây vẫn còn là cơ mật cấp cao nhất của quân bộ.

Nguyên Tích hơi khựng lại, nheo mắt nhìn về phía màn hình lớn. Chiếc cơ giáp màu trắng của địch nhân vừa được nhắc tới kia đã bay vào giữa chiến trận, trong chớp mắt, dùng một tốc độ khủng khiếp đánh lùi ba nhóm chiến đấu nhỏ, thậm chí làm tổn hại nghiêm trọng hai cơ giáp màu đỏ… hai cơ giáp đó may mắn được đội hữu cứu trở về.

Sauk hi thoải mái xử lý ba chi đội công kích màu đỏ của đế quốc, cơ giáp màu trắng lẳng lặng đứng ở không trung, sau đó quay mặt hướng về phía năm chiếc chiến thuyền, đồng thời, màn hình lớn của năm chiếc chiến thuyền nhanh chóng hiện ra hình ảnh của nó, cùng với một thông điệp “Vương tử điện hạ của đế quốc, ta biết ngươi ở trên phi thuyền, ta biết ngươi là một trong những kẻ mạnh nhất của nhân loại. Ngươi có dám đi ra đây, đấu một trận với ta không?”