Cơ Giáp Khế Ước Nô Đãi

Chương 243: Làm khó




Nguyên Tích sửng sốt, Mặc Gia công tước nói tiếp “Tuy rằng Theles chúng tôi không là‘người dẫn đường’ của các vị, nhưng tôi nghĩ, Nguyên Tích điện hạ cùng vương tử phi đây cũng là người đại nghĩa, chắc chắn sẽ chú trọng đến tình hữu nghị giữa các cấp văn minh đúng không?”

Nguyệt Thượng không chuyển mắt mà nhìn Nguyên Tích, vẻ mặt mang theo một tia trong trẻo nhưng lạnh lùng, tựa hồ cũng không có cái gì gọi làáy náy, nhưng Tô Lan thì nghiêng đầu, chỉ nhìn Mặc Gia công tước bên kia.

Nguyên Tích nhíu mày, La Tiểu Lâu cúi thấp đầu như đang suy xét, đến khi Nguyên Tích đan định nói thìLa Tiểu Lâuđã trả lời “Được”.

Mặc Gia công tước kinh ngạc mà nhìn La Tiểu Lâu, chậm rãi nói “Như vậy, không biết vương tử phi điện hạ định giá là bao nhiêu?”

“Ba nghìn năm trăm vạn…”

“Khoan đã!” Nhã Phỉ Nhĩác ý mà mỉm cười, chọn lông mày mà liếc nhìn La Tiểu Lâu một cái “Ta nghe nói, ngươi đãđi một lần rồi, nói cách khác, giá này ít nhất cũng phải giảm đi một phần ba”

La Tiểu Lâu dừng một chút, hỏi ngược lại “Nếu Nhã Phỉ Nhĩ tiểu thư đãđiều tra rõ ràng như vậy, hẳn tiểu thư cũng biết tôi mới chỉ đi khảo sát thành phần khoáng sản cùng mật độ phân bố của nó mà thôi, chưa tiến hành khai thác đúng không?”

Nhã Phỉ Nhĩ hừ một tiếng “Vẫn là mất đi một phần cơ hội khai thác. Giá nên làm ra sự điều chỉnh tương ứng mới phải”.

“Tôi cũng không định bán cho các vị”La Tiểu Lâu ngăn lại Nguyên Tích đang nghiêm mặt định lên tiếng, không chút hoang mang mà nói.

“Ngươi cũng thật thức thời, biết đem nó tặng cho chúng ta” Nhã Phỉ Nhĩ ngẩn người, lập tức cười lạnh nói.

“Như lời của công tước, An đế quốc chúng ta cũng phi thường coi trọng tình hữu nghị giữa các cấp văn minh. Nhưng mà, tôi làm như vậy, kỳ thực cũng có thể xem như là cóđi có lại”. La Tiểu Lâu nhìn mặt bốn người đối diện đều trở nên sửng sốt, nở nụ cười “Tôi nghe nói bằng hữu của công tước mua được miếng đất số hai mươi tám, vừa lúc, tôi cũng phi thường hứng thú với miếng đất đó. Không biết, bằng hữu của công tước có thể bỏ thứ yêu thích của mình được hay không?”

Vì miếng đất số hai tám, 125 đã sớm cóý cướp đoạt của Tô Lan cùng Du Phách, thậm chí lải nhải đến độ La Tiểu Lâuđau hết cả đầu. Không nghĩ tới, bọn họ lại tự dâng mình đến cửa.

Tô Lan đầy ủy khuất mà nhìn về phía Nhã Phỉ Nhĩ, Nhã Phỉ Nhĩ thì vỗ vỗ nàng ta, lạnh lùng mà nhìn về phía La Tiểu Lâu“Ngươi thực nghĩđây là chỗ ngươi có thể đàm điều kiện sao? Đừng quên, nơi này làTheles…”

Đúng lúc này, cánh cửa bỗng bị đẩy mạnh ra, Graham công tước xuất hiện trước cửa.

Mặc Gia công tước khó chịu mà nhìn về phía người mới tới “Graham công tước, ngài vội vội vàng vàng lại đây làm gì vậy? Có việc gì gấp sao?”Đây chính là dinh thự tư nhân của hắn ở trong hoàng cung, cho dù cùng là công tước nhưng nếu không có sự cho phép của hắn, cứ xông vào như vậy, cũng là thể hiện sự không tôn trọng hắn.

Graham trực tiếp nhìn về phía Mặc Gia công tước, nhanh chóng nói“Sao ư? Toàn bộ hình ảnh trong phòng này hiện đang được chiếu trong tất cả các yến phòng, khách phòng, ôngđây làđịnh chiếu phim về hội nghị luân lý miễn phí cho tất cả mọi người xem ư?” Bây giờ, tất cả những ai đến tham gia hội nghị lần này, kể cả A Địch Tác bệ hạ cùng Thánh Kiệt Lạp NhĩĐức vương tử, đều đang nhìn hình ảnh ba chiều về chính căn phòng này ngay tại đại sảnh. Vì mặt mũi của Theles, hắn không thể không chạy tới đây mà nhắc nhở vị công tước – nhân vật chính –này một câu.

Lời này vừa ra, sắc mặt Mặc Gia công tước thoáng cái thay đổi, hai người nữa cũng có nét mặt rất khó xem đó là Nhã Phỉ Nhĩ cùng Tô Lan.

Mặc Gia công tước nghiến răng nghiến lợi quát “Ba Lý, sao lại thế này?”

Một thị vệ canh ở cửa có thắt lưng màu trắng với gia huy hình lá phong cuống quýt mà khom lưng xuống “Thần lập tức đi điều tra”.

Mặc Gia công tước híp mắt nhìn về phía đối diện, La Tiểu Lâu cũng là biểu tình khiếp sợ, như vậy, muốn nói là bọn họ giở trò quỷ đều có chút khó khăn.

“Ca, chúng ta đổi phòng khác…” Nhã Phỉ Nhĩ lập tức nói.

“Cứ ở trong này nói” Mặc Gia công tước thật muốn đạp cho đường muội này một cái. Đổi phòng khác? Phòng khác thì chẳng lẽ không có bị thế này sao? Màđổi thì chẳng phải là tạo cớ để mọi người ngờ vực vô căn cứ, chuyện của bọn họ chẳng lẽ là chuyện mờ ám đến nỗi không thể gặp người sao?

La Tiểu Lâu kỳ thực không biết chuyện phòng này đã bị phát sóng trực tiếp, sau khi hết kinh ngạc mới nhớ đến 125 ban nãy bị Nguyên Tích lấy đi, cuối cùng cũng hiểu rõ ràng. Được rồi, tuy rằng có chút phúc hắc, nhưng cũng giúp được cậu rất nhiều.

Tiếp tục câu chuyện, Mặc Gia công tước lãnh đạm nói “Được, tôiđồng ý, quyền khai thác hai khối thổ địa có thể đổi cho nhau. Ngược lại, nếu vương tử phi điện hạ đã khảo sát kĩ mạch khoáng sản ở nơi đó, không bằng đem những tư liệu ấy cùng đưa cho bằng hữu của tôi?”

La Tiểu Lâu ngẩn người, cũng may hắn có bảo 125 thuận tay mà vẽ lại biểu đồ phân bố khoáng sản, bằng không bây giờ thực phiền toái “Đương nhiên, nhưng ta cũng có chút chuyện muốn thỉnh giáo Nhã Phỉ Nhĩ tiểu thư, không biết tại sao tiểu thư biết miếng đất tôi mua được quyền khai thác lại có loại khoáng sản mà bằng hữu các vị cần?”La Tiểu Lâuđương nhiên biết, trong miếng đất kia có vài loại khoáng sản có số lượng không sai.

Nhã Phỉ Nhĩ kiêu ngạo vênh mặt “Có gì khóđâu, là một cái nô lệ chịu trách nhiệm gián tiếp thu mua tài liệu của ta nói”.

La Tiểu Lâu nhướng mày “Nô lệ?”

Nhã Phỉ Nhĩ nhíu mày, tuy rằng không muốn trả lời La Tiểu Lâu, nhưng ngại ánh mắt nghiêm nghị của đường huynh, cuối cùng vẫn sai một người thị vệ ở cạnh cửa “Đem Berg lại đây”.

Không lâu sau, một cái thân ảnh dơ gầy xuất hiện ở trong phòng. Bộ dáng khúm núm lại đầy đáng khinh làm tất cả mọi người đều nhíu mày, nhất là Mặc Gia công tước, Nguyệt thượng cùng Nguyên Tích.

Mà ngay cả chủ nhân của hắn – Nhã Phỉ Nhĩ–đều là một bộ đầy chán ghét.

La Tiểu Lâuđánh giá người này một lát sau đó mới hỏi “Làm sao ngươi biết miếng đất kia có khoáng thạch đáng giá? Ngươi rất thành thạo việc phân tích địa hình?”

Berg lén nhìn Nhã Phỉ Nhĩ một cái rồi mới lên tiếng “Phân tích địa hình? Tôi không biết cái đó, chỉ là theo chủ quản ra ngoài mua tài liệu nhiều năm, các loại địa phương đều đãđi qua, thậm chí ngay cả bên chỗ mấy người cũng đi vài lần rồi… cho nên … nên là khi nhìn đến những bản vẽ đó, tôi cảm thấy được, cảm thấy nơi đó nhất định có quặng mỏ phong phú”.

“Ngươi quả nhiên không đoán sai, thực tế nơi đó có quặng Lam Ngọc khá phong phú. Ngươi làm ta tổn thất không nhỏ đấy”. La Tiểu Lâu lắc lắc đầu, nói.

Mắt Tô Lan cùng Nhã Phỉ Nhĩđều sáng rực lên, giá trị của Lam Ngọc, dù ở Liên bang hay làTheles, đều là có giá cực cao. Chỉ riêng điểm này thôi, chắc chắn đáng giá hơn ba ngàn vạn kia.

Sắc mặt La Tiểu Lâu trầm xuống, nói với Nhã Phỉ Nhĩ“Một câu nói của hắn làm hại tôi tổn thất không nhỏ, hơn nữa, quyền khai thác mảnh đất của tôi quý hơn một chút so với mảnh số hai tám, cho nên, tôi hy vọng, có thêm tên nô lệ này”.

Tên Berg kia nghe xong, lập tức hung hăng trừng mắt La Tiểu Lâu mấy lần, sau đó quay đầu về phía Nhã Phỉ Nhĩ, cúi gần như đập xuống đất, vẻ mặt cầu xin Nhã Phỉ Nhĩđừng đáp ứng.

Nhã Phỉ Nhĩ bây giờ đang muốn lập tức cùng La Tiểu Lâu trao đổi quyền khai thác, làm sao rảnh để lo lắng cho một tên nô lệ không ra hình người.

Mà ngay cả Mặc Gia công tước, sau khi cân nhắc đến giá trị sử dụng của tên nô lệ này xong, cũng không nói gì. Cuối cùng, Nhã Phỉ Nhĩ bị tiếng khóc của Berg làm phiền, đẩy hắn sang phía La Tiểu Lâu ngay lập tức “Được, đổi đi. Nhưng thật không nghĩ tới tâm lý trả thù của vương tử phi điện hạ đây cũng mạnh thế”. Dù sao, bọn họ cũng gây khó dễ cho La Tiểu Lâuđủ rồi, buộc hắn phải giao ra quyền khai thác một miếng đất đáng giá chưa từng được khai thác qua.

La Tiểu Lâu cũng không thanh minh gì cho thanh danh của mình cả, chỉ đơn giản màđem giấy chứng nhận quyền khai thác cùng bản vẽ phân bố khoáng sản giao cho Du Phách, lại nhận từ tay Du Phách giấy chứng nhận quyền khai thác của mảnh đất số hai tám.

Mặc Gia công tước nghĩđến việc bị truyền hình trực tiếp, việc cũng đã bàn xong, trong lòng thoáng thả lỏng, thở ra một hơi, hướng về phía mọi người phất phất tay, chính mình thì đi trước.

La Tiểu Lâu cùng Nguyên Tích liếc nhau, cùng đi ra ngoài. Lần này, không có ai ngăn lại bọn họ. Khi đi ngang qua phòng khách, Thánh Kiệt Lạp NhĩĐức cười cười dõi theo La Tiểu Lâu nửa ngày. Đến tận khi ra đến đại môn, sau lưng La Tiểu Lâu vẫn còn cảm thấy lạnh lạnh. Cảm giác bị một dã thú nhìn chăm chú thật không tốt đẹp gì.

Ra tới bên ngoài, Hạ Táđạp Berg một cước, sau đóđem hắn khóa lại, kéo đi theo sau Nguyên Tích cùng La Tiểu Lâu.

Mấy người bọn họ rất nhanh đã về tới chỗ ở. Road lặng lẽ lại gần hỏi La Tiểu Lâu“Điện hạ, ngài mang một tên như vậy về làm gì? Đây chẳng qua là nô lệ mà thôi, thông tin hắn biết có khi còn ít hơn cả tư liệu trên mạng. Bây giờ chúng ta đã gia nhập Cộng đồng văn minh cùng với Hệ thống mậu dịch rồi, đã có thể tự mua tư liệu cần thiết”.

La Tiểu Lâu liếc nhìn bóng dáng gầy còm của Berg một cái “Tôi muốn chính là hắn. Anh nghĩ xem, bằng một cái bản đồ đã có thể phán đoán ra vị tríđịa lý, sự mẫn cảm của hắn đối với địa hình nhiều đến thế nào? Những dạng địa hình hắn đãđi có biết bao nhiêu? Hơn nữa, chính hắn nói qua, hắn đã từng đi đến chỗ chúng ta”.

“Bây giờ, chiến tranh đang nổ ra ở biên cảnh, địa hình rất phức tạp, tôi xem qua bản đồ nơi đó, rất nhiều tiểu hành tinh không có người ở, cho dù là mang theo bản đồ, cũng sẽ có chỗ không được ghi chép đầy đủ. Nhưng nếu mang theo hắn,hắn có thể giúp ích rất nhiều cho Nguyên Tích”.

Road sửng sốt, lập tức nỏ nụ cười “Xem ra vương tử điện hạ sẽ phải chịu đựng cái tên đáng ghét kia rồi”.