Cơ Giáp Khế Ước Nô Đãi

Chương 180: Phát triển




125 bỗng nhiên dừng động tác, tuy không xoay người lại nhưng lỗ tai rõ ràng đã vểnh lên.

“Hừ, sao ngài lại xin lỗi với ta? Ngài là người nuôi ta, chẳng phải là cơ giáp cấp dưới của ta, hơn nữa, ngài phạm lỗi sai gì hay sao?” 125 rầm rì nói.

Khóe miệng La Tiểu Lâu hơi chút run rẩy. Chẳng cần hỏi cũng biết cách nói năng này là học từ ai. Loại ngôn từ đầy hờn dỗi lại kiêu ngạo thế này thì ngoài phong cách của Nguyên Tích ra thì còn ai vào đây nữa.

“Đương nhiên, ta cũng không thấy là ta làm gì sai, dù sao, rơi vào nơi này cũng không phải là ý nguyện ban đầu của ta” La Tiểu Lâu cười sờ sờ cái đầu to màu xanh của 125 “Ta chỉ là muốn nói, thực xin lỗi, ta không phải là ‘người kia’ – nhiệm vụ của ngươi là bảo hộ dị thú thực sự để hắn thức tỉnh, nhưng mà, ta không phải hắn, ta chỉ là một con người của thời xưa xưa lắm, xin lỗi vì trước đây không nói cho ngươi biết, nhiệm vụ của ngươi không hoàn thành được. Nhưng mà, ta thật hạnh phúc vì được biết Nguyên Tích, cả ngươi nữa. Với ta mà nói, ngươi cùng Nguyên Tích đều là những người rất quan trọng, cục cưng ạ”

Lúc nghe được câu đầu tiên, 125 hơi có chút cứng ngắc, nghe đến đoạn sau thì người chậm rãi thả lỏng, nhưng nó vẫn cố gắng duy trì ngữ điệu đầy kiêu ngạo “Đúng thế, ta không hoàn thành được nhiệm vụ, đối với một con thú có trí thông minh nhân tạo như ta, đả kích này làm tổn thọ rất nhiều đấy, cái này nói ra ngươi cũng không hiểu đâu – vì bù lại tổn thất tinh thần này của ta, ta quyết định, ngươi phải tiếp tục dưỡng ta!” Vừa thanh thở về số phận, 125 vẫn không quên giải quyết vấn đề chỗ ở cho chính mình.

“A… ta thật là một trận dị thú cơ giáp đầy bất hạnh!!! Không được đi theo bảo hộ chủ nhân, mà ngay cả mệnh lệnh chủ nhân để lại cũng không thể hoàn thành… chủ nhân an bài yêu cầu thăng cấp cho ta, cuối cùng ta lại thất bại … có lẽ hắn sẽ không muốn nhìn thấy … ta nữa..”. 125 dùng giọng điệu đầy bi thương mà than theo làn điệu cải lương, than xong, cái đuôi cũng đau đớn mà nằm im lìm trên mặt đất. Bóng dáng một mảnh thê lương.

“Ừ, đúng thế” La Tiểu Lâu cũng cảm thán.

“Đúng vậy, có lẽ ta sẽ bị vứt bỏ … ngươi nói cái gì?!” 125 vốn đang định tiếp tục khóc lóc để tranh thủ sự đồng tình, chưa kịp phản ứng lời của La Tiểu Lâu, lúc tỉnh ra, lập tức nhảy dựng lên, không dám tin mà hô to “Trời ơi, làm sao ngươi có thể như thế chứ, sao có thể vô tình mà bỏ qua một con cơ giáp đáng thương như ta, lại còn bỏ đá xuống giếng nữa chứ…”

“Đúng thế mà, ngươi đáng thương như vậy, lại không hoàn thành được nhiệm vụ, chẳng lẽ đây không phải là sự thật sao? Nhưng mà thực ra, việc ngươi không hoàn thành được yêu cầu thăng cấp làm ta rất vui, ta thích loại tính cách này của ngươi hơn. Hơn nữa, ngươi còn giúp được cho ta không ít việc mà, dù ngươi cũng có lúc gây rối hoặc ngáng chân, nhưng xét về tổng thể, vẫn là rất hữu dụng”. La Tiểu Lâu gian xảo cười, nói.

125 há to mồm nhìn, tựa hồ lại có chút phản ứng không kịp, hai giây sau, cái mặt xanh biếc của nó tựa hồ hiện lên một màu đỏ đầy khả nghi, nó vặn vẹo cái đuôi, ngượng ngùng mà nói “Hừm, là thế sao, ta hiểu được, ta có rất nhiều ưu điểm mà. Khụ, kỳ thực, ngươi cũng không tồi đâu, chế tác hộp năng lượng cho ta, tặng ta quà, cho ta một giường nhỏ, rồi còn có nhiều thứ sáng loáng trong suốt nữa … ngươi còn cho ta nữa đúng không?” Nói tới đây, giọng của 125 không tự giác mà thủ thỉ.

Bỗng nhiên, 125 phát hiện, việc mình không hoàn thành nhiệm vụ cũng không phải là quá xấu. Vạn nhất ‘La Tiểu Lâu’ trước kia là kẻ xấu tính, cái gì cũng không cho nó, mỗi ngày còn quơ roi nô dịch nó thì sao?

Nghĩ đến đây, 125 đánh cái rùng mình, quyết định vô luận như thế nào, cũng sống chết lưu lại. Nó xuất ra một bộ dạng đàm phán hợp tình hợp lý “Ân, được rồi, cho dù ngươi không phải dị thú thực, ngưng vì ngươi đã chiếm lấy thân thể dị thú này rồi, tóm lại, ngươi vẫn là người ta được gửi nuôi, ta vẫn sẽ giám thị ngươi! Ngươi phải chịu trách nhiệm dưỡng ta, yêu ta, quan tâm ta và … gì gì đó nữa”

“…” La Tiểu Lâu chợt phát hiện, có lẽ, thứ 125 tuyệt đối không cần chính là an ủi.

Giải quyết được khúc mắc giữa mình và 125, La Tiểu Lâu không còn gì băn khoăn nữa mà leo lên giường đi ngủ. Đến tận sáng hôm sau, Nguyên Tích trở về, nhìn thấy La Tiểu Lâu ngủ vừa hương vừa ngọt, còn có cả 125 nằm dài phơi cái bụng, trong lòng Nguyên Tích cảm thấy an tâm cùng ghen tị, đồng thời hắn cảm thán: trước kia cũng rèn luyện nhiều đêm không ngủ, đến bây giờ mới thấy việc ngủ đúng là một thứ đầy tốt đẹp.

Việc kết hôn rốt cuộc sẽ làm nam nhân sa đọa đến mức nào nữa đây, chả trách mà phụ thân vô luận thế nào cũng không muốn tăng ca.

La Tiểu Lâu bị thô lỗ đánh thức, mơ mờ màng màng nói “Ngươi thật không định nghỉ một lát sao? Chúng ta còn thừa năng lượng thạch mà”

Nguyên Tích hừ một tiếng, liếc cổ áo thùng thình của La Tiểu Lâu, liếm liếm môi nói “Không, chúng ta xuất phát luôn bây giờ.”

Ra đến cửa, họ gặp Lý Kiệt cùng Tiểu Kiều cũng đang định xuất môn. Bây giờ Tiểu Kiều vẫn giả nam, mặc nam trang nhưng do tập cổ võ nhiều, ngay cả cách đi đường của nàng cũng bắt đầu giống nam tử chân tay thô kệch.

Lý Kiệt cười cười chào hỏi, nghĩ đến cái gì, hỏi “ Nguyên Tích, xế chiều nay ta muốn đi sâu vào khu vực trong cùng của khu khai thác năng lượng thạch bậc một, năng lượng thạch ở nơi đó nhiều, ngươi có muốn đi cùng chúng ta không?” Lý Kiệt có hảo ý, hắn cảm thấy hiện tại mình cùng Tiểu Kiều cũng bắt đầu kiếm được càng nhiều năng lượng thạch, hẳn là nên chiếu cố đến hàng xóm của mình một chút. Hơn nữa, tư chất của Nguyên Tích rõ ràng là hạng nhất. Ngày đó Nguyên Tích bỏ đi, hắn nghe nói Eva bị mấy vị gia gia cùng trưởng bối mắng, khóc lóc chạy tới phụ gia ở khu B giải sầu.

Kỳ thực Y gia vẫn có ý mời Nguyên Tích trở lại, nhưng Lý Kiệt lần nữa nhắc rằng hắn đã thử qua, Nguyên Tích vẫn không có chút ý định nào, lúc này Y gia mới đành từ bỏ.

Tiểu Kiều ở một bên cũng nói “Đúng thế, Nguyên đại ca, không bằng chúng ta cùng nhau đi, hợp tác như vậy có thể nhanh hơn một ít”

Rõ ràng Nguyên Tích đã động tâm, càng nhiều người La Tiểu Lâu sẽ càng an toàn. Nhưng nghĩ đến lời dặn dò của Ly Tác hôm qua, do dự hai giây mới nói “Mấy ngày nay ta có chút việc, chờ một tuần nữa, ta cùng đi với các ngươi”

Lý Kiệt thẳng thắn mà đáp “Được, đến lúc đó ta sẽ gọi các ngươi”

Hai nhóm người cùng đi ra, Nguyên Tích cùng La Tiểu Lâu dựa theo kế hoạch mà tìm một chỗ không người khai thác năng lượng thạch.

Hôm nay, La Tiểu Lâu vừa tập luyện chải vuốt sợi nguyên tử vừa cố ý quan sát động tác của Nguyên Tích, hắn cảm thấy lý do mà Nguyên Tích cự tuyệt yêu cầu của bọn Lý Kiệt rất có thể là bởi Nguyên Tích vẫn đang trong giai đoạn luyện tập cổ võ thôi.

Quả nhiên, Nguyên Tích không giải quyết mấy con thú canh giữ năng lượng thạch một cách đầy sắc bén và nhanh chóng như trước đây nữa, động tác của hắn chậm hơn nhiều, lại quỷ dị, La Tiểu Lâu thật không hiểu tại sao Nguyên Tích lại làm cái động tác như thế nữa.

Rất nhanh, La Tiểu Lâu nhân ra, động tác của Nguyên Tích tuy chậm, nhưng hung thú bảo hộ năng lượng thạch không hề làm gì được Nguyên Tích, đầy phẫn nộ mà rít gào.

Nguyên Tích lại không đổi sắc mà đi vòng quanh con thú, thỉnh thoảng lại tung một kích làm con thú bị thương nghiêm trọng, cho dù động tác có chậm, nhưng thời gian giết chết một con thú cũng không quá dài.

Tiếp đó, con thứ hai, thứ ba, đến tận con thứ năm, động tác của Nguyên Tích càng ngày càng thuần thục, từ chậm đến nhanh, La Tiểu Lâu đã không thể nhìn rõ động tác của Nguyên Tích nữa, nhưng dựa theo tiếng gầm rú đầy thê lương của con thú, hắn biết, Nguyên Tích đã tiến bộ.

La Tiểu Lâu ngồi ở trong góc chải vuốt sợi nguyên tử của lục sắc đá (hòn đá chuyên môn để tập luyện tinh thần lực), liên tục bị đả kích. Khi hắn mới chế tác hộp năng lượng cũng như các loại linh kiện khác, để đề cao độ thuần thục, cũng đã lặp đi lặp lại cùng loại động tác, lắp ráp cùng loại linh kiện, nhưng hắn dám thể, tốc độ tiến bộ của hắn không thể sánh được với tốc độ của Nguyên Tích!

Người có gen cấp SSS quả thực rất biến thái! Cho dù bây giờ yếu đi không ít rồi nhưng vẫn có thể nhìn ra được họ có tuyệt đỉnh thiên phú.

Vừa oán thán, La Tiểu Lâu cũng vừa cao hứng. Điều này thuyết minh rằng Ly Tác khá là lợi hại, ít nhất là cổ võ của hắn lợi hại. Bọn họ rất nhanh sẽ không cần lo toan duy trì cuộc sống ấm no nữa. Mục đích của Nguyên Tích là đi vào khu A tìm kiếm Nguyên Triệt. Khu A mỗi ngày đều thu một khối năng lượng thạch cấp bốn, bằng với ba mươi miếng năng lượng thạch bậc một một ngày. Hơn nữa, cho dù đủ khả năng cung cấp số lượng ấy, không có người đảm bảo, vẫn không thể tiến vào được khu A.

Nhìn đến Nguyên Tích, lại nhìn về tiến độ của chính mình, La Tiểu Lâu cúi đầu, không tự chủ được mà làm nhanh hơn.

Đến tối, Nguyên Tích đã thu được sáu miếng năng lượng thạch, La Tiểu Lâu chải vuốt được ba miếng lục sắc đá.

Ngày hôm sau, buổi tối, Nguyên Tích lại là một đêm không về, ban ngày thì tìm một địa phương không người để luyện tập. La Tiểu Lâu phát hiện, động tác của Nguyên Tích đã không giống ngày hôm qua, điều này thuyết minh Nguyên Tích dù đang được huấn luyện những dạng khác nhau, vẫn có thể kiếm đủ số lượng năng lượng thạch – 6 miếng – như mọi lần.

Ba ngày sau, Nguyên Tích không còn trắng đêm không nghỉ nữa, mỗi tối cũng chỉ đi tới nửa đêm, còn nửa đêm còn lại về ngủ. Nhưng mà khi đó La Tiểu Lâu đã sớm ngủ, động tác của Nguyên Tích lại rất khẽ, La Tiểu Lâu căn bản chẳng hề biết Nguyên Tích về lúc nào.

Hơn nữa, sáu ngày nay, bài luyện tập mỗi ngày của Nguyên Tích cũng đều có sự khác biệt, La Tiểu Lâu âm thầm kinh ngạc. vậy tức là một bộ động tác, Nguyên Tích chỉ cần một ngày là nắm giữ thuần thục. Xem nụ cười càng lúc càng sâu trên mặt Ly Tác lão nhân, La Tiểu Lâu cũng biết Nguyên Tích tiến bộ thật là nhanh.

Ngày thứ sáu, La Tiểu Lâu chải vuốt được xong hai khối đá lục sắc, còn chưa tới giữa trưa, có thể thấy hôm nay hắn cũng vượt mức kế hoạch, nhìn nhìn Nguyên Tích vẫn đang tập trung tinh thần luyện tập, La Tiểu Lâu quyết định đi ra ngoài hít thở không khí, nghỉ ngơi một lát. Hắn mang theo 125 cùng xà đằng, căn bản không có nguy hiểm gì lớn cả. Hơn nữa, gần trưa rồi, cũng có khá nhiều người bắt đầu nghỉ ngơi.

La Tiểu Lâu vừa rảo bước, vừa hỏi 125 “Lấy tinh thần lực hiện tại của ta, có đủ để chữa trị chiếc phi thuyền kia hay không?”

125 mỗi ngày đều chú ý sự tiến bộ của La Tiểu Lâu, còn để bụng hơn cả Nguyên Tích, nó lắc lắc đầu “Còn kém xa lắm, cho dù khôi phục được đến sơ cấp ý thức nguyên lực như ban đầu, cũng vẫn còn kém nhiều”

La Tiểu Lâu bắt đầu đau đầu, hắn định cùng Nguyên Tích nói vài câu, muốn dùng mấy miếng năng lượng thạch, bằng không, tiến triển của hắn thực sự quá chậm. Thế nhưng, vừa nghĩ như vậy xong, La Tiểu Lâu thấy thật đau lòng, năng lượng thạch đã dùng rồi không thể lại dùng được nữa… đây chính là thu nhập mà Nguyên Tích phải rất vất vả mới kiếm về được, sau này còn có tác dụng lớn hơn nữa.

Cúi đầu lo lắng, La Tiểu Lâu không chú ý đường đi, đầu va vào một người. 125 ở bên cạnh thì tập trung thu thập vật thí nghiệm, cũng không chú ý tới.

La Tiểu Lâu mạnh ngẩng đầu, chuẩn bị xin lỗi, thấy người đứng trước mặt là một nam tử tuấn mỹ mặc một thân quần áo trắng, không khỏi thốt ra đầy kinh ngạc “Lăng Tiêu?”

Người bị va phải cau mày nhìn La Tiểu Lâu, trong lòng cũng vừa động, không dấu vết mà lui ra sau một chút, hỏi “Ngươi quen ta sao?”

La Tiểu Lâu lúc này mới nhớ ra, hắn căn bản đâu có quen biết Lăng Tiêu (lúc gặp vẫn ở dạng thú), vội vàng khẩn trương mà lấp liếm “Đương nhiên … không biết, thực ra là, ta có nghe nói qua đại danh của ngài, một người đại danh đỉnh đỉnh như ngài, cho dù là người khu D như ta, cũng được nghe nói qua rồi”

Lăng Tiêu liếc nhìn 125 đang vội vã chạy đến phía sau La Tiểu Lâu, im lặng hai giây rồi nói “Sủng vật của ngươi thoạt nhìn không sai”

“Cũng tạm … nó thực ra là một người máy – lợi dụng nguyên lý cơ mà chế ra đấy” La Tiểu Lâu chột dạ mà bổ sung, dù sao nơi này cũng đâu có người máy có thể cử động được.

125 thức thời mà bày ra bộ dạng thẫn thờ, mắt dại ra, động tác cứng ngắc, một bộ dạng người máy đầy tiêu chuẩn.

Lăng Tiêu hoài nghi mà liếc nhìn 125 một cái, nếu hắn nhớ không sai, cái người máy kia vừa mới lộ ra một nụ cười phi thường đáng khinh, nhưng sự thông minh đó, bây giờ một chút cũng không có, giống như tất cả chỉ là hắn nhìn lầm.

Trên trán 125 chậm rãi chảy xuống một hột mồ hôi, dưới tầm mắt hoài nghi kia, nó sắp không chống đỡ nổi nữa rồi.

La Tiểu Lâu lặng lẽ che 125, tính toán nhanh chóng chấm dứt đối thoại với Lăng Tiêu “A, ngài đang có chuyện gì vội sao? Ta sẽ không làm chậm trễ ngài nữa”

Tầm mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng của Lăng Tiêu chuyển từ 125 về La Tiểu Lâu, đánh giá vài lần rồi hỏi hắn “Ngươi có biết sửa chữa dụng cụ không?”

“Này á… có biết một chút” La Tiểu Lâu do dự mà nói, hắn tốt xấu gì cũng là cơ giáp chế tạo sư, sửa chữa cái gì đó đơn giản thì hẳn là không thành vấn đề, huống chi người này đã từng giúp hắn cùng Nguyên Tích, giúp lại một chút vội cũng là điều nên làm”

“Vậy đi, giúp ta xem xem, có thể sửa được hay không?” Nói xong, Lăng Tiêu đưa thanh kiếm trong tay tới trước mặt La Tiểu Lâu. Nếu may mắn, người chủ động xông ra chào hỏi hắn này có thể sửa chữa được kiếm, như vậy hắn sẽ không cần quay về khu A, đỡ tốn không ít thời gian.

La Tiểu Lâu kinh ngạc phát hiện thứ mà Lặng Tiêu đưa cho hắn chính là thanh kiếm mà lần trước hắn vạn phần tò mò, mà bây giờ, trên thân thanh kiếm xinh đẹp đó đã không còn ngọn lửa màu lam thiêu đốt chói mắt nữa… Tuy rằng vẫn sắc bén như trước, nhưng hắn cứ cảm thấy thiếu thiếu cái gì.

“Nó gặp chuyện gì?” La Tiểu Lâu nuốt nước miếng vuốt ve thân kiếm lóe thanh quang cùng hàn khí, hướng Lăng Tiêu đang đứng ở một bên mà hỏi. Nếu Nguyên Tích có một thanh kiếm như vậy, hắn nhất định sẽ cao hứng lắm …

Đang nghĩ ngợi lung tung, một khối đã màu lam đã xuất hiện trước mặt La Tiểu Lâu, là Lăng Tiêu đưa cho “Đây, cái này vừa thu được khi giết thú bảo hộ đấy”

Vì Lăng Tiêu đứng chỗ này nói chuyện với La Tiểu Lâu, mọi người ở chung quanh cũng tiến lại gần hóng chuyện. Dù sao, khu khai thác năng lượng thạch bậc một như thế này rất ít khi nhìn thấy được cao thủ như Lăng Tiêu. Lúc này, nhìn đến Lăng Tiêu đưa ra một khối đá màu lam, không ít người hít vào một hơi lạnh “Năng lượng thạch cấp năm! Băng liệt!”

La Tiểu Lâu cũng sửng sốt, đó cũng là năng lượng thạch sao? Năng lượng thạch mà có tên? Thật sự là hắn chưa từng thấy qua. Hắn cố nén mong muốn được sờ sờ chiêm ngưỡng hai ba cái.

La Tiểu Lâu đem viên năng lượng ấy vào một chỗ lõm trung gian trên kiếm, thần sắc vừa động, lại cũng không nói gì thêm.

Người đứng chung quanh cũng không nhịn được, đủ loại ‘loạn thất bát tao’ nghị luận bắt đầu dấy lên.

“Không sửa được thì cũng đừng làm mất thời gian của người ta, muốn nịnh bợ cũng chẳng thể nịnh bợ như thế được”

“Đúng thế a, ai có thể tu sửa năng lượng kiếm mà không cần đến công cụ chứ?”

“Hắn định đi ra làm trò đùa sao?”

La Tiểu Lâu căn bản bỏ ngoài tai những lời đó, hết sức chăm chú mà nhìn năng lượng kiếm ở trong tay. Trong nháy mắt bỏ viên đá năng lượng vào, kiếm trong tay như có sinh mệnh vậy, run lên nhè nhẹ, mà ngay cả cảm giác trầm trọng ban nãy cũng đã biến mất, làm hắn có cảm giác yêu thích không buông tay, rất muốn đứng lên mà múa kiếm.

Cuối cùng, La Tiểu Lâu cố gắng ổn định lại tâm thần, vận dụng toàn bộ tinh thần lực, bắt đầu điều chỉnh chỗ nối tiếp giữa kiếm và năng lượng thạch.

La Tiểu Lâu không hề động tay vào, nhưng năng lượng thạch lại có chuyển biến, lấy tốc độ mà mắt thường có thể nhìn được, bắt đầu xoay tròn.

Chung quanh nhất thời im lặng một cách quỷ dị, chỉ có những người ở tít ngoài, không thấy được rõ vẫn như trước cười nhạo, mà ánh mắt Lăng Tiêu nhìn La Tiểu Lâu lại càng lúc càng thâm trầm.

Cùng lúc năng lượng thạch xoay tròn, La Tiểu Lâu cũng cảm giác được một dòng khí lạnh lẽo thoải mái theo tinh thần lực tràn vào thân thể, hắn nhất thời cảm thấy chấn động. Lượng tinh thần lực bị tiêu hao buổi sáng nhanh chóng được lấp đầy lại.

Rất nhanh, vị trí bị hư tổn trên thanh kiếm cũng bắt đầu tan biến, trên thân kiếm lại hình thành một đoàn xoáy nước, năng lượng thạch màu lam vững vàng mà cố định trên đó.

Lăng Tiêu nhẹ nhàng thở ra, đang chuẩn bị tỏ vẻ biết ơn, đưa tay muốn La Tiểu Lâu trả thanh kiếm lại cho hắn, thì phát hiện, thanh kiếm vẫn đang nằm trong tay La Tiểu Lâu bỗng nhiên ‘phịch’ một cái, một ngọn lửa màu lam bùng lên, bộc phát ra còn mãnh liệt hơn cả khi hắn dùng dụng cụ chuyên dụng châm lên.