Cơ Giáp Khế Ước Nô Đãi

Chương 161: Phong ấn




́N.

La Tiểu Lâu ngơ ngác nhìn Siever, ko dám tin nói:” Ta á? Sao thế đc. Ta còn ko phải là dị thú có huyết thống tinh khiết nữa mà.”

Siever gật đầu, trong đôi mắt lam xinh đẹp chứa cảm thán, nói:” Sự thật đúng là như vậy. Nhưng mà trong số những dị thú còn tồn tại, chỉ có Ngài là có huyết mạch bậc cao nhất. Thiên Hằng so cũng ko đc bằng ngài cho nên hắn chỉ là người canh cửa. Còn tôi, tôi thậm chí ko đc coi là dị thú, Thụy Minh thú chỉ là phụ thuộc của dị thú mà thôi.( Sivier là Thụy Minh thú).

“Này này – ” La Tiểu Lâu gấp đến mức nói lắp, hắn ko có loại tinh thần phấn đấu vì phục hưng Lam Nguyên tinh cầu nha! Cậu chỉ muốn làm 1 công dân gương mẫu, nộp thuế đúng hạn, cố gắng kiếm tiền nuôi gia đình, phấn đấu vì 1 cuộc sống bình thản, tốt đẹp vv…mà thôi a.

“Chẳng lẽ ko còn ai khác sao? À, Thiều Dung nói hắn có họ hàng thân thích với ta, mà hắn cũng là dị thú nữa, ko chừng hắn cũng có thể mở phong ấn nha.” La Tiểu Lâu hy vọng mình ko còn phải lo chuyện này nữa.

Sivier bất đắc dĩ:” Đúng là như thế. Hơn nữa, theo tính cách của Thiều Dung thì hắn sẽ tiếp nhận thù vinh này. Nhưng – biết nói sao nhỉ, hắn ko phải người thích hợp, phong ấn sẽ ko chấp nhận hắn. Hắn có huyết mạch, có lực lượng, nhưng ko có truyền thừa.”

Thấy trên mặt La Tiểu Lâu hiện rõ sự sầu khổ, Sivier thở dài:” Vì sao ngài ko muốn tiếp nhận chứ? Đây là chuyện mà người khác cầu mà ko đc nha. Ai lại nỡ bỏ qua vô biên tài phú, địa vị cao nhất và cả vinh dự nữa chứ?”

Sivier mẫn tuệ phát hiện khi La Tiểu Lâu nghe đến cái từ nọ thì mắt sáng lên chút. 125 cũng giỏi quan sát, lập tức nói leo:” Như vậy chúng ta sẽ có tiền mua tài liệu, mua đất trồng tài liệu, hoặc là mua tài liệu hiếm ở chợ đêm a.”

La Tiểu Lâu câm nín nhìn 125, trong óc mi còn có gì ngoài tài liệu ko vậy hả?

Thế mà 125 đọc hiểu đc ánh mắt đó, nó mở to mắt, cố suy nghĩ vài giây, sau đó thêm đc câu:” Còn có thể mua đc dịch cường hóa, bánh ngọt Tam Mộc, mua …”

Thấy La Tiểu Lâu có dấu hiệu lung lay, Sivier tiếp tục khuyên:”Nếu hiện tại ngài ko mở ra phong ấn sẽ có 2 kết quả. Một là nhân loại sẽ tìm tất cả biện pháp, ko cởi bỏ mà ngược lại sẽ phá hủy phong ấn, như vậy di sản của dị thú sẽ biến mất hoàn toàn. Hai là Thiên Hằng sẽ trăm phương nghìn kế hợp tác với Thiều Dung để mở ra phong ấn, như vậy bọn họ sẽ nắm trong tay toàn bộ những di sản này. Ngài biết hậu quả sẽ thế nào chứ?”

“Hậu quả gì?” La Tiểu Lâu cau mày hỏi. Hắn thực sự ko thích Thiên Hằng, bởi khi Thiên Hằng nhìn hắn luôn có sát ý.

“Thánh thú cơ giáp nói với tôi rằng Thiên Hằng rõ ràng biết ngài là người duy nhất mở đc phong ấn mà còn muốn giết ngài. Khi bị Thiều Dung ngăn trở mới ‘lấy lui làm tiến’ muốn loại bỏ huyết mạch dị thú của ngài. Ngài biết vì sao ko?” Càng nói sắc mặt Sivier càng nghiêm túc hơn:” Để tới đc nơi này các ngài đã phải mất rất nhiều thời gian và trải qua rất nhiều khó khăn. Nhưng chúng tôi ở đây cũng rất lâu rồi. 70 năm trước, sau khi Lam Nguyên tinh cầu bị nổ tung, Thiên Hằng vẫn luôn ở nơi này. Khi biết bản thân ko có huyết mạch tinh khiết nên chỉ có thể dựa vào bán thú để mở ra phong ấn, Thiên Hằng vô cùng bất mãn. Nếu cấp bậc huyết mạch của hắn đủ cao để mở ra phong ấn, hắn đã mang bảo tàng đi khỏi đây lâu rồi.” “Hiện tại ngài lại thân thiết với nhân loại, hắn càng ko chấp nhận đc ngài. Có thể do ghen tị, cũng có thể là thống hận ngài, hắn sẽ dùng mọi biện pháp ngăn trở ngài mở ra phong ấn. Hắn định tiêm cho ngài 2 loại thuốc, nếu ngài chưa thú hóa, ngài sẽ trở thành con người. Nhưng khi ngài đã thú hóa rồi mới bị tiêm vào thì ngài chỉ có đường chết mà thôi. Không thể ko nói, thánh thú cơ giáp đã cứu mạng ngài.”

La Tiểu Lâu trợn mắt há mồm. Hóa ra mình đã từng ở gần tử vong như vậy! 125 thì đắc ý, tặng La Tiểu Lâu ánh mắt ‘ko cần cảm ơn ta’ nói:” Nếu ko do quá trình nâng cấp hệ thống vũ khí ko thể bị gián đoạn thì tôi đã ko để hắn tiêm vào ống thuốc đầu tiên rồi.”

Sivier tiếp tục nói:” Hơn nữa, Thiên Hằng vẫn luôn theo trường phái chủ chiến. Nếu hắn trở thành chủ nhân của bảo tàng phong ấn này thì cho dù hiện tại nền khoa học kỹ thuật của nhân loại rất phát triển, nhưng là, ngài sẽ nhanh chóng thấy đc cái gì gọi là công kích mang tính hủy diệt thôi. Hiện tại nhân loại phát triển vẫn còn kém xa so với dị thú ở thời điểm 70 năm trước.”

“Tôi đã giải thích rõ ràng cho ngài về phong ấn, vậy ngài lựa chọn thế nào?” Sivier hỏi.

Sắc mặt La Tiểu Lâu tái nhợt, tức giận nói:” Bây giờ ta đi giết Thiên Hằng…”

Sivier lắc đầu:” Ngài biết rõ là ko có khả năng này đc. Mà cho dù ngài giết đc hắn, hắn sẽ tự bạo, khi đó tất cả mọi người sẽ bị chôn cùng với hắn. Ngài nỡ ko?”

La Tiểu Lâu nhìn 125 với ánh mắt xin giúp đỡ, nó rất lợi hại mà, nó sẽ –

125 lập tức kêu lên:” Nếu có thể giam cầm hắn tôi đã làm rồi. Lúc ấy vì cứu ngài tôi đã phải dùng toàn bộ ý thức nguyên lực mới có thể uy hiếp Thiên Hằng ép hắn rời đi chứ ko phải là xông lên chiến đấu với hắn. Bằng ko chỉ với việc hắn muốn giết người gởi nuôi của tôi, tôi sẽ tha cho hắn sao?”

Lúc này Sivier cũng ôn hòa nói:” Thế này đi, ngài mở ra phong ấn, mọi thứ bên trong sẽ do ngài toàn quyền quyết định, vậy đc chứ? Những thứ này vốn là đc để lại cho dị thú đc truyền thừa, đó cũng là kỳ vọng của dị thú ở Lam Nguyên tinh cầu.”

Tay La Tiểu Lâu run lên, khi nghe thấy 2 chữ ‘kỳ vọng’ cậu cảm thấy trong thân thể có gì đó đang thiêu đốt, phẫn nộ kêu gào.

Không, mình ko thể buông tay cơ hội mở ra phong ấn, tuyệt đối không.

La Tiểu Lâu bỗng đứng lên đi về phía có đám tinh thể hồng phấn đó. Sivier thấy bất ổn muốn kéo La Tiểu Lâu lại nhưng ko còn kịp nữa rồi.

Ban đầu, 125 kinh hỉ đưa ra đề nghị cho La Tiểu Lâu nên chọn bục nào. Khi nghe thấy Sivier kêu gọi thì mới thấy có vấn đề, 125 lập tức trật tự lại, nhìn chằm chằm La Tiểu Lâu. Theo bước chân của La Tiểu Lâu, tinh thể màu hồng phấn dưới chân hắn ko ngừng sáng lên, sáng chói tới mức hại mắt. Đó là phản ứng năng lượng thể hiện sự cường đại của người đứng trên chúng. Thế nhưng La Tiểu Lâu lại giống như thay đổi thành 1 người khác, vô cùng xa lạ.

“Nguy rồi, nếu ở nơi này mà thần trí bị khống chế, ngài ấy sẽ hoàn toàn biến thành dị thú…” Sivier thay đổi sắc mặt, có lẽ trở thành 1 con dị thú sẽ ko là chuyện xấu nhưng như vậy sẽ ko phải là La Tiểu Lâu như trước nữa, La Tiểu Lâu sẽ ko có trí nhớ, ko có tính cách như trước.

Mà lúc này La Tiểu Lâu đã ko chút do dự đi về phía cái bục ở giữa. Sau đó cắn ngón tay chảy máu rồi chậm rãi đưa tay vào bục.

125 bỗng nhiên hô lên:” La Tiểu Lâu! Cậu không cần tôi và Nguyên Tích nữa sao?” Nó cố ý đặt vị trí của mình trước Nguyên Tích.

Thanh âm của nó lớn tới mức chấn cả thạch động, nghe ai oán như tiếng thú con bị bỏ rơi. Sivier kinh ngạc nhìn 125, thánh thú cơ giáp là do dị thú tạo ra, theo lý thuyết nó phải trung thành nhất với dị thú. Thế nhưng nó lại thích và trung thành với La Tiểu Lâu – kẻ có 1 nửa huyết thống nhân loại?

Nghe tiếng 125, La Tiểu Lâu dừng 1 chút. 125 và Sivier cùng thở phào nhẹ nhõm.

La Tiểu Lâu mờ mịt nhìn 4 phía, hắn nhớ tới hành động vừa nãy của mình, đó ko phải ý định của cậu, dường như cậu bị người khác khống chế. Nơi này thật quỷ dị. Lẽ nào dị thú phong ấn nơi này đang khống chế mình?

La Tiểu Lâu ổn định lại tinh thần, nhìn lên 3 bục trước mặt. Lúc này trên 3 bục đó đều có chữ ghi chú. Bục bên trái ghi tài phú, bục giữa ghi quyền lực, còn bục bên phải ghi vinh dự. Dị thú khống chế La Tiểu Lâu bắt cậu chọn quyền lực, nhưng đáng tiếc, La Tiểu Lâu muốn lựa chọn theo ý mình.

La Tiểu Lâu ko hề do dự đưa tay về phía bục bên trái, tài phú mới là lựa chọn của cậu. Khi giọt máu của La Tiểu Lâu nhỏ xuống mặt đá trên bục, mặt đá từ từ biến ảo thành 1 lốc xoáy đen ngòm.

La Tiểu Lâu ngơ ngác nhìn lốc xoáy, từ từ thò tay vào trong. Tựa hồ qua 1 lúc lâu, La Tiểu Lâu xoay người nhìn về phía Sivier và 125.

125 chăm chú nhìn La Tiểu Lâu, chờ đợi kết quả. Còn Sivier trên mặt tuy vẫn mỉm cười nhưng đã kìm lòng ko đậu bước lên 2 bước.

La Tiểu Lâu kích động nói:” Ta đã mở ra phong ấn. Thật ko ngờ đó lại là – một dị thế không gian! Một không gian chứa vô số tài liệu và khoáng thạch.”

Dị thế không gian tồn tại ở giữa khe không trung, diện tích bên trong rất lớn, gần lớn bằng tinh cầu bậc trung. Trong vũ trụ có không ít dị thế không gian nhưng tìm đc chúng rất khó khăn. Hơn nữa, trong dị thế ko gian thông thường có thể là phủ kín băng tuyết, cũng có ko gian toàn là lửa cháy, hiếm lắm mới có không gian chứa tài liệu cao cấp hoặc khoáng thạch hiếm. Mà dị thế ko gian do dị thú để lại có cả 2 loại này, thực đúng là tài phú vô biên a.

Sivier ôm La Tiểu Lâu 1 chút, còn 125 thì lại trực tiếp nhảy lên người La Tiểu Lâu, tự hào nói:” Thấy chưa, tôi biết ngay là dị thú để lại tài sản phú khả địch quốc mà.” Đắc ý như kiểu tài phú đó là do nó lưu lại vậy.

Vấn đề bây giờ là số tài phú đó đã thuộc quyền định đoạt của La Tiểu Lâu, cậu phải xử lý thế nào đây? La Tiểu Lâu do dự 1 lát mới hỏi:” Nếu ta đem chúng cho nhân loại thì các ngươi sẽ thế nào?”

Sivier lẳng lặng nhìn La Tiểu Lâu, trên mặt có chút thất lạc, nhưng vẫn nói:” Như tôi đã nói, số tài phú này thuộc về Ngài, Ngài muốn xử lý chúng thế nào cũng đc.”

125 thì gấp xoay quanh, miệng thì thào:” Mình…mình…chẳng lẽ là bạch tuyết khủng long bị mẹ kế nuôi dưỡng sao trời!.”

Dưới đây là tấm hình của Bạch Tuyết Khủng Long 125 ^^