Cơ Giáp Chiến Thần

Chương 36: Ma quỷ tiểu đội




Trở về lều chính Trần Lạc gọi Đậu Đậu ra hỏi: " Đậu Đậu sao lần đầu tiên giết người ta không có cảm giác sợ sệt mà có cảm giác sảng khoái, thèm muốn giết chóc, như vậy có tốt không "

Đậu Đậu nói " Thưa chủ nhân, đó là trạng thái hoàn mĩ nhất khi chiến đấu, theo số liệu phân tích, huyết thống của ngài đã mở ra đến 1% dó đó ngài càng ngày càng có cảm giác khát máu, tuy nhiên một huyết thông khác của ngài cũng thích tỉnh làm kìm hãm sự khát máu của huyết thống kia, hai cái phối hợp làm cho chủ nhân khi vào trạng thái cuồng bạo mà tinh thần vẫn có thể thanh tỉnh "

Nghe Đậu Đậu nói mà hẳn cảm giác đúng như thế, lúc chiến đấu tuy khát máu hắn vẫn có cảm giác thanh tỉnh, đang ngồi trong lều đột nhiên hắn nghĩ muốn uống nước, nhìn cốc nước để góc lều hắn định đi đến lấy thì, vèo, cốc nước bay thẳng về phía hắn, như bản năng hắn vung quyền đấm vỡ cốc nước, lúc bình tĩnh lại hắn mới khó hiểu sao cốc nước lại bay về phía mình.

" Chúc mừng chủ nhân đã phân tích ra hai huyết thống của ngài "

- Huyết Thống 1: Khát máu: mỗi lần giết một người huyết thống mở ra 0,001%, mỗi tăng 1% sức mạnh, tốc độ, thể chất đều tăng mạnh trên mọi phương diện. Hiện Tại đã mở ra 1% huyết thống.

Nhược Điểm: Huyết thống đạt tối đa con người lâm vào trạng thái cuồng bạo không kiểm soát được, đến người thân cũng không nhân ra.

- Huyết Thống 2: Tinh Linh: có khả năng giải trừ độc tố, lời nguyền, hiệu ứng xấu lên cơ thể, có tác dụng phụ trợ cho tăng trưởng tinh thần lực.

Nhược Điểm: Là huyết thống phụ trợ, không có tác dụng tăng trực tiếp sức chiến đấu.

" Đây là tư liệu tìm được trong kho thưa chủ nhân ".

Đọc xong Trần Lạc cũng cảm thấy mơ hồ, thế kỉ hai mươi mốt mà sao nghe như kiểu tiểu thuyết võ hiệp ngày xưa vậy, " Đậu Đậu, sao lúc nãy cái cốc bay về phái ta "

" Thưa chủ nhân khi tinh thần lực của ngài mạnh đến một mức độ nhất định ngài sẽ có khả năng điều khiển đồ vật và bổ trợ tăng tinh thần lực cho người khác, vì ngài đã thức tỉnh cả hai huyết thống do đó tinh thần lực của ngài đã tăng lên cực hạn của loài người, giờ ngài cần học cách khống chế và sử dụng nó "

" Được rồi người ra một bản kế hoạch để ta luyện tập nắm giữ tinh thần lực đi "

" Vâng thưa chủ nhân ".

Trần Lạc đi ra khỏi lều, vừa đi ra thấy cả tiểu đội đang xếp hàng đợi hắn, hắn ngạc nhiên hỏi " có chuyện gì sao ".

Phong Tử ngập ngừng " Đội trưởng, có thể dẫn dắt anh em trở về sao ".

Đang định trả lời bên tai vang lên tiếng của Đậu Đậu " Một chiến thần cần có những người hầu cận, không thể việc gì cũng phải tự động tay động chân thưa chủ nhân ".

Kinh ngạc lời nói của Đâu Đậu, hắn đăm chiêu suy nghĩ, nhìn hắn suy nghĩ ai cũng hồi hộp lo lặng, chỉ sợ hắn từ chối, giờ Trần Lạc có thể coi là cọng cỏ cứu mạng cuối cùng của cả tiểu đội.

Nhìn mọi người hắn nói " có chịu khổ được không "

Tất cả mọi người nghiêm túc nói " Có, thưa đội trưởng ".

" Được rồi, nếu ai muốn sống sót từ giờ phải tuân thủ tất cả mệnh lệnh của ta, ta bảo chết cũng phải chết, tao bảo sống phải tự bảo toàn lấy tính mạng mình, từ mai ta sẽ đưa Phong Tử kế hoạch huấn luyện cơ bản cho mọi người, giờ tất cả giải tán đi ".

Tất cả mọi người mặt tươi cười đáp " Vâng, thưa đội trưởng ".

Trần Lạc nói xong bước đi về phía cơ giáp DDC03 của mình, hắn hôm nay lúc chiến đấu trong trạng thái khái máu hắn không cảm thủ được điều khiển cơ giáp hoàn thiện, hắn hét to gọi Vương Khải " Vương Khải chúng ta đối luyện "

Ở xa Vương Khải đang chuẩn bị đi chuyển đồ trên xe tải xuống nghe vậy mặt co rúm đáp lại " Đội trưởng, hay vẫn là thôi đi, tôi không phải là đối thủ của ngài ", Trần Lạc nhăn mặt nói " Toàn tiểu đổi lên cơ giáp đối luyện với ta, chấp hành ".

Nghe mệnh lệnh đám binh sĩ chạy vội về vị trí cơ giáp của mình như ong vỡ tổ " ai cũng kì quái đội trưởng sao lại muốn đối luyện lúc này ".

Trần Lạc điểu khiển cơ giáp tả xung hữu đột giữa bẩy cơ giáp còn lại, chưa đầy ba phút cả bẩy người ngã lăn lộn trên mặt đất, hắn nhẩy khỏi cơ giáp thở dài " quá kém, từ mai bắt đầu huấn luyện thể lực, kể cả Thanh Ba, Lý Khắc cũng phải làm, trên chiến trường không có chữ nhân tử ", nói đoạn hắn rảo bước vào trong lều.

Trong tiểu đội của Trần Lạc có hai anh em sinh đôi cũng điều khiển cơ giáp, thấy Trần Lạc nổi nóng quát vậy người em A Nhi nói với A Đại " Đại ca cứ thế này chúng ta bị huấn luyện chết trước khi được về mất ".

A Đại chưa kịp đáp lời thì Phong Tử quát " Câm miệng, hai thằng oắt muốn sống thì nghe lời đội trưởng, nếu chúng ta mạnh bằng một phần một trăm đội trưởng thôi là có thể sống sót rời khỏi đây rồi, đừng có bàn tán nhiều đi ăn uống nghỉ ngơi mai còn huấn luyện."

Mấy người khác cũng câm nín không nói một lời, tất cả vẫn nghe lời Phong Tử vì dù sao Phong Tử cũng có quân hàm cao nhất ở đây, bây giờ Phong Tử bảo nghe lời Trần Lạc, cả tiểu đội không ai dãm cãi.

Sáng hôm sau Trần Lạc gọi Phong Tử vào lều của mình nói " cầm bản kế hoạch này đi ra ngoài huấn luyện binh sĩ, nên nhớ muốn sống thì làm theo y hết, không muốn sống thì tùy tiện ", nói xong Trần Lạc phất tay ra hiệu đuổi khách, Phong Tử cầm bản kế hoạch của Trần Lạc ra ngoài vừa đi vừa đoc, bản kế hoạch được Đậu Đậu thiết kế cho từng người một, nếu làm theo đảm bảo mỗi người sẽ là binh vương trong binh vương. Đọc xong bản kế hoạch huấn luyện Phong Tử đầu đầy mồ hôi lạnh, hắn thầm nghĩ " sao đội trưởng mới đến mấy ngày mà có thể nắm rõ sở trường sở đoản của từng người, còn chuyên môn có kế hoạch huẩn luyện riêng, đội trưởng không phải là ma thần chuyển thế chứ.

Phong Tử đi ra bãi huấn luyện tập hợp anh em bắt đầu huấn luyện theo kế hoạch của Trần Lạc, lúc đầu cả mười người chung huấn luyện trừ Phong Tử ra ai cũng kêu la oán thán, đến cả Vương Khải nhiều lúc không chịu được cũng muốn từ bỏ. Nhưng do Phong Tử ra mặt kiên trì vì có thể đưa đồng đội về nên bắt tất cả nghiêm túc chấp hành, cả hắn cũng cắn răng làm.

Hai tháng trôi qua, bên ngoài sân huấn luyện mười người vẫn huấn luyện như mọi ngày, giờ đây không thấy ai oán thán nữa mà ai cũng tự nhiên thực thi huấn luyện, đến có người nhỏ tuổi như A Nhị cũng thay đổi, khuân mặt nghiêm túc hẳn khi huấn luyện.

Hằng ngày Trần Lạc không hề hỏi thăm tiến độ huấn luyện mà chỉ sáng ra ngoài lấy đồ ăn thức uống rồi vào trong lều, không ai biết hắn ở trong đó làm gì, chỉ thỉnh thoảng bên trong phát ra những tiếng đau đớn thấu trời đất, lúc đầu mọi người định vào xem thì bị Trần Lạc nghiêm cấm đến gần, từ đó không ai dám bén mảng đến gần, suốt ngày Trần Lạc ở trong lều là chịu Đậu Đậu huấn luyện tinh thần lực cho mình, tinh thần lực hắn ngày một mạnh, giờ đây hắn có thể tùy ý khống chế vật khác, hắn có thể kéo dài tinh thần lực ra phạm vị một cây số, do đó chỉ cần ngồi trong lều là hẵn biết bên ngoài đang có chuyện gì xẩy ra, hôm nay là ngày cuối cùng kết thúc huấn luyện tinh thần lực.

" Chúc mừng chủ nhân đã hoàn toàn nắm giữ vật khống, tinh thần lực của ngài đã là cao nhất đối với nơi này, giờ ngài chỉ cần thường xuyên sử dụng và luyện tập để có thể thành thục và kích hoạt thêm huyết mạch ".

" Đậu Đậu ta nhớ là ngươi từng nói có thể khai phá tinh thần lực cho người khác đúng không "

" Vâng thưa chủ nhân "

" Có di chứng gì không "

" Thưa chủ nhân, tinh thần lực của ngài rất mạnh rồi, không có di chứng gì đâu ạ ".

" Được rồi người đi nghỉ đi ".

" Vâng, nếu cần chủ nhân hãy gọi Đậu Đậu ".

Trần Lạc trong hai tháng quan sát đám binh sĩ thấy ai cũng tự nguyện chấp hành phương án huấn luyện của mình thì động lòng, hắn muốn huấn luyện một đội quân cho riêng mình, nhiều khi có việc hắn không phải tự động chân động tay.

Trần Lạc lần đầu tiên bước ra khỏi lều mà không phải lấy lương thực, hắn tiến về phía Phong Tử nói " thế nào, có bỏ sót huấn luyện khâu nào không ".

Nghe Trần Lạc nói Phong Tử cảm giác lời nói càng ngày càng uy nghiêm, càng có sức nặng, như vương giả nói với kẻ ở dưới, Phong Tử đáp " Thưa đội trưởng toàn đội chấp hành đầy đủ mọi huấn luyện được giao, mời đội trưởng kiểm tra ".

" Ừm, tất cả cùng lên đi ".

Mọi người ngạc nhiên,trong hai tháng này lúc đầu mọi người còn kêu khổ nhưng dưới sự thúc ép của Phong Tử ai cũng cắn răng huấn luyện, huấn luyện mãi thành quen, mọi người cảm thấy sở trường được phát huy tối đa, ai cũng khó hiểu sao đội trưởng lại có thể biết mọi thử, đội trưởng là thần nhân à.

Sau hai tháng huấn luyện ai cũng tăng vượt trội về thể chất, sức mạnh, đặc biệt là Đại Hán, có thể nói được khai phá toàn bộ tiềm năng, hắn có vóc người đô con như một chiếc máy ủi di động, giờ đây sức mạnh còn được thu liễm vào bên trong làm cho người ta có một cảm giác áp bức khó tả.

Thấy đội trưởng nói thế A Nhị nhanh nhảu " Đội trưởng hai tháng người không vận động giờ tiểu đổi ai cũng mạnh lên rồi ".

Trần lạc nhìn A Nhị cười lớn " ha ha, tất cả cùng lên, chấp hành mệnh lệnh ".

Phong Tử thấy vậy hô, toàn tiểu đội thi hành mệnh lệnh của đội trưởng. Lập tức như được phân công từ trước, Đại Hán và Vương Khải lao lên ý định dùng sức mạnh áp chế Trần Lạc, Lý Khắc thì vòng ra sau có ý đồ đánh lén khi cần, còn Phong Tử, A Đại, A Nhị cuốn lấy Trần Lạc ở vòng ngoài để tiện bề hộ trợ, còn hai người khác vòng ra sau chặn lối đi của Trần Lạc, nhìn đội hình Trần Lạc cũng thầm khen ngợi có tiến bộ.

Ai cũng mạnh lên nên tự tin được dâng cao, nghĩ có thể chiến thắng được Trần Lạc, nhưng đời không như mơ, Đại Hán và Vương Khải lao lên đầu tiên bị Trần Lạc tung hai cước nặng nề bay ra sau, Lý Khắc thấy không ổn định lui ra thì nhanh như thiểm điện Trần Lạc vòng ra sau lưng chế trụ Lý Khắc, hai anh em A Đại và A Nhị định giải cứu Lý Khắc cũng cùng chung số phận theo, trận đâu chưa diễn ra được một phút thì một nửa lực lượng đã bị loại khỏi cuộc chiến.

Tất cả đều dừng lại cúi mặt nhìn Trần Lạc cảm thấy tự hổ thẹn, mới chỉ có tiến bộ đôi chút mà đã coi trời bằng vung.

Trần Lạc thấy vậy liền nói " tuy là có chút tiến bộ nhưng còn kém nhiều lắm, cần phải luyện tập nhiều ".

" Phong Tử đi theo ta ".

" Vâng thưa đội trưởng ", " toàn đội nghỉ ngơi tại chỗ ".

" Rõ ".

Ai cũng uể oải ngồi xuống, Phong Tử cũng ngao ngán đi theo Trần Lạc, hắn không ngờ cách biệt giữa hai bên lại xa đến vậy, cảm giác rằng Trần Lạc mạnh hơn lúc mới đến rất nhiều, gây cho hắn áp lực rất lớn, lúc nãy nhìn vào mắt Trần Lạc hắn đã có cảm giác chịu thua không dám tấn công, có lẽ đó chính là chênh lệch hai bện.

Đi theo Trần Lạc vào lều hắn nói " Thưa đội trưởng có chuyện gì ạ ".

" Người có muốn mạnh lên không, muốn cảm nhận được tinh thần lực không ".

Nghe Trần Lạc nói mà Phong Tử run lên, lực lượng tinh thần là cái bất kì cơ sĩ nào đều ao ước kể cả hắn, nó quá xa vời, từ khí mở ra tinh thần lực hắn hầu như không thể tăng tiến chút nào, tinh thần lực quá khó, Địa Cầu chưa phát triển đến mức có thể khai phá thêm tiềm năng cho con người.

" Đội trưởng người có cách sao " hắn run run nói.

" Nếu mọi người nhận ta làm đội trưởng, không phản bội lại lời hứa, ta có thể tăng lên tinh thần lực của mọi người, người về nói với anh em đi ".

" Vâng thưa đội trưởng ". hắn lập tức rời lều chạy về phía sân huấn luyện, hắn phải nói rõ với mọi người, đây chính là cơ hội sống sót mà còn là cơ hội tăng lên sức mạnh, làm vương bài trong vương bài.