Cô Gái Tuyết Sơn

Chương 30: Vô hình tàn khuyết




Thiên Lý :

- Đôi nam nữ ấy họ là vợ chồng hay tình nhân hay đôi bên chưa hề quen biết nhau?

Vân Thiên Lý thoáng suy nghĩ qua rồi đáp :

- Không phải vợ chồng, cũng chưa hề quan biết, rất có thể họ là một đôi nhân tình mới yêu nhau.

Trác Dật Luân khẽ cau mày, lòng càng nghi đôi nhân tình Vân Thiên Lý đề cập tới là Tư Mã Hào với Đông Môn Phương.

Hạ Hầu Quyên bỗng hỏi tiếp :

- Vân chủ tọa định xử trí với họ bằng cách nào? Có phải định giết chết cả hai không?

Vân Thiên Lý lắc đầu cười đáp :

- Họ cũng như chư vị, đều là những nhân vật được Độc Cô bang chủ khẩn thiết trọng dụng không thể làm tổn thương đến tính mạng họ được.

Hạ Hầu Quyên khẽ “ồ” một tiếng, hỏi :

- Độc Cô bang chủ đã định trọng dụng họ, tạo sao...

Vân Thiên Lý không chờ cho Hạ Hầu Quyên nói hết, lão lập tức đón lời :

- Họ đều là người chính thường, chưa hội đủ tư cách để nắm giữ một vai trò trọng yếu trong Lục Tàn bang, vì vậy bổn tọa có cần kiến với Tào lão đệ tìm cách nào làm cho họ chung thân tàn phế nhưng không hề tổn thương tới công lực của họ.

Nghe đến đây Trác Dật Luân quyết chắc hai nhân vật mà Vân Thiên Lý vừa nhắc tới chính là Tư Mã Hào và Đông Môn Phương chứ chẳng ai, nên trong bụng vô cùng lo sợ.

Riêng Hạ Hầu Quyên hình như nàng không hề lo sợ gì cả, nàng bỗng nhướng cao mày mỉm cười nói :

- Việc này rất dễ, tại hạ có ý kiến là đem người con gái ra đâm mù một mắt bên phải và đem gã con trai ra đâm mù một mắt bên trái. Như thế họ sẽ trở thành một cặp “độc nhãn uyên ương” tàn nhưng không phế.

Vân Thiên Lý xoa tay thích thú :

- Tuyệt! Tuyệt diệu! Bổn tọa hoàn toàn tán đồng biện pháp của Tào lão đệ!

Hạ Hầu Quyên bỗng hỏi lớn :

- Vân chủ tọa, tạo sao cuộc “Tàn tâm khảo nghiệm” của tại hạ chưa khởi sự!

Vân Thiên Lý cười đáp :

- Ai bảo chưa, chính Tào lão đệ đã được thông qua một nửa cuộc khảo nghiệm rồi!

Hạ Hầu Quyên hiểu ra, nàng cười nói :

- Nãy giờ Vân chủ tọa vấn kế tại hạ cũng là khảo nghiệm đấy à?

Vân Thiên Lý gật đầu đáp :

- Phải, vì trong cuộc “Tàn khuyết khảo nghiệm” bao gồm hai phần “lý luận và thực hành”, phần “lý luận” như vậy lão đệ kể như đã được thông qua, bây giờ đến phần “thực hành”.

Dứt lời, Vân Thiên Lý giơ tay ra hiệu, liền thấy trong “Thiên Kỳ lâm” có một người đẩy ra một cỗ xe hai bánh, không có mui.

Trên cỗ xe đặt ngang một tấm ván dài rộng và dày, rất chắc chắn, trên đó có hai người nằm thẳng đơ.

Trác Dật Luân chú mắt nhìn rất kỹ, trong bụng hết sức hồ nghi vì không tài nào nàng nhận được hai người kia là ai, tướng mạo và tuổi tác ra sao, bởi cả hai đã được cuộn chặt một vải trắng quanh mình từ đầu xuống tới chân, chừa đôi mắt và mũi để thở thôi. Cố hết sức chàng chỉ mang máng nhận được người nằm bên trái là trai và kẻ nằm bên mặt là gái.

Trác Dật Luân muốn dùng môn “Mật ngữ truyền thanh” đề tỉnh Hạ Hầu Quyên nhưng bởi hiện giờ nàng đang bận đối đáp với Vân Thiên Lý và đứng cách chàng khá xa nên chàng không thể nào làm theo ý muốn.

Vả lại chàng sợ thi triển môn “Truyền Âm Nhập Mật” tất phải động đậy đôi mắt rất dễ bị người khác trông thấy. Vân Thiên Lý có công lực quá cao, nếu không may bị lão ta sinh nghi thì không những chàng mà luôn Hạ Hầu Quyên cũng bị mang họa nốt.

Trác Dật Luân đang bối rối khó nghĩ thì Vân Thiên Lý đã rút một mũi kim dài bảy tấc trao cho Hạ Hầu Quyên, lão cười nói :

- Với danh hiệu “Tàn Tâm Tú Sĩ”, Tào lão đệ rất xứng đáng được giữ chức “Hình đường Hương chủ” cho Lục Tàn bang. Bây giờ xin phiền lão đệ tự chấp hành cuộc chọc mù mắt đôi nam nữ này.

Hạ Hầu Quyên đưa tay nhận lấy mũi kim, cười nói với Vân Thiên Lý :

- Việc chọcmù hai con mắt của hai người này dễ dàng quá, tạo sao Vân chủ tọa phải dùng vải trắng buộc kín họ lại như thế làm gì? Bộ Vân chủ tọa sợ tại hạ không đủ đảm lượt hạ thủ sao?

Vân Thiên Lý lắc đầu cười nói :

- Không phải thế đâu. Có nguyên tắc đặc biệt không thể nói ra được, Tào lão đệ đừng nên hỏi nhiều, hãy hạ thủ ngay đi.

Trác Dật Luân không còn bình tâm được nữa, chàng vội giả vờ giơ tay dụi mắt, dùng môn “Truyền Âm Nhập Mật” bảo nhỏ Hạ Hầu Quyên :

- Quyên muội hãy để ý một chút, hai người đó rất có thể là Tư Mã tam ca với Đông Môn cô nương lắm đây!

Không hiểu Hạ Hầu Quyên có nghe hay không nghe, mà nàng làm bộ phớt tỉnh, chỉ thấy nàng ung dung thong thả bước tới trước cỗ xe, bất ngờ giơ cao mũi kim đang cầm trên tay đâm mạnh vào mắt bên ta của người nằm bên mặt. Hạ Hầu Quyên đâm xong người bị cuốn tròn trong lớp vải, toàn thân run bần bật, máu từ bên trong thắm đỏ ra ngoài.

Trác Dật Luân trống ngực nhảy thình thịch, nhưng chàng không dám kêu chỉ biết câm miệng chịu trận thôi.

Hạ Hầu Quyên thì làm ra vẻ mình độc ác không khác gì một “Tàn Tâm Tú Sĩ” đồng hồ “Tàu A Man” chính cống, nàng tuy đã biết rõ kẻ đang bị buộc gọn trong lớp vải trắng đã bị mình chọc mù một mắt, máu tươi chảy thấm ướt nhưng thần sắc nàng vẫn tự nhiên không chút gì thương hại cả.

Nàng từ từ rút mũi kim dài bảy tấc ra khỏi mắt kẻ bất hạnh rồi thuận thế thọc mạnh thêm một kim vào mắt người nằm bên trái.

Máu tươi lại thấm qua lần vải trắng, toàn thân kẻ bất hạnh lại run rẩy trông thật đáng thương khiến Trác Dật Luân càng sợ hãi, tim chàng muốn nhảy vọt ra ngoài lồng ngực, thiếu chút nữa chàng đã cất tiếng kêu lớn lên rồi.

Trác Dật Luân khấn thầm trời đất cầu cho đôi nam nữ bị cuộn trong lần vải trắng không phải là Tư Mã Hào và Đông Môn Phương.

Khi ấy Vân Thiên Lý bỗng cười lớn nhìn Hạ Hầu Quyên và chắp tay nói :

- Tào lão đệ quả thật là người lãnh huyết tàn tâm, danh bất hư truyền! Lão đệ hoàn toàn được thắng một cuộc “Tàn tâm khảo nghiệm”, rồi bổn tọa nhất định bầu cử lão đệ giữ chức “Hình đường Hương chủ”, một chức vụ oai quyền to tát trong Lục Tàn bang.

Hạ Hầu Quyên cười nói :

- Đa tạ Vân chủ tọa! Chẳng hay hai nạn nhân kia là người như thế nào, quý chủ tọa có thể cho biết được không?

- Nhất định là được! Tào lão đệ muốn biết bổn tọa lẽ nào lại từ chối!

Nói xong Vân Thiên Lý vội ngoảnh nhìn tên thủ hạ đâm mù mỗi người một bên mắt là ai?

Khỏi phải nói Trác Dật Luân là người để ý nhiều nhất.

Tuy nhiên sự biến đổi sắc diện trên mặt Trác Dật Luân chưa đến nỗi hiển hiện rõ rệt, mọi người không mấy ai để ý chỉ trừ “Vô Tình Trạch Nữ” Vân Hương La và “Vạn Cổ Thương Tâm” Bạch Bất Bình.

Hai kẻ bất hạnh sau khi được mở lớp vải trắng cuốn chặt toàn thân đã hiện thân rõ rệt, khiến quần tàn trố mắt ngạc nhiên, riêng Trác Dật Luân suýt phải thét lên vì kinh động thương tâm.

Thì ra hai nạn nhân trong cuộc tàn tâm khảo nghiệm này là Tư Mã Tam trang chủ Hồng Diệp sơn trang và Lật Thủ Thần Tiên Đông Môn Phương!

Đông Môn Phương đẹp quá, đẹp không thua gì Hạ Hầu Quyên. Nhưng thương hại thay là hiện giờ mắt bên phải của nàng dầm dề máu đỏ, tuôn ướt cả một bên má, khiến tấm dung nhan tuyệt trần của trang bá mị thiên kiều kém đi tươi thắm rất nhiều.

Trác Dật Luân đang đau đớn vì bạn thân bị hại, chàng tức giận sôi gan, vừa dịnh ra tay trừng trị Vân Thiên Lý để trả thù, thì Vân Thiên Lý bỗng chỉ vào Tư Mã Hào và Đông Môn Phương cười nói với mọi người :

- Lai lịch của đôi nhân vật này bất phàm, bổn tọa xin giới thiệu cùng chư vị!