Cô Gái Trong Bóng Tối

Chương 12




Quay trở lại với hiện tạiTuấn...Tuấn...Tuấn - Nó gọi tên Tuấn trong vô thức. Nó lại gặp ác mộng, lại nhớ lại ngày cuối cùng nó được nhìn thấy nụ cười trên môi anh. Đã lâu lắm rồi nó mới mơ thấy giấc mơ đáng ghét này, cái ngày mà nó không bao giờ muốn nhớ tới. Nước mắt nó lại rơi. Nó đã tự hứa với lòng mình sẽ quên anh đi, không bao giờ khóc vì anh nữa vậy mà nó lại không thể. Giá như nó đối xử tốt với anh hơn, hôm đó cảnh giác hơn thì có lẽ anh vẫn còn sống.

Thì anh cứ đi đi hãy cứ xa em và đừng ngẫm nghĩ

Hạnh phúc ra sao yêu thương nhường nào chỉ thêm thời gian lãng phí

Ừ thì anh cứ đi đi và đừng nhớ nhung chi

Về đâu khi ta đã lạc mất nhau

Tiếng chuông điện thoại vang lên cắt ngang dòng suy nghĩ của nó.

-.......

- Chị ơi, bang Demon muốn thách đấu với chúng ta - Kin

- Chuẩn bị cho chị ám khí, katana và phi tiêu đi - Nó

- Dạ - Kin

- Còn nữa, gọi Ren và Rose đến luôn đi - Nó

( bỏ qua phần quần áo đi nhá, tớ tả kém lắm)

Nó bước vào bar thì thấy trên 500 người đang gây náo loạn ở bar nó. Kin rất muốn giải tán cái lũ ruồi bọ này nhưng nó không cho phép nên đành đợi. Nhìn thấy bóng nó từ xa Kin đã chạy ra ôm chầm lấy nó như thể 10 năm chưa được gặp.

- Bỏ ra được rồi đó - Nó khó chịu

- Xin lỗi chị - Kin cười

- 2 đứa mày định ôm nhau tâm sự cả ngày hả, khôn hồn thì nhường chức bang đứng thứ 1 thế giới ngầm cho bọn ta thì may ra bọn ta sẽ tha cho cái mạng chó của bọn bay - Tên cầm đầu lên tiếng mà không hề biết nguy hiểm đang chờ hắn ở phía trước.

Xoẹt - 1 con dao tẩm độc được phóng ngay cổ hắn, tiếp theo là bụng và đầu. Không biết từ khi nào Huyền và Mai đã đến.

- Bọn mày lên cho tao - Tên cầm đầu khó nhọc nói từng chữ mà không nghĩ rằng càng cử động nhiều chất động sẽ càng lan nhanh và càng khiến hắn chết 1 cách đau đớn hơn

15' sau

Khắp nơi trong bar đều là máu. Người chết la liệt khắp nơi. Còn về nó, Kin, cô và nhỏ thì

- Haizzz, chơi chưa đã mà đã ngoẻo hết rồi - Cô thở dài

- Cho mày 1 like, tao còn chưa đánh nghiêm túc nữa - Nhỏ cũng không kém

- Thôi, cho em xin đi 2 chị, ai chẳng biết 2 người trâu bò - Kin

- Cưng không muốn sống nữa đúng không - Đồng thanh

- Đâu ạ - Kin cười trừ

- Sao mày im lặng quá vậy Ryn - Cô hỏi

- Tao chỉ suy nghĩ chút thôi - Nó

- Ừ, thôi tao đi trước đây, bye - Cô và nhỏ

- Ừ - Nó

Ngày hôm sau

Nó đến trường trong trạng thái mệt mỏi. Hôm qua, nó không tài nào ngủ được. Cứ vừa chợp mắt được một lát thì những hình ảnh về anh lại là thước phim quay chậm trong đầu nó.

- Rầm - Lại một em cửa nữa được nó cho về với ông bà tổ tiên

Nó đang đi về chỗ thì

- Em kia, em đi học muộn mà còn không biết xin phép ai vào lớp hả - Bà cô dạy toán nổi tiếng tàn bạo của trường. Trong trường ai cũng sợ bà ta vì bà ta là em hiệu trưởng,hơn nữa nếu thấy ai không vừa mắt mình bà ta đều tạo áp lực khiến cho học sinh đó bị đuổi nên không ai dám phản kháng gì

- Thích - nó

- Em có tin tôi đuổi học được em không - Bà cô

- Để xem ai đuổi ai - Nó

- Đuổi cho tôi giáo viên đang dạy lớp 11A - Nó rút điện thoại và gọi cho ai đó

Tiếng loa thông báo của trường vang lên

- Cô Nguyễn Phương Lan bị đuổi vì đã gây khó dễ và tạo áp lực cho học sinh

- Anh, sao em lại bị đuổi - Bà ta chạy xuống phòng hiệu trưởng

- Em đã đắc tội với thiên kim tiểu thư của gia tộc Nguyễn - Ông hiệu trưởng

- Hơn nữa, còn có những hình ảnh mà em đã cản trở và làm cho một số học sinh bị đuổi học -

- Sao có thể như thế được chứ - mặt của bà ta tím tái lại vì tức giận

....................

Thông tin bà ta bị đuổi khiến cho tất cả học sinh đều vui mừng. Trong lớp nó

Nó bước về chỗ ngồi thì thấy cô đang ngồi chơi game, còn nhỏ thì nghe nhạc, 3 anh kia ngủ hết rồi. Nó cũng gục xuống bàn ngủ đến hết ngày hôm đó mà không ai có khả năng gọi nó dậy.