Cô Gái Thông Linh Sư

Chương 50: Điều khiển linh thuật (2)




Diệp phu nhân rất hài lòng về biểu hiện ngoan ngoãn Tô Vũ trong khoảng thời gian này, làm cho bà yên tâm không ít.

Sau đó, Diệp phu nhân cho Tô Vũ xem rất nhiều bức ảnh của tứ đại gia tộc quyền thế, cũng nói cho Tô Vũ biết một ít tình huống căn bản, quan hệ giữa tứ đại gia tộc với nhau, đến lúc đó, những kiến thức này có thể sẽ phát huy được tác dụng.

Buổi tối ngày hôm sau, Diệp phu nhân dẫn theo Tô Vũ, Diệp Hồng Tuyết, Diệp Hồng Khải, còn có mẹ con em chồng Diệp Thiên Kiêu, Triệu Uyển Nghi cùng ngồi xe đi tới Long gia.

Ước chừng hơn một giờ, đoàn người Diệp phu nhân đã đến Long gia. Long gia là một trong tứ đại gia tộc quyền thế, không phải dạng có tiếng mà không có miếng, ở một nơi tấc đất tấc vàng như thành phố Tây Giang lại xây một tòa biệt thự hướng ra biển, người nhà họ Long chỉ cần ngồi bên trong là có thể thưởng thức được phong cảnh nổi tiếng ở thành phố này, mà tiệc rượu lần này được tổ chức ở sân sau của biệt thự Long gia.

Long gia phát triển mạnh, trong gia đình có ba anh em, sinh ra sáu người con trai, chỉ có tiểu công chúa Long gia là con gái. Tiểu công chúa Long gia tên là Long Vũ Hiên, năm nay chỉ mới mười lăm tuổi, nhưng lại là đứa trẻ được gia tộc sủng ái nhất. Tới sinh nhật mười lăm tuổi, Long gia vì cô mà tổ chức một bữa tiệc sinh nhật long trọng nhất.

Diệp phu nhân đưa thiệp mời cho bảo vệ, trong ánh mắt bảo vệ hiện lên sự cung kính, lái xe tiến vào sân sau của biệt thự Long gia, sau đó, dưới sự dẫn dắt của người giúp việc, chậm rãi đi tới.

Bên trong sân được tu sửa không nhiễm một hạt bụi, rất có tâm ý, trên bàn để đầy rượu đỏ và các loại đồ ăn, ban nhạc đứng ở một bên, trình diễn những bản nhạc tao nhã êm tai, bộc lộ hết dáng vẻ xa hoa và tinh xảo của một đại gia tộc nên có.

Đúng lúc này, một người phụ nữ mặc bộ trang phục phú quý đi tới, nói: “Ai nha, đây không phải Diệp phu nhân sao? Chị đến hơi trễ nha!”

Diệp phu nhân hé miệng nở nụ cười, nói: “Không tính là muộn, tiệc rượu còn chưa bắt đầu, tiểu công chú Long gia còn chưa đi ra đấy?”

“Ồ, chị nói cũng đúng!” Bạch phu nhân cười cợt, cũng không nói gì thêm.

Diệp phu nhân nhìn người phụ nữ ở trước mắt, ở trong trí nhớ của bà, người phụ nữ này chính là phu nhân Bạch gia, gia chủ Bạch gia là một người không an phận, bởi vì Bạch gia dựa vào ngành giải trí mà khởi nghiệp, nắm giữ công ty môi giới lớn nhất ngành giải trí, nghe người ta nói, Bạch tiên sinh có quan hệ với rất nhiều nữ minh tinh, tuy Bạch phu nhân bảo dưỡng rất kĩ càng, nhưng dù sao đã có tuổi, ít đi mấy phần hấp dẫn với chồng.

Nhưng Bạch phu nhân là một người phụ nữ thông minh, đối với chồng mình chính là nhắm một mắt mở một mắt, chỉ cần bà vẫn ở vị trí vợ lớn là được.

Diệp phu nhân trò chuyện với Bạch phu nhân một lúc, mới giới thiệu Tô Vũ, nói: “Giới thiệu cho chị một chút, đây là con gái mà Diệp gia nhận nuôi, cháu là một đứa trẻ đáng thương, hai mẹ con sống nương tựa lẫn nhau mà lớn lên, lão thái thái rất yêu thích, liền nhận làm con nuôi, Tiểu Vũ, nhanh chào hỏi Bạch phu nhân đi!”

Tô Vũ tiến lên một bước, cười ngọt ngào một tiếng: “Bạch phu nhân, chào dì, rất hân hạnh khi được gặp dì!”

Bạch phu nhân gật đầu, quái dị liếc nhìn Tô Vũ, dùng ánh mắt “Tôi hiểu được” nhìn về phía Diệp phu nhân, Diệp phu nhân yên lặng nở nụ cười, cũng coi như ngầm thừa nhận .

Tô Vũ không quan tâm hai người đang trao đổi cái gì, trái lại cảm thấy rất tẻ nhạt.

Đoàn người đi tìm chỗ ngồi ngồi xuống, lúc sau, Long phu nhân dẫn người lại đây hỏi thăm một chút, nói chuyện vài câu. Chưa được bao lâu, một chiếc xe hở mui xa hoa chạy vào, một người phụ nữ thời thượng tuổi không vượt quá ba mươi chậm rãi từ trên xe bước xuống, bên người còn dẫn theo một bé trai sáu, bảy tuổi.

Long phu nhân lập tức đứng dậy, đi lên đón, cười nói: “Hạ phu nhân, chị rốt cuộc đến rồi!”

Hạ phu nhân là người mẫu trẻ tuổi, tướng mạo xinh đẹp, dựa vào dung mạo và trí tuệ hơn người mà gả vào Hạ gia, sau đó lại sinh con trai, mẫu bằng tử quý*, tương lai vô cùng rộng mở.

*mẫu bằng tử quý: mẹ quý nhờ có con

Hạ phu nhân nâng đôi mắt lên, nịnh nọt nói: “Long phu nhân, nhiều ngày không gặp, chị thật sự càng ngày càng có khí chất rồi!”

Long phu nhân mỉm cười nói: “Nào có, Hạ phu nhân mới thật sự là tuổi trẻ tài cao đó.”

. . . . . .

Tô Vũ nghe bọn họ nói lời khách sáo câu được câu không, đương nhiên, trong lúc nói chuyện, Diệp phu nhân cũng nhân tiện đẩy Tô Vũ ra ngoài giới thiệu một phen, nói là con nuôi, nhưng người ở nơi này không một ai ngu ngốc, chỉ trong mấy giây đã hiểu được ý nghĩa thật sự của hai từ con nuôi.

Đợi được Tô Vũ rốt cuộc đi lại đây, Diệp Hồng Tuyết bỗng kéo cánh tay Tô Vũ, thân thiết nói: “Em gái, người lớn nói chuyện rất tẻ nhạt, hay là vầy đi, chị dẫn em đi gặp tiểu công chúa Long gia, có được không?”

Tô Vũ giả bộ không biết gì, gật đầu: “Hay lắm!”

Diệp Hồng Tuyết vô cùng cao hứng, đồng thời kéo Tô Vũ và Triệu Uyển Nghi đi về phía Long Vũ Hiên. Ngày hôm này, Long Vũ Hiên là nhân vật chính của bữa tiệc, quanh người đầy ắp người, cô mặc một chiếc váy công chúa trắng tinh, trên đầu đội một chiếc vương miện nạm đầy kim cương, tóc uốn lọn xõa trên vai, quả nhiên là một mỹ nhân, chỉ có điều cằm của cô hơi vung lên, mang theo vài phần kiêu ngạo. Chẳng qua, gia thế và dung mạo khiến cô có đủ tư cách để kiêu ngạo.

“Vũ hiên, đã lâu không gặp, sinh nhật vui vẻ!” Hai người Diệp Hồng Tuyết và Tô Vũ đi tới bên người Long Vũ Hiên, dường như Long Vũ Hiên cũng học cùng trường với Diệp Hồng Tuyết, hai người cũng là học sinh, cũng là một trong tứ đại gia tộc quyền thế, nên Diệp Hồng Tuyết, Triệu Uyển Nghi rất thân với Long Vũ Hiên.

Long Vũ Hiên khẽ mỉm cười, vui mừng nói: “Tiểu Tuyết, Uyển Nghi? Cái gì mà lâu rồi không gặp, rõ ràng mới nghỉ có mấy ngày mà!”

Nói xong, Long Vũ Hiên rốt cuộc nhìn thấy một khuôn mặt xa lạ, Tô Vũ, nhất thời, dường như có chút không vui, liền hỏi: “Tiểu Tuyết, người giúp việc này ở đâu ra? không phải người nào cũng có thể vào Long gia chúng tôi đâu!”

Diệp Hồng Tuyết giả vờ bất mãn nói: “Vũ hiên, em đừng nói như vậy, em ấy tên là Tô Vũ, là em gái của chị, là chị của Uyển Nghi, cha chị nhận con nuôi, tháng tới đây, em ấy sẽ là bạn học của chúng ta, vì thế, chị cố ý dẫn em ấy lại đây gặp em, Vũ Hiên, em không nên bắt nạt em ấy!”

“Con nuôi? Chỉ có người ngốc mới tin!” Long Vũ Hiên bĩu môi, ánh mắt không hề che dấu vẻ xem thường nhìn Tô Vũ, quả thật vô cùng xem thường Tô Vũ, cô luôn luôn mắt cao hơn đầu, đối với người có loại thân phận này đương nhiên sẽ không cho sắc mặt tốt.

Tô Vũ hoàn toàn không quan tâm đến Long Vũ Hiên và Diệp Hồng Tuyết, đối với sự khiêu khích của Long Vũ Hiên, Tô Vũ khẽ mỉm cười, không nói gì thêm.

Thế nhưng, hành động lần này của Tô Vũ rơi vào mắt của Long Vũ Hiên chính là hèn nhát và sức lực không đủ, Long Vũ Hiên cười nhạo một tiếng, cố ý lớn tiếng nói: “Tô Vũ, tham gia bữa tiệc của bổn tiểu thư đều phải là tiểu thư con nhà giàu đàng hoàng, một đứa con nuôi như cô không nên tới đây tham gia bữa tiệc này!”

Long Vũ Hiên cố ý muốn cho Tô Vũ lúng túng, giọng nói không hề che giấu, nhất thời, ánh mắt của mọi người đều tập trung lại đây.

Tô Vũ thoải mái nói: “Long tiểu thư, Diệp phu nhân mang tôi đến tham dự bữa tiệc này, cũng không phải là do tôi muốn tới, cô nói như vậy, lẽ nào không hoan nghênh Diệp phu nhân sao?”