Edit: thienbao95
Trương đại sư nói xong, Tô Vũ cảm thấy bình thường, nhưng Lưu Chí Quân đã sợ đến sắc mặt trắng bệch.
Thế nhưng, Tô Vũ lắc đầu, nói: “Một khi cương thi thành hình, việc đầu tiên muốn làm chính là tìm kiếm người thân, cho dù cách xa nhau ngàn dặm cũng trốn không được, vì thế, so với người của làng Thanh Thủy, người gặp nguy hiểm nhanh hơn chính là cha con thị trưởng!”
Trương đại sư cũng có chút cuống lên, nói: “Vậy thì nên nhanh chóng gọi điện thoại cho thị trưởng, thông báo bọn họ biết, không đúng, tôi không có số điện thoại của thị trưởng!”
“Yên tâm, chuyện này giao cho tôi đi, Trương đại sư, ông chủ Lưu, hai người quản lý tốt đồ cổ Trai là được rồi!” Tô Vũ nói xong, nhanh chân rời khỏi đồ cổ Trai, trở về nhà.
Đêm qua Tô Vũ không về, Tô Tuyết Dung nhớ con cả một đêm, nhìn thấy Tô Vũ bình an trở về, trong lòng mới yên tâm.
Tô Vũ một đêm không ngủ, cảm thấy vừa đói vừa mệt, ăn qua loa bữa sáng một chút, liền trở về phòng nghỉ ngơi.
Chớp mắt đã đến giữa trưa, Tô Vũ phục hồi lại thể lực, từ trên giường ngồi dậy, nói: “Mẹ, con đến nhà cô giáo làm bài tập, đến tối con mới trở về nhà!”
Tô Tuyết Dung mĩm cười, nói: “Tiểu Vũ, vậy con đến nhà cô giáo phải học tập thật tốt đó!”
“Con biết rồi!” Nói xong, Tô Vũ liền ra khỏi nhà. Đi được một lúc, đã đến nhà của thị trưởng. Nhà của thị trưởng nằm ở trong khu biệt thự lớn, Tô Vũ tùy tiện hỏi mấy người gác cổng, mới hỏi thăm được địa chỉ nhà của thị trưởng là số 302.
Tô Vũ không có chú ý tới, bên ngoài khu biệt thự có hai nữ sinh đang ngồi trên xe, hai nữ sinh đó chính là Trương Đình Đình và Triệu Viện. Sau khi Triệu Viện và Lục Hoàn Vũ chia tay, cô ta vẫn không cam tâm, cho nên vẫn tìm mọi cách để Lục Hoàn Vũ quay trở lại.
Sau khi nhìn thấy Tô Vũ đi vào, Triệu Viện tức giận đến tái mặt, lớn tiếng nói:
“Đình Đình, cậu xem, Tô Vũ rõ ràng đã nói không thích Lục Hoàn Vũ, vậy mà hôm nay lại đến đây tìm Lục Hoàn Vũ, thật đáng ghét!”
“Thôi, Viện Viện, cậu đã quên . . . . . . sự việc kia rồi sao?” Nói đến đây, trong lòng Trương Đình Đình vẫn như trước còn sợ hãi, thật sự quá đáng sợ, vật xấu xí khủng bố như thế, vậy mà Tô Vũ lại nuôi dưỡng nó.
Nghe được Trương Đình Đình nói như thế, Triệu Viện cũng cắn môi, không nói lời nào, nhưng trong mắt lại có sự không cam lòng dày đặc. Một lúc sau, mắt Triệu Viện bỗng sáng hẳn lên, nói: “Đình Đình, cậu có còn nhớ Trương đại sư không, Trương đại sư là cao nhân chân chính, lần trước cậu bị quỷ nhập vào người. . . . . . Haha, không bằng, chúng ta tiêu ít tiền mời ngài ấy tới đối phó con yêu nữ này?”
Trương Đình Đình có chút khiếp sợ hỏi: “Trương đại sư thật sự có thể đối phó được sao?”
Triệu Viện khẳng định gật đầu: “Đương nhiên, con yêu nữ này thì sao chứ? Làm sao có thể so được với Trương đại sư tiên phong đạo cốt, chỉ cần Trương đại sư ra tay, nhất định có thể bắt được con yêu nữ này!”
Cứ như vậy, hai người này lại đần độn đi tìm Trương đại sư đối phó Tô Vũ .
Tô Vũ đi tới trước cửa, ấn chuông một cái, lập tức có giọng nói của một người phụ nữ truyền tới: “Xin hỏi, cháu tìm ai?”
Tô Vũ không chút nghĩ ngợi trả lời: “Cháu tên Tô Vũ, cháu tìm bạn Lục Hoàn Vũ, cháu là bạn học của cậu ấy!”
Người phụ nữ khinh thường nói: “Bạn học? Mỗi ngày không biết có bao nhiêu bạn học nữ tới tìm Hoàn Vũ nhà chúng tôi, chao ôi, Hoàn Vũ nhà chúng tôi lớn lên chỉ đẹp trai một chút, điều kiện gia đình tốt một chút, vậy mà cứ dây dưa không tha, tiểu quỷ như mấy cô, thì nên tập trung học hành đi, đừng nên yêu sớm làm gì, hiện tại không phải là thời điểm thích hợp đâu. . . . . .”
Tô Vũ cảm thấy bất đắc dĩ, lớn tiếng nói: “Cháu tới là để cứu mạng mọi người, làng Thanh Thủy, mộ tổ tiên, cương thi, nói vậy mọi người hiểu chưa?”
“Tô Vũ, là cậu sao, đúng là cậu?” Đúng lúc này, giọng nói kích động của Lục Hoàn Vũ vang lên, nói: “Cậu chờ một chút, tớ lập tức đi xuống!”
Đợi một lúc, Tô Vũ đang chuẩn bị rời khỏi nơi này, đột nhiên, cửa hàng lang mở ra, ba người: thị trưởng và một người phụ nữ hơn bốn mươi tuổi, Lục Hoàn Vũ tất cả đều xuất hiện ở trước mặt Tô Vũ .
Vẻ mặt thị trưởng Lục Văn Hoa nghiêm túc, nói: “Cháu gái, xin mời, chúng ta vào trong nói chuyện!”
Tô Vũ không từ chối, theo một nhà ba người lên lầu. Sau khi đóng chặt cửa, Tô Vũ ngồi ở trên ghế salông, đi thẳng vào vấn đề: “Chuyện xảy ra ở làng Thanh Thủy cháu đã biết hết rồi, thị trưởng, người có biện pháp đối phó nào không?”
“Tôi không biết, thành thật mà nói, giữa trưa vừa nãy tôi cũng không biết nên làm gì?” Thị trưởng lắc đầu nói, sau đó lại hỏi ngược lại: “Cháu gái, cháu có quan hệ gì với Trương đại sư, cháu có cách nào không, vì sao cháu nói là tới cứu mạng chúng ta?”
Vẻ mặt Tô Vũ hờ hững, nói: “Cháu với Trương đại sư có quan hệ gì mọi người không cần để ý tới, hiện tại chuyện quan trọng nhất chính là con cương thi kia, cương thi kia là trưởng bối của mọi người, một khi đã thoát ra, mục tiêu đầu tiên muốn ra tay chính là vãn bối của mình, vì thế, mọi người phải hết sức cẩn thận!”
Trong lòng thị trưởng hơi động, cách nói chuyện của Tô Vũ giống y như thần côn, đặc biệt là Lục Hoàn Vũ, đã kinh ngạc đến ngây người, hắn không nghĩ tới, Tô Vũ thế nhưng lại là nhân vật giống như Trương đại sư, thành thật mà nói, so với Trương đại sư Tô Vũ mang đến cảm giác uyên thâm hơn rất nhiều.
Dựa vào kinh nghiệm sống, thị trưởng cảm thấy Tô Vũ không có nói dối. Trong lòng hắn đang vô cùng hoang mang, ngay cả một biện pháp hắn cũng chưa nghĩ ra, chỉ có sự sợ hãi bủa vây.
“Tô Vũ, ông nội sẽ thật sự hại chúng ta sao?” Lục Hoàn Vũ bỗng mở miệng hỏi. Hắn vẫn chưa chấp nhận nổi sự thật rằng ông nội đã biến thành cương thi.
Tô Vũ cười nhạo một tiếng, nói: “Cương thi vốn là vật không có ý thức, nó chỉ dựa vào bản năng mà hành động, thậm chí, có thể cảm ứng được người thân cùng huyết thống để hạ độc thủ, mọi người nên chuẩn bị tâm lý đi.”
Tiếp theo, Tô Vũ lại nói: “Thị trưởng, phu nhân thị trưởng, thành thật mà nói, phỏng chừng tối hôm nay cương thi sẽ tìm tới cửa, thừa dịp hiện tại vẫn còn thời gian, nên nhanh chóng báo cảnh sát đi, lúc báo cảnh sát không nên nhắc đến cương thi, cảnh sát có thể sẽ không tin, chỉ cần nói trong làng có tên điên, đáng sợ như dã thú, gặp người liền cắn. Làm như thế, một mặt cảnh sát có thể phái người đến bảo vệ người dân của làng Thanh Thủy, mặt khác tối hôm nay, mọi người hãy trốn ở trong cục cảnh sát để cảnh sát có thể bảo vệ mọi người dễ dàng hơn!”
Nghe Tô Vũ nói như vậy, người phụ nữ đối diện đã sợ đến mặt như màu đất, không còn cao cao tại thượng như trước, run rẩy nói: “Cháu gái, không, không, Tiểu Thiên Sư, ngài nói thật hay nói giả vậy, đêm nay cương thi sẽ đến sao? Tiểu Thiên Sư, xin ngài cứu chúng tôi, tốn bao nhiêu tiền cũng được!”
“Sợ, phu nhân sợ thật sao?” Tô Vũ cười lạnh một tiếng, nói: “Yên tâm, coi như cương thi có đến, thì cũng sẽ đi tìm ông xã và con trai bà trước tiên, bà sợ cái gì? Nếu như bà sợ, cứ ở nhà là được rồi!”
“Không, không, tôi không muốn ở nhà!” Người phụ nữ điên cuồng lắc đầu. Người phụ nữ lúc này đã là chim sợ cành cong, nghe Tô Vũ nói vậy, nào còn có lá gan dám ở trong nhà?
Ngược lại, thị trưởng có vẻ bình tĩnh hơn rất nhiều, hắn suy nghĩ một lúc, nói: “Tiểu Thiên Sư, tôi sẽ làm theo lời của ngài, tôi sẽ gọi điện thoại ngay cho cục cảnh sát!”