Cô Gái Mang Sứ Mệnh Sao Chổi

Chương 22




Tít...tít...tít....

Nó khẽ cựa người với tay lấy đồng hồ báo thức ném xuống đất rồi trùm chăn ngủ tiếp.Mấy đêm nay hầu như nó thức trắng vì phải đi theo LHN giải quyết 1 số việc trong bang,nên hiện giờ mắt nó dường như không thể mở nổi...

Ở bên ngoài 1 người giúp việc đang đứng cạnh cửa phòng của nó trong cô ta có vẻ lưỡng lự cứ giơ tay định gõ cửa rồi lại bỏ xuống...

-Có chuyện gì vậy? 1 giọng nói nam trầm cất lên,giật mình cô ta quay người lại bắt gặp 1 ánh mắt đang nhìn mình vẻ dò xét

-Dạ thưa cậu Nhật Nam tôi đang định gọi tiểu thư dậy nhưng...-cô ta ấp úng ( Nhật Nam là cháu trai của quản gia-người được LHN tin tưởng nhất nên vị trí của cậu ta trong Lâm gia cũng không phải tầm thường)

-Cô gọi đi chần chừ gì nữa-nét mặt điển trai đó khẽ cau lại

-Nhưng...tiểu thư đang ngủ không muốn bị ai làm phiền nếu không....

-Tôi hiểu rồi,để đó tôi gọi cho cô đi làm việc đi

-Cảm ơn cậu-cô ta thở phào

...................

-Tiểu thư đến giờ dậy rồi.hôm nay cô phải đi học đấy

..

-Tiểu thư...

-Yên lặng 1 chút không được à?-1 giọng nói gần như hét lên vọng ra ngoài

-Sắp muộn giờ rồi cô dậy đi-Nhật Nam vẫn bình thản như chưa hề nghe tiếng nó

Cạch..cánh cửa phòng mở ra,đập vào mắt Nhật Nam là nét mặt bực tức của nó

-Cô còn 20 phút để chuẩn bị,săp muộn giờ rồi-Nam liếc nhìn đồng hồ rồi nói

-Biến ra khỏi đây-nó trừng mắt,tỏa ra 1 luồng khí lạnh khiến người khác phải nổi da gà

-vậy thì tôi chờ tiểu thư ở dưới nhà-Nam quay đầu bước về phía cầu thang

-Nếu không phải tôi đã hứa với LHN sẽ không gây khó dễ với cậu thì cậu chết chắc rồi-nó nghiến răng nghĩ thầm

........................

-Bố tôi đâu? sao ông ấy đi sớm vậy-nó vừa bước xuống nhà ăn vừa cất giọng

Mọi người quay lại nhìn nó..Woa,tiểu thư thật đẹp-1 người làm xuýt xao..nó mặc bộ đồng phục của New Hope,áo sơ mi trắng thắt cavat,kết hợp với chân váy xòe làm tôn lên nước da trắng hồng cùng cái dáng người nhỏ nhắn của nó.nếu kẻ thù của Evil mà thấy được dáng vẻ của Nữ hoàng chết chóc lúc này chắc chũng không khỏi giật mình...

-Cậu nhìn gì vậy Phùng Nhật Nam.10 phút nữa là đến giờ rồi đấy-nó hếch mặt-đi thôi

-Tiểu thư không ăn sáng sao? người giúp việc có vẻ lo lắng

-Tôi không đói..đi thôi-nó quay người về phía Nhật Nam

-Tôi sẽ đưa tiểu thư đi-ông quản gia đứng dậy

-Không cần tôi không phải trẻ lên 3,tôi tự đi được-Vẫn giọng nói đầy vẻ ngạo mạn đó

.......................................

Tại phòng hiệu trưởng của New Hope

-Lâm tiểu thư cuối cùng cô cũng đến rồi.cô ngồi đi-ông hiệu trưởng nói cười vui vẻ khi thấy nó bước vào

-Không cần đâu.tôi sẽ học lớp nào-nó đảo mắt nhìn quanh phòng 1 lượt

-Cô và cậu ta sẽ học ở lớp B1,đây là cô Huệ-cô ấy là gvcn lớp đó

-Chào tiểu thư-1 người phụ nữ ngoài 30 tuổi đứng dậy cúi đầu chào nó

-Không cần lễ nghi gì đâu,tôi đi học chứ không phải đi quảng cáo thế lực,đừng làm tôi khó chịu,cứ đối xử với tôi giống học sinh bình thường là được rồi

-Chuyện này..-mặt ông hiệu trưởng có vẻ tối sầm lại

-Chúng ta về lớp thôi-nó khoát tay cho Nhật Nam

........................................................................................................

-Cả lớp trật tự..hôm nay chũng ta sẽ có 2 thành viên mới đó là Khả Hân và Nhật Nam-mọi người cùng vỗ tay nào

-Woa...cậu ấy cũng khá xinh đấy-nam sinh 1

-ừm có vẻ là con nhà giàu-nam sinh 2

-Người đứng bên cạnh cô ta công nhận điển trai thật-nữ sinh 1

-Không ngờ trên đời lại có soái ca thật vậy-nữ sinh 2

-Cả lớp trật tự nào-Cô Huệ quát lên rồi quay sang nó nhẹ giọng

-2 em tự chọn chỗ đi

Nó đảo mắt quanh 1 vòng,hầu như bàn nào cũng kín chỗ chỉ còn mối bàn cuối là chưa ai ngồi.Nó lẳng lặng đi về phía cuối lớp rồi ngồi xuống.Nhật Nam thấy vậy cũng nhanh chân bước đến ngồi bên cạnh nó.Nó liếc nhìn cậu ta 1 cái rồi quay sang phía cửa sổ

-Này bạn..bạn còn nhớ mình không? 1 tiếng nói thều thào vọng sang bàn nó.Nó ngước mắt lại nhìn

-Mình là người hôm trước được cậu cứu đấy

-À rồi..có chuyện gì không? nó đưa tay đeo tai nghe

-Mình chỉ muốn cảm ơn cậu..không ngờ cậu cũng học ở đây,xem ra chúng ta quả là có duyên

-Bớt nói nhảm đi-4 từ thốt ra từ miệng nó nhẹ nhàng nhưng lại khiến người khác nổi da gà

Thấy vậy Vy không nói gì vội quay lên chép bài..Bất giác Nhật Nam quay sang liếc nhìn nó..cậu hơi sững sờ khi nhìn nó từ góc độ này..Đôi mắt to tròn đang hướng ra phia cửa sổ,mái tóc màu hạt dẻ khẽ bay bồng bềnh làm tăng vẻ nữ tính của nó,gương mặt không phải quá khả ái nhưng cũng khiến người khác chú ý bởi vẻ sắc sảo hiện rõ trên từng góc cạnh...

-Nhìn đủ chưa? giọng nói lạnh lùng vang lên

Nhật Nam như chợt tỉnh nét mặt thoáng lúng túng nhưng ngay sau đó lại trở về vẻ bình thường,cậu ngước lên bảng như chưa từng có chuyện gì xảy ra.Nó vẫn ngồi nhìn ra cửa sổ,nét mặt hơi co lại

..............................

Ring,,ring....

Tiếng chuông báo hết tiết vang lên mọi người như bầy ong vỡ tổ chạy hết ra ngoài chỉ còn mình nó và Nhật Nam cùng mấy con mọt sách ngơ mắt nhìn ra sân trường

-Thật không ngờ đây là lớp chọn đầu,không khí học sang ra còn tệ hơn cả đi chơi-Nhật Nam khẽ nhếch môi

Nó đảo mắt qua bàn đằng trước-chỗ của Hạ Vy-có lẽ cô bạn đã đi ra ngoài rồi

-Xuống căngtin không? nó nói mà mắt vẫn dán chặt vào điện thoại

..Ok-Nhật Nam đứng dậy rồi theo nó ra ngoài

2 đứa nó đi đến đâu mọi ánh mắt đều đổ dồn về,có những ánh mắt ngưỡng mộ ganh tị cũng có những ánh mắt ngờ vực,xem thường..Mặt nó vẫn lạnh băng ròi nhanh chóng lướt nhanh qua đám người nhiều chuyện đó

-Xem ra quản gia cũng tâm lý thật-Nhìn 1 khoảng không gian khá rộng,yên tính chỉ có 1 bàn duy nhất cùng mấy món thức ăn nhẹ trên bàn-đều là những thứ nó thích,không cần nghĩ ngợi nhiều nó cũng có thể đoán được là ai làm-Ông của cậu đúng là rất tốt đấy

Nhật Nam kéo ghé ngồi xuống,đôi môi cong lên tạo ra 1 nụ cười vô cùng quyến rũ....



BỘP...bộp....

-2 túi bim bim bay thẳng vào bàn của nó,bất giác cả nó và Nhật đều chau mày ngóc cổ nhìn lên...

1 tốp người gồm cả nam lẫn nữ đang hung hăng tiến lại phía nó.Lông mày nó hơi cau lại nhưng nhanh chóng giãn ra

-Đúng là oan gia ngõ hẹp-nó nhếch mép cười vu vơ

-Mày là đứa nhiều chuyện hôm trước đúng không-giọng nói của 1 tiểu thư đài các vang lên mang theo vẻ tức tối khó tả

-Vẫn nhớ à? xem ra trí nhớ của cô không tệ-nó vẫn bình thản bấm điện thoại

-Có chuyện gì vậy-Minh Nhật ngồi quan sát nãy giờ nhưng vẫn chưa hiểu gì nên mới cất giọng hỏi

-Mày là người yêu của con nhỏ hỗn xược này à? mày nên xem xét lại nó đi,trông mày cũng điển trai đây nếu thích có thể theo Hải Dương ta đây đừng nên dính dáng với loại hỗn hào như nó-giọng người thiếu nữ mềm mượt

-Nhật bảo chúng im hết đi ồn ào quá-tay nó liến tục bấm điện thoại,nét mặt vẫn cứng nhắc

Bộp...1 quyển sách bay sượt qua bàn rơi vào tay nó...

-Game over-shit,chúng mày làm cái quái gì vậy hả? nó đứng dậy đập mạnh vào bàn,mắt nảy lửa nhìn bọn người kia

-Mày tưởng mày là ai mà dám to mồm ở đây? vẫn cái giọng kênh kiệu đó

Nó trừng mắt..cả người toát ra vẻ ớn lạnh.chiếc điện thoại bay nhanh về phía cô tiểu thư đó rồi đạp thẳng vào mặt cô ta

-Á..-1 tiếng thét vang lên-Đập chết nó cho tao-Cô ta hùng hổ ra lệnh

Cả đám người cầm ghế xông lại phía nó,nó xoay người định dạy dỗ bọn chúng nhưng vụt..nó chỉ kịp nghe tiếng rắc rắc vang lên-Nhật Nam đã ra tay nhanh hơn nó

-Cũng khá đấy-nó nhếch hàm

-Ừm-Nhật Nam đáp khẽ

Mấy người nằm sóng soài xuống đất,miệng kêu la không ngừng,số còn lại đứng nhìn cô tiểu thư kệnh kiệu đó với nét mặt sợ sệt..Giờ nó mới để ý xung quanh,hàng trăm khán giả đang vây quanh khu căngtin,nó khẽ cong môi

-Chúng ta lại làm tâm điểm chú ý rồi

-Mấy cô cậu đang làm trò gì ở đây vậy? 1 tiếng quát lơn pha lẫn sự bực tức vang lên..Tất cả học sinh chạy tán loạn chỉ còn 2 đưá nó cùng bọn người kkai vẫn trơ mắt đứng đó