Cô Gái Mang Sứ Mệnh Sao Chổi

Chương 10




--Đây là gì vậy ạ?-Lịch hoạt động của cháu

-Lịch hoạt động?

-Ừ cháu tự xem đi rồi coi chỗ nào không được nói lại với dì

-Vâng....

T2-T6

-5h-6h45 dậy vệ sinh cá nhân,tập yoga,ôn lại bài,ăn sáng,đi học

-7h-10h30 ở trường

-10h45-11h45 học pianô

-12h-13h ăn trưa,ngủ trưa

-13h-13h45 học bài

-14h-16h30 ở trường

-17h học bơi

-18h-19h ăn tối,thư giãn

-19h-20h30 tập phi tiêu

-20h45-22h15 tập võ karate

-22strong0-23h15 khắc phục nhược điểm của bản thân

- T7-chủ nhật chỉ thay đổi như sau:

7h-9h tập đấu kiếm

9h-10h30 tập đàn violon

13h-15h học thêm gia sư

15h15-16h30 tập phi tiêu

(OMG lịch cho đứa nhóc 7t....kinh khủng,kiểu này định đào tạo thiên thần chắc...@@)

-Cháu phải học đấu kiếm với phi tiêu sao? để làm gì ạ?cháu nghĩ giờ mình chưa cần đến chúng

-Thời gian không chờ đợi con người,cháu còn rất nhiều thứ phải học nên tốt nhất là phải học các thứ đó ngay bây giờ...nếu muốn nhanh chóng trả thù thì...

-Cháu biết rồi

-Ừ tốt lắm..ngày mai chúng ta sẽ dọn đến trại trẻ mồ côi HAPPy,ở đó sẽ có mọi người giúp cháu học tập những thứ đó

-Sao lại phải chuyển đi ạ?cháu không muốn rời xa bố mẹ

-Vậy là cháu muốn chờ chết sao? cháu nên nhớ dù bây giờ cháu đã thay đổi gương mặt nhưng Lâm Hải Nam là 1 con cáo già,ai biết được khi nào hắn sẽ tìm ra chúng ta..nên tốt hơn hết là phải tự bảo vệ cho mình,.Hơn nữa trại trẻ đó là do Red Wall quản lí,ở đó chúng ta sẽ được an toàn và cháu có thể dễ dàng học những thứ đó mà không sợ bị phát hiện,cháu hiểu chứ?

-Vâng...cháu ra ngoài 1 lát nha dì

-Ừ nhớ về sớm và phải tuyệt đối cẩn thận,đừng để ai nghi ngờ

-Cháu biết rồi....

..........................................................

-Bố,mẹ 2 người khỏe không? con mang lưu ly đến cho 2 người này,vất vả lắm con mới tìm được 2 cây lưu ly tím này đấy....mẹ ơi,ngày mai dì và con sẽ rời khỏi đây,con phải đi vì đó là con đường giúp con trả thù cho mẹ...bố mẹ đừng giận con nhé,con hứa khi nào rãnh con sẽ về thăm 2 người,con yêu bố mẹ và luôn nhớ 2 người...

1 cơn gió nhè nhẹ khẽ lướt qua mang theo hương thơm mộc mạc của lưu ly...trên ngọn đồi nhỏ 1 cô bé mặc váy trắng đang cúi xuống hôn lên 2 tấm ảnh trên ngôi mộ,khóe mắt chảy ra 1 dòng nước trong suốt như pha lê.....

>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>

-Chào Khả Hân,chào mừng con đến với HAPPY

-Khả Hân?

-À,dì đúng là đãng trí..dì đã thay đổi thông tin của con,từ nay con sẽ là Hoàng Khả Hân,trẻ mồ côi,không biết gì về gia đình mình

-Hoàng Khả Hân,trẻ mồ côi-nó khẽ nhếch mép-tên cũng hay đấy ạ. Vậy đây là ai vậy dì?

-Cô ấy là Nhã Kì-giáo viên phụ trách lớp của cháu,thành viên của Red Wall và đồng thời cũng là người sẽ dạy cháu học thêm và karate

-Hi...

-Còn đây là Ngọc Anh-gv dạy pianô,yoga và bơi

-Jame,chắc cháu còn nhớ chú ấy chứ. Chú ấy tên thật là Đại Vũ sẽ dạy cháu đấu kiếm và phi tiêu.Còn dì sẽ là người dạy cháu cách khắc phục nhược điểm của mình. Ok?

-Vâng

-Còn 1 việc nữa đó là khi ở trong trường cháu phải vờ như không hề biết cô chú,kể cả dì,cháu chỉ nên nhớ mọi người chỉ là giáo viên thôi, cháu cũng phải giấu thân phận thật của mình và ở trong đây cháu sẽ được đào tạo cũng 1 nhóm sát thủ trạc tuổi cháu

-Vâng

-Được rồi cháu vào đi

cuộc chiến sẽ bắt đầu sớm thôi.haha

....................................................

-Cả lớp,chúng ta có thành viên mới..đây là Hoàng Khả Hân,học sinh mới của lớp chúng ta,mọi người vỗ tay nào

-Được rồi Khả Hân,con tự chọn chỗ đi

-Vâng...

-Chào bạn mình là Hải Yến,rất vui được là quen với bạn

-Chào.Nó nói mà không nhìn người đối diện

-Đồ kiêu kỳ..Hải Yến lẩm bẩm

-Nói gì vậy?

-Không có gì,mà sao cậu nói chuyện cộc lốc vậy?

-Liên quan không?

-Đúng là đồ xấc xược

Ầm..nó nắm tay đấm mạnh xuống bàn...

-Khả Hân có chuyện gì vậy?

-Con muốn ra ngoài

-Ừ con ra đi nhưng lần sau không được làm vậy nữa nhé

Nó đứng dậy không nói gì,lầm lũi bước ra khỏi lớp không quên ném cho Hải Yến 1 cái nhìn ớn lạnh đến xương sống (mới 7t mà ngỗ nghịch vậy trời)

-Sao em lại ra đây vào giờ này vậy? em là học sinh mới à?

Trước mặt nó là 1 cậu bé gầy nhưng rất điển trai,cặp mắt màu nâu to tròn,lông mày rậm,nét mặt trông rất chững chạc

-Anh là ai?

-Anh tên là Ngô Minh Nhật,anh cùng bố mẹ giúp đỡ những người ở đây.Nhìn em rất lạ, em là học sinh mới sao? em tên gì?

-Anh biết làm gì?

Nói rồi nó phủi quần đứng dậy bước nhanh vào lớp để lại cậu bé kia ngơ ngác không biết mình đã làm gì sai

-Đúng là 1 cô bé ngỗ nghịch

-Con làm gì ở đây vậy?

-Dạ không,mẹ xong việc chưa?

-Rồi,thôi chúng ta về đi

-Vâng

-

Chào mọi người,10 chương đã qua,mọi người cảm thấy sao ạ? mình đang rất 'buồn' vì đến giờ vẫn chưa được 'tặng đá' xây nhà.Đùa chút thôi mình luôn hy vọng mọi người sẽ ủng hộ mình...1 nhân vật mới đã xuất hiện,mình biết mọi người đang nghĩ gì nhưng mình cảm thấy thật có lỗi vì có lẽ sẽ làm mọi người thất vọng,như ngày trước mình đã nói(hình như ở^^) câu chuyện này sẽ không đi theo 'nguyên lí xã hội' bao đời nay đâu,mình rất giỏi mộng mơ nên mình sẽ làm khác 1 chút với lịch sử(nghe hơi phô trương quá nhưng thật ra mình nói cho oách thôi à). Dù sao cũng cảm ơn mọi người đã ủng hộ...biết ơn mọi người nhìu nhìu...

THANKS ALL