"Nghĩ về em, đó là tất cả những gì anh làm. Em luôn là điều đầu tiên và cuối cùng trong trái tim anh. Cho dù anh có đi đâu, cho dù anh có làm gì, anh cũng luôn nghĩ về em."
– Dierks Bentley.
EROS
Tôi cần tắm – tắm nước lạnh để có thể giảm nhiệt độ cơ thể. Tôi nhìn vào chỗ quần căng phồng. Mẹ nó, Tôi phải ra khỏi đây – trốn thoát khỏi nỗi xấu hổ này.
Tôi tự chửi rủa bản thân mình vì đã phản ứng với những sự đụng chạm của Jade, vì đã đánh mất lý trí quá dễ dàng. Tất cả tế bào trong cơ thể tôi đều khóc thét lên bởi hung phấn... phản kháng mạnh mẽ.
Tôi không thể tin nổi Jade lại chạm vào "thằng nhỏ" của tôi và cọ xát nó. Cô ấy nghĩ đó là ví của tôi, vì Chúa. Cô ấy quá ngây thơ.
Yeah, cái cảm giác khi cô ấy cọ xát... Chúa ơi... nó thật tuyệt vời... đến nỗi tôi đã gần như bùng nổ. Cơ thể tôi vẫn cảm thấy vô cùng kích thích trước những động chạm của cô ấy khiến tôi rùng mình.
Tôi viện cớ và đi vào nhà vệ sinh. Tôi ở đó một lúc, cố gắng đè nén sự kích động của bản thân – Tôi bước vào phòng, chống đầy 50 lần, rửa mặt và súc miệng.
Tôi có thể làm được. Tôi phải làm được. Tối nay. Bây giờ hoặc KHÔNG BAO GIỜ.
Tôi hít sâu, thu hết can đảm để đối mặt với Jade một lần nữa và nói với cô ấy những cảm giác thật sự của mình. Tôi đã chuẩn bị hết những gì cần nói. Tôi thậm chí còn nhẩm đi nhẩm lại nó nữa.
Tôi bước ra khỏi phòng tắm và bước về phía phòng khách. Tôi ngjac nhiên khi thấy Joseph đang ngồi chỗ của tôi, bên cạnh Jade. Họ mải mê nói chuyện với nhau tới nỗi Jade không hề nhận ra rằng tôi đã quay lại.
Tôi ngay lập tức cảm thấy ghen tức. Tôi muốn túm lấy cổ áo hắn ta và ném hắn ta ra ngoài cửa sổ. Giá mà tôi có thể làm thế nhưng tôi biết điều đó sẽ khiến Jade ghét tôi vì vậy tôi cố hết sức để kiểm soát bản thân mình.
"Jade" Tôi dang tay ra ý bảo cô ấy đến bên tôi nhưng cô ấy lắc đầu và ra hiệu cho tôi đợi một lát. Tôi vô cùng thất vọng, tổn thương và ghen tức.
Nevin cười khẩy với tôi và lại tiếp tục nói chuyện với Jade. Hắn ta thậm chí còn khiêu khích tôi bằng cách nắm lấy tay Jade.
Tôi cứ hết nắm rồi lại thả nắm tay mình, răng nghiến chặt. Trong đầu tôi đang vô cùng hỗn loạn với hàng trăm suy nghĩ về các cách để giết người. Giá mà tôi có thể nghiền nát hắn ta để hắn ta không thể cười nổi nữa.
Tôi bước ra khỏi phòng khách những vẫn không rời mắt khỏi Jade và gã Nevin.
Kobe vỗ vai tôi "Trông anh như thể sắp giết người vậy. Có cần em giúp không?" Sau đó cười phá lên. "Tốt hơn là anh nên cẩn thận. Em chắc rằng tay bác sĩ kia sắp sửa nói cho Jade một cái gì đó."
Tôi cau mày, hoàn toàn khó chịu. Tôi nhét tay vào túi quần và quay sang phía Kobe
"Em đi đây. Sáng sớm mai em phải bay sang Hy Lạp. Tuần tới em sẽ về."
"Được rồi, cho anh gửi lời hỏi thăm tới gì Elisa" Tôi đáp, sau đó lại quay về phía Jade
"Chắc chắn rồi" Kobe cười "Nếu anh cần em giúp loại bỏ hắn ta, hãy gọi điện cho em. Chúng ta có thể dễ dàng ném hắn ra giữa biển Thái Bình Dương. Sẽ rất thú vị đấy."
Tôi cười và vỗ vai cậu ra "Cậu điên rồi. Đó không phải chuyện để đùa đâu"
"Em chỉ muốn làm anh cười thôi mà. Trông anh vô cùng căng thẳng"
Tôi gầm lên bực tức "Cô ấy đang khiến anh mất hết tỉnh táo"
"Đó là điều mà tình yêu vẫn làm. Em có thể thấy là anh rất yêu cô ấy. Em rất mừng cho anh. Cuối cùng thì anh cũng đã tin vào tình yêu."
Tôi gật đầu, đưa tay lên cào cào tóc.
"Em đi đây. Hẹn gặp lại anh vào tuần sau" Kobe nói trước khi quay người và rời đi.
**
Đã gần nửa đêm, chỉ còn tôi với Jade đang ngồi trong phòng khách. Donovan và tay bác sĩ đã đi về. Mẹ và Sapphire thì đã đi nghỉ.
"Anh muốn nói về chuyện gì?" Jade vừa nói vừa cởi đôi giày cao gót của mình ra "Hy vọng là anh không phiền, chân em đau quá"
"Về chúng ta." Tôi nói sau đó quỳ xuống phía trước cô ấy và nắm lấy cổ chân cô ấy. "Để anh"
"Không sao. Em tự làm được"
"Làm ơn" giọng của tôi gần như van xin nhưng ai mà thèm quan tâm cơ chứ. Jade nhìn tôi và gật đầu.
Tôi tháo đôi giày cao gót ra khỏi chân cho cô ấy. Tôi ngồi xuống bên cạnh và đặt chân cô ấy lên đùi mình "Để anh massage cho em"
"Không...không..." Cô ấy phản kháng. "Xấu hổ lắm"
"Xấu hổ? Anh sẽ trở thành chồng của em, Jade. Chỉ 3 tuần nữa thôi. Em không có gì phải xấu hổ cả." Tôi bắt đầu massage chân cho cô ấy. Từ cổ chân cho tới ngón chân. Mẹ nó, cô ấy có một đôi chân thật đẹp, móng chân cũng được cắt sửa gọn gàng. Da của cô ấy cũng vô cùng mềm mịn.
"Anh lại thế rồi, quên mất rằng cuộc hôn nhân của chúng ta chỉ là giả" Cô ấy rên nhẹ đầy thỏa mãn, ngả người về phía sofa. Cô ấy gối đầu và tựa lưng vào mấy cái gối. "Thật tuyệt... uhm... đừng ngừng lại... ở đó... ở đó... ohhhhhhhhh... Chúa ơiiiiiiiiiii" Cô ấy ôm lấy đầu và vặn vẹo người như một chú mèo nhỏ. Cô ấy trông vô cùng hấp dẫn, quyến rũ và khêu gợi... mẹ kiếp!
Cơ thể tôi ngay lập tức có phản ứng đối với cô ấy, khiến cho hooc môn sinh dục trong cơ thể tôi trỗi dậy và bộ phân nào đó trên cơ thể lại căng cứng một lần nữa. Tôi rên lên, cố gắng kiềm chế bản thân mình không thô bạo kéo cô ấy vào lòng và làm tình thật nhanh, thật mạnh mẽ.
"Em buồn ngủ..." cô ấy lẩm nhẩm
"KHÔNG... không, Jade. Chúng ta cần nói chuyện đã" Tôi nhẹ nhàng kéo cô ấy dậy.
"Chúng ta có thể nói chuyện vào ngày mai không? Đã gần nửa đêm rồi." Cô ấy nói trong mơ màng
"Anh cần phải nói với em điều này. Anh cần phải để em biết và giải tỏa nỗi lòng mình" Tôi cầm lấy tay cô ấy và nắm thật chặt.
Cô ấy ngồi thẳng dậy, nhìn vào mắt tôi, cô gắng giữ cho bản thân tỉnh táo.
Não tôi hoàn toàn đóng băng, tôi nhìn cô ấy đầy mãnh liệt. Tôi cố gắng nhớ lại những lời mà tôi đã học thuộc mấy tiếng trước – những lời mà tôi đã cẩn thận chuẩn bị để nói với cô ấy, để tuyên bố tình cảm của mình... tôi yêu cô ấy như thế nào... nhưng giờ, tôi chẳng còn nhớ được gì. Tâm trí tôi hoàn toàn trống rỗng. Mẹ kiếp, trước đây tôi chưa bao giờ như vậy,.
"Sao thế Eros?"
"Anh... Anh..."
"Anh làm sao?" Cô ấy hỏi, lông mày nhướn lên đầy vẻ khó hiểu.
"Anh... wovou."
"Gì cơ?"
Tôi đổ mô hôi như tắm. Tay tôi run tới nỗi tôi đã siết chặt lấy tay Jade.
"Anh ổn không?" Cô ấy nói, cố gắng nới lỏng tay tôi ra.
Tôi gật đầu, cố gắng tỏ tình với cô ấy một lần nữa "anh.... eooooooo em"
"Anh đang nói gì thế? Em không hiểu." Anh ấy đứng dậy, rút tay ra khỏi tay tôi. "Đã nữa đêm rồi. Anh nên về đi Eros. Sáng mai anh vẫn phải dậy sớm đấy."
Mẹ kiếp, tại sao tôi không thể nói với cô ấy? tôi không hiểu tại sao nó lại khó khăn tới vậy
"Jade, xin em. Hãy nghe anh. Anh cần phải nói với em điều này. Ngay bây giờ."
"Em đang nghe đây, gì vậy?"
Tôi tuyệt vọng lấy điện thoại trong túi quần mình và gõ ra những lời tôi định nói với cô ấy. Sau đó đưa điện thoại cho cô ấy.
Cô ấy đọc những dòng tôi viết trên điện thoại sau đó nhìn tôi. Giờ thì cô ấy đã hoàn toàn tỉnh táo
"Anh yêu em?" Cô ấy hỏi đầy hoài nghi
Tôi gật đầu và mỉm cười với cô ấy "Đúng vậy. Thật lòng, sâu đậm và mãnh liệt."