Cô Gái Đằng Sau Chiếc Mặt Nạ

Chương 24: Nụ hôn




"Tôi không chắc rằng trước đây tôi đã bao giờ hạnh phúc tới vậy như hôm nay hay chưa, nhưng một lần nữa, luôn là như vậy, khi chúng tôi ở bên nhau. Tôi chưa bao giờ muốn nó kết thúc."

Nicholas Sparks, the best of me.

JADE

Khi tôi đang bận thở hổn hển thì Eros đột nhiên túm lấy tay tôi và kéo mạnh tôi về phía anh ta.

"Ngài làm cái gì..." Mấy tiếng chưa kịp nói ra đã hoàng toàn bị nuốt mất khi anh ta cúi đầu và đặt một nụ hôn đầy thô bạo lên môi tôi.

Ôi chúa ơi!

Tôi hoàn toàn choáng váng. Cơ thể tôi như đóng băng còn tim thì đập thình thịch như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.

Tôi không thể tin nổi rằng anh ta hôn tôi.

Tôi theo bản năng đây anh ta ra nhưng anh quá khỏe, nó gionosng hệt như đang đẩy vào tường vậy. Tay anh ta vòng qau eo tôi kéo tôi lại gần hơn với cơ thể nóng rực của anh ta. Anh ta xoay đầu, hôn tôi đầy thô bạo, trừng phạt và giận dữ. Ôi chúa ơi, không...

Môi Eros vô cùng mềm mại và ướt át và chắc chắn anh ta đang đợi tôi đáp trả. Nhưng tôi hoàn toàn bất động. Nụ hôn của anh ta khiến tôi không còn chút sức nào, não tôi hoàn toàn đóng băng – tôi vô cùng hoang mang.

"Hôn anh, Jade" Anh ta thì thầm bằng giọng nói gần như ra lệnh

Lại dán môi vào môi tôi, anh ta ngấu nghiến nó, dùng lưỡi ép buộc tôi phải hé môi ra. Anh ta vô cùng thành thạo, hôn tôi một cách cuồng nhiệt.

"Mẹ nó, hôn tôi" Giọng anh ta đứt quãng đầy ham muốn.

Tôi cố gắng kháng cự lại anh ta nhưng nó hoàn toàn không có tác dụng. Mùi hương của anh ta rất dễ chịu và đôi môi của anh ta mềm mại, ấm áp và ngọt ngào. Tôi siết chặt nắm tay cho tới khi móng tay đâm chặt vào lòng bàn tay để có thể kiềm chế cảm giác muộn được tiếp xúc với anh ta.

Sau đó nụ hôn của anh ta trở nên rất dịu dàng... chậm rãi và say mê... khiến đầu gối tôi mềm nhũn ra như bún. Tất cả giận dữ đều biến mất, cảm xúc của tôi hoàn toàn bị xáo trộn. Nụ hôn của anh ta khiến cơ thể tôi tràn ngập phấn khích, tôi run lên bởi sự ngọt ngào dịu dàng đó.

Tôi hoàn toàn tan chảy như một viên kẹo bị đun nóng. Tôi nóng bừng lên vì ham muốn, tôi rất muốn đáp trả nụ hôn của anh ta... Tôi không thể chịu thêm được nữa... Tôi muốn hôn anh ta... lâu... thật lâu...

Tôi nhún chân lên, đẩy mình tới gần anh ta hơn và từ từ hé môi để anh ta có thể hôn tôi sâu hơn, dài hơn. Khi tôi hoàn toàn bị khuất phục trước nụ hôn mạnh bạo của anh ta thì anh ta đột nhiên rời khỏi môi tôi

Tôi từ từ mở mắt, nhìn thấy anh ta đang nhìn tôi chằm chằm. Một sự thật vọng hay có lẽ là tuyệt vọng hiện lên gương mặt anh ta.

"Tôi sẽ đón em lúc 9h sáng mai." Là tất những gì anh ta nói trước khi anh ta quay người và trở lại xe.

Anh ta nói gì cơ? Tôi cảm thấy vô cùng hoang mang. Não tôi không chịu hoạt động. Sau đó bản năng mách bảo tôi rằng tôi cần phải đuổi theo anh ta, và tôi đã làm thế.

"Đợi chút..."

Anh ta đang định mở cửa xe thì tôi gọi. Anh ta từ từ quay lại, đối mặt với tôi một lần nữa.

Tôi đứng trước mặt anh ta, vô cùng bối rối. Tôi không biết tại sao mình lại đuổi theo. Tất cả những gì tôi biết đó là tôi cần phải làm vậy.

Sau đó não tôi dần hoạt động trở lại... và đúng vậy – mọi thứ đều có lý do, tôi phải hỏi anh ta một vài chuyện và anh ta cần phải tra lời tôi ngay bây giờ. Tôi nhìn anh ta chằm chằm, cố gắng sắp xếp mấy câu chữ sao cho hợp lý

Tôi muốn biết tại sao anh ta lại hôn tôi. Anh ta đã bị tôi thu hút ư? Hay nó chỉ có nghĩa là anh ta muốn tôi im lặng? Anh ta rời đi ngay sau nụ hôn cuồng nhiệt đó mà không một lời giải thích nào? Anh ta không thể làm thế được.

Ngay khi tôi vừa có đủ dung khí để hỏi anh ta tôi chợt nhận ra rằng anh ta không hề nhìn tôi. Anh ta đang nhìn xuống đất, cắn cắn môi và nhét tay vào trong túi quần. Anh ta trông hoàn toàn không giống với ông chủ thô lỗ, quyền lực thường ngày của tôi. Anh ta trông giống hệt một câu trai mới lớn... bị bắt gặp anh trộm xe của cha và sắp sửa bị quở trách/

"Tại sao lại hôn tôi?" Tôi hỏi

Anh ta chỉ liếc qua tôi sau đó lắc đầu.

"Tại sao... có phải ngài..."

"KHÔNG" Anh ta nhìn tôi đầy giận dữ. "Dù câu hỏi của cô là gì thì câu trả lời vẫn là không, Jade. Tôi hy vọng rằng cô đã hiểu."

Phải mất một lúc tôi mới hiểu được những gì mà anh ta nói. Sau đó tôi nhìn thẳng vào mặt anh ra và gật đầu " Yeah, tôi đã hiểu."

Tôi định hỏi rằng liệu có phải anh ta đã thích tôi rồi không và câu trả lời của anh ta là KHÔNG. Vậy tại sao anh ta lại hôn tôi?

Mặc dù lẽ ra tôi nên cảm thấy nhẹ nhõm vì anh ta không thích tôi nhưng tại sao tôi lại cảm thấy đau tới vậy?

Đêm hôm đó, tôi không tài nào chợp mắt. Tôi không thể ngừng suy nghĩ về Eros. Về nụ hôn của anh ta. Về mùi hương cơ thể anh ta. Về mùi vị khi hôn anh ta. Ohhhh... Đầu tôi tràn ngập hình ảnh của anh ta và môi tôi vẫn còn sung đỏ sau nụ hôn ấy. Tôi cứ thức đến tận rạng sáng, nghĩ về anh ta.

Yeah, tôi ghét anh ta vởi anh ta đã nói dối tôi về chiếc tách cổ ấy và cả vì nụ hôn của anh ta. Tại sao? Để khiến tôi im miệng? Hay anh ta muốn chứng minh anh ta là một người thô lô, nóng nảy tới mức nào?

Và giờ, tôi chẳng còn cách nào khác ngoài việc tiếp tục làm việc cho anh ta. Tôi không thể từ chức bởi tôi đã ký hợp đồng với công ty.

Sáng hôm sau, đúng 9h, tôi vô cùng ngạc nhiên khi thấy Donovan đang ở trước cửa nhà.

"Sếp cửa tôi đến đón cô. Bà của ngài ấy bất ngờ đến để ăn sáng cùng ngài ấy. Ngài ấy sẽ có mặt ở công ty lúc 10h" Donovan thông báo cho tôi dù tôi không hề hỏi anh ta đang ở đâu.

Tôi gật đầu, hỏi anh ấy liệu có thể đổi chủ đề được không. Thật ra, tôi cảm thấy vô cùng nhẹ nhòm vì Donovan đã tới đón tôi. Tôi không thể mường tượng nổi cảm giác gượng gạo tới mức nào nếu Eros tới đón tôi sau những gì đã xảy ra tối qua.

EROS

"Đã 9h rồi.Không phải đã đến giờ cháu đi làm rồi sao?" Bà của tôi, Karina Anderson nói. Bà đến căn hộ của tôi lúc 8h để ăn sáng cùng tôi.

"Hmmmm... Cháu không nhớ nổi lần gần đây nhất chúng ta ăn sáng cùng nhau là lúc nào bà ạ, cháu có thời gian mà."

"Đừng nói dối. Cháu không thể lửa ta được đâu. Ta hiểu cháu của ta mà. Có điều gì đó đang khiến chau phiền lòng. Cháu không thích ngồi đây nói chuyện phiếm với ta và công việc luôn là ưu tiên quan trọng đối với cháu. Vậy, có chuyện gì thế?"

"Bà đang nói gì thế ạ. Cháu chẳng phiền muộn về vấn đề gì cả. Dĩ nhiên là cháu thích nói chuyện với bà rồi, về chủ đề yêu thích của bà, bi kịch tình yêu của cha mẹ cháu."

"Đúng vậy, đó quả thật là một bi kịch nhưng chúng nó đã tìm thấy nhau, một lần nữa. Đó là tình yêu đích thực."

"Tình yêu đích thực? Không, đó là mù quáng thì đúng hơn. Nếu cháu là cha cháu, cháu sẽ giải quyết vấn đề theo cách khác và hoàn toàn cắt đứt quan hệ với mẹ cháu."

"Không thể tin nổi. Đó có phải là lý do khiến cháu luôn dị ứng với tình yêu không? Vì mối tình của cha mẹ cháu?"

Tôi đặt tờ báo xuống bàn và đứng dậy. "Cháu chỉ đơn giản là có định nghĩa khác về tình yêu thôi."

"Ta biết, hoàn toàn không liên quan đến cảm giác, phải không?"

Tôi đi về phía bà, đỡ bà đứng dậy "Đúng vậy". Tình yêu chỉ là một cách viết khác của tình dục thôi. Tôi muốn bổ sung thêm nhưng tôi chắc hẳn bà sẽ không đồng ý.

Thật ra, tình yêu là một quyết định, và chắc chắn không phải một cảm giác. Tình yêu phải được lý trí kiểm soát chứ không phải trái tim hay bất cứ thứ gì có thể hủy hoại thậm chí giết chết bạn.

Tôi đã chứng kiến những điều mà tình yêu đã gây ra cho những người xung quanh tôi. Cha tôi đã suýt chết vì tình yêu mà ông dành cho mẹ tôi. Và em gái tôi, Chloe... đã yêu khi con bé còn quá nhỏ. Nó gần như đã phá hủy chính bản thân nó, gia đình, cuộc sống và cả sự nghiệp học hành. Con bé tự cho phép mình trở thành nô lệ của tình yêu.

Đã gần 10h sáng khi tôi trên đường tới văn phòng. Tôi cố tình không tới đón Jade. Tôi không thể đối mặt với cô ấy sau những gì tôi đã làm đêm qua.

Tôi bật đài và nghe nhạc trong khi lái xe. Tôi không thể nào ngăn bản thân mình thôi nghĩ về Jade

Nằm tại nơi này cùng với em kề bên

Thật khó thể có thể chống lại những cảm giác này

Khí đến thở đối với anh cũng trở thành một điều khó khăn

Anh muốn chím đắm mãi trong giây phút này

Chìm đắm trong nụ cười của em

Yeah, tối qua tôi không thể nào yên giấc. Jade luôn hiển hiện trong tâm trí tôi. Cô ấy hỏi vì sao tôi lại hôn cô ấy. Câu trả lời của tôi là tôi thật sự không biết. Cô ấy hỏi tôi một câu khác – chắc chắn có liên quan tới tình yêu hoặc thứ gì đó lạng mạn... Sau đó câu trả lời của tôi là KHÔNG. Tôi không muốn cô ấy quá coi trọng nụ hôn đó và cố gắng suy nghĩ về ý nghĩa của nó. Vì Chúa, nó chỉ đơn thuần là một nụ hôn, không hơn, không kém.

Anh chưa bao giờ mở lòng với bất cứ ai

Rất khó để quay trở lại

Khi anh đang ôm em trong vòng tay

Chúng ta đừng vội vã

Hãy ôm nhau thật chậm thật chậm thôi.

Đột nhiên, tôi cảm thấy rất hối hận vì những gì mình đã làm. Me kiếp! Lẽ ra tôi không nên hôn cô ấy. Chúng tôi sẽ rất gượng gạo sau nụ hôn đó. Cô ấy là trợ lý riêng của tôi, cô ấy sẽ không thể thoải mái làm việc với tôi nữa...

Chỉ một nụ hôn dưới anh trăng

Chỉ một cái chạm nhẹ của ngọn lửa cuồng nhiệt bừng sáng

Anh không muốn khiến mọi thứ rối tung lên

Anh không muốn đẩy mọi chuyện đi quá xa

Nụ hôn. Nó bắt đầu ngay khi tôi nhìn thấy Jade tại căn hộ. Tôi đã không gặp cô ấy suốt 4 ngày, và tôi rất nhớ café của cô ấy. Nó giống như anh mặt trơi sau bao ngày mưa, nhưng thức ăn sau cả năm chết đói. Cô ấy trông vô cùng xinh đẹp, đứng đó và mỉm cười với tôi

Chỉ một khoảng khắc trong đêm tối

Và có thể em chính là người tôi vẫn hằng chờ đợi suốt cuộc đời

Vì em yêu à, anh vẫn ổn thôi dù chỉ với một nụ hôn chúc ngủ ngon.

Tôi cứ nhìn chằm chằm về phía cô ấy nhưng cô ấy không hề để ý. Chắc hẳn cô ấy sẽ cảm thấy hoảng sợ nếu cô ấy biết tôi đã phải cô gắng để ngăn lại cái thôi thúc muốn được hôn cô ấy ngay lúc đó

Anh biết nếu chúng ta dành một chút thời gian cho điều này

Nó sẽ mang chúng ta lại gần nhau hơn

Đến với thứ tình yêu mà chúng ta luôn tidm kiếm

Anh chưa bao giờ cảm thấy chân thực tới vậy

Không, anh chưa bảo giờ cảm thấy tuyệt vời tới vậy.

Và rồi, cái khao khát được hôn cô ấy một lần nữa lại xuất hiện khi chúng tôi ở trong xe. Nhưng lúc đó cô ấy đang rất buồn bực vì chiếc tách chết tiệt và điều đó khiến tôi rất khó chịu. Lẽ ra tôi không nên nói dối về chuyện đó. Tôi đã hơi quá đáng.

Sau đó cô ấy nói với tôi rằng cô ấy sẽ từ chức và thậm chí cô ấy còn gọi tôi là một tên đáng khinh... Mẹ kiếp, chưa từng có ai dám nói tôi như vật. Cô ấy là người duy nhất có đủ dung khí để làm thế.

Tôi rất tức giận cô, cô ấy khiến tôi điên tiết. Và hôn cô ấy là hình phạt duy nhật tôi có thể nghĩ tới. Và cuối cùng thì tôi cảm thấy như chính tôi mới là người bị trừng phạt

Chỉ một nụ hôn dưới anh trăng

Chỉ một cái chạm nhẹ của ngọn lửa cuồng nhiệt bừng sáng

Anh không muốn khiến mọi thứ rối tung lên

Anh không muốn đẩy mọi chuyện đi quá xa

Cô ấy ghét nụ hôn của tôi. Cô ấy thậm chí còn không thèm đáp trả. Tôi đợi cô ấy đáp trả nụ hôn của tôi, dụ dỗ cô ấy đắm chìm trong nó nhưng không ấy không làm – Không hề phản ứng. Tôi không thích điều đó... Tôi cảm thấy như mình bị từ chối.

Yeah, lúc đầu tôi có chút thôi bạo nhưng sau đó tôi đã rất dịu dàng với cô ấy. Mẹ nó, chắc hẳn giờ cô ấy sẽ xem tôi như một tên khốn nạn.

Chỉ một khoảng khắc trong đêm tối

Và có thể em chính là người tôi vẫn hằng chờ đợi suốt cuộc đời

Vì em yêu à, anh vẫn ổn thôi dù chỉ với một nụ hôn chúc ngủ ngon.

Tốt nhất là tôi không nên đề cập đến chuyện tối qua khi tôi gặp cô ấy ở văn phòng. Tốt nhấ là không giải thích gì cả. Tôi nhất là quên hết những gì đã xảy ra. Và tốt nhất là không nên lặp lại sai lầm đó một lần nữa.

Đúng vậy, đó là cách tốt nhất. Cô ấy đã chứng tỏ rằng mình là một cô gái rất cứng đầu và tôi không thể mạo hiểm để mất café của cô ấy một lần nữa, không bao giờ.

"Chào buổi sáng, ngài Petrakis" thư ký của tôi, cô Pamela Leech chào tôi với nụ cười chuyên nghiệp.

Tôi gật đầu với cô ấy, sau đó mắt tôi vô tình lướt qua tách café trên bàn làm việc của cô ấy, có hai hình trái tim trên đó. Trông nó rất quen thuộc, chỉ có một người có thể làm được điều đó trong văn phòng, đó là Jade

Tôi đột nhiên cảm thấy rất tức giận. Sau đó ngay lập tức tôi nói mà không thèm nhìn cô ta "Cô Leech, cô bị sa thải!"