Cô Gái Của Sự Hận Thù

Chương 2




5 năm sau tại căn biệt thự ở Mỹ:

 -papa gọi con có gì ạ_nó

-À ta muốn hai con về VN ,Băng con cũng nên quay lại đi_papa

-Dạ,con và chị sẽ cùng về_Vy nói mà giọng có chút căm phẫn vì nhỏ cũng muốn về trả thù cho nó 

-Còn Băng con thâý sao_papa

-Dạ con sẽ về ạ _nó

-Vậy 12h trưa nay các con chuẩn bị đi_papa

Hai đứa lên phòng chuẩn bị cho chuyến bay,

4.00 am tại sân bay Tân Sơn Nhất:

Hai đứa bước xuống như đốt cháy sân bay vì 2 đứa rất đẹp người thì phá cách,người thì diệu dàng . Nó thì mặc áo lệch vai in hình ác quỷ với cái  quần bó mài rách chân đi bốt cao tay đeo vòng bản to,còn tai đeo khuyên đầu lâu,cổ đeo dây truyền đính đá,mặt đeo kính che gần hết khuôn mặt.Còn Vy thì ngược lại hoàn toàn,mặc đầm màu trắng nhẹ nhàng chân  mang giày búp bê cổ đeo dây truyền đá ruby chữ angel.Hai đứa đang đứng thì có người đàn ông trung niên chạy lại cuối người chào:

-Dạ thưa tiểu thư tôi đã  chuẩn bị xe rồi ạ_quản gia

-Vâng cảm ơn ông_nó lên tiếng mà lạnh như băng.Nói xong hai đứa leo lên con xe mui trần của mình lao vút,nó thì màu đỏ ,Vy thì màu trắng đi trên đường mà ai cũng né vì hai đứa chạy như gió vậy.Về đến biệt thự đậu xe vào gala rồi bước vào nhà ai cũng chào hai đứa,Nó và Vy cũng gật đầu chào lại rồi bước lên phòng.Phòng nó thì màu đen u tối cái giường to nằm giữa màu đỏ,cuối phòng có của sổ nhìn xuống vườn hoa hồng,còn phòng Vy thì được phối giữa màu trắng và hồng nhẹ nhàng.

         Vừa dùng bửa xong thì nó nhận được điện thoại :

Nếu những yêu thương em trao mà anh đã quên đi

Nếu cánh tay anh buông lơi không còn chi

Nếu phía sau lưng em chẳng còn ai dõi trông theo… chẳng còn ai níu đôi tay ấy…

Thì thôi quên giấc mơ ngày mình vẫn dại khờ, ngày mình vẫn yêu vô tư ngây thơ bao lần ngẩn ngơ

Mà nay đã hết rồi, tình đầu vỡ tan rồi

Chỉ còn thói quen trông mong xa xôi những ngày ấy thôi

Có bao giờ anh nhớ, khi em vẫn chưa hững hờ

Từng ngày tháng nay em xem như bao điều vẩn vơ

Có bao giờ anh nhớ, khi xưa chẳng như bây giờ

Lời nào nữa khi anh quay lưng đi cho anh từng nỗi đau vô bờ

                                     Có bao giờ anh nhớ_Khởi My (tg hâm mộ hị ý lém)

Nó móc cái iphone 6 ra (giàu dữ)

-alo con nghe_nó

-Dạ con biết rồi_nó

-bye papa 

 -papa nói gì vậy chị_Vy

-papa kêu chúng ta đi học ở trường Hell _nó

-Mình đã có bằng rồi mà_Vy

-Chị ko biết nữa,giờ đi mua đồ thôi_nó nói vui vẻ chỉ với gia đình thứ 2 của nó thôi



Nói chuyện xong hai đứa nó chạy đi mua đồ rồi về trên đường về nó đang lao vun vút trên đường thì

 KÉT một tiếng thắng xe gấp,trên xe kia một chàng trai bước xuống khuôn mặt cực đẹp baby đến từng mm đi đến chỗ xe nó lên tiếng:

-Mở cửa xe ra mau_hắn

-Muốn gì_nó vừa nói rồi bước xuống xe

-Bồi thường_hắn

-Ok( nó nói rồi quăn cọc tiền trong bóp lên mặt hắn)nhiêu đây đủ chưa

-Cô cô,cái thứ con gái hư hỏng chạy xe mà nư đi ăn cướp_hắn nói ko nên lời lặp tức quay qua nói mỉa nó

-Vậy ko phải anh cũng vượt đèn đỏ à_nó nói rồi bỏ lên xe lao vun vút về nhà típ bỏ lại hắn với cục tức to đùng.

      Về đến nhà quản gia chào nói rồi kung kính nói:

-Dạ đồng phục trường Hell chúng tôi đã cho người để trên phòng tiểu thư ạ

-Dạ vâng con biết rồi _nó và Vy nói xong rồi lên phòng đi ngủ.Một ngày nửa lại nhàn nhạt trôi qua