Cô Gái Của Sự Bí Mật

Chương 32




Bây giờ là 14h

_ “con muốn nhờ ba 1 việc.”

_ “việc gì?”

_ “con muốn đính hôn với tên Kiệt”

_ “tại sao chứ?”

_ “con muốn công ty nhà hắn sẽ thuộc về con và vị trí nhất Thế Giới cũng sẽ là của con”

_ “ nhưng chúng ta ko cần như thế, cứ đứng sau mà hưởng lợi là được rồi?”

_ “ko. Con muốn tự tay mình tạo nên sự nghiệp. ba giúp con chứ?”

_ “bây giờ con muốn ba giúp sao đây?”

_ “ba chỉ cần nói với cha con ông ấy ko được kết thông gia với nhà tên Kiệt là được rồi”

_ “như vậy có quá đáng ko? Khi mà ông ấy đã làm việc cho ba rất lâu rồi”

_ “ba xem trọng ông ấy hơn con gái ba hay sao?”

_ “ý ba ko phải vậy…..thôi được, ba sẽ giúp con”

_ “cám ơn ba nhiều, những việc còn lại con sẽ tự sắp xếp”

_ “được, ba tin tưởng con”

/

/

Tại nhà Kiệt

_ “chuyện chỉ có vậy thôi hả anh?” Tam

_ “ừ. Mà có chuyện gì sao?” Kiệt

_ “ko có chuyện gì đâu anh, thôi! Cám ơn anh, em về trước nha” Tam nói và chào Kiệt ra về

Tam vừa ra khỏi nha Kiệt thì có 1 người khác đi vào

_ “sao cô lại đến đây?” Kiệt

_ “sao ko gọi em mà lại là cô?”

_ “ờ….ơ….thì em, sao lại đến đây?” Kiệt

_ “đến để thăm anh, xem anh đã đỡ hơn chưa đó mà. Ko mời em ngồi à?”

__ “ừ! Em ngồi đi, uống gì để anh lấy”

_ “ko cần đâu, anh cũng ngồi đi!”

“người hồi nãy đến tìm anh làm gì vậy?”

_ “em nói Tam hả? cậu anh đến hỏi anh những việc xảy ra khi chúng ta mất tích thôi à” Kiệt

_ “Tam à” XU lẩm bẩm “vậy anh nói gì với cậu ta”

_ “thì anh kể lại hết chứ có gì đâu” Kiệt

_ “cậu ấy có nói gì ko?” Xu

_ “ko! Cậu ấy chỉ hỏi rồi ra về thôi” kiệt

_ “anh sống ở đây với em gái à?” Xu

_ “ừ!”

_ “vậy con bé đâu rồi?”

_ “nó đi ra ngoài rồi”

_ “sao anh còn đang bị thương mà nó ko ở nhà chăm sóc anh?” Xu

_ “à. Anh khoẻ mà, đâu có sao”

_ “anh vô nằm nghỉ đi, mai em lại đến thăm anh” Xu

_ “ừ! Vậy em về cẩn thẩn” Kiệt

_”bi anh” Xu chào tạm biệt rồi cũng rời khỏi nhà Kiệt

Kiệt thì cảm thấy có cái gì đó là lạ lắm, dù trước đó XU lạnh lùng với Kiệt nhưng anh chàng cảm thấy khi ở gần cô ấy có 1 cảm giác thật ấm áp nhưng giờ đây khi mà Xu đã hoà đồng, tiếp chuyện niềm nở còn ân cần hỏi thăm, vậy mà Kiệt cảm thấy ko ấm áp chút nào. Có phải thứ con người ta khi muốn có thì thấy rất quý giá, mà khi đạt được rồi thì lại thấy chán hay ko ? có phải Kiệt là loại người như thế ?

/

/

_ “cho người theo dõi đám người Minh, Thành và 5 anh em kia”

_ “dạ!”

_ “bây giờ hãy phái những tên sát thủ đến khu rừng hôm trước xem bọn họ có đến đó ko?”

_ “dạ!”

_ “ nếu thấy động tĩnh thì hãy…………”

_ “dạ”

/

/

_ “chú biết rồi! mọi chuyện công ty chú sẽ cố gắn. mấy đứa cứ lo tìm con bé đi, cầu trời cho đừng có chuyện gì xảy ra với nó” chú Quang

_” dạ” Nhất

“bây giờ xưng hô sao đây?” Nhất hỏi Lan

_ “tôi tên Lan, lớn hơn XU 1 tuổi, các cậu gọi tôi chị Lan được rồi” Lan

_ “lớn hơn có 2 tuổi chứ nhiêu.híc” Nhất

_ “chị đã làm tay trong bao lâu rồi?” Nhị

_ “cũng mấy năm rồi, chuyện đó đâu còn quan trọng, bây giờ là phải lo tìm con XU” Lan

_ “tụi em biết. bây giờ chị hãy liên lạc bang star, và thông báo cho những người đáng tin cậy để họ có thể giúp đỡ” Nhị

_ “được, bây giờ 2 đứa cứ về. có gì chị sẽ tự liên lạc”

“mà con bé Trân ko sao chứ?”

_ “ko đâu chị, cô ta đã an toàn rồi” Nhị

“thôi tụi cháu về. có gì tụi cháu liên lạc sau.” Nhất nói với chú Quang

Thế là Nhất, Nhị cũng rời khỏi nơi đó, trở về nhà Xu để họp mặt mọi người

/

/

Bây giờ là 18h

Tại nhà Xu

Mọi người đã tập hợp đầy đủ trên phòng làm việc của Xu

_ “mọi chuyện là như vậy đó” Tam kể lại những gì Kiệt nói

_ “như vậy là anh Kiệt cũng ko biết chuyện gì” Minh

_ “đúng vậy. chúng ta ko biết bắt đầu từ đâu đây?” Nhất

_ “từ khu rừng” Thành

_ “đúng vậy, khu rừng kỳ lạ đó chắc chắn là có manh mối” Minh

_ “vậy ngày mai chúng ta sẽ trở lại đó” Ngũ

_ “ngày mai, Tam,Tứ và Ngũ hãy trở lại đó tìm nha, còn Nhất, Nhị phải phụ việc quản lý công ty vì cô ta đang có hành động lật đổ công ty chúng ta đó” Minh

_ “được” cả nhóm đồng thanh

_ “bây giờ mấy đứa về phòng mà ngủ đi, chịu khó, 5 đứa 1 phòng nha” Minh

_ “ko sao, ngủ đông càng ấm” Tam ôm lấy tay Tứ

_ “oẹ,….oẹ….xích ra, gúm quá đi” Tứ

_ “thôi, về phòng đi, nhớ đừng để 2 cô gái dưới nhà biết chuyện gì đó” Thành

_ “ok!”

Nói rồi, năm chàng trai cùng nhau về phòng, Thành và Minh 1 phòng, còn lại Trân và My 1 phòng.