Tôi có lẽ là một trong những người khách Việt đầu tiên dùng bữa sáng ngày hôm nay. Chưa tới 7 giờ, mới chỉ lác đác vài người khách nước ngoài dậy sớm đang ăn sáng. Tôi hẹn đồng hồ dậy từ hơn 5 giờ để đi chụp ảnh bình minh, rồi về lại resort và giờ đang tận hưởng bữa sáng. Nắng nhẹ, biển xanh ngắt, bãi biển khá vắng, yên tĩnh. Nhà hàng của resort nằm ngay trên bờ biển, ngồi ăn sáng ở đây cũng khá thú vị.
Bỗng nhiên, một bàn tay vỗ vai tôi. Tôi quay lại, là anh Quân. Thật bất ngờ khi gặp anh Quân ở đây. Anh Quân học trước tôi 2 khóa cùng trường Đại học, chúng tôi biết nhau qua những hoạt động thời sinh viên.
Chào hỏi xong, anh Quân đi lấy món ăn rồi cùng vợ ngồi ở một bàn khác. Tôi tiếp tục bữa sáng thịnh soạn của mình, uống cà phê xong rồi trở về phòng.
Cất máy ảnh xong, tôi cầm một quyển sách rồi đi ra biển, chọn một cái ghế dài rồi nằm ngắm biển. Tôi thích biển, nhất là những bãi biển đẹp tuyệt vời và vắng thế này, nên dù không thích việc các resort chiếm bờ biển để làm những bãi tắm riêng cho khách của mình, nhưng thôi thì đang ở trong resort thì cứ tận hưởng cảm giác đó.
- Musso.
Tôi ngước nhìn lên. Là Hằng, bạn gái của sếp. Hằng đi một mình ra bãi biển, chắc sếp còn đang ngủ. Tôi nghĩ thầm: “đêm qua làm quá chứ gì”.
- Ừ, truyện của Musso.
- Không ngờ anh Nhật cũng thích đọc tiểu thuyết tình cảm.
- Ờ.
Tôi gấp quyển “Hẹn em ngày đó” lại, nói chuyện vài câu xã giao với Hằng cho có. Hằng đi qua một cái ghế cách đó một quãng, bỏ khăn quàng và áo choàng tắm ra, khoe thân hình hấp dẫn trong bộ bikini màu vàng rất hợp dáng. Ngay từ lúc đó và trong suốt lúc cô bé thoa kem chống nắng các loại, đã có vài ánh mắt của những người khách khác hướng về phía cô. Tôi dù không hề có ý muốn “tia” hàng của sếp nhưng cũng vài lần liếc mắt. Chậc, dù sao thì trong bối cảnh chỉ có vài cô gái có thân hình đẹp trên bãi biển này thì khó mà không ngắm.
- Hay ghê ta, ra bờ biển đọc sách. Không tắm biển à?
Tôi nhìn lên. Anh Quân đi cùng vợ. Tôi chào anh lần nữa, anh đặt đồ xuống ghế trong cây dù cạnh đó. Trong khi vợ anh Quân thoa kem chống nắng thì anh Quân qua bên phía cây dù của tôi, ngồi xuống cạnh ghế tôi đang nằm, xoay lưng về hướng vợ và nháy mắt với tôi. Tôi nhìn theo hướng anh nháy mắt, chỉ thấy Hằng. Tôi nhướng mày để xác nhận, anh cười khoái trá.
Chậc, ông này đi với vợ mà cũng hám gái. Mà cũng bình thường, tôi cũng len lén ngắm Hằng mà. Anh Quân và vợ xuống tắm biển. Hằng nằm lim dim trên ghế, có lẽ đang tắm nắng (trong bóng mát của cây dù) hoặc là đang tận hưởng những ánh mắt. Tôi tiếp tục đọc sách, rồi cũng xuống tắm biển chán chê.
Chiều hôm đó, anh Quân gọi điện thoại rủ tôi uống cà phê. Do buổi chiều, tôi và sếp làm việc với đối tác và nên cuối buổi chiều tôi mới gặp anh Quân ở nhà hàng. Không biết có chuyện gì mà anh Quân lại một hai rủ tôi uống cà phê.
Vừa ngồi xuống, anh Quân thì thầm:
- Con nhỏ mặc bikini vàng hồi sáng đó là gái.
- Ý anh là...
- Là hàng, cave đó.
Suýt nữa tôi buột miệng nói “bồ của sếp em đó” nhưng kịp dừng lại.
- Sao anh biết?
- Anh đi nó vài lần rồi, cách đây phải năm rưỡi. Nó là hàng Vip, thằng bạn anh giới thiệu cho anh. Đã lắm.
- Chắc không?
- Chắc chắn, con nhỏ đó tên Nhi, nó là một trong những con hàng ngon nhất anh từng chơi mà, anh nhớ cả mấy cái mụn ruồi của nó trên người, hồi nãy nhìn mặt đã ngờ ngợ, thấy mấy cái mụn ruồi là nhận ra ngay. Lúc nó chạy xuống biển tắm, nhìn cái mông của nó làm anh nhớ hồi đó ghê.
- Anh chắc không? Sao anh nhìn rõ mấy cái mụn ruồi?
- Nãy anh cố tình đi vòng ngang qua đầu ghế nó mà.
- Nó có nhận ra anh không?
- Sao anh biết được. Nhưng chắc không đâu. Đời nó làm với bao nhiêu thằng, sao mà nhớ được.
Rồi anh Quân kể khi anh làm khách của cô-gái-đó, cô ta mới chỉ 19 tuổi, và chắc chắn là mới vào nghề. Sau đó, số điện thoại của cô ta không liên lạc được, anh đoán cô ta đổi số, và tiếc rẻ chọn một cô gái làm tiền khác.
Tôi từng nghe nói chuyện anh Quân ăn chơi khi chưa lấy vợ, nhưng rất ngạc nhiên về chuyện này. Thôi thì đời tư và cách sống của mỗi người mỗi khác, tôi cũng chẳng suy nghĩ gì. Qua lời kể thì anh Quân chỉ từng làm khách của vài cô, và đã không còn đi “mua hoa” sau khi lấy vợ.
Cuộc nói chuyện kết thúc với việc anh Quân khuyến khích tôi xin số cô-gái-đó, và nếu cô ta còn làm nghề thì tôi nhất định phải ngủ với cô ta, vì anh nói “nhìn giờ còn ngon hơn hồi đó”. Tôi chợt bật cười về suy nghĩ tôi sẽ đưa cái của mình vào chỗ một người tôi biết rõ từng đưa cái của anh ta vào.
Nghĩ là nghĩ vậy, chứ nếu Hằng quả thật là gái gọi, tôi chả dại gì mà đụng vào cô ta, dù cô ta là bồ của sếp hay hàng của sếp thì cũng không phải để mình đụng vào.
Đến tối, tôi cùng sếp và mấy anh em vào thành phố ăn. Phía đối tác đã chuẩn bị một bữa tiệc khá hoành tráng với nhiều đặc sản địa phương, và dĩ nhiên là nhiều hải sản. Sếp giới thiệu Hằng là bạn gái rất thoải mái với những người khách. Lúc đó, trong đầu tôi không thể loại bỏ suy nghĩ có khi nào trong những người khách này có người từng là khách mua hoa của Hằng, nếu cô ta từng là gái gọi thật?
Và rồi nhìn sếp rất vui vẻ khi ngồi cạnh Hằng, tôi lại nghĩ về mức độ nghiêm túc của mối quan hệ này. Dù sếp và tôi thân thiết, nhưng chúng tôi không bao giờ hỏi về đời tư của nhau, nhất là khi anh thì đã ly dị vợ, còn tôi thì chưa có vợ, chuyện cặp bồ là bình thường.
Chuyến đi công tác này gồm có sếp, tôi, một nhân viên cấp dưới và một tài xế. Lẽ dĩ nhiên sếp phải được bố trí phòng riêng, còn ba người thì tôi cũng được ở phòng riêng, còn cậu nhân viên và anh tài xế chia nhau một phòng. Sau đó, chúng tôi được biết Hằng sẽ đi cùng, nhiều người trong công ty biết về cô bồ của sếp, nên chuyện đó cũng bình thường, hơn nữa chuyến đi này kéo dài đến bốn hoặc năm ngày. Mà nói gì đi nữa, sếp muốn là được.
Về lại resort, tôi đi dạo trong resort, cũng là để giúp tiêu hóa bớt bữa tiệc nhiều đạm này. Tôi ra nhà hàng, gọi một ly nước ép rồi nhìn ra biển. Và rồi tôi thấy sếp và Hằng nắm tay đi dạo trên bờ biển. Họ thật hạnh phúc, và Hằng nhìn rất xinh đẹp trong bộ áo váy đó. Trong ánh đèn vàng của resort, hai người họ trông thật lãng mạn.
Khi tôi thấy sếp hôn Hằng, tôi chợt nghĩ nếu tôi đã xem anh như anh trai, tôi có nên tìm hiểu thực hư và nếu Hằng là gái gọi thật, tôi có nên cho anh biết hay không?
Tôi chợt thấy ly nước ép đắng nghét.
Tối hôm đó, tôi trằn trọc vì quá no, và chắc cũng vì có quá nhiều chất bổ, mà tôi lại ngủ có một mình. Bỗng dưng tôi thấy Hằng mở cửa bước vào phòng tôi. Rồi đột nhiên Hằng cởi váy, bên trong là bộ bikini màu vàng mặc lúc sáng. Cô bé leo lên giường tôi, hai tay vuốt ve tôi. Tôi ngồi dậy, xoay người Hằng lại và mên mê cặp mông khá to của cô bé. Đột nhiên tôi thấy sếp mở cửa bước vào phòng tôi, Hằng nhảy phóc ra khỏi giường, quấn lấy sếp. Tôi bật dậy, mồ hôi tuôn như tắm.
Chỉ là giấc mơ thôi mà, phòng này dùng thẻ từ, chỉ có tôi và nhân viên resort ra vào được. Chỉ là giấc mơ thôi mà.