Cô Gái Của Những Năm Tháng Ấy

Chương 5: Ra mắt




Cái chủ nhật này của tôi khác với các cái chủ nhật khác ở một chỗ, hôm nay tôi sẽ phải đến nhà em “ra mắt”. Theo như lời em nói thì hôm nay sẽ có cả mẹ em ở nhà, và ngày hôm nay sẽ gần như là ngày quyết định xem tôi và em có tiếp tục được quen nhau không. *** má nghe nghiêm trọng dữ dội à nha, cái này còn làm tôi ngán hơn chục thằng tán em cùng một lúc vì ít ra tôi cũng có thể đánh mấy thằng đó chèm bẹp nhưng vụ này dính đến người lớn nha. Ứng phó không cẩn thận có khi tôi và em bị cấm cửa quen nhau cũng nên ấy.

Sáng hôm đấy tôi dậy sớm thiệt sớm, tắm rửa chải chuốt vuốt keo lăn lách các thứ các kiểu, thậm chí còn tập đứng trước gương chào như đang chào ông già vợ vậy. Ba tôi thấy thằng coi trai dậy sớm lại còn bóng bẩy, ổng vừa chăm mấy con chim vừa hỏi vọng vào:

- Có con L rồi còn tinh đi cua gái thêm hả mày

- Đâu có đâu ba. Con sang ra mắt ông thông gia tương lai của ba đó

Ba tôi tò mò hỏi thêm mấy câu, khi biết ông già bên kia cũng là người bắc, ổng khẽ trầm ngâm rồi bảo:

- Người bắc có khi lại dễ. mấy thằng cha người bắc càng tỏ vè ngầu lại càng dễ lấy lòng. Lúc nào gặp mày chỉ cần lễ phép tỏ ra biết điều chút chút là ổng khoái liền. Ổng mà hỏi ba mày như nào cứ nói ba mày cũng là người bắc rồi nhận vơ đồng hương này nọ. Mày vào xách cái hũ rượu ngâm của tao ở trong nhà sang biếu ổng. Coi như đi giao tiếp dần cho quen đi.

Cố gắng nhớ kĩ lời dặn của ông già,thậm chí vừa đi đường tôi còn vừa nhẩm lại không sợ quên, đến nhà em lúc ban ngày mới thấy hết được cái sự bề thế của gia đình em, đập vào mặt tôi là cái cổng sắt dát vàng nhìn bề thế hết chỗ nói,trong sân đỗ một con Camry và một con Mercedes, tôi đoán con này chắc của má em. Từ cổng vào là cái vườn với cả đống bonsai gì đó mà tôi đoán chắc cũng không rẻ, kế tiếp là cái lối đi bằng sỏi dẫn đến tận cửa của cái ngôi nhà bự chà bá. *** má chứ nhà tôi cũng thuộc dạng có điều kiện mà không ngờ nhà em còn ghê hơn cả nhà mình nữa. Lúc gần đến nơi tôi có nhắn tin cho em biết,đến thì đã thấy em chạy ra mở cổng luôn, chắc cũng đang ngóng người yêu lắm hí hí.

- Uầy ghê nha. Em không ngờ anh cũng sáng lạn được thế này đó

Em nhìn tôi từ đầu đến chân rồi thốt ra một câu khiến tôi muốn nở cái lỗi mũi.

- Chuyện, người yêu em mà không đẹp trai thì trên đời này chắc toàn tụi tầm thường

- Cái con người đâu mà mới khen có tí đã tưởng thật.

Em che miệng cười với ánh mắt láu lỉnh làm tôi chưng hửng. Hôm nay em mặc một cái váy suông đến ngang đùi, đúng kiểu mấy đứa con gái hay mặc ở nhà, nhìn đôi chân trắng muốt thon thả cùng cặp mông tròn lẳn của em ẩn hiện sau cái váy làm tôi phải lén nuốt nước miếng kiềm chế bản thân. Giờ đang ban ngày hơn nữa lại ở hang hổ, làm bậy là chết với ông bà già vợ ngay. Vào nhà em thì thấy ba em đang ngồi đọc báo trên cái bộ bàn ghế gỗ chạm trổ rồng phượng, đúng kiểu nhà của tai to mặt lớn có khác. Thấy tôi, ba em bỏ tờ báo ra rồi nói:

- H hả con? Vào đây ngồi uống nước với chú

- Dạ con chào chú ạ

Tôi cố giữ vẻ mặt bình thản nhưng lễ phép nhất có thể, ngồi xuống cái ghế đơn đối diện ba L. Tôi nói tiếp:

- Dạ ba con có dặn con mang biếu chú bình rượu ạ

- Trời đất. Con sang chơi ăn với cô chú bữa cơm là được rồi quà cáp chi cho mệt.

Tuy nói thế nhưng tay ổng vẫn cầm lấy bình rượu xem xét. Đúng là người nhà nước có khác, mồm thì nói khách sáo nhưng tay thì cầm quà nhanh thật. Bình rượu của ông già tôi ngâm cái nấm rừng của nợ gì dó mang từ tận lào cai về, nhìn thoáng qua đã biết hàng có giá trị chứ không giống ba cái rượu bán ngoài cửa hàng toàn cồn kia. Mặt ông già L khẽ giật mình khi nhìn kĩ bình rượu, rồi kế đó ổng quay qua tôi nhìn từ đầu đến chân, ánh mắt hiện lên vẻ hài lòng. Cũng phải thôi, được tặng quà thì ai mà chả thích.

- Ba con chu đáo qúa. Nghe L nói ba con cũng người bắc phải không?

- Dạ đúng ạ. Ba con người hải phòng vô đây lập nghiệp mới lấy má con.

Chưa kịp khoe thì ổng đã hỏi rồi, đúng kiểu gu mấy cha nội người bắc ở trong nam, ông nào cũng chỉ thích đi nhận đồng hương. Hỏi té ra mới biết ổng cũng người hải phòng giống ông già tôi, làm đến cỡ như ổng rồi nghe tên là biết nhau ngay. Tôi vừa mới nói tôi con bố N làm abc là ổng à lên một tiếng kiểu như gặp người quen.

- Tưởng ai chứ hóa ra là con a N hả? dạo này ba khỏe không con

Thấy mặt ổng niềm nở như vậy là tôi biết ải đầu qua rồi, mấy cha nội này mà nhận ra người quen dễ cắt máu ăn thề lắm. Đang phồng mang trợn mắt nhận người thân thì bất chợt có tiếng ho nhẹ từ bếp vọng ra, một người phụ nữ trung niên giống L đến 6 7 phần đang đeo tạp dề đừng ở đầu phòng bếp nhìn ra ngoài. Tôi đoán ngay ra đây là mẹ L nên nhanh mồm cất tiếng chào. Công bằng mà nói thì mẹ L còn khá trẻ so với cái tuổi 4x, bà dẹp kiểu hơi sắc sảo và quyền uy, theo thông tin từ em thì bà cũng làm nhà nước nên công tác suốt, hiếm có dịp mới ở nhà như hôm nay. Giờ tôi mới hiểu tại sao L đẹp đến thế, em sở hữu chiều cao của ba và nhan sắc của má, nhưng nhìn em vẫn còn một phần ngây thơ trong sáng chứ không quá sắc sảo như má em.

- Bạn L đến chơi hả con? chờ bác chút cơm nước sắp xong rồi.

- Dạ cô có cần con giúp gì không ạ

- Thôi anh cứ ngồi đó đi. Đã vụng về còn bày đặt đi giúp.

Má em chưa kịp trả lời thì L đã xen vào với một cái nguýt dài. Cái con bé này, tôi thầm nghĩ nhưng ngoài mặt vẫn phải làm vẻ vô tội cười trừ. Ngồi chém gió với ba em một lúc thì cũng đến giờ cơm. Có 4 người mà má L làm nguyên một mâm cơm to chà bá với đủ các món. Nhưng mà đến tận bây giờ tôi vẫn phải công nhận, ngoài má tôi ra thì má em là một trong những người nấu ăn ngon nhất. Tôi vừa ăn vừa tấm tắc khen ngon, sau một hồi làm khó các thứ thì giờ ba má em nhiệt tình lắm. Ba l khui luôn chai rượu của tôi mang sang rót ra hai cái chén mắt trâu rồi nói:

- May quá. Có con chú còn có người uống rượu chứ ở nhà với cô và con bé này buồn lắm

- Dạy cái hay đâu không dạy toàn dạy trẻ con cái hư. Ăn đi con uống làm chi cho mệt.

Má em vừa nói vừa gặp cho tôi miếng đùi gà bự chà bá. Hôm đó má em có làm món tôm chao dầu, đi ăn với L cũng khá nhiều lần rồi nên tôi biết em thích ăn tôm nhưng lại lười bóc vỏ, đúng là lười nhất hạng. Theo thói quen tôi lại bóc liền mấy con tôm rồi bỏ vào bát em như mọi lần chúng tôi đi ăn cùng nhau, đến lúc L huých tay tôi thì tôi mới giật mình để ý ba má em đang nhìn chằm chằm. Ông già em vừa nâng chén rượu lên vừa gật gù:

- Bảo sao con gái nuôi mười mấy năm cũng bị người ta hốt đi mất.

- Ba này. Đừng trêu con nữa. bình thường mà có gì đâu chứ

- Ừ nom cái mặt con là biết liền à.

Em xấu hổ đỏ mặt khẽ cúi xuống, lúc đó tôi cũng hơi sững nhưng cũng cười nói với ba má em:

- Có gì đâu cô chú. Đi với L con toàn vậy à

- Con đừng có chiều nó quá sinh hư đó. Lớn tướng rồi có tay có chân cứ kệ nó

Tôi chỉ nhìn L cười cười rồi dạ vâng cho qua. Nhưng tôi biết ba má em đã có cái nhìn rất tốt về tôi, một thằng con trai cao ráo sáng sủa, hơi nghịch ngợm nhưng lại quan tâm chiều chuộng con gái ông bả như thế, ai mà chả thích. Tôi cá rằng ông già em đã điều tra tường tận mọi thông tin về tôi, cỡ như ổng chỉ cần một cú điện thoại là xong, nếu như ổng không biết ba tôi thế nào, gia đình tôi ra sao mà tôi lại được ngồi đây ăn cơm với thành phần trong ban lãnh đạo thành phố chắc.

- Dạ thưa cô chú, con thấy cô chú cũng bận mà L lại là con gái nên từ mai con xin phép đươc sang đưa đón em đi học cho… an toàn ạ.

Mặt ông già em kiểu như mày đưa con tao đi để dễ bề ăn thịt chứ gì. Nhưng ngoài miệng ổng vẫn nói:

- ừ 2 đứa đi học cho có bạn

- con rảnh thì thỉnh thoảng sang ăn với cô chú, con bé thì ăn như mèo, ông già này thì bị tiểu đường không dám ăn nhiều nên cô cũng không dám nấu ăn.

Mẹ em vừa cười vừa nói với tôi. Cuối cùng thì cũng xong buổi gặp mặt phụ huynh. Phụ L rửa bát xong thì em bảo lên phòng em ngồi chơi một lúc rồi về cho ba má em nghỉ trưa. Đúng là phòng con gái có khác, sạch sẽ thơm tho khác hẳn phòng tôi, cả phòng em đều là tông màu tươi sáng chứ không u ám như cái xó của tôi. Chân giường đủ loại các loại thú bông, đúng là con gái, đứa nào cũng giống đứa nào nhưng cái điểm đặc biệt nhất phải kể đến trong phòng em là cái tủ giày bự chà bá. Đủ các loại từ giày búp bê,cao gót đến sneaker, điều kiện gia đình cho phép nên em có sở thích mua giày các loại. chỉ cần ưng ý là em sẽ xách về mà không cần hỏi giá.

Nằm lên giường của em, úp mặt lên cái gối mà mỗi tối em gối đầu lên, tôi tham lam hít mùi thơm con gái trên đó. Em khẽ đỏ mặt rồi ngồi xuống bên cạnh kéo cái gối ra:

- em bảo anh ngồi chơi chứ đâu có cho anh nằm đâu

Chỉ đợi có thế tôi kéo em xuống giường, hai tay ghì chặt lấy thắt lưng bé nhỏ của em, hôn ngấu nghiến xuống bờ môi đỏ hồng hơi hé mở của em. Lúc đầu em còn hơi cựa quậy nhưng biết là không chống lại được hơn nữa lại sợ ba má em nghe thấy nên chỉ biết ôm lấy vai tôi mà tận hưởng. Lưỡi tôi và lưỡi em xoắn lại với nhau, cả tôi và em đều đắm chìm trong nụ hôn đê mê. Hai bàn tay tôi cũng không thế nào yên ổn, tay trái ghì lấy eo em còn tay phải chu du khắp cái cơ thể tròn trịa lồi lõm của em. Mấy chén rượu khi nãy uống với ba em khiến máu tôi dần nóng lên. Chiếc váy của em khá mỏng nên tôi có thể cảm nhận được tất cả mọi thứ dưới bàn tay của mình, khẽ xoa nắn một bầu ngực căng tròn của em, tôi thậm chí còn có thể cảm nhận được cái đầu ti bé xíu đang dần cứng lên trong bàn tay mình qua làn lớp áo. Nhẹ nhàng và đơn giản, tôi kéo dây áo của em xuống làm hai bầu vú trắng ngần lộ ra trước ánh sáng, đầu ti em nhỏ thiệt nhỏ hồng rực lên đang run rẩy trước mặt tôi. Em xấu hổ khẽ rúc đầu vào hõm cổ tôi, bàn tay tôi úp lên cái bầu vú đẹp đẽ đó, hết xoa nắn rồi vân vê đầu ti bé xíu.

Hơi thở của em dần gấp gáp lên, miệng tôi cắn nhẹ vành tai em rồi thổi nhè nhẹ vào, cảm nhận được thân hình nóng bỏng phía dưới mình đang run lên, thằng em tôi dựng thẳng đứng trong cái quần âu khẽ cạ nhẹ vào đùi em. Xoa nắn chán chê hai quả đào tiên đó tay tôi vuốt dọc thân hình em từ trên xuống dưới, nhẹ nhàng xoa cái đùi trắng ngần không tì vết của em. Tay tôi vuốt từ khắp đùi non của em, nhẹ nhàng chui vào trong váy,khi tay tôi chạm đến mép quần lót của em, như có một sức mạnh kì lạ nào đó khiến L choàng tỉnh,em túm lấy cánh tay tôi. Em nói với cặp mắt long lanh trực khóc:

- Đừng anh, đây là nhà em hơn nữa em chưa sẵn sàng mà.

Nếu lúc đó đang ở chỗ nào khác không phải nhà em, sức mấy mà tôi tha cho em, nhưng nghĩ đến giờ chưa phải lúc, tôi không cam lòng khẽ miết cái nhẹ vào đáy quần lót đã hơi ẩm của em rồi bỏ tay ra. Hôn nhẹ lên môi em, bằng cái giọng nhẹ nhàng nhất mà tôi có thể thốt ra được:

- Xin lỗi em, Anh mất kiểm soát quá.

- Em biết anh thương em mà nhưng hôm nay em chưa có sẵn sàng.

Nằm vật ra bên cạnh em với con cu đang cương cứng sau lớp quần âu, tôi nhìn em kéo lại dây áo với vẻ mặt tiếc rẻ. Chắc em cũng biết tôi đang khó chịu, cả nghĩ bóng lẫn nghĩa đen luôn khi thằng em vẫn làm một cục cứng ngắc trong quần, nhẹ nhàng ôm lấy cổ tôi, L đặt một nụ hôn lên má kèm theo nụ cười. Tôi thề với các bạn, nụ cười đó của em làm tan đi mọi dục vọng còn sót lại trong tôi, đó là một nụ cười hạnh phúc nhất trần đời mà tôi không bao giờ quên được.

- Em biết người đàn ông em yêu luôn hiểu em mà.