Cô Gái Băng Tuyết (Ice Snow Girl)

Chương 63: Rắc rối với công ty




Tụi nó đang ngồi trong canteen. Giờ ra chơi

Chuông điện thoại…

-Mẹ nói sao ạ? Công ty gặp rắc rối?

-[…………………………………………]

-A. vậy ạ. Vâng vậy ba mẹ cứ đi đi ko sao đâu.

-[………………………………………….]

-Vâng. Nếu cần mẹ cứ gọi điện cho con con sẽ giúp. Vâng. Bye mẹ - nó cúp máy

-Có chuyện gì à? – mon hỏi

-Tập đoàn NT

-Gặp rắc rối gì thế?

-Trước giờ IT và NT đứng đồng hạng nhất. đã hơn 20 năm. Vì mỗi tập đoàn chuyên về một mặt khác nhau. Bên IT chuyên về mặt thời trang. Còn bên mình chuyên về đá quý nên ko có vấn đề gì. Giữa hai bên cũng ko xảy ra sự cạnh tranh. bây giờ IT đột nhiên kinh doanh thêm đá quý. Làm sự cân bằng giữa 2 tập đoàn đứng nhất thế giới này ko còn. Có nguy cơ tập đoàn NT chúng ta sẽ rớt xuống hạng 2

-Vậy ba mẹ ko kéo nỗi à?

-Tập đoàn chúng ta bao nhiêu năm nay từ khi lên hạng nhất đã ko còn làm việc với tinh thần cạnh tranh. Chỉ cho ra sản phẩm với tiến độ bình thường là 6 tháng một mẫu sản phẩm mới. còn IT đã chuyển sang chạy nước rút về mặt đá quý được gần một năm. Mà vì nó chạy nước rút nữa nên đã cho ra rất nhiều mẫu thiết kế. chỉ là ko tung ra thị trường.bây giờ mới tung ra một lúc đồng thời hàng loạt các sản phẩm mới. tấn công bất ngờ bên ta chưa có sản phẩm chuẩn bị. rõ ràng là muốn cạnh tranh rồi. mà ba mẹ bây giờ đã lớn tuổi. nhân viên tập đoàn NT của chúng ta trước sự cạnh tranh của bên IT đã xuống tinh thần. suy nghĩ bi quan tiêu cực. ko chú tâm làm việc. dẫn đến việc tập đoàn chúng ta cạn kiệt ý tưởng. trong khi bên IT cứ ra đều dặn mẫu sản phẩm mới hàng tháng. Tình hình có vẻ như bên ta đã thất thế. Khó mà kéo lại. ba mẹ đã lên máy bay về tập đoàn chính ở Anh quốc. ko biết sẽ như thế nào – nó cầm ly nước chanh trên bàn, nhấp một ngụm. trời nóng mà nó còn phải nói nhiều. may là có nước chanh giải nhiệt. trời như vầy mà còn uống capuchino chắc nó điên luôn quá

-Mày có ý gì chưa. Hay tao thấy mày nên lên tiếp quản tập đoàn NT luôn đi. Ba mẹ giờ lớn tuổi rồi mà còn phải suy nghĩ lo lắng nhiều

-Tao cũng muốn vậy. nhưng ko được. Apink của chúng ta cũng đang xảy ra vấn đề nội bộ lục đục. nếu ko chấm dứt sớm thì có thể gián điệp bên ngoài sẽ xâm nhập vào công ty. Gây tổn hại. vì tình hình nội bộ bất đồng dễ có người bị lợi dụng. chưa kể tập đoàn Apink chúng ta kinh doanh sản xuất trang sức. có sự trợ giúp của tập đoàn NT của ba mẹ để cho ra các loại trang sức gắn đá quý. Mà bây giờ NT đang rắc rối như vậy thì apink cũng chịu ảnh hưởng. 2 tập đoàn cùng gặp vấn đề trong cùng thời điểm. mà tao thì chắc chưa đủ năng lực để tiếp quản NT.

-Vậy bây giờ phải làm sao đây? – mon nhìn nó lo lắng hỏi

-Nó suy nghĩ một lúc. Rồi bỗng đẩy ghế đứng dậy nhìn sang mon nói

-Trước tiên phải tập trung vào giải quyết Apink để NT đỡ gánh nặng. từ giờ phải tập trung vào làm việc thôi! Đi! – nó bước đi rời khỏi canteen. Mon cũng chạy theo

-Nhưng vấn đề lục đục nội bộ của Apink đó. Xảy ra bao lâu rồi? sao tao ko biết?

-Hơn 5 tháng. Nhưng phó giám đốc ko thông báo. ổng tính tự xử lí. Ai ngờ xử lí ko được rắc rối càng lớn hơn nên ổng mới báo cho tao. Tao cũng mới biết hồi sáng nay lúc trong lớp học thôi

-Vậy là do ổng mà vấn đề mới nghiêm trọng hơn vậy hả? – mon tức giận

-Cũng có thể nói là vậy. có thể sẽ phải làm một chuyến về anh luôn để xem coi tình hình thế nào. Chi nhánh bên mĩ hình như cũng bị ảnh hưởng

-Ngoài trụ sở chính ở anh ra thì Đó là chi nhánh lớn nhất mà. Vậy là mày qua anh còn tao qua mĩ hả?

-Có thể

-Cách nhau nữa vòng trái đất?

-Có sao?

-Nhưng tao sẽ nhớ mày lắm!!!!!!!!! hu hu – mon làm bộ nhõng nhẽo

-Xong việc sớm thì về thối mày nhớ tao hay nhớ thằng Jen đây?

-Nhớ gì chứ ?! ai thèm! Mà mày tính khi nào đi?

-Để xem đã. Tao với mày ở đây điều khiển trước xem. Nếu được thì thôi. Còn nếu vẫn ko được thì phải bay qua đó trực tiếp ra mặt rồi

-Haizzz. Phải làm việc quài !!!!!!!!!!! chán ghê!!!!!!!!!!!! – mon chán chường nói – mà mày tính làm gì trước tiên. Apink á

-Sa thải

-Sa thải?

-James C. Collins đã nói : “Nếu như công ty bạn là một chiếc xe, hãy mời những người thích hợp lên xe và những người không thích hợp xuống xe”. Nội bộ lục đục là do một thành phần nhân viên nào đó ko tốt. cho “ xuống xe” là được thôi !

-Nè! 2 con nhỏ hồ ly kia! – một giọng nói vang lên làm kim và mon quay lại

-Nãy giờ tụi bây lầm bầm lảm nhảm cái gì thế?

-ồ. Tui đang thèm sushi thì đúng lúc các cô xuất hiện. haha – mon

-mày đừng có nói nhiều! sáng nay tụi mày dám đi chung xe với hai hoàng tử. rồi còn xịt màu nước vào tụi tao. Mày chán sống rồi hả?

-bạn mới tới ko biết đó chứ trước đây 2 nhỏ này cũng nhiều lần đi chung với anh ken và jen lắm. chắc nó bỏ bùa mê gì vào 2 hoàng tử rồi! – một đám khác từ đâu chui vào nhập cuộc luôn

-giờ mày nói đi. Chỉ cần hứa sẽ tránh xa 2 hoàng tử ra thì tụi tao sẽ để yên cho mày!

-Ko lien quan ko quan tâm! – nó nói rồi bỏ đi lên cầu thang. “Bao nhiêu chuyện quan trọng phải lo đây mà còn thời gian để đứng nói nhảm với tụi mày à? Một lũ ko có lòng tự trọng. y như cha của chúng mày vậy! well. Like father like son!” ( cha nào con nấy mà ) – nó suy nghĩ

-Ê con hàn băng gì đó kia! Mày nói vậy là sao hả? mày nghĩ tụi tao sẽ tin lời mày nói hả? ý mày là hoàng tử tự theo đuổi chúng mày chứ gì! Mơ à? – một nhỏ dưới cầu thang gào lên

-I’m only responsible for what I say. Not for what you understand! – nó ko thèm quay lưng lại. chỉ nói một câu như vậy rồi bước đi thẳng ( tôi chỉ chịu trách nhiệm cho những gì tôi nói ra. Ko phải những gì bạn hiểu)

-Con nhỏ nghèo hèn kia! Mày! – su định lao lên đánh nó thì một giọng nam trầm ấm vang lên

-Các cô đang làm gì vậy !

-Hả? ơ…anh jen! À à tụi em chỉ… ôi anh ken à! – đổi giọng ngọt xớt nổi da gà

-Có chuyện gì vậy mon? – jen hỏi

-À. Ko có gì đâu. Mình lên lớp thôi! Kệ bọn nó! Đầu óc rung rinh nên ý nghĩ cũng lung linh theo ý mà! – rồi mon và 2 chàng nhà ta kéo nhau lên cầu thang bỏ mặc đám con gái dưới này khóc thét gào la chửi bới tùm lum

-Cứ đợi đó đi! Tao sẽ cho tụi bây thấy ! chưa kết thúc đâu! – Su lầm bầm trong miệng cùng cái nghiến răng ken két

……………………………………………………………………………………………………………………………………..

Tập đoàn apink.

Kim và mon là 2 tổng giám đốc điều hành kiêm luôn chủ tịch hội đồng quản trị.

Quyền lực ngang nhau nhé!

Nhưng thường đa số việc là kim giải quyết vì tính mon vô tư và hơi làm biếng nên kim tự làm luôn cho khỏe. chỉ có việc nào quan trọng cần cả hai thì mon mới giải quyết chung. Với lại so ra thì năng lực lãnh đạo của kim tốt hơn mon. suy nghĩ trong kinh doanh cũng tốt hơn. Nhưng về mẫu mã thiết kế kiểu dáng trang sức thì mon giỏi hơn kim. Vì đây là lĩnh vực chuyên môn của cô nàng mà!