" Bạch Dương không phải con ruột của phu nhân?"
- Tiểu Mận vô cùng bất ngờ.
Phu nhân không hề nói gì chỉ quay đầu bỏ đi.
Về nhà cũng vậy bà lên phòng rồi đóng sầm cửa lại, ngồi lên giường suy nghĩ.
Hiểu tâm trạng và nỗi lòng của bà Tiểu Mận cũng hiểu, định gõ cửa nhưng thôi nên đành quay đầu nhẹ nhàng bỏ lên phòng.
Cảm thấy Tiểu Mận đã bỏ đi, bà mới lấy bức ảnh hồi nhỏ của Bạch Hàn và Bạch Dương ra xem.
Hình ảnh hai cậu bé ngây thơ vui vẻ lại đầy thân thiết, nụ cười hạnh phúc của tụi trẻ mới 5 tuổi.
" Đây là bức hình chụp chung cuối cùng của hai con "
Bà rưng rưng nước mắt...
---------------------------------------
••• 25 năm trước •••
( Khi mà mẹ của Bạch Hàn bước vào Bạch gia)
Phu nhân lúc này chỉ mới là một cô gái vừa tròn 20 tuổi. Bà bị lũ chó sói rượt đuổi...
" Có ai không??? Cứu tôi với!!! "
Bất ngờ một người con trai từ đâu tới ôm trầm lấy bà và đứng thẳng không hề lo lắng bế bà trên lòng đợi lũ chó sói lao tới
Bà sợ hãi ôm chặt lấy người ấy.
Chỉ với một ánh mắt sắc bén làm cho lũ sói hoảng hốt quay đầu bỏ chạy.
Rồi từ đặt cô gái nhỏ ấy xuống một gốc cây nhẹ nhàng lau nước mắt cho cô... Một cô gái mái tóc màu hạt dẻ vừa tròn tuổi son, ấn tượng với người đàn ông ấm áp đầy sự trân thực... Mái tóc vàng ấy cứ suốt hiện mỗi khi nhớ tới người đó.
" Tên của cô là gì? "
" Tôi là Minh Nguyệt "
" Tôi là Bạch Vương, rất vui được gặp cô! "
" Tôi cũng vậy "
" Giờ tôi đang có việc gấp, nếu có duyên chúng ta sẽ gặp lại"
Nói rồi người ấy bỏ đi...
Minh Nguyệt như một lần rung động mạnh... Cô nghĩ mãi về chuyện đó.
Rồi một hôm họ bất chợt gặp lại nhau trong một dạ hội hoá trang của khu phố lớn.
" Minh Nguyệt "
Cô quay ra thấy trước mặt mình là một người đang hoá trang thành con ma cà rồng quý tộc.
" Là cậu à???"
" Lần trước bị sói đuổi mà bây giờ lại hoá trang thành thỏ sao??? Muốn bẫy sói à "
" Cậu cứ đùa. Chỉ là váy trắng rồi thêm bờm thỏ thôi sao thành thỏ được "
" Dễ thương giống thỏ mà "
" Cậu... "
Nụ cười ngượng ngạo rồi đánh nhẹ lên người Bạch Vương. Cậu ngại ngùng cười...
" Ô cậu cải trang mà trông giống ma cà rồng quá^^ răng nanh kìa "
" Hờ hờ... Cải trang phải giống thật chứ!"
Họ cùng nhau tham gia lễ hội và cười đùa vui vẻ...
Cứ vậy những cuộc gặp không còn là tình cờ nữa mà đã trở nên thành những buổi hẹn có sắp xếp. Tình cảm càng lớn. Chỉ có điều là lại không phải lúc nào mọi thứ ta muốn đều thực hiện...
" Bạch Vương bọn ta đã tìm cho con một cô dâu rất xứng. Người này có dòng máu xuất thân rất quý tộc. Là những người có khả năng thích hợp nhất thành cô dâu ma cà rồng "
" Con không muốn. Con đã có cô dâu của riêng bản thân rồi "
" Sao con lại hỗn xược như vậy??? Con có biết rằng là con mà chọn nhầm người thì cô dâu sẽ chết không? Không phải người thường nào cũng thành ma cà rồng được "
" Con không muốn biết chuyện gì sẽ xảy ra! Con cần cô ấy "
" Ngày mai ta sẽ tiến hành theo nghi thức cắt máu ăn thề. Mau nhốt thiếu gia vào phòng "
" SAO MỌI NGƯỜI CÓ THỂ ÉP CON NHƯ THẾ "
Tối hôm đó, Bạch Vương đã lẻn hỏi phòng rồi chạy vội đến nhà Minh Nguyệt
Cốc... cốc...
" Ai thế?"
" Minh Nguyệt! Là anh đây mau mở cửa cho anh "
Nghe thấy thế cô liền nhanh chóng mở cửa.
Bạch Vương vội vã ôm chầm lấy cô.
Hộc... hộc...
" có chuyện gì sao anh? Sao anh lại như thế này?"
" Minh Nguyệt chúng ta cùng nhau làm một chuyện được không? "
" Chuyện gì?"
" Cắt máu ăn thề với anh nhé! Làm vợ anh nhé!"
Bạch Vương rút chiếc nhẫn ra rồi quỳ xuống trước mặt cô.
" Anh..."
" Em đồng ý không?"
Cảm xúc như đang dâng trào trong cơ thể cô. Niềm vui đến bật khóc...
Minh Nguyệt đồng ý.
Khoảng khắc chiếc nhẫn được đeo vào tay bà như đọng lại không tan. Mọi thứ đều luôn hạnh phúc vô cùng.
Họ tiến tới chiếc bàn đã chuẩn bị sẵn một con dao và một bát nước nhỏ. Bạch Vương cứa một vết vào tay máu chảy xuống bát rồi nhanh chóng dấu tay đi vì sợ cô thấy vết thương đang lành lại.
Minh Nguyệt cũng cứa một vết rồi nhỏ máu vào chung với giọt máu vừa nãy của anh.
" Sao phải làm vậy chứ? "
" Để hai chúng ta như hoà vào nhau đến suốt đời vậy!"
Nghi thức còn chưa hoàn thành thì bố mẹ của Bạch Vương liền kéo đến.
" Con đang làm gì vậy "
Bạch Vương nắm chặt tay cô.
" Đây mới là người con cần "
" Không có chuyện đó đâu. Con mau ra khỏi nhà của cô ta mau!!!"
" Bọn con đã cắt máu ăn thề cùng nhau rồi!!!"