Jeon Jungkook và Song Nayeon, hai con người chưa bao giờ tách rời
nhau từ khi còn 8 tuổi đến giờ. Thời tiểu học rồi dần đến cả đại học,
hai người là một đôi thanh mai trúc mã tuyệt đẹp như trong tiểu thuyết
ngôn tình Trung Quốc, đều là trai thanh gái tú, đi đến đâu đều được ánh
mắt ngưỡng mộ dõi nhìn. Đối với thanh mai trúc mã thì chỉ là bạn
bè thân thiết từ nhỏ đến lớn, nhưng giữa nam và nữ thì sẽ không có
chuyện gì xảy ra khi ở cạnh nhau tận 14 năm sao? Ở cạnh nhau tính đến
'năm' chứ không phải 'tháng' hay 'ngày', thì một chút tình cảm nảy mầm
đương nhiên phải có.
Và Jungkook, cùng nhau làm bạn 14 năm
nhưng trong đó đã 10 năm cậu mang trái tim mình chói chặt với cô gái
kia. Cậu yêu cô hơn cả bản thân mình, tận tình chăm sóc, lo lắng như thể đó chính là người yêu của mình.
Nhưng thật ra, trong 10 năm đó chỉ có duy nhất bản thân cậu tự chơi đùa với trái tim của mình. Đó là một tình yêu đơn phương giấu kín của cậu với người con gái kia, vì cậu biết, bản
thân mình không thể với tới được.
Song Nayeon là tiểu thư đáng giá duy nhất của nhà họ Song. Nghe đến danh 'tiểu thư' tất nhiên sẽ nghĩ ngay đến
người con gái nho nhã trong một gia đình giàu sang, cha mẹ khắt khe lạnh nhạt nhưng tài giỏi, nuôi dạy đứa con gái tỉ mỉ từ ngay trong trứng.
Thì Song Nayeon là như thế, vừa khi đủ
tuổi có thể nhận thức được, cô đã được gia đình gửi đến học hàng chục
khóa học được dạy bởi những giáo viên có tiếng chuyên nghiệp. Cô học múa học hát học võ, học đủ thứ tiếng nước ngoài và học lễ giáo truyền thống xưa. Là một gia đình thuộc dạng quí tộc thì chuyện này rất bình thường.
Cô học nhiều đến mức chẳng có thời gian
để đi đến trường, cùng bạn bè dạo phố mua sắm hay ăn vặt, cho nên chỉ
vừa tốt nghiệp được ở trường tiểu học, cha mẹ lập tức không cho cô đi
học ở trường nữa, cho cô cùng với gia sư ở nhà dạy vì sợ rằng con gái
mình sẽ giao du với đám không ra gì.
Thế là cô đơn côi một mình trong phòng
học khắt nghiệt, và khoảng thời gian đó, người duy nhất cùng cô chơi đùa và an ủi hay làm chuyện ngốc cho cô cười chính là Jeon Jungkook.
Jeon Jungkook vốn là bạn học thời tiểu
học với cô nhưng mãi đến một hôm cậu ta leo tường vào trong nhà cô để
lấy quả banh thì cả hai tình cờ gặp lại nhau, cũng là lần đầu tiên trò
chuyện với nhau.
Về sau thì Jungkook đến thường xuyên,
Nayeon còn làm sẵn một cái lỗ chó dành cho Jungkook có thể dễ dàng đi ra vào đỡ phải leo tường nguy hiểm hơn. Cả hai lén lút gặp nhau, đến năm
10 tuổi thì Jungkook trúng tiếng sét với Nayeon khi thấy cô cười dưới
ánh nắng như một thiên thần giáng trần.
Và Jungkook đã thầm yêu Nayeon đến tận 10 năm sau đó, hiện tại cậu đã tròn 20 tuổi, lại bị gia đình cô hắt hủi
chẳng biết bao nhiêu lần, có lẽ dành cả ngày đếm cũng không xuể.
Lần đầu tiên cậu bị gia đình Nayeon phát
hiện là khoảng 8 – 9 năm về trước, họ hung hăng bảo cậu dơ bẩn không
đáng để con gái họ phải chơi với loại người như cậu. Cậu khi đó còn trẻ
nhưng với những lời cay độc đó cậu có thể hiểu được, lòng tự trọng bị
tổn thương nặng nề.
Nhưng Jungkook vẫn quyết không từ bỏ, cố gắng năn nỉ họ cho mình làm
bạn với Nayeon, tuyệt đối không hề có tình cảm gì đặc biệt với cô ấy cả. Mà cũng vì nghe thế nên cậu mới được họ cho phép, nhưng cho phép không
có nghĩa là chấp nhận, vẫn thường xuyên chán ghét cậu ra mặt.
Cũng chỉ vì Jungkook có gia cảnh thua kém rất nhiều so với bên Song Nayeon, nhà cậu tuy hiện tại thì không nghèo, hoàn toàn khá giả và bà nội là chủ tịch của một công ty buôn bán mới
đang lên đà phát triển.
Nhưng thật sự thì đó là gia cảnh của
Jungkook sau khi mẹ cậu tái hôn với con trai gia đình đó, còn cha trước
của cậu đã li dị với mẹ, hai người mạnh ai nấy sống, thậm chí trong
phiên tòa chẳng ai có chút ham muốn giành cậu cả, mẹ cậu chỉ vì bất đắc
dĩ quá mà thôi, cậu còn nhớ gương mặt miễn cưỡng của bà khi nhận cậu nữa mà.
Sau đó Jungkook được mẹ mang về nhà chồng sống, ngày đầu tiên cậu bước vào căn nhà cũng chính là ngày cậu trở
thành viên thịt dư trong nhà, hoặc ngay cả mẹ của cậu cũng đã được xem
như vậy ngay từ đầu.
Trong nhà chỉ có bà nội, cha dượng, mẹ và cậu, à quên, còn một đứa em trai kém cậu 2 tuổi nữa. Bà nội là lớn
nhất, cho nên tất nhiên bao nhiêu quyền hành trong nhà đều một tay bà
quyết định, bà ánh mắt sắt bén như lưỡi dao muốn xiên toạt cổ họng người ta, bà khó chịu và đối xử lạnh nhạt, có thể là độc ác với những gì gây
chướng mắt bà.
Và Jungkook chính là nhánh gai đó, nhánh gai đâm trong mắt bà nội lãnh khốc của cậu.
Lần đầu tiên gặp mặt bà nội, cậu lễ nghi
chào bà nội rất nghiêm túc, trên người cậu ăn mặc rất gọn gàng chỉnh tề, mái cắt ngắn gọn không lòa xòa như nhóm nhạc HKT của Việt Nam. Vậy mà
đáp lại lời chào tử tế của cậu chính là cái liếc nhìn ghẻ lạnh.
Kể từ ngày đó trở đi, Jungkook với bà nội tuy vẫn thường xuyên xuất hiện trong nhà nhưng lại xem đối phương như
con ruồi đáng ghét bay ngang qua, bà nội ở trên thì cậu ở dưới, cậu ở
ngoài thì bà nội ở trong, cứ ý thức tránh nhau như thế để không phải làm mắt mình phải ngứa.
Đừng nói bà nội, Jungkook cũng cực kì
ghét bà, không cần che đậy e dè gì, là ghét thẳng ra mặt sau khi cậu
thấy bà ta đổ cốc nước vào người mẹ cậu một cách khinh bỉ sỉ nhục.
Tuy gia thế cậu hiện tại có thể xem là
khá giả rồi nhưng vẫn bị cha mẹ Nayeon nhìn với ánh mắt ô uế, có lẽ họ
nghĩ mẹ cậu là loại đàn bà hai đời chồng và đang sống bám ở nhà chồng,
có mẹ như thế thì con ắt hẳn không phải dạng vừa hơn.
Song Nayeon cùng tuổi với cậu nên bây giờ cô đương nhiên đã 20 tuổi, là tuổi rất đáng để lấy chồng cho nên mọi
người biết gì không? Tình yêu của cậu đã bị mang đi hứa hôn với con trai tập đoàn giải trí Big Hit giàu có, một nơi rất xứng tầm với gia cảnh
của Nayeon.
Big Hit là cái tên đang được nhiều giới
trẻ tìm kiếm vì đó là một công ty giải trí đào tạo ra nhân tài, bạn đẹp
hay xấu, chỉ cần có tài năng thì viên ngọc thô như bạn nhất định sẽ được mài dũa tuyệt mĩ thành công tại Big Hit.
Công ty Big Hit nổi tiếng với nhiều nhóm
nhạc và hàng loạt diễn viên xuất chúng và độ PR cao, hầu hết những bảng
xếp hạng hay bộ phim nổi tiếng hiện tại ở Hàn Quốc đều có tên 'gà cưng'
của nhà Big Hit, là một nơi để những kẻ khác dõi nhìn và học tập. (tương lai của Bố bang và Big Hit đó ^^)
So với nhà của Nayeon thì một tấc chưa hẳn là độ xa chính xác đối với Big Hit. Nhà Nayeon đã không bằng với Big Hit rồi vậy thì gia đình cậu
là cái gì đối với họ chứ? Đẳng cấp thua rất xa.
Đã vậy nghe nói con trai của Big Hit vừa
mới trở về từ nước ngoài, trước kia sang nước ngoài là để học tập nhiều
ngành chuẩn bị gánh vác Big Hit trên vai vì chủ tịch – tức cha của người con trai đó cũng sắp đến lúc phải viết di chúc.
Bởi mới trở về đây nên người đó được nhận vào chức giám đốc, cũng xem như là cánh tay phải của chủ tịch, vừa có
thể học hỏi được nhiều từ cấp trên. Chỉ vừa nhận chức được vài ngày
thôi, nghe đồn công suất làm việc của người đó đáng kinh ngạc, trí thông minh không tưởng, và cả sự lanh lẹ trong công việc nữa.
Rất được nhiều người ngưỡng mộ, trên dưới đều có.
Nhưng bất kể thế nào, nghe hai từ 'giám
đốc' thì Jungkook liền nghĩ ngay đến mấy ông chú già mặt dâm dê chỉ
thích cưới mấy cô vợ trẻ mặt đẹp tướng ngon. Cho nên Song Nayeon của cậu không thể nào để lọt vào tay lão già đó, cực kì nguy hiểm, mất hết cả
phẩm giá của tình yêu cậu.
Thế là Jungkook mặc cho hôm nay trên
trường có bài vở quan trọng thế nào, cậu một mạch kéo người bạn chi cốt – chiếc xe đạp điện khá cũ như vẫn là con ngựa sắt tốt. Jungkook khẩn
trương vọt lẹ lên quán cà phê mà Nayeon đã hẹn cậu vài phút trước.
Tại một quán cà phê nhỏ ngay đầu con phố
vắng, trong góc khuất tối và vắng người xung quanh, một mái tóc dài đen
tuyền khẽ bay nhẹ nhàng giữa làn gió man mát hắt vào từ phía cửa sổ.
Hình dáng một cô gái xinh đẹp như ngọc với đôi mắt vươn chút buồn bã.
Jungkook đã từng chơi với Nayeon nhiều
năm, là một thanh mai trúc mã thì đương nhiên rất rõ Nayeon này không
thích nơi đông người, chỗ nào càng yên tĩnh thì cô càng muốn hơn. Vậy
nên vừa vào quán cậu đã chạy đi tìm góc khuất nhất của nơi này.
Và trước mặt cậu là Nayeon đầy phiền muộn với tách cà phê đã chóng nguội. Lòng có hơi đau, cậu chậm rãi tiến về
phía cô: “Nayeon, cậu có chuyện gì sao? Ánh mắt trông rất buồn“.
Nayeon nghe thấy giọng cậu thì giật mình, dời tầm mắt khỏi cửa sổ mà quay sang nhìn cậu:
- “Không có gì, chỉ là cần ai đó tâm sự thôi, duy nhất mình cậu là đủ
tiêu chuẩn”– Cô cười như ánh nắng rực rỡ, chìa tay về phía trước: “Tớ
gọi cho cậu một ly sữa dâu mát rồi, là loại cậu thích đó”
Jungkook nhìn xuống ly sữa dâu trong vắt
mịn màng, thầm nghĩ đúng là chỉ có Nayeon thì cái gì cũng hiểu cậu nhất, ngay cả thích ăn uống cái gì ra sao cô đều rõ mồn một, còn hơn cả mẹ
cậu nữa.
Jungkook ngồi xuống gãi đầu: “Cám ơn
cậu...” – Cậu nâng ly lên uống một ngụm, hương dâu thơm cùng với một
chút mát lạnh trôi xuống cổ họng, làm thoải mái rất nhiều:
- “Vậy, cậu có gì muốn tâm sự?”
Bỗng nước mắt Nayeon rơi lã chã, thấm ướt vào khăn trải bàn bên dưới, dần tạo thành một mảng tối đầy đau buồn.
Giọng cô nức nỡ: “Tớ phải làm sao đây Jungkook...hức, tớ không muốn lấy
chồng, tớ có thể thực hiện xong ước mơ rồi lấy chồng, cũng đâu có muộn
đúng không Jungkook?”
Jungkook câm lặng, ân cần rút ra một tờ khăn giấy thơm đưa cho Nayeon, cô cũng liền cầm lấy nó lau khô đôi mắt ướt lệ.
Thật sự ước mơ của Nayeon cậu biết rất
rõ, cô muốn được trở thành một diễn viên trên phim trường, muốn được trở thành nhiều nhân vật mới lạ, đứng trước bạn diễn và trổ ra cái tài năng của mình.
Bao nhiêu năm cô van xin cha mẹ cho mình
vào học viện nghệ thuật để học làm diễn viên, kết quả cô chỉ nhận lại sự khinh bỉ từ họ. Không những cấm cản quyết liệt, lại còn bôi bác nghề
diễn viên chẳng có gì hay ho lại đáng bị xem thường. Đối với một gia
đình cao quí như vậy, chuyện con gái mình trở thành diễn viên cũng xem
như là điều ô nhục vậy.
Nhưng cô vẫn không chịu bỏ cuộc, cố gắng
làm vừa lòng bố mẹ trong vài năm gần đây, đạt học bổng loại giỏi, các
thứ tiếng nước ngoài cũng nâng cao đáng kể, còn có thể giao tiếp với
người bản địa tự nhiên. Vậy mà đùng một cái, mọi thứ liền sụp đổ khi gia đình bảo cô sẽ kết hôn với một người đàn ông chưa từng gặp mặt qua một
lần.
Nayeon không phải là không thể cưới người đó, nhưng ước mơ của cô vẫn là quan trọng hơn, vả lại còn chưa biết rõ
người đó bao nhiêu tuổi, tính tình ra sao, ít nhất cũng phải để cô tiếp
xúc qua hai ba lần. Không, họ không báo trước gì cả, cứ thế ngày mai hôn lễ đã chính thức bắt đầu.
Cô lần này cũng không thể từ hôn được,
càng không được bỏ trốn. Vì thiệp cưới đều đã gửi đi hết tất cả, bàn
tiệc và hôn lễ đều đã được chuẩn bị từ sớm. Như thế thì nếu bỏ trốn hay
từ hôn sẽ gây ra bất hòa giữa quan hệ làm ăn hai bên, cũng như ảnh hưởng đến ước mơ diễn viên của cô.
Sau đó Jungkook còn không biết mình mất
trí hay người ta gọi là yêu quá hóa mù. Trong lòng cậu sinh ra đầy mâu
thuẫn khó hiểu, cuối cùng ôm chầm Nayeon vào lòng mình, hung hăng đập
bàn tuyên bố: “Song Nayeon, cậu đừng lo nữa! Vì cậu, tớ sẽ làm người
thay thế”
Còn trong lòng thì thầm nghĩ * Vì yêu em, anh sẵn sàng đi lấy chồng! * Vẫn không biết được là sẵn sàng hay hi sinh nhưng dường như khi lời thoát ra, có chút hối hận và muốn rút lại...
Song Nayeon nghe vậy thì bàng hoàng vô cùng, chỉ biết hét to: “Nhưng Jungkook, cậu rõ là con trai kia mà!!!”
Jungkook mặt cười giảo hoạt, tay búng một cái ra vẻ người thông minh có thể giải quyết êm xuôi được mọi chuyện.
Cậu dường như kế hoạch cũng đã có trong đầu, liền cao mặt tự tin khẽ thì thầm vào tai cô: “Đã bảo cậu đừng lo, tớ có thể sắp xếp được mọi thứ,
trưa mai lên sân thượng bàn kế hoạch”
Gương mặt Nayeon nửa vui nửa ngờ.
Jungkook tuy giọng nói có vẻ rất thành ý, rất muốn giúp cô trong chuyện
này nhưng mà cũng không thể để cậu chịu thiệt như vậy, nhỡ đâu cậu bị
phát hiện rồi khiến liên lụy đến cả gia đình cậu, lúc đó thì biết làm
như thế nào.
Cho nên Nayeon chỉ gật đầu cho qua, cũng
muốn thử nghe xem kế hoạch của Jungkook như thế nào, nếu như nó hợp lí
không làm ảnh hưởng xấu nhiều đến cô hay cậu thì nhất quyết có thể sử
dụng, sẽ đồng ý cho cậu làm “cô dâu” thay mình.
---------------------------------------
• bợn Cúc và Vếu sắp chạm mặt rồi àhìhì *cười gian*