Thể loại : Ngôn tình , sủng , ngược , ngọt , hiện đại , HE
Ở chương này, cũng không có gì để nói về chương này và các chương trước, chương sau vì mình biết mình viết không hay, và cũng chưa vừa ý các bạn! Điều này mình công nhận, và mình cũng sẽ cố chỉnh sửa thêm và học hỏi nhiều để có thể hoàn thành 1 bộ truyện vừa ý các bạn!
Ngày mùng 8 tháng 10 mình bão chương nhé!! Hôm đó ngày Nhân Viên Công Chức nên mềnh nghỉ…rảnh bão lun do ít khi mình bão nên khiến các bạn thất vọng nhiều !! ( Chỉ tiếc nó quá dở thôi ! )
Chương 34 : Gặp Lại Em
Ngày mà cô được ăn bữa cơm ngon nhất cũng là ngày cô mất đi cậu.
Lúc cậu mang cơm sang cho hai người, Triết Thành đưa cho cô nhiều hơn mọi khi, cô hỏi thì cậu chỉ trả lời :
* Có lẽ từ nay anh sẽ không thể đưa đồ ăn cho em nữa rồi! Sống tốt nhé, anh sẽ quay về sớm thôi !
Nhược Thần nghe không hiểu nên vẫn cứ hồn nhiên cười và tiếp tục ăn, cô ăn trong sự vui vẻ mà không biết ngày hôm sau, hôm sau nữa cô sẽ không còn được gặp lại anh, không còn được anh dẫn đi chơi và cũng không còn được anh đưa đồ ăn nữa rồi!
Hôm Triết Thành đi, anh không quên quay lại ôm Nhược Thần lên, cô vẫn chưa hề biết anh sẽ rời xa cô, rời xa nơi này nên vẫn chỉ hồn nhiên ôm lai anh… Nhược Thần hôn nhẹ vào má Triết Thành rồi vẫy tay và tạm biệt cậu …… Nhưng trước khi đi, cậu không quên tặng cô một chiếc vòng tay hình quả táo đỏ, trên quả táo được khắc một chứ rất nhỏ là Th.
Thế mà ròng rã 10 năm cũng đã trôi qua, Nhược Thần không thể ngờ được cô có thể gặp lại anh một cách dễ dàng như như vậy.
Cô cứ ôm chặt anh đến mức ngạt thở, nhưng thật sự nó đến quá bất ngờ.
Sau đó Triết Thành mới kể về việc anh gặp đượ cô và nhận ra cô .
Hôm nay, vào lúc Triết Thành đang đi ngang qua trạo trẻ mồ côi - nơi mà anh nhận lại được ba mẹ ruột, mà nơi cô nằm lại ở đằng sau nơi ấy nên anh có nhìn thấy cô cũng là chuyện hiển nhiên.
Còn vì sao anh nhận ra cô sau bao nhiêu năm thì đương nhiên là vì chiếc vòng hình quả táo kia rồi, mắt Triết Thành từ nhỏ đã rất tinh nên chỉ cần vật gì mà anh ghi nhớ thì chỉ cần lướt qua cũng nhận ra được rồi.! Không cũng do chiếc hộp cô ôm lại là chiếc giỏ năm trước anh hay dùng nó mang đồ ăn sang nhà cô nên cũng không khác gì nhìn chiếc vòng kia, mỗi tội nó to hơn và dễ nhìn hơn thôi !
Đúng lúc hai người đang nói chuyện thì Tư An đi dò hỏi mọi người khắp nơi cuối cùng cũng tìm ra một số tung tích của Nhược Thần rồi tìm đến nơi cô đã từng dừng chân… nhưng không ngờ Lâm Phong lại tìm được trước cả cô ấy.
* A…Boss!! Sao..
sao anh lại tìm đến đây ?
Rầm! Hắn cầm chiếc hộp kia đập xuống hỏi Tư An :
* Lâm Nhược Thần đâu? Tôi hỏi cô cô ấy đâu rồi ? Nói nhanh!! Tôi cho cô một phút để nói không thì cô biết hậu quả khi tôi nổi giận rồi đó
Tư An hoảng hốt trước cái thái độ của hắn, chả nhẽ do Nhược Thần gây chuyện với hắn thôi mà làm đến mức này thì có hơi quá đáng rồi đó, một người vừa sinh ra đã ngậm thìa vàng như hắn mà lại chấp một người nhỏ bé như Tiểu Nhược Thần ư?
HẾT CHƯƠNG 34 RỒI NGHEN!!! MẤY BẸN ĐỢI NGÀY MAI RA CHƯƠNG 35 VÀ NGÀY KIA BÃO HAI CHƯƠNG 36 VÀ 37 NHÉ!! TỤT BẢNG LUN ÒI NÊN CỐ GẮNG RA ĐỀU CHO VIEW ĐỀU HIU HIU