Cô Dâu Của Trung Tá

Chương 17: Bạn thân đến thăm




:wave: Ta đã quay trở lại. :bighug:

Buổi sáng Ngày hôm sau,thời điểm Tố Tố tỉnh lại, Sở Lăng Xuyên không ở

nhà, Tố Tố rời giường, nhìn đến đầu giường có tờ giấy,trên viết:

Anh đi ra ngoài chạy bộ, thuận tiện mang bữa sáng về, bảo bối nhỏ, nhớ

giúp anh pha nước tắm.

Tờ giấy cùng nét chữ mạnh mẽ hữu lực cùng lời lẽ quan tâm chăm sóc, Tố Tố đột nhiên cảm thấy kết hôn thật tốt,

hơn nữa cũng thực thích người đàn ông này kêu cô là bảo bối nhỏ, thực thân mật, ấm áp, cũng thực tự nhiên, không có cảm giác không thích hợp.

Tố Tố đem tờ giấy đặt trong ngăn kéo, sau đó rời giường đi rửa mặt, nhìn

mặt mình, đã không còn sưng lên nữa, bên mắt thâm cũng đã mờ đi một

chút, hồi tưởng một chút, nửa đêm mơ

mơ màng màng cảm giác có người ở sờ mặt cô, lúc ấy ngủ mơ hồ không nghĩ đến Sở Lăng Xuyên giúp nàng bôi thuốc.

Tắm rửa một cái, giúp Sở Lăng Xuyên pha nước tắm,thời điểm cô từ trong nhà vệ sinh đi ra, Sở Lăng Xuyên vừa vặn trở về, mặc một một bộ đồ thể dục màu xanh, trên mặt, tóc đều bị mồ hôi là một mồ hôi, trong tay còn

mang theo sữa đậu nành, bánh bao, trứng gà.

Tố Tố đi làm bữa sáng, Sở Lăng Xuyên cúi đầu tiến đến bên Tố

Tố, cười nói: "Em đã tắm xong, xem ra anh về trễ,

còn chờ được cùng em tắm uyên ương a."

Chân Sở Lăng Xuyên bị Tố Tố đạp cho một phát , kêu đau một tiếng. Tố Tố lưu loát cầm

bữa sáng đi đến nhà bếp, Sở Lăng Xuyên rất nhanh hôn một cái trên mặt Tố Tố, rồi chạy thật nhanh vào nhà vệ sinh.

Tố Tố đợi Sở Lăng Xuyên tắm rửa xong thì cùng nhau ăn điểm tâm, hai người ngồi đối diện nhau, Sở Lăng Xuyên uống sữa đậu nành, Tố Tố

đem trứng gà đã bóc vỏ đặt ở trong tay Sở Lăng Xuyên, sau đó lại đi bóc quả trứng khác.

Sở Lăng Xuyên cầm quả trứng gà đã được bóc vỏ thật tốt, trong lòng cảm thấy ấm áp, cảm thấy

Tố Tố thật lòng săn sóc, cũng thực ôn nhu, anh cắn một miếng đem trứng gà ăn hết, lại uống một ngụm sữa đậu nành, lúc ngẩng đầu lên, nhìn Tố Tố ngây ngốc nhìn anh.

Sở Lăng Xuyên nhịn không được cười, "Làm sao vậy? Nhìn anh cũng có thể no bụng à?"

Tố Tố nuốt một ngụm nước miếng, hỏi hắn: "Trứng gà kia... anh ăn sao?"

"Ừ." Sở Lăng Xuyên nhíu mày, cảm thấy Tố Tố như vậy cực kỳ đáng yêu, anh

lấy quả trứng trong tay cô bóc một cách thuần thục, sau đó đưa đến bên miệng Tố Tố.

Tố Tố thực ngoan cắn một ngụm, nhìn hắn một cái, thực

cố chấp nói: "Em cảm thấy anh không có ăn."

"Anh bảo rồi anh có ăn mà." Sở Lăng Xuyên nói xong lại duỗi cánh tay cầm một

quả trứng gà, gõ lên bàn vài cái, vỏ trứng nứt ra, nhất tay bóc vỏ, sau đó lại cắn một miếng ăn, Tố Tố không nói gì, vùi đầu vào ăn cơm.

Sở Lăng Xuyên nhìn Tố Tố kia cúi đầu,nói: "Giữa

trưa về nhà ăn cơm, buổi tối đến nhà nhạc phụ nhạc mẫu đại nhân, buổi sáng ngày mai có thể đi chơi cùng em nửa ngày, buổi chiều anh sẽ trở về bộ đội."

Thời gian nửa ngày có thể đi đâu? Chỉ có thể đi vùng phụ cận, cô là người địa phương, lam sơn thắng cảnh gần đây cô đều đã đi

qua, thật không nghĩ được nên đi chỗ nào.

Còn có thời gian, từ từ nghĩ.

Ăn xong điểm tâm, thay quần áo, chuẩn bị ra ngoài.Vết thâm trên mắt Tố Tố tuy rằng đã mờ,nhưng mà vẫn chưa hết được, Sở Lăng Xuyên tìm cái kính

râm đưa cho Tố Tố đeo, cuối cùng cũng có thể gặp người.

Từ nhà lái xe đến Sở giữ gia tầm 10 phút, Sở Lăng Xuyên lái xe

BMW vào hầm gửi xe, Tố Tố cùng Sở Lăng Xuyên cùng nhau đi vào nhà chồng

phát hiện trong nhà có rất nhiều người.

Trừ bỏ sở ba ba chúng sở mẹ, còn có cô,dì chú bác, anh chị em họ, anh rể,chị dâu...

Nhìn thấy Tố Tố đều tỏ vẻ an ủi, sau đó biết được lai

lịch bên mắt thâm tím kia của cô,chị em họ đầu tiên là đồng tình, thương xót sau đó không phúc hậu ∪ˍ∪

cười cô một phen, vài vị trưởng bối nói Sở Lăng Xuyên một phen, làm cho

anh tối tăm mặt mũi.

Cháu họ nhỏ nhất năm nay mới có bốn tuổi thập phần tinh quái, chạy đến bên Tố Tố, nghiêm trang nói: " mợ nhỏ, cháu biết mợ là ai rồi, mợ chính là người ngày

đó muốn cháu kêu chú thành ba cháu đi."

Sở Lăng Xuyên một tay bồng cháu ngoại trai trên vai, cô anh vỗ vai

cười nói: "Tiểu tử ngươi, thế nào đêm tân hôn còn đánh vợ. Lần sau còn làm thế nữa thử xem cô cô có dám đánh mông cháu nở hoa hay không."

Tố Tố ngồi một chỗ, xấu hổ cùng buồn cười, người một nhà cũng bị câu nói của cô cô làm cho cười không ngừng, tiếu xong đều tò mò đứng

lên, hỏi cô sao lại thế này, sau đó biểu tỷ đem sự tình từ đầu đến cuối

kể lại một lần.

Khi Sở Lăng Xuyên cùng chị em họ có quan hệ tốt cùng tụ tập, em họ tới trước, là người lần trước bị Tố Tố hiểu lầm thành đối tượng xem mắt của anh, biểu tỷ mang theo cháu gái nhỏ đến sau, vừa vặn gặp Tố Tố.

Tố Tố cảm thấy mình đã cực kỳ đến đen tối, không nghĩ tới chị họ còn đen tối hơn, không biết chừng trong lòng còn cười cô ngốc đâu, bất đen tối nhất vẫn là Sở Lăng Xuyên, thế nào lại tương kế tựu kế, làm cho cô hiểu lầm

, nếu không phải kết hôn nhìn thấy hai người này, cô còn cho là mình xui xẻo a.

Mọi người cũng không nói gì, chỉ nhìn nhau cười, Tố Tố thực

quẫn thực quẫn,. Giữa trưa mọi người ăn

cơm trưa lại nói chuyện phiếm trong chốc lát, Tố Tố mới cùng Sở Lăng

Xuyên rời đi, về nhà.

Đi nhà cha mẹ Tố Tố, Sở Lăng Xuyên có vẻ lo lắng , hai người đem con gái bảo bởi giao cho anh, anh lại đánh cho cô bị mắt thâm, mặc kệ thế nào đều là mình không đúng, anh chuẩn bị sẵn tư tưởng bị hỏi tội.

Quả nhiên, đi đến nhà cha mẹ, Tố Tố bị thâm mắt làm Lý Nguyệt

Hương chấn động, tuy rằng Tố Tố cũng hỗ trợ giải thích là ngộ thương,

Lý Nguyệt Hương vẫn nghi vấn, sợ con gái mình

gả cho loại đàn ông bạo lực.

Trải qua một phen lí luận tư tưởng, Lý Nguyệt Hương rốt cục cũng tin đó là ngộ thương,

bất quá đối Sở Lăng Xuyên như trước không có sắc mặt hoà nhã, mãi cho đến buổi

chiều An Quốc Đống tan tầm trở về, không khí mới dịu đi một ít.

Tuy rằng An Quốc Đống muốn làm rõ sự tình,nhưng cũng không nói gì

thêm, bất quá cùng nhau ăn qua bữa cơm chiều, Thời điểm Sở Lăng Xuyên cùng Tố Tố trước khi

đi, vẫn là lo lắng dặn, đàn ông trăm ngàn không thể động thủ với phụ nữ.

Sở Lăng Xuyên nghĩ rằng, anh làm sao dám đánh Tố Tố nữa, kia một quyền

đầu hận không thể chàng mặt mình thượng, lần nữa hướng nhị lão cam đoan sẽ

không động thủ đánh Tố Tố hậu, thế này mới có thể mang theo Tố Tố rời đi.

Một ngày, hai người đều kinh tâm động phách.

Về nhà, Sở Lăng Xuyên liền đi tắm rửa, đêm nay hắn

muốn cùng Tố Tố động phòng hoa chúc, nghĩ ngày hôm qua ở trong

lòng mình kia là thân thể mềm mại không xương của cô, Sở Lăng Xuyên cảm thấy nhiệt huyết

sôi trào.

Tắm nhanh từ nhà tắm đi ra, vừa vặn Tố Tố đi ra từ

phòng ngủ, Sở Lăng Xuyên nhìn sắc mặt cổ quái của Tố Tố,

trong tay còn giấu cái gì đó dường như sợ anh nhìn thấy.

Tố Tố nhìn Sở Lăng Xuyên ngây ngẩn cả người, lúc

này Sở Lăng Xuyên chỉ mặc một cái khăn tắm, nửa người trên để trần, lộ ra thân hình

rắn chắc. Làn da màu đồng, cơ bắp rõ ràng không

khoa trương, làm cho người ta một loại rất cảm giác rất hoàn mỹ.

Nhưng là, làn da kia nguyên bản nên bóng loáng, lại có rất nhiều vết sẹo lớn

nhỏ không đồng nhất, đều là do huấn luyện, chấp hành nhiệm vụ

lưu lại đi, Tố Tố ngây ngốc nhìn, Sở Lăng Xuyên đi đến trước mặt Tố Tố.

Tố Tố kia nhìn chằm chằm ánh mắt rõ ràng là ở dụ dỗ hắn phạm tội, không nói

hai lời đem Tố Tố ôm lên, còn tà ác cười nói: "Vợ, hôm nay ngươi khả năng chạy

không thoát."

Nói xong đã muốn ôm Tố Tố trở lại phòng ngủ, đem Tố Tố đặt ở trên giường,

sau đó liền lộ ra bản chất sói đói đem Tố Tố đặt dưới thân, Tố Tố mặt hơi hơi phiếm hồng, đem thứ giấu sau người vừa nãy đặt trước mặt anh.

Sở Lăng Xuyên nhìn thứ trong tay Tố Tố, chân mày cau lại, "Cái gì vậy?"

Tố Tố cắn cắn môi, đỏ mặt nói: "Băng... Băng vệ sinh."

Sở Lăng Xuyên ánh mắt mở to, lại thuần khiết không biết băng vệ sinh dùng ra làm sao, "Em đừng nói là...."

Tố Tố gật đầu: "Đúng vậy. Em... Bạn tốt của em vừa mới đến thăm."

Sở Lăng Xuyên vẻ mặt đầy hắc tuyến, hổn hển ở trên cổ Tố Tố cắn một chút, xoay người nằm ngay đơ trên giường.

Tố Tố vỗ vỗ bả vai anh, quan tâm hỏi: "Cái kia... Anh không sao chứ?"

"Nội thương...."

Tố Tố nhìn Sở Lăng Xuyên kinh ngạc xong cảm thấy buồn cười, trong lòng mau tiếu rút, cũng không dám làm quá, mím môi, đứng dậy đi đến nhà vệ sinh, bạn tốt đến cô có thể làm càn, ha ha