Tôi không nhìn rõ khuôn mặt của xác chết xinh đẹp này, nhưng trực giác của tôi cho rằng khi còn sống cô ấy hẳn phải là một người con gái vô cùng thanh tú, bởi vì cô ấy rất gầy, gầy đến mức có thể nhìn thấy cả xương sườn.
Cô ấy không mặc quần áo, toàn thân da dẻ đều nhợt nhạt, khắp phần eo và lưng lấm tấm những đốm nhỏ, trên người còn có dấu tích của một vài vết thâm đen.
Tôi và anh tôi đều sững sờ.
Trong tiềm thức của chúng tôi, thí thế người chết hoặc là kiểu khô quắt lại, hoặc là sẽ đều rớt rãi, kiểu người mới chết hôi thối đến mức làm người khác buồn nôn.
Nhưng thi thể cô gái này trông rất nguyên vẹn, không hề có sự mục rữa phân hủy như người thường hay nghĩ.
Sau khi người chết sẽ xảy ra hiện tượng cứng xác, sau khi cứng đờ một đến ba ngày thì thi thể sẽ mềm dần.
Các cơ toàn thân hoàn toàn nhão ra và xẹp xuồng, các cơ trên mặt cũng rũ xuống.
Giống như bà già chết hôm đó, người chúc về phía trước, các cơ trên mặt đều đã rũ xuống.
Vì vậy, người nuôi xác chết phải phán đoán chặt chẽ thời điểm tiến hành làm phép, chọn một thời điểm hoàn hảo để làm phép, để có thể đạt được trạng trái của xác chết mà bản thân hài lòng nhất.
"Hai con chuột nhà chúng mày, lén lút chạy đến nhà tao làm gì đó, ha ha ha"
Giọng nói già nua càng lúc càng gần, một bóng đen từ từ chui lên từ phía dưới.
Tiếng cười ha ha đó giống như một cái công tắc, nữ tử thi trong lọ từ từ bò ra, một cánh tay của cô ấy bị bẻ cong một góc kỳ quái, giống như là đã bị vặn gãy rồi.
Giọng nói già nua ngừng lại, sau đó bắt đầu chửi rủa: "Nhóc con, lại lỗ mãng quá rồi, không biết thương hoa tiếc ngọc chút nào cả.
Đừng sợ, đợi chút nữa mẹ giúp con vặn lại.
Trước tiên phải giết chết hai tên chuột nhắt này đã"
Hai con chuột nhất sao? Tôi và anh trai tôi dù thế nào đi nữa cũng khỏe mạnh hơn nhiều so với với nữ tử thi gây yếu với bà già còng lưng này chứ.
Nữ tử thi rất nghe lời, lao về phía anh trai tôi, bị anh trai tôi nhanh tay dùng gậy đập một cái đẩy lùi cánh tay cô †a.
"Đừng tưởng rằng cô không mặt quần áo, tôi sẽ nương tay với cô...Hơn nữa ngực cô còn kém chán!"
Anh tôi mắng.
Nếu là ác linh hay yêu ma, chúng tôi còn có nhiều phương pháp đối phó hơn, còn đối phó với cái xác chết này, không khó để khiến cô ta nằm yên.
Tôi giơ tay bó Lôi quyết, đột nhiên bà cụ dùng nạng đập mạnh vào mu bàn tay tôi! "A"
Đau chết đi, cái gậy của bà ta nặng quá đi! Một con mèo lớn chạy xuống tâng, Nhà của người nuôi xác chết không thể có sinh vật sống, con mèo lớn này nhất định cũng là một cái xác.
Nhà của bà ta có bao nhiêu chai lọ, không biết còn bao nhiêu xác chết nữa đây! Anh trai tôi cũng nghĩ về vấn đề này, anh ấy tránh móng vuốt sắc nhọn của xác chết nữ và chạy về phía bà già, phải thu phục được mụ phù thủy già này trước đãi Bà già run rẩy lấy ra một cây kim, cầm cây kim đâm vào ngón tay cái, sau đó đâm đầu kim qua các kẽ ngón tay thứ hai hoặc thứ ba.
"Anh ơi! Anh! Đừng.."
Tôi vội vàng tóm lấy anh trai mình, con mèo lớn nhân cơ hội đó lao vào phía chúng tôi, anh tôi đánh một gậy đập con mèo ra xa, sau đó kéo tôi về phía mình.
Anh có chút lo lắng mà thở hổn hển.
Cây kim trong tay bà già không biết đã ngâm bao năm trong chất độc tử thi, nếu bị đâm vào thì không biết chuyện gì sẽ xảy ra? "Anh, cẩn thận cây kiml"
Tôi kéo cánh tay anh lùi về góc tường.
"Anh biết"
Anh trai tôi nghiêm mặt nhìn cây kim trên tay bà già: "Mẹ kiếp, bị cây kim này đâm vào phải mất đến 3 tỷ.
Tôi sẽ không ngốc như vậy đâu"
Cái gì? 3 tỷ là cái quái gì? Tư duy của anh tôi thật quá nhanh nhạy, trong hoàn cảnh căng thẳng như thế này mà anh ấy vẫn còn tâm trạng mà nghĩ đến tiền! Giá hữu nghị một lần khử độc của Trình Ôn Thiệu cũng đã là 3 tỷ đống, bọn họ bây giờ làm gì có nhiều tiền như vậy mà chữa trị? Nói đến tiền, anh tôi bỗng nhiên bộc phát: "Bà già này thật sự là quá thâm độc rồi, bị bà ta đâm một nhát, cho dù bây giờ không chết, sau này cũng sẽ nghèo khổ đến chết.
Lan Lăng, mở cửa xem xem có thể nhảy xuống không.
.
Truyện Gia Đấu
"
Tôi mở cửa ban công và thấy có hai bóng đen trong sân đang đấu với Đại Bình, Đại Bình nhìn thấy tô liên vội vàng gọi: "Đây là một tố đầy xác chết! Chúng ta mau chạy đi Bà già giễu cợt: "Đã nhìn thấy rôi, còn muốn chạy sao? Mấy năm nay bà đây âm thầm hành động, cũng không hại người khác, đám người đạo đức giả các người còn dám tìm đến tận nhà gây sự.
Để bà cho các người vào lọ luôn"
"Không hại người? Không hại người thì mấy xác chết của bà đến từ đâu hả?"
Tôi không tin bà ta nói nhăng nói quậy.
"Hừ, những thi thể này đều là xác chết không rõ nguồn gốc bà đây thu thập từ khắp nơi! Cái này..."
Bà chậm rãi ngồi xốm người xuống, giơ tay vuốt mái tóc rối bù của nữ tử thi, liên lộ ra säc mặt tái nhợt, hai mắt trợn lên, chỉ nhìn thấy lòng trắng, trông ma quái đến kinh khủng.
"Đây là con dâu của bà.
Bà vô cùng thương xót nó.
Bà già vỗ vỗ lên mặt của nữ tử thì.
Con dâu?! Cái xác phụ nữ này có phải là vợ của ông Lâm? Giọng điệu của bà già trở nên nghiêm túc khi phàn nàn: "Thằng nhóc đó, tao đã nói với nó bao nhiêu lần rồi.
Tay của Thúy Kiều rất hay có thói quen bị trật khớp.
Đã dặn nó phải cẩn thận khi làm chuyện đó rồi rồi, thằng nhóc đó không hề thương xót vợ chút nào cả"
Bà duỗi bàn tay già nua của mình ra, cạch một cái kéo xương của nữ tử thi trở lại vị trí cũ, lấy khăn tay ra để băng bó cổ định, rồi rút khăn giấy từ đầu chiếc giường đơn ra để giúp nữ tử thi lau chùi phần giữa hai chân của cô ấy.
Dưới ánh sáng của chiếc đèn pin trong tay, chúng tôi có thể thấy một số chất lỏng màu trắng đang được lau đi.
Tôi choáng ngợp như sét đánh ngang tai, tầm hiểu biết lại được mở rộng lần nữa, tôi nhớ bà già ở thành phố ma Âm Sơn đã nói: "Dù là chồng ma hay vợ ma thì khi ân ái, người sống đều sẽ bị tà khí của đối phương thâm nhập vào cơ thể, tốt nhất là dùng loại bao được thiết kế đặc biệt."
Bản thân tôi cũng chưa từng dùng qua, Giang Lãnh từng khinh thường nói: "Không cân"
Mỗi lần để nhiều thứ trong người tôi, tôi cũng không hề cảm thấy chỗ nào khó chịu - ngoại trừ cảm giác xấu hổ khi tỉnh lại.
Đây chắc là trường hợp đặc biệt giữa tôi và anh ấy, còn những cặp vợ chồng khác nên sử dụng loại bao đặc biệt mà bà cụ khuyến cáo, nhưng người sống và xác chết...thì làm thế nào? Tôi không thể tưởng tượng được.
Anh tôi thì lại càng mơ hồ, khó tin hỏi: "Bà già, bà nói đây là con dâu của bà? Mà con trai bà còn làm chuyện đó với cô ta?"
"Nói ngớ ngẩn, chuyện giữa hai vợ chồng, có gì kỳ lạ sao?"
Bà già trừng mắt nhìn anh tôi.
Khóe miệng anh tôi giật giật vài cái: "Cái này khác gì là cưỡng bức xác chết?"
"Các người đúng là đồ đạo đức giả, đương nhiên không hiểu chuyện nhà của chúng ta"
Bà già vất vả đứng thẳng dậy, nữ tử thi bị anh tôi đá cho một cái kia đến giờ vẫn không dậy nổi, bà già cũng không có sức để di chuyển cô ta, chỉ đành để cô ta nằm trên mặt đất.
Tôi giật giật anh trai: "Xem ra bà già này cũng không muốn giết người, chúng ta không chừng còn có họ hàng xa? "Ồ, đúng, đúng rồi! Vừa rồi đầu óc loạn một chút, bị cái xác trần truồng kia làm lú lẫn rồi"
Anh tôi vỗ vỗ đầu rôi nói với bà ta: "Bà già, chúng tôi biết con trai bà, ông Lâm.
Chúng ta là họ hàng, bà xem xem có thể...thu về những các xác kia không? Người trong sân là bạn của tôi."
"Hừm, các người là người của chính đạo."
"Chúng ta không phải là người của chính đạo, bà xem, ba mươi ba ngày, trời ở ngoài trời?"
Anh tôi ra ám hiệu cho bà.
Lông mày của bà cụ nhúc nhích, và một vẻ nghi ngờ lóe lên trong mắt bà.
Không phải chứ, bà già này không phải người nhà họ Mộ sao? "Bà già, phản ứng lại chút nào.".