Cô Dâu Của Diêm Vương

Chương 167: Mặt Nạ Quỷ






Anh trai tôi cửa lái xe vừa mở một cái túi ra, lấy một cái dùi cui điện từ trong túi ra.

"Lan Lăng, cầm cái này đi, thứ này có tác dụng với người sống.

Em biết dùng không?"
Anh ấy nhìn chằm chằm biển số xe phía trước, sau đó chụp biển số xe lại gửi cho chú.

Tôi đeo bao tay vào tay phải, như vậy thì dùng côn điện phòng thân cũng không có vấn đề gì.

"Em biết rút điện lại không? Không thể chích điện vào tim người ta được, nếu không lỡ giết người chúng ta còn phải ra tòa"
Anh trai tôi có chút lo lắng nhắc nhở.

"Biết rồi"
Tôi gật gật đầu, ít nhất tôi phải bảo vệ được bản thân, không thể cản trở anh trai được.


Có đôi khi tôi càng hy vọng mình gặp quỷ chứ không phải người sống, chúng tôi có biện pháp đối phó với quỷ, người sống còn nguy hiểm hơn so với quỷ nữa.

"Ai, đôi khi tôi cảm thấy Lâm Thừa Dũng có đặc quyền thật hữu ích, dù đổi phó với người hay với xác, chỉ cần rút súng ra liền có thể giải quyết gân hết vấn đề.Xác chết di động có thể dễ dàng hủy diệt, người sống cũng sợ đạn nha"
Anh trai tôi cảm thán một câu.

Tôi cúi đầu nhìn điện thoại, trong đầu cũng không biết nghĩ gì, vừa khẩn trương lại vừa thất thần.

Hai đứa nhỏ trong bụng bắt đầu ầm ï, không biết có phải ngủ đủ rồi không, tôi cảm giác được rõ ràng thai đạp, giống như có hai cái bong bóng trong bụng, còn có hơi nóng ấm áp.

"Thật ra chúng ta cũng không sợ, dù sao cso hai đứa nhỏ bảo vệ chúng ta, chỉ cần đề phòng người sống là được rồi, mau nhanh chạy đến địa bàn của nhà họ Thấm, sợ là trong vòng luấn quấn này cũng không ai dám cha chạm sơn môn của nhà họ Thẩm đâu nhỉ?"
Anh trai tôi tự an ủi mình.

"Chỉ sợ bọn họ ra tay giữa đường.."
Tôi nhìn chiếc xe tải phía sau qua kính chiếu hậu.

Bọn họ đang tìm cơ hội, lúc tới gân khu phong cảnh phía sau núi, xe tải chạy phía sau bắt đầu xông lên chạy song song với chúng tôi.

Anh trai tôi mắng một tiếng, ném một tấm bùa qua, xe chúng tôi nặng lại có rất nhiều vòng bảo hộ, một lát đã đi sau chiếc xe tải kia.

Hai người đàn ông leo ra khỏi xe tải, tôi cảm thấy có chút kỳ quái, người cản thi đều là hai người một tổ hành động sao? "Nghe nói bọn họ ra ngoài đều là hai người một tổ, thầy dạy dỗ trò, hơn nữa một lần bắt được ba thi thể"
Anh trai tôi nhấn chân ga vượt qua chiếc xe thương vụ phía trước.

Xe thương vụ rất công kẽnh, phân cao cấp với nó chúng tôi không có lợi, rất nhanh đã bị đẩy đến bờ ruộng phía trước.

"Đệt, Lan Lăng mau thắt dây an toàn! Sắp chạy ra khỏi đường rồi!"
Bỗng chốc xe chạy vọt vào đống cỏ khô bên đường.

Tôi có ám ảnh tâm lý với đống cỏ khô, lần trước tôi đã tìm thấy rất nhiều xác chết trong đám cỏ khô, ghê tởm không chịu được.

Chiếc xe lao vào đống cỏ khô, chúng tôi nhanh chóng mở cửa nhảy xuống xe chạy về phía trước.

Nơi này cách sơn môn nhà họ Thẩm không xa, nếu thuận lợi chúng tôi có thể lén leo lên từ phía sau núi, so với việc lái xe trên đường lớn an toàn hơn.


"Suyt, nơi này có một nhà dân, chúng ta lặng lẽ trốn vào đó"
Anh trai tôi đưa tôi đến sau một căn nhà gỗ, đây là căn phòng nhỏ của một nông dân, có hơi nhiều đồ lặt vặt, chủ nhân chắc đã ra ngoài chúc tết rồi.

Chúng tôi phải đột nhập vào sao? Tôi liếc nhìn anh tôi một cái.

Anh ấy bĩu môi nói: "Không có cách khác, trước tiên phải tìm chỗ trốn cái đã, nếu không ban ngày ban mặt thế này chúng ta rất dễ bị phát hiện "
Còn một lúc nữa trời mới tối, chúng tôi ngồi sau mấy thứ đồ linh tỉnh chờ cứu viện, chú gửi tin đến nói chúng tôi bảo vệ bản thân cho tốt trước, ông ấy sẽ nhanh chóng dẫn người đến.

Tạm thời thoát khỏi nguy hiểm, tôi bắt đầu ngáp ngủ, không phải tôi cố ý mà do phản ứng thai nghén quá mạnh mẽ, mỗi ngày đều buồn ngủ đến không mở mắt nổi.

Tôi dựa vào vai anh trai ngủ một lát, cảm giác hỗn loạn có một người đang đi đến phía tôi.

Người đàn ông từ xa đi đến, hình như đang gọi tên tôi: "Mộ Lan Lăng"
Giọng nói của anh ta mang theo chút kiêu ngạo cười khẽ.

Tôi thấy anh ta đi đến trước mặt tôi, cứ như vậy đứng trên cao nhìn xuống tôi, tôi cực lực muốn nâng mắt lên nhìn gương mặt anh ta nhưng mí mắt lại nặng vô cùng.

Quỷ áp giường? Bây giờ tôi đang dựa vào vai anh trai ngủ một lát, trong hoàn cảnh ác liệt như vậy còn gặp quỷ áp giường? Anh ta cười khế, quỳ một chân trước mặt tôi, khuôn mặt của anh ta xuất hiện trước mắt tôi.

Lộ ra mặt nạ quỷ màu đen.

Trợn mắt há mồm, vô cùng hung dữ.

Hoàn toàn khác biệt với dáng vẻ nhanh nhẹn của anh †a.

"A"
Cả người tôi run lên, bừng tỉnh khỏi giấc mộng! Miệng tôi lập tức bị bịt lại, sắc mặt anh trai nghiêm túc lắc đầu với tôi, ý bảo tôi đừng phát ra tiếng động.

Cái lạnh xung quanh nháy mắt khiến tôi tỉnh táo khỏi giấc mộng - chúng tôi bị phát hiện! Hắn là người cản thi chia nhau ra tìm kiếm tung tích chúng tôi, lúc này ngoài cửa truyền đến một trận gió âm u khiến da đầu tôi tê dại, thính giác đặc biệt nhạy bén, tôi nghe được tiếng bước chân nhịp nhàng.


Đây có phải là xác chết di động của bọn họ không? Anh trai tôi nhẹ nhàng đẩy tôi ra, ý bảo tôi rời khỏi phạm vị của cánh cửa, anh ấy rút ra một cái rồi chờ đợi thứ sắp xông vào.

"Bùm!"
Một âm thanh trầm đục vang lên, cánh cửa của gian nhà gỗ bị một lực thật mạnh đạp bay, một cỗ mùi hôi thối xông vào.

Tôi che miệng nôn khan, thật sự là không chịu nổi mùi thối của xác chết mài Cây roi của anh trai tôi bay đến đánh vào khoảng không! Cái xác sống bên ngoài còn không cao được một mét rưỡi, là một bà lão lưng còng! Khối xác sống này thoạt nhìn còn rất mới, da thịt trên mặt chảy xuống, vô cùng ghê tởm, nhưng mà ghê tởm nhất vẫn là cơ thể của nó.

Ước chừng là đã chết không lâu, thịt trên cơ thể chưa bị khô, vẫn là dáng vẻ thối rữa, cả người thoạt nhìn rất tròn trịa.

Trên cơ thể bà ta được bọc bởi một miếng vải trắng, một hành động lớn là có thể nhìn thấy cơ thể bên trong, ngực của bà ta.

Tôi không biết nên hình dung thế nào.

Khô quắt lại rủ xuống, giống như hai trái mướp lắc lư, bây giờ còn có giòi bọ và nước màu vàng đất chảy ra.

Đừng nói tôi nôn khan, ngay cả anh trai tôi cũng chịu không nổi nôn khan hai tiếng, nói: "Con mẹ nó, không thể giữ cho cái xác đẹp chút sao? Bà già này chết khi còn quá trẻ phải không? Cho nên mới nói khi còn trẻ việc mát xa ngực rất là quan trọng, Lan Lăng, lúc chồng em rãnh rỗi thì bảo cậu ta giúp em mát xa nhiều chút."
Ông nội nhà anh! Vậy mà anh cũng có thể kéo đến trên người tôi! "Mộ Thiên Nhân! Anh còn không mau nghĩ cách đi!"
Tôi không nhin được quát.

"Hừ hừ hừ"
Anh trai tôi vội vàng chạy đến im bặt thủ thế trước mặt tôi! Tôi vội che miệng lại, xung quanh đây có lẽ vẫn còn đoàn xác sống của người cản thị, tôi hét lên như vậy.

Đều là do mạch não kia của anh trai tôi! Tôi ảo não cắn môi, cái này không xong rồi, Anh trai tôi kéo một cái ghế dựa ném đến cái xác của bà lão, bà ta như quả cầu bị anh tôi đập vỡ vậy, nước bắn tung tóe, đâm thủng bụng của bà tai Tôi muốn ngất xỉu vì mùi tanh tưởi này luôn rồi, phản xạ có điều kiện chạy ra cửa.

Trong sân nhỏ bên ngoài có hai cái xác sống đang chặn cửa..