Cô Dâu Bướng Bỉnh Của Tổng Tài

Chương 129




Chương 129

Sáng sớm ngày hôm sau.

6:30, Tô Tú Song rời giường, tắm rửa rồi đi xuống nhà.

Theo phong tục, hôm nay là mùng 2 Tết, những người phụ nữ đã có gia đình phải về quê để cúng bái.

Để cho Hoắc Dung Thành trở về nhà họ Tô với cô, cô đến nghĩ cũng không dám nghĩ!

Thu dọn đồ đạc xong, cô lái xe điện rời đi.

Thay vì trực tiếp quay lại nhà họ Tô, trước tiên cô đi siêu thị, dùng 500 tệ còn sót lại trong thẻ mua một ít trái cây và hộp quà.

“Haizz…’ Tô Tú Song rũ vai thở dài, thế này, cô đã tiêu hết sạch tiền rồi, một đồng cũng không còn sót lại.

Nhà họ Tô đang rất náo nhiệt. Lưu Mộ Liên và Tô Tú Duyên đang vừa làm sủi cảo vừa xem TYV.

Tô Trọng Quân cũng đang cắn hạt dưa và xem TV.

Vẫn là người hầu phát hiện ra cô, gọi một tiếng cô hai đã trở lại, sau đó đi đến xách hộp quà trong tay cô.

Tô Trọng Quân ngẩng đầu, nhìn thấy sắc mặt tái xanh của cô, liền kéo cô ngồi xuống sô pha, đưa chén trà vào tay cô để cô làm ấm trước.

Lưu Mộ Liên liếc cô một cái, sau đó đặc biệt nhìn về phía sau cô, ánh mắt sắc bén, “Hộp quà †ồi tàn như vậy nhất định không phải là của nhà họ Hoắc chuẩn bị, có phải con tự mua không? “

“Đúng vậy.

Tô Tú Song thành thật gật đầu, không có một chút ngượng ngùng.

Dì cả đến thăm, người cô đau đến mức không ngồi dậy được, tạm thời một lần, ngày mai hồi phục hai lần, qua mấy ngày sau, bắt đầu lần thứ baiI

“Đồ không có tiền đồ, đến lấy lòng đàn ông cũng không biết cách, đúng là óc heol”

Lưu Mộ Liên há miệng, mắng té tát.

Khi nghe thấy những lời này, Tô Trọng Quân và Tô Tú Duyên đều nhìn sang, đáy mắt có ý cảnh cáo.

Nhìn thấy vậy, Lưu Mộ Liên mới không hài lòng mà dừng lại.

Tô Tú Song và Tô Tú Duyên phụ trách làm sủi cảo, còn Lưu Mộ Liên vào bếp, chuẩn bị bữa trưa với người hầu.

Ba cha con đang xem  Chương trình Gala Hội Xuân được phát sóng lại, tiếng cười nói vui vẻ không ngớt, trong phòng tràn ngập niềm vui.

Bữa trưa rất phong phú thịnh soạn, món ăn bày đầy một bàn, thậm chí còn không có chỗ để.

“Tử Song, em đã làm gì mà nhà họ Hoắc lại đồng ý đưa em ra khỏi đồn cảnh sát?” Tô Tú Duyên mở miệng nói.

Tô Tú Song trâm mặc, “Em giúp nhà họ Hoắc đàm phán thành công một vụ làm ăn”

“Chị đã nói em có thiên phú làm kinh doanh mà” Mặt Tô Tú Duyên mang theo nụ cười, “Trong khoảng thời gian này, sức khỏe của chị không tốt, chị muốn để em tiếp quản chức vụ tổng giám đốc tập đoàn Tô Thị. “

“Chị, việc em nhảy dù vào công ty đã khiến rất nhiều người không hài lòng rồi.

Nếu em lại đảm nhận chức vụ tổng giám đốc nữa, thì dù là cổ đông hay nhân viên đều sẽ phẫn nộ, nội bộ công ty sẽ lại bấp bênh rối loạn. “

Đôi đũa dừng lại, Tô Tú Duyên nghiêm túc suy nghĩ, nói: “Vậy cứ từ từ đi, chị sẽ đi Mỹ chữa bệnh một thời gian, còn công ty tạm thời giao cho em thu xếp.

Nghe vậy, Tô Tú Song biết cô không thể từ chối được nữa, cô đành phải gật đầu đồng ý.