Cổ Đạo Kinh Phong

Chương 396: Đẩy lùi thêm cường thủ





Sở Phong dẫn đoàn người tiếp tục lên đường, tuy nhiên đi chưa tới một dặm, phía trước có bốn con ngựa cao to xếp thành hàng chữ nhất cản đường, trên ngựa ngồi bốn gã hán tử, lưng đeo trường kiếm, y phục trên người là trang phục thị vệ của vương phủ!

Hoa Tuấn kinh ngạc nói:
- Là bốn tên thị vệ đó của Đoàn vương phủ!

Sở Phong giương tay lên bảo đội ngũ dừng lại, thúc ngựa tiến lên, chắp tay nói:
- Xin hỏi bốn vị có phải là thị vệ của Đoàn vương phủ?

Bốn người hơi cảm thấy kinh ngạc, cũng chắp tay và nói:
- Đúng vậy! Chúng tôi phụng mệnh thế tử, đặc biệt tới mời công chúa quay về Đại Lý thành hôn!

Sở Phong cả kinh, công chúa đã từng nói qua phụ hoàng nàng quả thực từng đem nàng chỉ hôn cho Đoàn thế tử Đại Lý, người ta tới đón công chúa quả thực cũng hợp tình hợp lý, tuy nhiên không ngờ lại ở lúc mấu chốt thế này.

Sở Phong nói:
- Giờ đây công chúa đã nhận sứ mệnh hòa thân, xin bốn vị chuyển cáo cho Đoàn thế tử, mời tìm giai ngẫu khác!

Vương Nguyên thúc ngựa tiến lên:
- Bốn vị thị vệ, tiên đế chỉ hôn thập cửu công chúa chỉ là một lời nói đùa nhất thời, đương kim hoàng thượng đã chỉ hôn một vị công chúa khác cho Đoàn thế tử, Đoàn thế tử cũng có thể tùy ngày mà phái người đến rước!

- Hừ! Quân vô hí ngôn! Công chúa đã được chỉ hôn cho thế tử Đoàn gia, hôm nay lại muốn hòa thân vực ngoại, rõ ràng là cố tình vũ nhục Đoàn thị Đại Lý chúng tôi!

Sở Phong vừa nghe giọng nói này, biết ngay lai giả bất thiện, cũng không nhất định là thật tâm nghênh tiếp công chúa trở lại thành hôn!

Vương Nguyên nói:
- Bốn vị đừng hiểu lầm, hoàng thượng tuyệt không có ý này, hoàng thượng...

Sở Phong nói:
- Vương đại nhân lui ra trước đi, họ không phải ngươi nói hai ba câu thì có thể nói đi được!

Vương Nguyên buộc phải lui ra, Sở Phong nói với bốn người:
- Bốn vị dự định cưỡng đoạt công chúa hả?

Bốn người nói:
- Đoàn thế tử cũng nghe qua Sở tướng quân ở trên giang hồ danh tiếng rất vang, chỉ là chưa có duyên được gặp, đặc biệt lệnh chúng tôi đã gặp được Sở tướng quân, nếu như Sở tướng quân đánh ngã được chúng tôi, chúng tôi hiển nhiên không dám ngăn công chúa lên đường, tuy nhiên nếu như chúng tôi may mắn thắng được một chiêu nửa thức, vậy công chúa phải theo chúng ta quay về Đại Lý!

- Được! Một lời đã định!

Sở Phong đáp ứng ngay, Vương Nguyên quá kinh hãi, vội nói:
- Sở tướng quân...

Sở Phong khoát tay chặn lại rồi giục ngựa tiến tới, bốn người cũng kẹp lấy bụng ngựa, bốn con ngựa xông về phía trước rồi lại phân ra, thoáng cái phân bốn phương hướng vây quanh Sở Phong. Đọc Truyện Online Tại http://truyenfull.vn

Bốn người nói:
- Sở tướng quân có cần cởi xuống khôi giáp trên người trước không?

- Không cần, hiện tại ta là tống giá tướng quân!

- Được! Mời tiếp chiêu!

Bốn người đồng thời rút kiếm khỏi vỏ rồi tung người lên, bốn thanh kiếm phân ra đâm tới bốn bộ vị của Sở Phong.

"Cheng!"

Sở Phong rút ra trường kiếm cổ, đoạn xoay quanh người một vòng, "keng keng keng keng " thoáng đẩy ra bốn thanh trường kiếm, bốn người xoay người hạ xuống đất, tiếp theo lại nhảy lên, đâm tới thắt lưng Sở Phong, Sở Phong phi thân nhảy lên rồi hạ xuống đất.
Thân hình bốn người chớp lên, vẫn vây quanh lấy Sở Phong, trường kiếm đâm mạnh tới, sắc bén nhanh chóng, đều là cao thủ nhất đẳng, vả lại phối hợp ăn ý. Sở Phong thi triển trường kiếm, niêm, dẫn, bát, cách, đái, tùy, vô cùng tinh diệu.

Bốn người xuất kiếm càng lúc càng nhanh, kiếm kiếm hung hiểm, tuyệt không lưu thủ, Sở Phong xuất kiếm cũng càng lúc càng nhanh, nhưng vẫn bình tĩnh, hoặc nhu hoặc cương, hoặc tiến hoặc lui, nắn thả thoả đáng!

Bốn người chợt hét lớn một tiếng, trường kiếm liên tục rung lên, đan xen thành một mảnh lưới kiếm chụp tới Sở Phong, Sở Phong dựng thẳng kiếm trước ngực, tại chỗ xoay tròn, chỉ nghe thấy bốn tiếng "keng keng keng keng", bốn người bị đẩy lui một bước.

Sở Phong đang muốn thừa cơ đâm kiếm tới, phía sau "xuy" một tiếng xé gió, một đạo chỉ kình kéo tới, hắn nghiêng người tránh, tiếp theo "xuy xuy xuy xuy" lại mấy đạo chỉ kình tấp tới, thì ra bốn người đồng thời phát ra chỉ kình bắn tới Sở Phong.

Thân hình Sở Phong chớp động liên tục, chỉ kình sạt qua y sam hắn.

"Xuy xuy xuy xuy!"

Bốn người lại phát ra bốn đạo chỉ kình, Sở Phong "keng" cắm kiếm xuống đất, ngón tay hai tay bắn ra, cũng phát ra bốn đạo Thiếu Dương chỉ kình. Bốn đạo Thiếu Dương chỉ kình thoáng kích xuyên chỉ kình của bốn người, tiếp tục bắn về phía bốn người, bốn người kinh hãi, đồng thời xoay người về phía sau tránh né, đang muốn gập ngón tay bắn tiếp, Sở Phong đã quét chân phải một vòng trên mặt cát, hất lên một đám cát bụi phủ xuống bốn người, bốn người vội dùng ống tay áo phất đi. Sở Phong tay cầm lấy chuôi kiếm, trường kiếm vẫn cắm trên đất, tung người lên và xoay tròn vòng quanh trường kiếm, chân phải xuất ra liên tục, chỉ nghe thấy bốn tiếng "bịch bịch bịch bịch", ngực bốn người đã ăn một cước của Sở Phong, bị đá bay ra xa.

Bốn người vừa chạm đất lập tức bắn lên, cũng không quá đáng ngại. Sở Phong "cheng" rút trường kiếm lên, chuẩn bị tái chiến, bốn người lại hướng về Sở Phong chắp tay và nói:
- Sở tướng quân quả nhiên rất giỏi, cáo từ!

Bốn người phi thân lên ngựa, kẹp lấy bụng ngựa rồi chạy đi như bay.

Sở Phong không ngờ bốn người nói đi là đi, cũng có vài phần ngoài ý muốn, cũng phi thân lên ngựa và trở về đội ngũ, đám binh sĩ sớm đã nhìn đến ngệch cả mặt, hôm nay cuối cùng cũng kiến thức được bản lĩnh của vị tống giá tướng quân này rồi, tiếng hoan hô khen hay vang lên không dứt!

Sở Phong giương tay lên, dẫn đội ngũ tiếp tục lên đường. Vương Nguyên nhỏ giọng nói:
- Vừa rồi sao tướng quân có thể khinh suất đáp ứng với họ, vạn nhất tướng quân bị bại, công chúa há chẳng phải là theo chân họ quay về Đại Lý?

Sở Phong nói:
- Nếu như ta bị bại, tính mệnh của ta đã nằm trên mặt đất, việc của công chúa ta đâu có thể xen vào nữa!

Vương Nguyên không khỏi động dung, thì ra vừa rồi Sở Phong là dùng tính mệnh để đọ sức với họ.

Hoa Tuấn giục ngựa đi tới và nói:
- Sở huynh, công chúa cho mời!

Thế là Sở Phong giục ngựa đi tới bên cạnh xe, khẽ gọi:
- Công chúa!

Công chúa nói:
- Sở tướng quân, vừa rồi bốn người kia là người của Đoàn vương phủ hả?

- Đúng thế, công chúa yên tâm, họ đã đi rồi!

- Vừa rồi vì sao họ lại ngăn cản?

- À, họ... muốn tiếp công chúa quay về Đại Lý thành hôn cùng Đoàn thế tử!

- 18 năm Đoàn vương phủ cũng không phái người tới đón, hôm nay lại đột nhiên tới đón à?

Sở Phong không lên tiếng, hắn cũng biết Đoàn vương phủ là 'túy ông chi ý bất tại tửu', đến đón công chúa chẳng qua cũng là muốn khiến việc hòa thân bất thành.

- Đoàn thế tử có tự mình tới không?

- Không có!

Công chúa chợt cười, không ai biết nụ cười này của nàng là có hàm nghĩa gì, Sở Phong trong lòng hơi chấn động, đoạn hắn nói:
- Công chúa, nếu như Đoàn thế tử tự mình tới đây, công chúa sẽ cùng hắn quay về Đại Lý không?

- Ta nói rồi, với ta mà nói gả cho Đoàn thế tử hay gả cho Thiền Vu Hung nô cũng không có gì khác nhau, nếu ta quyết định bước trên con đường hòa thân này thì ta nhất định sẽ hoàn thành sứ mệnh hòa thân!

- Công chúa đã xem chuyến này như sứ mệnh ư?

- Vậy tướng quân cho rằng ta có thể xem chuyến đi này là gì đây?

Sở Phong không trả lời, và hắn cũng không biết nên trả lời làm sao.

***

Lãnh Mộc Nhất Tôn đang đứng ở cửa Tam Giáp cốc, có bóng người chợt hiện ra, Phi Ưng xuất hiện ở bên cạnh y.

- Tông chủ, Huyết Ảnh lâu và Thần Phong môn đã đáp ứng đồng loạt động thủ!

Lãnh Mộc Nhất Tôn gật đầu, Phi Ưng lại nói:
- Tuy nhiên Yên Thúy môn hình như không muốn quan tâm, chỉ nói rất mập mờ!

Lãnh Mộc Nhất Tôn khẽ nhíu mày, Phi Ưng lại nói:
- Tông chủ, vì sao không liên kết với Thần Thủy cung?

- Nếu như Thần Thủy cung xuất thủ thì nhất định sẽ tìm chúng ta, họ không xuất thủ thì cũng không mời được!

- Hình như tông chủ có phần kiêng kỵ Thần Thủy cung?

Lãnh Mộc Nhất Tôn mỉm cười:
- Chỉ một Thần Thủy tiễn đồng thì ta còn chưa đặt ở trong mắt, Thần Thủy cung chỉ dựa vào Thần Thủy tiễn đồng cũng không đạt được thành tựu, sớm muộn gì họ cũng phải dựa vào bên chúng ta!

- Tông chủ, còn có một chuyện, Vô Trần đột nhiên xuống núi!

- Hử?

- Cô ta đi về hướng Thiên Sơn, cũng không biết có phải là vì Sở Phong hay không?

- Chưởng môn phái khác thì sao?

- Tạm thời chưa có động tĩnh!

- Xem ra ta phải đích thân đến Yên Thúy môn một chuyến nữa!