Hai tỷ muội tuổi chưa tới 16, 17, thân hình xinh xắn hoạt bát, làn da trắng nõn, thanh mâu mục tú, xinh đẹp động nhân, nhất là vòng eo thon thon, mềm mại như không xương.
Trên mặt đất đặt hai chồng bát sứ Thanh Hoa, loại đồ gốm này rất mỏng, còn nhỏ hơn so với chén bát thông thường, hơn nữa trên mỗi cái bát đều vẽ một đồ án một con chim yến đang giương cánh trong mưa muốn bay.
Thì ra hai tỷ muội này đang biểu diễn tuyệt kỹ nâng bát.
Nhưng đây lại khác so với nâng bất thông thường, muội muội giẫm lên chiếc xe một bánh, hai tay nhẹ nhàng mở ra, còn tỷ tỷ thì lấy một cái bát ném về phía muội muội, muội muội hơi cúi đầu xuống, vững vàng đội cái bát trên đỉnh đầu, miệng bát thì hướng lên trên!
Mọi người reo hò ủng hộ, tỷ tỷ lại lấy ra cái bát thứ hai ném về phía trước, muội muội cúi đầu, chỉ nghe "cạch" một tiếng vang nhỏ, cái bát này vững vàng chồng lên cái bát đầu tiên. Tỷ tỷ lại tung liền 5, 6 cái bát, muội muội đều lần lượt chồng từng cái lên đỉnh đầu, cái này cũng chưa tính, muội muội còn giẫm lên xe một bánh đi vòng ở giữa sân, tỷ tỷ lại lấy ra một cái bát ném về phía trước, "Cạch" cái bát vững vàng chồng lên đỉnh đầu muội muội, mọi người liên thanh ủng hộ, rồi tỷ tỷ lại tung ra một cái bát, nhưng cái bát này hình như tung hơi ngắn, mắt thấy nó sắp bị rơi xuống đất, mọi người không khỏi "A" la một tiếng, nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, chỉ thấy muội muội duỗi chân, đầu ngón chân khẽ đỡ lấy cái bát đang sắp rơi xuống đất đó, tiếp theo hẩy nó lên trên, cái bát này tung lên lộn một vòng, "Cạch" không sai chút nào chồng lên trên đỉnh.
Âm thanh ủng hộ của mọi người càng tăng lên, Sở Phong thì vỗ đến muốn nát cả tay.
Muội muội đội trên đầu một chồng bát, giẫm lên xe một bánh chạy xung quanh một vòng, khi đi tới trước người Sở Phong, phía sau có một đứa bé 7,8 tuổi giở trò chơi ác, đột nhiên ném một khúc gỗ ra giữa sân, bánh xe vừa lúc lăn qua, muội muội bất ngờ không kịp phòng bị, thân thể bị lắc lư, sấp bát trên đầu cũng bị rơi xuống hết, mọi người thất thanh kinh hô, muội muội cũng "A" la lên.
Nguồn: http://truyenfull.vnMắt thấy chồng bát sắp bị rơi xuống đất, Sở Phong duỗi chân phải, đầu ngón chân nhẹ nhàng tiếp được cả chồng bát, rồi khẽ quát một tiếng "Lên!", đầu ngón chân nhếch lên, cả chồng bát sứ bay lên đầu muội muội, muội muội khẽ cúi đầu xuống, một lần nữa đội chồng bát lên đỉnh đầu.
Mọi người tức thì oà lên lớn tiếng khen hay, muội muội nhìn Sở Phong nhoẻn miệng cười, hai mắt lộ ra ý cảm kích, tiếp theo lại lượn quanh sân một vòng mới dừng lại, tỷ tỷ tiến lên đỡ xuống chồng bát trên đầu muội muội, đặt về chỗ cũ, sau đó hướng về mọi người hạ thấp người, nói:
- Các vị quan nhân đại gia, tiểu nữ tử Đinh Linh, muội muội Đinh Lung lưu lạc đến tận đây, lộ phí đã hết, vừa lúc, gặp hội hoa đăng ở kinh thành nên cũng tới giúp vui cho náo nhiệt, trợ hứng cho các vị quan nhân đại gia. Vừa rồi chỉ là tiết mục mở màn, các tiết mục càng đặc sắc hơn còn ở phía sau, nếu như các vị thấy vui thì thưởng vài ba đồng tiền, tỷ muội chúng tôi cũng đã vô cùng cảm kích.
Thì ra họ là từ tha hương lưu lạc đến tận đây, bởi vì lộ phí đã hết cho nên muốn biểu diễn xiếc ảo thuật để kiếm chút lộ phí đi đường.
Đinh Linh lại nói:
- Đêm nay nếu là hội hoa đăng, vì hợp tình hợp cảnh, tỷ muội chúng tôi cũng chuẩn bị mười câu vế đối, nếu như các vị có thể đối ra vế dưới, tỷ muội chúng tôi sẽ biểu diễn cho các vị màn đặc sắc nhất 'Thập yến tề phi' !
Mọi người vừa nghe tức thì càng sôi nổi hơn: tiết mục mở màn mà đã đặc sắc như vậy, vậy thì "Thập yến tề phi" chẳng lẽ không phải càng đặc sắc hơn tuyệt luân hơn còn gì? Có người sốt ruột vội cao giọng reo lên:
- Tiểu cô nương, mau xuất văn thơ đối ngẫu, đừng phí nước bọt nữa!
- Được! Các vị nghe kĩ, vế câu thứ nhất của ta là: Tế vũ kiên đầu tích(mưa phùn nhỏ xuống vai)!
Sở Phong tiếp lời đọc:
- Thanh vân túc hạ sinh!(mây xanh sinh ra dưới chân)
- Đối hay!
Mọi người la to một tiếng.
Đinh Linh nhìn sang Sở Phong, gật đầu rồi cầm lấy một cái bát ném đi, muội muội Đinh Lung giẫm lên xe một bánh, duỗi chân ra, bát sứ vững vàng đậu trên đầu ngón chân, đầu ngón chân khẽ hất lên trên, cái bát sứ cũng nhẹ nhàng hạ xuống đỉnh đầu, nhưng miệng bát úp xuống dưới, đáy bát thì hướng lên trên!
Mọi người vừa rồi cũng xem qua nên cũng không cảm thấy có gì mới mẻ. Đinh Linh đọc tiếp vế của câu thứ hai:
- Thán hắc hỏa hồng hôi tự tuyết!(than đen lửa đỏ tro như tuyết!
Lan Đình tiếp lời:
- Cốc hoàng mễ bạch phạn như sương!(Lúa vàng gạo trắng cơm như sương)
Đinh Linh gật đầu, cầm lấy hai cái bát sứ, tung lên một cái trước, muội muội Đinh Lung duỗi chân, bát sứ đậu trên đầu ngón chân, miệng bát thì hướng lên trên; tỷ tỷ Đinh Linh lại tung ra cái bát thứ hai, muội muội Đinh Lung hơi hạ thấp đầu ngón chân, cái bát thứ hai vững vàng hạ xuống cái bát đầu tiên, nhưng miệng bát lại úp lên miệng bát kia mà không phải là chồng lên.
Đinh Lung khẽ hất đầu ngón chân lên trên, hai cái bát sứ lộn một vòng, "Cạch" vững vàng hạ xuống cái bát trên đỉnh đầu. Như vậy, trên đầu Đinh Lung đã có ba cái bát, miệng bát đầu tiên thì úp xuống dưới, miệng cái bát thứ hai thì ngửa lên trên, miệng bát thứ ba úp xuống dưới, từng cái lần lượt đan xen.
Mọi người bắt đầu ủng hộ, bởi vì chồng bát này đan xen lẫn nhau nên độ khó cũng lớn hơn rất nhiều.
Đinh Linh lại đọc lên vế câu thứ ba:
- Thủy để nhật vi thiên thượng nhật!(Mặt trời trong đáy nước là mặt trời trên trời)
Sở Phong cười hì hì, không hề nháy mắt nhìn Đinh Linh nói:
- Nhãn trung nhân thị diện tiền nhân!(Người trong mắt là người trước mắt)
Đinh Linh hơi đỏ mặt, cúi người cầm lấy ba cái bát sứ rồi tung từng cái cho Đinh Lung. Đinh Lung dùng đầu ngón chân tiếp từng cái một rồi lại hất lên trên, ba cái bát lộn một hình vòng cung bay lên trên, càng tuyệt vời chính là hình hoa văn chim yến trên cái bát cũng giống như thật, vỗ cánh bay lên, rất sống động, mọi người thấy thế thì vừa kinh ngạc vừa sợ hãi.
"Cạch", ba cái bát rơi chính xác vào trên ba cái bát trước trên đỉnh đầu Đinh Lung.
Đinh Linh lại đọc ra vế của câu đối thứ tư:
- Hòa hoa hà như hà hoa mỹ?(Mạ non không đẹp bằng hoa sen)
Lan Đình tiếp lời đọc:
- Môi tử mỗi bỉ mai tử toan!(quả dâu tây chua hơn quả mơ)
- Đối hay!
Mọi người lớn tiếng khen hay, bởi vì "Hòa, hà, hà" trong vế trên đều đồng âm(hé), mà vế dưới "Môi, mỗi, mai" cũng là đồng âm(měi), chuẩn không cần chỉnh!
Đinh Linh lại cầm lấy bốn cái bát sứ rồi tung lên, sau đó đọc ra vế của câu đối thứ năm:
- Phong xuy mã vĩ thiên điều tuyến!(Gió thổi đuôi ngựa cả nghìn sợi)
Sở Phong hơi trầm ngâm, nói:
- Nhật chiếu long lân vạn điểm kim!(Ánh mặt trời chiếu vảy rồng hiện vạn điểm sáng)
Sau khi Đinh Linh tung lên năm cái bát sứ, lúc này trên đầu muội muội Đinh Lung đã đan xen đội lên 15 cái bát, mọi người thấy thế thì đều ngẩn người.
Đinh Linh xuất ra vế câu đối thứ sáu:
- Xử xử phi hoa phi xử xử!(Khắp nơi bụi hoa bay khắp nơi)
Vế trên này hơi khó, Lan Đình lại thuận miệng đọc:
- Thanh thanh tiếu ngữ tiếu thanh thanh!(Tiếng tiếng nói cười cười từng tiếng)
Diệu đối! Mọi người lại lớn tiếng khen hay.
Đinh Linh tung xong sáu cái bát, lại xuất ra vế câu đối thứ bảy:
- Vãn dục trì đường, dũng động nhất thiên tinh đấu!(Tối tắm ở hồ nước, khuấy động vì sao trên trời)
Sở Phong trong lòng khẽ động: vế trên này khá có khí thế, khí thế ở vế dưới nhất định không thể thua được. Hắn hơi suy tư, đọc:
- Tảo đăng đài các, vãn hồi tam đại càn khôn!(Sáng sớm lên đài các, xoay chuyển tam đại càn khôn)
- Rất có khí khái!
Mọi người không khỏi cùng lớn tiếng ủng hộ.
Đinh Linh không khỏi gật đầu, sau khi tung liền bảy cái bát lại xuất ra vế của câu đối thứ tám:
- Sồ phượng học phi, vạn lý phong vân tòng thử khởi!(Phượng hoàng con học bay, mưa gió nghìn dặm từ đó bắt đầu)
Lan Đình nhìn Sở Phong, tiếp lời:
- Tiềm long phấn khởi, cửu thiên lôi vũ cập thì lai!(Tiềm long vùng vẫy, dông tố chín tầng trời cũng ập đến)
- Thật có khí thế!
Mọi người vỗ tay tán thưởng.
Đinh Linh lại tung tám cái bát, nhìn sang Sở Phong nói:
- Nghe cho kĩ! Vế đối của câu thứ chín là: Thiên tác kỳ bàn tinh tác tử, thùy nhân năng hạ?(Trời làm bàn cờ vì sao làm quân cờ, ai có thể đi?)
Sở Phong cười ha ha, nói:
- Địa vi tỳ bà lộ vi huyền, na cá cảm đạn?(Đất là đàn tì bà, đường làm dây đàn, ai dám đánh?)
- Hảo đối!
Mọi người lại ủng hộ.
Đinh Linh tung lên chín cái bát, muội muội Đinh Lung lại hất chín cái bát lên đỉnh đầu.
Đinh Linh nhìn sang Lan Đình, nói:
- Được! Hiện tại tôi sẽ đưa ra vế câu đối thứ mười: Lưỡng chu tịnh hành, lỗ tốc bất như phàm khoái!(Hai thuyền bơi song song, tốc độ của mái chèo không nhanh bằng cánh buồm)
Vế trên nhìn như đơn giản nhưng thực sự tương đối khó, bởi vì "Lỗ tốc", "Phàm khoái" và "Lỗ túc", "phàn khoái" trong câu đều là hài âm, mà Lỗ Túc và Phàn Khoái đều là nhân vật nổi danh trên lịch sử, cho nên vế dưới phải cũng lấy hai danh nhân lịch sử để đối lại, không phải là dễ.
Lan Đình hơi suy tư, đoạn đọc:
- Bát âm tề tấu, địch thanh chẩm bỉ tiêu hòa?(Bát âm hợp tấu, tiếng sáo sao so được với tiếng tiêu?)
Diệu đối! Diệu đối! Mọi người cùng trầm trồ khen ngợi! "địch thanh", "tiêu hòa" trong vế dưới cũng là hài âm với hai nhân vật nổi danh trên lịch sử "Địch Thanh", "Tiêu Hà", vừa lúc hợp với "Lỗ Túc", "Phàn Khoái".
Mười vế đối cuối cùng cũng đối xong, chỉ thấy Đinh Linh cúi người cầm lên 10 cái bát sứ, rồi tung từng cái từng cái cho muội muội Đinh Lung, Đinh Lung dùng đầu ngón chân tiếp lần lượt từng cái, mười cái bát đan xen chồng lên đầu ngón chân, lần này nàng không lập tức hất lên mà chậm rãi hít sâu. Trên đầu nàng đã có 45 cái bát sứ, chồng lên cao gần một trượng, nhìn qua đã lung lay sắp đổ, chỉ cần thở hơi mạnh cũng đủ thổi nó đổ ụp xuống hết.
Mọi người nín hơi tĩnh khí, khẩn trương quan sát, trong lòng bàn tay cũng đã chảy ra mồ hôi.
Chỉ thấy Đinh Lung khẽ quát một tiếng, hất đầu ngón chân lên trên, mười cái bát sứ lộn một vòng, thật giống như mười con chim yến bay lên, vỗ cánh đậu xuống trên đỉnh đầu Đinh Lung, quả nhiên là "Thập yến tề phi", thần hồ kỳ kỹ!(kỹ năng thần kỳ)
Mọi người oà lên tiếng hoan hô như sấm, thực sự là nghiêng trời lệch đất, toàn bộ du khách ở gần đó cũng đều bị hấp dẫn.
Hiện tại trên đầu Đinh Lung đã đan xen đội 55 cái bát sứ, cao hơn một trượng, vả lại nàng vẫn còn giẫm trên chiếc xe một bánh, quả thực không thể tưởng tượng nổi!