Tần Thiên đến Hâm Hải Vân Các quả thật không phải với vai trò là kẻ địch của Bách Lý Thương Mặc.
Hoặc nói hắn đến nơi đây đến chỉ vì muốn lên tiếng ủng hộ chưởng môn Bách Lý, lúc trước hắn không tỏ thái độ vì nếu hắn gióng trống khua chiêng có lẽ hắn còn chưa tới Hâm Hải Vân Các thì đã bị những ánh mắt thiển cận này vây quanh, cho nên hắn ở ngoài mặt phụ họa nhưng thật ra sau lưng căn bản lại không xuất lực, thậm chí còn ngáng chân rất nhiều.
Đương nhiên Tần Thiên cũng không phải vì đồng tình, lại càng không vì đạo nghĩa, mà bởi vì lời Tần Liễu nói, còn có thêm tiểu cô nương dính bên người con gái mình Ngư Tuyết.
Khi biết được chân thân của Ngư Tuyết là Ngư Tuyết hắn hoàn toàn choáng váng.
Thần khí, lúc hắn còn sống lại có thể thấy thần khí kiếm linh?! Càng không thể tin được là cái thần khí này ngoại trừ con gái mình thì cũng không cho ai mặt mũi, tựa như cũng chỉ có Tần Liễu có khả năng quản lý nàng.
Tuy rằng mình không thể sử dụng thần khí nhưng con gái mình đại biểu cho Thiên Đạo Tông, tương lai vị trí tông chủ cũng là của nàng, như vậy con cá ẩn thần kiếm này đương nhiên cũng thuộc về Thiên Đạo Tông.
Từ trong miệng Tần Liễu, Tần Thiên nghe được tin tức làm cho Tu Chân Giới rơi vào chấn động, nếu Liễu nói là sự thật như vậy Ngư Tuyết đối với Hâm Hải Vân Các mà nói có lẽ thật sự cũng không tính là gì.
Cuộc đời này, không thể cùng Hâm Hải Vân Các đối địch, cùng Bách Lý Thương Mặc đối địch.
Cho nên kẻ thức thời là trang tuấn kiệt, Tần Thiên biết Bách Lý Thương Mặc có chỗ dựa, hiện tại thấy Bách Lý Thương Mặc chút không cũng không lui bước, không e ngại nửa phần thì biết hết thảy Tần Liễu nói đều là thật sự.
Một khi đã như vậy hắn nên kiên định ý nghĩ của mình, chọn cho đúng vị trí.
"Quan chủ, lời nói nảy của ngươi không nên gom Thiên Đạo Tông chúng ta vào" Tần Thiên uy nghiêm đứng một bên, một chút cũng không muốn tham dự với bọn họ, " Thiên Đạo Tông chúng ta một chút hứng thú cũng không có" nói xong, hướng Bách Lý Thương Mặc cười cười, "Chưởng môn Bách Lý nhiều ngày không thấ, càng làm cho người ta nhìn không thấu".
"Tần tông chủ, nếu ngươi là khách, như vậy bản chưởng môn tự nhiên hoan nghênh, nếu không phải ---" Bách Lý Thương Mặc nhìn nhìn Tần Liễu bên người Tần Thiên cùng Ngư Tuyết đang né tránh nói, "Vậy mời trở về đi".
"Như vậy, chưởng môn Bách Lý muốn mời trà, ha ha" Tần Thiên nhìn vài vị chưởng môn đang trợn mắt nhìn hắn, nhưng là hắn không cần chút nào, người ta có tứ đại thần thú chống lưng chẳng lẽ còn có thể cho các ngươi san bằng môn phái?
"Tần Thiên, ngươi đây là có ý gì?" cốc chủ Ẩn Tiên Cốc kêu la nói.
"Tần Thiên, chẳng lẽ ngươi muốn ruồng bỏ toàn bộ chính đạo sao?" quan chủ Tu Duyên Quan không bình tĩnh, còn chưa có đánh mà đã tìm nơi nương tựa?
Mạc Phi Hoàng làm thành chủ Trạc Thanh Thành, hắn cũng không muốn làm đối địch với Bách Lý Thương Mặc nhưng dù sao lập trường bọn họ bất đồng, hắn có thể không cần chút lợi ích này nhưng cũng không thể để cho người khác đoạt được.
Cho nên hắn cũng đến đây.
Bất quá hắn cũng tính xuất công không ra lực. Xin hãy đọc truyện tại ( Trùm Truyện.c om )
(Xuất công không ra lực: có mặt cho đủ bộ)
Bách Lý Thương Mặc dù sao cũng là người hắn vẫn ngưỡng mộ, cho dù biết nàng xem không trọng chính mình lại ngây ngốc đứng ở xa xa nhìn như trước.
Nay gặp Tần Thiên tỏ thái độ, trước mắt không khỏi sáng ngời, như vậy tính ra cũng chỉ có Ẩn Tiên Cốc, Phục Long Tự cùng Tu Duyên Quan là ôm quyết tâm muốn quét sạch, chính mình xem như trung lập mà Tần Thiên hiền nhiên là thiên vị Hâm Hải Vân Các. Nói như thế Hâm Hải Vân Các cũng không phải không có phần thắng.
Chỉ là Tần Thiên vì cái gì lại giúp đỡ Hâm Hải Vân Các?
Mạc Phi Hoàng cũng không biết Tần Thiên đã biết tin tức, nếu không cho dù trong lòng không muốn hắn cũng sẽ giơ dao mổ lên.
Đây là sự thật.
"Quan chủ, khẩu khí này của ngươi không khỏi quá lớn rồi sao, chỉ bằng một cái Tu Duyên Quan có thể đại diện cho bạn hữu chính đạo sao? Chẳng lẽ Tu Duyên Quan vẫn đứng đầu lục phái sao?!" Tần Thiên làm tông chủ một Tông tự nhiên không phải dễ khi dễ, huống hồ hắn vốn xem nữ nhân này không vừa mắt, làm việc bụng dạ hẹp hòi, không tốt không thôi.
"Hừ, bần đạo không có hơi đâu mà dong dài cùng người đi theo phe địch này! Bách Lý Thương Mặc, hôm nay hoặc là ngươi đem hai đồ nhi của ngươi giao ra đây, hoặc là chúng ta lập tức san bằng Hâm Hải Vân Các các ngươi!" nữ quan chủ rõ ràng đã bị chọc giận, "Đừng cho nhóm chúng ta chỉ có nhiêu đây người, nói thật cho ngươi biết núi này đã sớm bị người của chúng ta bao vây, một con ruồi cũng trốn không thoát".
Ta khinh! Bách Lý Thần ở một bên xem cũng sắp muốn bốc hỏa, làm sao có nữ nhân đê tiện đến như vậy? Chẳng những hủy hôn lễ của sư tỷ ta mà còn muốn ra tay với sư tỷ muội đồng môn, đáng chết!
"Nữ nhân dưới kia nghe rõ đây, nếu ngươi quỳ xuống dập đầu nhận sai với Cô Cô thì chuyện này chúng ta coi như quên đi, nếu không ta sẽ không khách khí đối với ngươi!" Bách Lý Thần thật sự nhịn không được nữa, không được nhảy nhót một chút, cả người nàng ngứa.
Trường hợp ngàn năm một thuở có thể được ghi vào sử sách thế nào có thể không có thân ảnh của nàng?!
Có Cô cô ở đây, chị đây không sợ!
Có Thú Ca ở đây, không áp lực!
Ỷ thế hiếp người gì đó, loại chuyện giả heo ăn thịt hổ này nàng quá hiểu.
"Con bé này từ đâu ra đây? Dám ở trước mặt bản quan chủ kêu gào?!" nữ quan chủ thật sự sắp bị tức chết, tuồi tác cùng năng lực nàng hôm nay lớn như thế, một đám còn không sợ chết sao?! Chẳng lẽ nói tình yêu đúng là vô địch?!
Đối với những gì Hâm Hải Vân Các thực hiện, nàng mười hai vạn phần khinh bỉ, nàng vốn là một người bảo thủ, thủ cựu, ở trong lòng nàng thì làm ra chuyện kinh thế hãi tục như thế thì Bách Lý Thương Mặc quả thực không xứng làm chưởng môn Hâm Hải Vân Các.
Vốn dĩ mọi thứ của nàng so ra đều kém Bách Lý Thương Mặc, trong long nàng đã rất bất bình, nay có cơ hội tốt để trừ bỏ Bách Lý Thương Mặc, như vậy về sau mình chính là nữ chưởng môn duy nhất trong Tu Chân Giới.
Không thể không nói có đôi khi tâm ghen tị của một người thật có thể làm người ta mở rộng tầm mắt.
Bách Lý Thần nhìn Cô cô đại nhân đối với hành vi của mình căn bản không có phản ứng, cũng biết nàng mở một mắt nhắm một mắt, thuận tiện để cho mình làm gương cho môn hạ đệ tử, "Đại sư tỷ cùng nhị sư tỷ ta hôm nay không tiện ra tay, để cho ta đến giáp mặt lão bà này!" nói xong, một khối đá liền xuất hiện trên tay nàng, đúng là thuộc tính nghịch thiên của Thông Thiên Bi.
Tuy rằng nó không phải thần khí nhưng so với thần khí còn muốn trâu bò hơn, đã sớm trở thành vũ khí yêu thích nhất của Bách Lý Thần!
Đồ phụ nữ chuẩn bị chuyên dùng để đánh nhau.
"Con nít, thế nào, vũ khí của ngươi chính là khối đá tảng đó sao? Vẫn nên nói, sư phụ chưởng môn của ngươi ngay cả linh kiếm cũng không dạy nổi đâu?!" khinh miệt cộng thêm đùa cợt nhìn Bách Lý Thần, lời này ý tứ đều châm chọc Bách Lý Thương Mặc.
Ngu ngốc! Bách Lý Thần đối loại nữ nhân ngực không lớn, não cũng không thông minh này hết chỗ nói rồi, lười cùng nàng vô nghĩa, nghiêm túc chụp được đi.
Thông Thiên Bi có lẽ cảm nhận được tâm ý Bách Lý Thần, theo gió phóng xa, trong nháy mắt có thể chụp trúng một người to lớn.
Dù là nữ quan chủ kiến thức rộng rãi cũng chưa bao giờ gặp qua tảng đá nào như thế, với tu vi Tịch Diệt hậu kỳ mới khó khăn tránh được, tức thì búi tóc trên đầu bị gió mạnh thổi bung.
Bách Lý Thần đắc ý cười cười, thực lực hiện tại của chị đây đã muốn vào Tịch Diệt sơ kỳ, chống lại hậu kỳ như ngươi, trên tay còn có vũ khí nghịch thiên như thế, cho dù đánh không lại ngươi cũng đủ cho ngươi bầm dập.
Nói thật Thông Thiên Bi này nếu ở trên tay Bách Lý Thương Mặc thì không cần thời gian một chén trà nhỏ mấy đại môn phái này mơ mới còn người sống sót, nhưng ở trên tay Bách Lý Thần kém xa lắc.
Nhưng mà ngay cả như vậy, nàng một mình một người cũng có thể chống lại một chưởng môn.
Nếu là trước kia căn bản chính là không dám tưởng tượng.
Nay nàng cũng coi như là một nửa trâu bò.