Có Chồng Là Thần Y

Chương 673: Rời Khỏi






Sắc mặt của Lâm Thanh Di vẫn như cũ không thấy tốt hơn chút nào.
Cô bất an nhìn Sở Quốc Thiên nói: “Sở Quốc Thiên, cứ như vậy trước đã, bây giờ chúng ta mau rời khỏi đây thôi,
Mặc dù Lâm Thanh Di không biết đến hội Kền Kền những sau khi nghe những lời bàn tán của mọi người ở xung quanh thì cô mơ hồ có thể nghe được vẻ kiêng kị và sợ hãi của bọn họ.

ít nhất có thể thấy được cái hội Kền Kền này cũng là một thế lực rất lợi hại, rất giống với cái thể loại xã hội đen ở trên TV.
Cho tới bây giờ cô vẫn chưa từng gặp phải những chuyện như thế này cho nên sẽ cảm thấy lo lắng.
Điều quan trọng hơn là hiện tại còn có Bảo Nhi ở bên người của cô, lỡ như có xảy ra chuyện gì thì Bảo Nhi cũng không tránh khỏi.
Nếu như thật sự Bảo Nhi mà bị tổn thương thì sợ rằng cả đời này cô cũng sẽ không tha thứ cho chính mình.
Hơn nữa những gì mà vừa rồi tên côn đồ kia nói với Sở Quốc Thiên cô không thể không để ý được.

Lỡ như chuyện thực sự không dừng lại ở đây mà lại tiếp tục có người đến tiếp thì mọi chuyện sẽ trở nên hỗn loạn mất...
Đến lúc đó chưa chắc Sở Quốc Thiên có thể ứng phó được, mà những người kia cũng không phải là những người tốt đẹp gì!
Lâm Thanh Di không dám tiếp tục suy diễn chuyện này nữa.
Nghe thấy vậy thì Sở Quốc Thiên quay đầu lại nhìn thấy Lâm Thanh Di đang lo lắng bất an.
Anh biết rõ là trong lòng của cô đang sợ hãi, cho nên anh cũng không cố chấp mà gật đầu, nắm tay của cô định rời đi.
Nhìn thấy mấy người họ định rời đi thì người phụ nữ ở trước mặt nhẹ nhàng thở ra.

“Khá may là người này không ham chiến, xả giận xong thì liền đi, nếu không thì khi mà đám người hội Kền Kền đến đây thì sẽ thực sự thảm luôn, có mấy cái đầu cũng không đủ để bồi thường cho bọn họ.

“Đúng vậy” Một người ở bên cạnh gật đầu đồng ý.

Người đàn ông cường tráng bị Sở Quốc Thiên dẫm nứt xương lúc nãy khi nhìn thấy anh định rời đi thì thay đổi sắc mặt, giãy dụa muốn đứng lên ngăn cản.
Nhưng mà cơ thể của anh ta vừa cử động một cái thì toàn thân liền cảm thấy đau nhức khủng khiếp đến nỗi anh ta lại phải hét lên lần nữa.
Mặc dù anh ta rất nôn nóng nhưng cũng không có cách nào để di chuyển được dù chỉ một chút.
Nhưng vào lúc này, bỗng nhiên nghe thấy tiếng hồ gọi của mấy người đang ở bên ngoài.

“Thằng nhãi kia! Đứng lại đó cho tôi!

Tên đàn ông vạm vỡ kia nghe thấy giọng nói này thì toàn thân chấn động, lập tức nở ra một nụ cười càn rỡ.
Đó chính là giọng nói của đại ca anh ta, nếu như có đại ca ở đây thì không còn phải lo sợ bị chịu thiệt nữa!
Tất cả mọi người ở xung quanh đang vây xem khi nghe được giọng nói này thì tất cả đều mang vẻ mặt kinh hoàng, cuống quít tách ra hai bên mở ra một con đường.
Sau khi đám người đi đến thì tên Đầu Trọc liền nhìn thấy hai đàn em của mình đều ngã không giống nhau, cả hai đều bị thương ngã dưới đất.
Nguyên một đám mặt mũi bầm dập, muốn khổ sở bao nhiêu thì có khổ sở bấy nhiêu, quả thực là đem mặt mũi của hội Kền Kền ném tới tận Thái Bình Dương mà
Người đàn ông cảm thấy vô cùng tức giận, cũng rất lâu rồi anh ta không gặp được người không sợ chết đến như vậy, dám động đến cả người của hội Kền Kền!
Đúng là một thằng nhóc thối không muốn sống mà!
Người đàn ông Đầu Trọc trong lúc giận dữ nhìn chằm chằm vào Sở Quốc Thiên, ở phía sau có bốn người đàn ông vạm vỡ đều lao lên, thô lỗ đẩy hết quần chúng đang vây xem ra, một đám người cùng nhau chặn Sở Quốc Thiên lại.
Mấy người đứng ở trước mặt của Sở Quốc Thiên mắt trợn trừng trừng, các cơ bắp căng lớn, trông hết sức dữ tợn.

Có cảm giác như sắp bị người ta vả một cái vào mặt.

Sở Quốc Thiên thấy thể thì không khỏi nhíu mày lại.


Hôm nay anh cùng với Lâm Thanh Di và Bảo Nhi cùng nhau đi chơi, vốn là thời gian rất vui vẻ thoải mái.
Ai lại nghĩ đến, đi đến chỗ nào cũng sẽ có những sự kiện độc đáo gây cho người ta cảm giác không hề thoải mái!
Nghĩ vậy thì Sở Quốc Thiên trầm mặt quay người lại, quay mắt nhìn vào tên Đầu Trọc đã lên tiếng ngăn cản.

Tên này có lẽ là người đứng đầu.
Người đàn ông Đầu Trọc đang ngậm một điếu thuốc ở trong miệng, hai tay đút ở trong túi quần, hút mạnh một hơi thuốc lá sau đó lại phun ra, anh ta tràn đầu giận dữ nhìn vào Sở Quốc Thiên.
Thế nhưng điều làm cho anh ta kinh ngạc chính là Sở Quốc Thiên vô cùng bình tĩnh, trong ánh mắt cũng không hề có một gợn sóng sợ hãi nào cả..