**********
Chương 523: Tự đánh gãy hai chân
Ngay thời điểm Dương Quốc Huy sai người đi gọi Dương Ngọc Hoa đến đây, bỗng nhiên một vệ sĩ cấp S lại gần đội trưởng, nhỏ giọng nói: "Đại ca, nếu anh Sở muốn giết người thật thì chúng ta...!có nên theo không?" "Đương nhiên phải theo rồi!" Đội trưởng trả lời ngay tắp lự: "Ông chủ đã ra lệnh thì chúng ta phải phục tùng mệnh lệnh của ông ấy, nghe theo chỉ thị của anh Sở, chuyện này cần tôi nhắc nhở các cậu sao?" "Nhưng đại ca, đây là nhà họ Dương mà, mặc dù các anh em đều là vệ sĩ cấp S nhưng song quyền khó địch lại bốn tay, nhỡ đầu lát nữa lực lượng nòng cốt của nhà họ Dương nhập cuộc thì chẳng phải chúng ta sẽ gặp nguy hiểm sao?"
Nghe thấy lời này, đội trưởng lĩa ánh nhìn lạnh lẽo về phía người kia: "Có phải công việc lương cao bây giờ đã mài đi móng vuốt của cậu rồi không? Đừng trách tôi không trách cậu, nếu cậu dám làm hỏng chuyện ngay thời khắc then chốt, người đầu tiên xử cậu chính là ông đây!" "Đại ca, không phải em bay móng vuốt rồi đâu, em chỉ hơi lo lắng thôi..." "Bỏ cái lo lắng của cậu qua một bên đi, chúng ta là vệ sĩ, phải nghiêm túc hoàn thành nhiệm vụ mà chủ đã giao cho chúng ta, đây là đạo đức nghề nghiệp, biết chưa?" "Đại ca, vậy nếu anh Sở chết, chúng ta...!"Tùy cơ ứng biến đi, tôi tin anh Sở sẽ không bỏ mạng ở đây đầu, chẳng lẽ anh ta không sợ chết?" Đội trưởng híp mắt, nói.
Vệ sĩ kia nghe vậy thì nhẹ nhõm thở phào: "Em biết ngay mà, đại ca chắc chắn sẽ không trơ mắt nhìn các anh em chôn thấy ở đây đâu hả hả
Giữa lúc hai người đang nói chuyện với nhau, đột nhiên ngoài cửa vang lên tiếng ầm ĩ, không lâu sau, một người họ Dương mang theo Dương Ngọc Hoa hùng hùng hổ đi vào phòng nghị sự "Bố, bố gọi con tới làm gì thế, con đang đi vũ trường với bạn mà, giờ con không có tâm trạng...!tâm trạng " Dương Ngọc Hoa định kể khổ với Dương Quốc Huy, ai ngờ lại nhìn thấy một đám vệ sĩ có súng trong phòng nghi sự, cô ta sợ tới mức sững sờ.
"Lại đây!
Ngay lúc đó, Dương Quốc Huy trầm giọng quát.
Dương Ngọc Hoa giật mình, hai chân không nghe lời mà tiến về phía ông ta, nhưng trong lúc đi, khỏe mắt cô ta liếc qua Sở Quốc Thiên đang ngồi ở chỗ cũ.
"Bộ quần áo này...!nhìn quen quá?"
Trong mắt cô ta thoáng qua vẻ nghi hoặc, nhưng sau khi chắc chắn mình không biết người đó, cũng chính là Sở Quốc Thiên sau khi dịch dung, cô ta không nén được thầm dò hỏi: "Bố, anh ta...!là ai thế a?" "Thần y Sở đấy!" Thấy Dương Ngọc Hoa đã đi tới, Dương Quốc Huy nghiêm nghị nói: "Đứa con bất hiếu này, suốt ngày chỉ biết gây chuyện, giờ lại còn chọc giận thần y Sở, đúng là to gan! Đi đi, mau nói xin lỗi với thần y Sở đi!" "Gì cơ? Chọc giận thần y Sở? Con đầu có.." Dương Cập nhật chương mới nhấ*t tại TгцуeлАРР.coм
Ngọc Hoa sững sờ.
"Thầny Sở nói con đã chọc giận mình thì chính là vậy! Đi xin lỗi đi, nhanh lên!" Dương Quốc Huy vẫn nghiêm giọng.
Dương Ngọc Hoa cau mày, nhìn thấy bố và ông nội mình đều có thái độ như thế, cô ta cũng ý thức được tính nghiêm trọng của sự việc, thế là cô ta ngoan ngoãn hướng về phía Sở Quốc Thiên, nhẹ giọng nói: "Thần y Sở, mặc dù tôi không biết đã đắc tội anh ở đâu, tôi vẫn muốn nói một tiếng xin lỗi với anh, hy vọng được anh tha thứ."
Dương Ngọc Hoa nói rất tự nhiên, không hề có vẻ miễn cưỡng nào, vì ngoài việc nghe theo lời của bố và ông nội, cô ta còn phát hiện thần y Sở này quá đẹp trai, hoàn toàn là một đẳng cấp khác so với đám nghệ sĩ có một đám fan kia!
Song, Sở Quốc Thiên nghe xong lại chậm rãi nâng mắt lên, không mặn không nhạt nói: "Quỳ xuống, tự đánh gãy hai chân, có lẽ như vậy tôi sẽ cân nhắc tha thứ cho cô." "Xì xào!"
Anh vừa dứt lời thì những người ở đây đều thảng thốt..