Cố Che Giấu Bản Thân Chỉ Vì Quá Khứ Thôi Sao

Chương 45




Sáng hôm sau tại trường học , các bạn nữ thấy Hà Minh Tuấn đến là xúm lại

'' Minh Tuấn , Băng ốm sao ?'' Hs năm hỏi

'' Uk nhưng tối nây cô ấ bảo có hẹn nên chuẩn bị một chút ''- Băng ns lấy lí do

'' Minh Tuấn mấy hôm trc sao không đi học ''- Một bạn cùn lớp của băng hỏi. Hôm nay cô lại tiếp tục giả con trai để có việc

'' à ..mình đang sắp phải trở về Mĩ nên nghĩ đi học mấy ngày để chơi vs các cậu ''- Băng ns rồi bước vào lớp

'' Trời tin động trời nè ''- Mấy bạn nữ chạy vào đang xôn xao j đó

'' Uae việc j vậy?''- băng tỏ vẻ không biết j đi đến hỏi

'' Gia đình Thiên sẽ công bố phá sản vào tháng sau không phải nhà cô ấy đang rất phát triển sao?''- hs1

'' chẳng phả hà và chu gia sẽ giúp nhưng sao lại không giúp chứ ''- hs2

'' uk hôm nay mấy cậu ấy cũng không đi cùng nhau. Băng chắc lí do ốm để chốn mặt ,vi bám theo Tử còn Thiên đang đi cùng Nhã Hiên tki phải ''hs3

''Các cậu bàn chuyện j ?''- Băng bước đến hỏi

'' Minh Tuấn sao nhà cậu lại không giúp nhà Thiên vậy ''- hs3

'' Con bé đó á, nó chẳng là j mà tớ phải giúp ''- Băng ns giả vờ vẻ khinh bỉ Thiên

Lúc này Thiên bị Nhac Hiên hẹn ra đằng sau trường

'' Nhà cô đã phá sản ''- Nhã Hiên nhìn Thiên giọng lạnh lùng hỏi

'' Sao anh lại gọi em là cô?''- Thiên giả vờ đau lòng

'' Chúng ta chia tay đi ''- Nhac Hiên ns

'' Tại sao ? Chẳng lẽ vì gia đình em phá sản ''- Thiên ns nước mắt cũng tuôn rơi

''Nhà cô đã phá sản cô còn dám nói vs tôi như vậy ''- Nhã Hiên nhìn Thiên tức giận ns

'' anh yêu tôi chỉ vì tiền sao?''- Thiên hỏi lại

'' Nhà cô đã phá sản bây h tôi mà yêu cô chắc nhà tôi phải trả nợ cho nhà cô ''- nhã Hiên ns

'' ra là vậy ''- Thiên giả vờ buồn và hai chân khuỵ xuống đất '' Hoá ra là anh yêu tôi chỉ vì cái gia san rnhaf họ Hạ . tôi cứ nghĩ anh là yêu tôi thật lòng cơ chứ haha thật ra tôi đã quá ngu ngốc ''

'' Đúng tôi yêu cô chỉ vì cái gia sản đó nên chúng ta chia tay''- Nhã Hiên ns rồi nhìn thiên khinh bỉ

'' Ara ara con mồi như anh dễ dụ vào lưới quá ta''- Băng hay còn gọi là Minh Tuấn từ gốc cây gần đó bước ra . Cô đã xem hết từ đầu đến cuối

'' Là cô sao tôi tưởng hai cô không chơi vs nhau rồi chứ '''- Nhã Hiên nhìn Thiên khinh bỉ

'' Thật là đúng tôi đã không nên tin tưởng anh ''- Thiên đứng dậy lúc này cười

'' Nhà cô vậy tki đừng có mà gặp tôi''- Nhã Hiên ns

'' ara ara người đâu ra mà khó tính dữ ''- Băng ns rồi đi đến cạnh Thiên khoác cho cô áo khoác

'' băng cậu thật đúng mình đã biết anh ta yêu mình vì j rồi ''- Thiên ns đứng dậy nhìn Băng

'' ara ara thôi nào cùng đi về thôi đừng con nít như vậy mà gọi mình bằng Minh Tuấn nhớ chứ ''- Băng nháy một mắt rồi cùng Thiên đi . trước khi ra về còn đi qua mặt Nhã Hiên và không quên ns vs anh ta rằng '' tôi đã ghi aam lại đoạn vừa nãy và hãy về nhà xem cho rõ báo đi ''- Ns xong bỏ đi

'' Con bé đó m dá '' Nhã Hiên ực tức ns

Còn bây h thiên đang rất vui vẻ kế hoạch đã thành công

'' Cảm ơn may lúc đấy cậy cứu mình ''- Thiên nhìn Minh Tuấn ns

'' Thiên cậu đã có Nhã Hiên tki đừng cs lai gần Minh Tuấn quá ''- Mấy bạn nữ ns , các cô này không để ý nhà Thiên đã phá ản hay chưa mà muốn ns vs Thiên rằng đã có Nhã Hiên tki đừng có mà lấy nốt Mih Tuán không khéo lại thành bắt ca hai tay.

'' Thôi đc chúng mình chỉ là bạn bè mà thôi đúng không Thiên Thiên ''- Minh Tuấn quay sang nhìn thiên

'' Uk''- Thiên đáp

-''Nè anh tả lại cái coi ''

'' Cái này là cái j mà cũng phải giấu''

'' Sao anh cứ thích tự lục đồ người ta tke ''

'' Cư thích đó tki sao ''

''đó là đồ của em anh đừng có động vào , anh không có quyền ''

'' Em vẫn còn không nhớ sao cố bé ngốc . em đã bảo làm người hầu 1 năm hạn còn chưa hết tki anh làm j em cx đc và đừng quên anh là vị hôn phu của em''

'' Cái j vậy trời ''- Thiên ngơ ngác nhìn Băng những thứ này phát ra từ điện thoại cô ấy

'' Tớ gắn máy nghe trộm vào sau áo Vi''- Băng đáp cô vừa nghe lời Tử ns cuối cùng mà cảm thấy vi nó thật khổ

'' May hai người kia không nhớ chúng ta làm người hầu''- thiên thở phào may là Nhân và Phong koong nhớ việc hai cô là người hầu

''Anh là loại biến thái ''- tiếng hét Vi từ trong mấy vang lên

'' hai người này thật là ''- Băng nhìn điện thoại lắc đầu . Vi và Tử nói chuyện chưa đc 4 câu tki cãi nhau ngay . Tử tính cách muốn ciếm lĩnh còn Vi muốn tự do .

'' Lúc nào cx cãi nhau đúng không?''- Nhân từ đâu lại chui ra lm như doạ ma không bằng

'' Mà vừa nãy anh không nhớ emđã bảo chúng anh quên cái j ta ''- Phong dứng đằng sau Băng ns ngụ ý

'' Đừng lo chúng anh không quên chỉ là những việc cần mới bắt bọn em làm''- Nhân ns

'' Sặc sao hai anh ta lại nghe thấy chứ ''- Thiên và băng nghĩ thầm

''Minh Tuấn Băng bị ốm sao?''- hai cậu bạn hôm trước giúp bê bàn nghe Băng bị ốm liền hỏi Minh Tuấn hay là Băng đóng giả trai đó

'' à em ấy bảo tối có việc nên phải chuẩn bị ''- Băng ns

'' Oh vậy à''- Hs1

'' vậ mình biết rồi nắn vs cô ấy tối mình sẽ đến đón''- Hs2

'' uk mình biết ''- Minh Tuấn ns chờ hai cậu bạn kia đi tki mới thấy Phong và Nhân đang nhìn mình

'' Sao vậ ''- Băng nhìn hỏi

'' Không có j ''- Nhân và Phong đáp

'' Tử vs Vi đi đâu zậy ?''- Thiên hỏi Nhân

'' Hai người đó đang hẹn hò ''- Nhân đáp

'' Hẹn hò ? cãi nhau tki có''- Thiên lẩm bẩm ns

'' Họ cãi nhua chúng anh biết vì anh gắ tai nghe trộm trên người Tử ''- Phong ns

''Anh... thật là ..''- Thiên nhìn Phong ns

'' Chẳng phải các em cx vậy ''- Phong nhìn Băng ns

'' Kệ em''- Băng

'' bé băng soa lại khó tính vậy chứ ''- Phong đùa

'' Em cao hơn 1m6 mà anh lại gọi e là bé''- băng thắc mắc

'' Bé Băng đâu có nghĩa là em bé đâu anh thích gọi em là bé Băng đó ''-Nhân đáp rồi hùa trêu Băng

'' Băng Băng cậu khổ rồi không cãi đc đâu ''-Thiê nhìn Băng ánh mắt khổ sở

'' Tuỳ anh gọi ''- Băng tức giận nhưng khong hẳn là vậy . Khi nghe thấy Phong gọi là bé Băng cô thấy rất thích .