'' Lời nguyền tại buổi tiệc đó''- Tử hỏi
'' Baka quá đi , haha Băng cậu lừa anh ấy giỏi thật ''- Thiên cười
'' Vậy không phải lời đó sao''- Tử hỏi lại không khéo tí nữa anh biết dcd sự thật lại thành trò hề cho mấy người
'' Uk''- Thiên đáp nhưng vẫn buồn cười vì lần đầu tiên thấy anh chàng này hỏi câu ngu ngốc
'' Đó chỉ là Băng ns đùa thôi , không lẽ anh tin ?''- Vi hỏi
'' Ai bảo anh tin ''- Tử che giấu , đúng thật là anh cx đang tưởng lời nguyền mà Băng ns tại buooit tiệc là thật
''À ... lời nguyền đó ..''- Thiên ấp úng ns
'' Nó là j ?''- Nhân bực bội hỏi , mấy cái nàng này cứ kéo dài từ nãy đến h là sao
'' Vào ngày sinh nhật thứ 21 , con đầu của ba họ phải tổ chức đám cưới không tki vào sinh nhật thứ 22 họ sẽ chết và ba dòng họ sẽ mãi mãi không có cháu nối dõi''- Băng ns
'' Vậy ai giải đc ?''- Minh Nghĩa hỏi
'' Chỉ có Sở Chấn Thành giải đc , ông ta là một pháp sư giỏi nhưng khi đến mời ông ta nhất quyết không chịu giải cho và một lúc lau sau ông ta chỉ ns là lời nguyền này đã đc hoá giải ''- Thiên ns
'' Sở Chấn Thành ?''- Nhân cau m ns
'' Ông ta anh đã từng nhờ ''- Phong bảo
'' Nhưng em không chắc chắn dcd lời nguyền đó đã giải chưa ''- Thiên ấp úng
'' Tôi đã bảo cho tôi vào ''- Ở ngoài cửa một ông lão đang xin vào tki bị ng của 3 cô chặn
'' Cho họ vào ''- Minh Nghĩa hét lướn . Bọn người đó liền cho ông lão vào
'' Tôi đã ns cho mấy người biết là lời nguyền đó đã đc hoá giải vậy sao các người không tin ?''- Sở Chấn thành bước vào quát lớn
'' Sở ...''- Vi ngạc nhiên
'' Ông sao lại đến đây ?, sao ông biết chúng tôi ở đây ?''- Thiên hỏi
'' Ta là pháp sư sao không biết chính cô gái này mời ta đến ''- Sở Chấn Thành chỉ Băng .
'' Uk tớ mời ''- Băng nhận
'' Tôi tưởng ông sẽ không đến ''- Phong cười bảo
'' Thôi đc tôi sẽ ns cho các cậu biết , lời nguyền ba dòng họ đã đc hoá giải từ đời trc , tôi bảo họ làlời nguyền đã hoá giải họ vẫn không tin và cho đến đời sau của các người lại tới tìm tôi ''- Sở Chấn Hằng bực bội ns
'' Vậy có phải là baba tôi hoá giải ''- Vi hỏi
'' Đúng bố cô đã hoá giải nếu không Chu Phóng đã chết từ lâu rồi ''- CHấn Hằng ns
'' Tại sao baba không ns cho chúng tôi biết ''- Thiên hỏi
'' Thôi đc Chu lão gia đã bảo vs tôi rằng không đc ns cho 3 cô biết lời nguyền đã đc hoá giải bởi vì họ bảo nếu bảo cho 3 cô biết tki ba cô sẽ chỉ có học và làm việc còn chuyện tình yêu tki sẽ không chịu ''- Sở chấn Hằng cười ns
'' Tại sao không ns cho Chúng tôi '- Băng thắc mắc hỏi lại
'' Thôi đc , tôi đã xem cho cô và Thiên . Hai cô nếu mà không nghĩ đến truyện yêu tki cả đời sẽ cô đơn còn nếu nghĩ đến việc yêu tki các cô sẽ có một sự nghiệp phát triển ''- Sở Chấn Hằng ns
'' Đc , ông về đi''- Băng ns . Ông ta cũng ra về còn mấy người ở lại
'' Mấy người về hết đi ''- Thiên ns vs đàn em của mình
'' Rõ ''- Họ đáp rồi ra về bây h trong căn phòng chỉ còn 8 ng
'' Em sẽ mãi mãi là của tôi''- Minh Tuấn ns va Băng
'' Chị tôi không phải của anh''- Hà Nguyên phản bác
'' M câm mồm ''- Minh Tuấn qyats lên
'' Sao anh lại quát nó ''- Thiên tức giận ns
* Bộp *- Một cái tát , 5 ngón tay của Băng in trên mặt Minh Tuấn
'' Tôi và em không dù không phải là anh em ruột nhưng tôi vẫn sẽ có em ''- Minh Tuấn ns
'' Anh không có đủ tư cách ns vậy ''-PHong kéo Băng vào lòng
'' M bảo t không đủ tư cách ! Vậy còn m tki sao ?''- Minh Tuấn khinh bỉ ns
'' Anh câm mồm đi ''- Vi hét
'' Mấy người dám sao '' Minh Tuấn ns
'' ANh đừng tưởng gia đình anh giàu là có đc mọi thứ . Tôi sẽ không để anh lm mọi thứ . Nếu anh mà không xen vào c/s của chúng tôi nữa tôi sẽ tha còn nếu không nhà họ To anh khoong giữ đc ''- Băng đe doạ
'' Em thử , dù có làm cách nào em cũng sẽ là của tôi ''- Minh tUấn ns bỏ đi
'' Chị , chị không sợ ''- Hà nGuyên hỏi
'' Anh ta là cái thá j mà phải sợ ?''- Thiên hỏi Hà Nguyên
' Chúng ta về thôi''- Nhân kéo Thiên đứng dậy vì khi nãy cô ngã
'' Chúng ta về ''- VI ns