Cố Chấp Đại Lão Vừa Sủng Vừa Liêu

Chương 170: Oa! Nam Tinh




Editor: Kiều Tiếu

Nghe vậy, khán giả dưới sân khấu kích động hô to.

"Ai? Chị Nam Tinh cũng tới?"

"A! Tới làm chỗ dựa cho em trai ư?"

"Đúng! Tui nghe nói Úc Nặc không đến, do thiếu người nên Nam Tinh đã lên thay."

"Aiz, giới giải trí lúc nào cũng phủng cao dẫm thấp như vậy đấy, thấy Khoai Sọ nhà chúng ta lâm vào tình cảnh sóng gió như hiện tại, bọn họ lập tức trốn xa, may mà Khoai Sọ còn có chị gái che chở."

"A a a a a!!! Tiểu Tinh Tinh!!!"

"Khoai Sọ!!!!"

Vốn dĩ có rất nhiều fans tới đây chống lưng cho thần tượng của họ là Nam Vũ, kết quả ngoài ý muốn lại thấy Nam Tinh xuất hiện, làm cho khắp khán đài nơi nơi đều là tiếng hò hét gọi tên Nam Tinh.

Không lâu sau, Nam Tinh được lên hot search.

Nam Tinh mặc một chiếc áo khoác màu xanh biển của chiến đội Sao Trời, trên đầu đội chiếc mũ lưỡi trai màu đen, sợi tóc hơi xoăn màu lục đậm, váy dài, giày thể thao trắng, một đôi chân thon dài thẳng tắp.


Hai chị em Nam Tinh Nam Vũ cùng đứng chung một chỗ, cả hai đều kéo thấp vành mũ lưỡi trai, hình ảnh này đã đưa cả hai cùng lên hot search, võng hữu bàn luận sôi nổi.

"Cmn! Hai chị em nhà này thật quá biết cách hại người."

"Đây có phải là kịch bản chị em esport nhà hào môn trong truyền thuyết hay không?"

"Nam Tinh thật sự quá đẹp."

"Tui muốn viết truyện incest!"

"Lá cờ của CP Tinh Thần Vũ Trụ đâu hết rồi, dựng thẳng lên cho lão tử!"

Cuộc thi long trọng như vậy, lượng người xem phát sóng trực tiếp nhanh chóng gia tăng.

Không đến mười phút, lượng người xem phá mốc ngàn vạn.

Bên dưới bình luận toàn là cmt spam.

Rất nhanh, hai bên đội ngũ ngồi vào vị trí.

Ninh Đào tung ta tung tăng bám theo sau Nam Tinh, một bàn tay còn túm lấy cổ tay áo của cô.

Nhỏ giọng nói.

"Nam Tinh, tớ căng thẳng quá, tớ căng thẳng nha."


Ninh Đào ngồi xuống, bên trái là Nam Tinh, bên phải là Nam Vũ.

Nam Tinh mở miệng.

"Những gì dạy cậu, cậu đã nhớ chưa?"

Ninh Đào vừa nghe câu hỏi thì lập tức gật đầu.

"Đương nhiên, tớ chơi giỏi lắm đó nha."

Nam Tinh lên tiếng.

"Lát nữa vào trò chơi, chọn một người đồng đội mà cậu cảm thấy thuận mắt, nhớ phải luôn đi theo sau hắn, thêm máu cho hắn."

Ninh Đào nhấp môi, tự cổ vũ cho bản thân, bày ra bộ dáng hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang như sắp phải ra chiến trường.

Cô ấy nhỏ giọng nói.

"Nam Tinh, nhân vật này của tớ có phải là rất quan trọng hay không a?"

Bàn tay di chuyển chuột của Nam Tinh dừng một chút.

Đảo mắt nhìn về phía cô ấy.

"Đương nhiên."

Chắc là do giọng điệu của Nam Tinh quá mức chắc chắn nên Ninh Đào càng thêm ưỡn thẳng sống lưng.

"Nam Tinh, cậu yên tâm, tớ sẽ không khiến cậu phải ngỏm đâu."


Nam Tinh nhìn Ninh Đào thêm cái nữa.

Sao hôm nay cô nhóc này nói nhiều thế nhỉ?

Nhưng vẫn trả lời.

"Ừm."

Nam Vũ ngồi cạnh cười khẽ.

Tiếng cười đó hệt như tiếng cười nhạo.

Ninh Đào quay đầu, nhìn về phía Nam Vũ, có phần không xác định mở miệng hỏi,

"Cậu cười tôi?"

Đôi mắt hạnh của Nam Vũ (giả bộ) toát lên vẻ lạnh nhạt.

"Hành vi của cô chỉ xứng khiến cho tôi cười nhạo mà thôi."

Sĩ khí vừa mới được củng cố của Ninh Đào suýt chút nữa thì bị Nam Vũ châm chọc cho bay sạch.

Cũng may trò chơi chuẩn bị bắt đầu rồi.

Không khí bên phía chiến đội Đàn Ưng rất hài hòa.

Mọi người câu được câu không trò chuyện với nhau.

"Bộ dáng của cô Nam Tinh kia đẹp thì đẹp thật, nhưng tôi cảm thấy cô ta không có chút đầu óc nào cả."

"Dám đồng ý đánh cược với Hùng ca, cô ta thật sự tính bảo Nam Vũ lui vòng a."
"Ha ha ha ha ha."

Liễu Huyên Nhu lẳng lặng nghe, nhịn không được nhìn thoáng qua chiến đội Sao Trời ở phía đối diện.

Đang lúc trò chuyện, cũng không biết là ai đã chủ động nhắc tới.

"Ủa? Huyên Nhu, có ai từng nói với cô rằng cô và Nam Tinh rất giống nhau chưa?"

Vừa nghe câu này, bàn tay nắm chuột của Liễu Huyên Nhu lập tức siết chặt.

Cô ta cúi đầu, chẳng biết vì sao lại đỏ hốc mắt.

Cô ta không muốn nghe thấy đề tài này, cũng không muốn nghe thấy bất kỳ chuyện gì có liên quan tới Nam Tinh.

Nhưng dù cho cô ta trốn tới tận nơi nào, Nam Tinh này lại như muốn giằng co với cô ta, không hiểu vì sao cứ liên tục xuất hiện.

Rõ là lần thi đấu này không có cô ấy.

Úc Hàn ngồi bên cạnh Liễu Huyên Nhu, liếc mắt nhìn cô ta một cái.

Nhận thấy cảm xúc của cô ta có phần không ổn, mở miệng nói.
"Trận đấu sắp bắt đầu rồi, đừng nói chuyện linh tinh nữa."

Liễu Huyên Nhu cười cảm kích với Úc Hàn.

Úc Hàn không nói câu gì nữa.

Tuy rằng người đại diện của hai người bọn họ là khác nhau, nhưng lại ở chung một công ty.

Nói tóm lại, mục đích đến đây chỉ có một, đó là gia tăng mức độ hấp thụ ánh sáng.

Nghĩ đến đây, Úc Hàn ngẩng đầu nhìn về phía Nam Tinh ở đối diện.

Thật là thần kỳ, một cô gái có danh tiếng, có trí thức như vậy lại chọn đi làm người đại diện.

Rất nhanh, trò chơi bắt đầu.

Nhân viên giải thích game cũng bắt đầu lên tiếng trình bày.

"Okay, trước tiên chúng ta hãy cùng quan sát xem dàn nhân vật mà các đội viên của chiến đội Sao Trời đã chọn.

Các tuyển thủ cũ của chiến đội trước sau như một, vẫn chọn những nhân vật phù hợp với bản thân.
A! Bên phía tân nhân, tuyển thủ Nam Tinh chọn Đả Dã. Xem ra chiến đội Sao Trời cực kỳ tín nhiệm Nam Tinh a, giao nhân vật quan trọng như vậy cho cô ấy."

Hai nhân viên giải thích câu được câu không nói chuyện phiếm.

"Nếu nhìn từ góc độ nhân vật, phần thắng của chiến đội Sao Trời cao hơn hẳn so với chiến đội Đàn Ưng."

"Theo tôi thấy, chiến đội Đàn Ưng có tỉ lệ thắng cao hơn. Dù sao trong đội ngũ của bọn họ còn có Úc Hàn."

"Tính chuyên nghiệp của ba tuyển thủ điện cạnh cách biệt không xa, cuộc so tài chính thức phải tính đến sự kết hợp của đoàn đội, đúng không?"

"Yes, yes, bên phía chiến đội Sao Trời, Nam Tinh và Ninh Đào đều là tân nhân. Tuy bên phía chiến đội Đàn Ưng cũng có hai vị tân nhân, nhưng năm đó Úc Hàn dựa vào thực lực bản thân đã dành được MVP toàn cuộc thi minh tinh điện cạnh. Nếu nói phóng đại lên một chút, trận đấu này là ba đánh bốn."
"Ha ha ha ha, nhưng trận đấu này cũng có thứ đáng xem nha."

Đang trò chuyện, bỗng nhiên âm thanh nhắc nhở có người bị gϊếŧ đầu tiên vang lên.

"Ồ?! First blood! Là Nam Tinh hoàn thành đầu sát! Đã Dã của Nam Tinh bị tuyển thủ Mã Hùng của phe đối phương chặn gϊếŧ, có vẻ vận may của Mã Hùng không tốt cho lắm, hai người đua nhau một giọt máu cuối cùng, kết quả hắn lại bại trận, không chỉ không gϊếŧ được người mà ngược lại, còn bị người ta diệt, ha ha ha."

Làn đạn trong phòng phát sóng trực tiếp thi nhau xôn xao.

"666, Nam Tinh 6666."

"Chị gái cố lên!"

"Oa, dáng vẻ khi chơi game của chị gái này đẹp trai chết mất!!!"

Khắp nơi là tiếng hoan hô.

Nhưng mà mọi người đều chỉ cảm thấy Nam Tinh có vận may tốt mà thôi, cộng thêm bên cạnh còn có vú em đi theo thêm máu thường xuyên, nhờ vậy mới thắng.
Nhưng nương theo trận đấu đi vào cao trào, người giải thích và các fans đang xem phát sóng trực tiếp cuối cùng cũng ý thức được có điều gì đó không đúng.

Mười lăm phút sau,

Người giải thích lớn tiếng nói.

"Ồ?! Lại gϊếŧ Mã Hùng? Đây là lần thứ ba nhỉ? Ha ha ha ha, đây không giống là có vận khí tốt nữa rồi a, đây rõ ràng là có thực lực a."

Một người giải thích khác cũng khen ngợi.

"Còn tưởng rằng Nam Tinh là người chẳng may bị kéo vô thay thế bổ sung, không nghĩ tới cô ấy thực sự có thực lực a."

Bên kia, Mã Hùng bị gϊếŧ nhiều lần, sắc mặt cực kỳ khó coi.

Hắn ta không lường được rằng hắn ta sẽ bị một tuyển thủ không phải người trong giới điện cạnh gϊếŧ rồi lại gϊếŧ.

Ninh Đào không kìm nén được, nhịn không được mở miệng.

"Aaa! Nam Tinh giỏi thật đó!!"
Ngón tay của Nam Tinh gõ bàn phím, rũ mí mắt, trên mặt không có chút cảm xúc phập phồng.

Nam Vũ cũng không có phản ứng gì.

Chị gái hắn biết chơi trò chơi, việc này hắn đã sớm biết.

Nhưng chị ấy có thể chơi tốt như vậy, không hề thua kém bất kỳ tuyển thủ điện cạnh chuyên nghiệp nào, điều này vẫn khiến cho hắn cảm thấy có chút kinh ngạc.

Một hiệp chơi kéo dài hơn bốn mươi phút.

Dưới sự khinh địch của đối phương, rất nhanh tháp đã bị công phá.

Nhân viên giải thích đứng dậy.

"Thắng! Ván thứ nhất, chiến đội Sao Trời thắng!"