Cố Chấp Đại Lão Vừa Sủng Vừa Liêu

Chương 169: Đánh cược không?




Editor: Kiều Tiếu

Thành viên của chiến đội Sao Trời theo lời của Nam Vũ, trăm miệng một lời hô.

"Chào chị."

Nam Tinh hơi sửng sốt.

Nam Vũ đảo qua đám đồng đội của mình.

Bình thường lúc chơi game không thấy có tí ăn ý gì cả, nhưng cứ đến thời điểm này là độ phối hợp cực kỳ cao.

Nam Tinh khẽ cười.

"Chào các cậu."

Và cứ thế, tầm mắt của đội viên thuộc chiến đội Sao Trời không chịu rời khỏi người Nam Tinh.

Bắt đầu nói.

"Chị gái xinh đẹp thật đó."

"Oa, thật không hổ là chị của Nam Vũ."

"Gen nhà chị tốt thế không biết."

"Chị gái đã có bạn trai chưa?"

Mà Nam - người vẫn luôn không trả lời câu hỏi nào – Tinh, sau khi nghe thấy câu hỏi này, đột ngột lên tiếng.

"Có."

Một hàng đội viên lập tức yên tĩnh.

A, hóa ra là đã có bạn trai a.

Cũng phải, lớn lên đẹp như vậy, sao có thể không có bạn trai.


Nam Vũ đè xuống vành mũ, bĩu môi, không nói chuyện.

Rất nhanh, có một tiểu mập mạp mở miệng.

"Chị gái tới đây giúp A Vũ độ kiếp à?"

Nam Tinh chớp chớp mắt.

"Hả?"

Tiểu mập mạp giải thích.

"Minh tinh đến tham gia thi đấu cùng với chiến đội Sao Trời bọn em gồm Ninh Đào và một minh tinh có lưu lượng cũng đang hot là Úc Nặc. Kết quả vừa rồi người đại diện của hắn ta gọi điện thoại tới, kêu là không đến được. Nhưng chỉ còn một giờ nữa là bắt đầu rồi, lúc này dù có kêu ai đến bổ sung đội ngũ thì cũng không còn kịp nữa.

Bọn em đang thảo luận vấn đề này, sau đó thì, chị tới đây."

Tiểu mập mạp cứ chị chị chị mà gọi, không hề có tí ngượng ngùng, tim đập nhanh bùm bụp gì cả.

Nam Tinh do dự một lát.

"Để tôi lên sân khấu?"

Người của chiến đội Sao Trời cho rằng Nam Tinh sợ rằng đánh không tốt sẽ kéo chân sau của bọn họ, có người vội vàng lên tiếng động viên.


"Không sao đâu, chỉ là thi đấu hữu nghị mà thôi, thắng thua không quan trọng đâu."

Vừa dứt lời, ngoài cửa phòng vang lên một giọng điệu chế nhạo.

"Nếu thắng thua không quan trọng thì các cậu còn thi đấu làm gì, dứt khoát về quê trồng trọt đi."

Nam Tinh quay đầu lại, nhìn thấy người của chiến đội Đàn Ưng mặc chiến phục màu đỏ đang tụ tập ở cửa.

Ở trên mạng, hai bên xuất hiện một cuộc khẩu chiến, bây giờ lại gặp gỡ.

Càng thêm trùng hợp không ngờ tới đó là, chiến đội lát nữa thi đấu với chiến đội Sao Trời chính là chiến đội Đàn Ưng.

Vừa thấy với những người này, lửa giận trong lòng mọi người của chiến đội Sao Trời đột ngột bùng lên, có người phản kích châm chọc ngay tức khắc.

"Hùng Mã, có phải mày đã quên ký lục 3 chiến 3 bại khi đấu với Nam Vũ rồi không? Loại mày, bị đánh về nguyên hình còn không biết xấu hổ chạy tới đây nói mấy lời này?"


Sắc mặt của tên vừa nói chuyện lập tức trở lên khó coi.

"Mày!"

Hùng Mã nắm chặt tay.

Nam Tinh nhìn tên cầm đầu chiến đội Đàn Ưng.

Dáng người cao lớn, bộ dáng cũng coi như là anh tuấn, hẳn là có không ít fans là fans nhan sắc.

Sau đó, tiểu mập mạp lại gần Nam Tinh, giới thiệu.

"Chị ơi, cái tên Hùng Mã này ghen ghét A Vũ có nhân khí cao. Hồi A Vũ còn chưa tới, fans nữ đều đến xem Hùng Mã, nhưng giờ á, phải 99% fans nữ đều chạy đến xem Nam Vũ."

Âm lượng nói chuyện của tiểu mập mạp không lớn, nhưng đám người đó cách họ gần như vậy, hiển nhiên là đều nghe được hết.

Hùng Mã nhìn về phía Nam Tinh, cười lạnh.

"Tôi nhận ra cô, cô chính là cô gái đã lên mạng nói ai thắng kẻ đó có quyền nói chuyện."

Hùng Mã trên dưới đánh giá Nam Tinh,

"Thế nào? Nếu trong cuộc thi này tôi thắng em trai cô, em trai cô sẽ lăn ra khỏi giới điện cạnh?"
Nam Vũ khẽ nhíu mày, đi lên trước, giơ tay đẩy Hùng Mã ra xa.

Thằng nhãi này làm cái gì đấy? Có chuyện gì thì cứ nói, sao phải sấn lại gần người chị gái hắn như thế làm gì?

Hùng Mã lùi về sau hai bước, nhìn đôi chị em này.

Dáng vẻ thật sự chói mắt, càng xem càng khó chịu.

Hắn ta hung tợn nói một câu.

"Ông trời thật đúng là không công bằng."

Người của chiến đội Sao Trời mở miệng.

"Hùng Mã, mày còn có thể vô sỉ thêm chút nữa được không? Minh tinh đội chúng mày gồm một người đã từng lấy được danh hiệu no.1 cuộc thi minh tinh điện cạnh, và một người nghe nói cũng từng tiếp xúc với trò chơi. Đội của bọn tao bên này là hai người hoàn toàn không biết gì về trò chơi lên sân khấu. Có bản lĩnh thì một mình solo với Nam Vũ xem nào."

Hùng Mã cười cười.

"Tao cũng muốn a, nhưng tổ thi đấu bên phía chính phủ lại không đồng ý a."
Nói xong, hắn ta nhìn về phía Nam Tinh.

"Thế nào? Tiểu mỹ nữ, có dám đánh cược không?"

Hắn ta hạ chiến thư, cố ý khiêu khích.

Hẳn là chắc chắn 100% chiến đội Sao Trời sẽ không đồng ý trận đánh cược này.

Nam Tinh không trả lời ngay, mà nghiêng đầu nhìn về phía Nam Vũ.

"Chị có thể dự thi?"

Nam Vũ gật gật đầu.

"Có người vắng mặt, chị có thể làm người thay thế bổ sung để lên sân khấu."

Tuy chị gái hắn không phải là nữ nghệ sĩ, nhưng mức độ nổi tiếng có thể sánh ngang với minh tinh lưu lượng, tự mang đề tài.

Nam Tinh lên sân khấu, tổ thi đấu vui mừng còn không kịp, sao có thể từ chối cơ chứ.

Nam Tinh đè thấp vành mũ, khóe môi nhẹ nhàng ngoéo một cái, nhẹ nhàng mở miệng.

"Như vậy a, có phải quá không công bằng hay không?"

Tiểu mập mạp ở bên cạnh gật đầu.

"Đúng! Quá không công bằng, chiến đội Đàn Ưng quả thực khinh người quá đáng."
Vừa dứt lời, Nam Tinh mở miệng.

"Được rồi, tôi đồng ý."

Nghe vậy, cả phòng đầu tiên là im lặng, sau đó Hùng Mã cười ha hả.

"Tiểu mỹ nữ, cô xinh đẹp thì xinh đẹp thật đó, đáng tiếc, lại không có đầu óc, thật sự dám đồng ý cơ à."

Đội viên khác của chiến đội Sao Trời sôi nổi ngăn cản.

"Chị ơi, đừng!"

"Chị!!"

Nam Tinh nghiêng đầu nhìn về phía Nam Vũ.

Nam Vũ tựa như không để ý, duỗi tay đè vành mũ.

"Chị của tôi đồng ý thì coi như là tôi đồng ý. Nếu thua, tôi sẽ rời khỏi giới điện cạnh."

Hùng Mã nhíu mày, sắc mặt nghiêm túc hẳn lên.

"Thật?"

"Ờ."

Hùng Mã híp híp mắt, trên dưới đánh giá Nam Vũ.

"Đầu óc của cậu, không bị hỏng rồi chứ?"

Nam Tinh lại mở miệng.

"Nếu chúng tôi thắng, cậu phải xin lỗi."

Hùng Mã nhìn cô.

"Tôi xin lỗi cái gì?"

"Xin lỗi về việc cậu có ý ghen ghét và hâm mộ, về chuyện cậu cố ý cổ động dư luận gây áp lực lên người Nam Vũ, còn có, về việc kỹ thuật của cậu không bằng người."
Ý cười trên mặt Hùng Mã biến mất.

Những lời này của Nam Tinh trực tiếp chọc thẳng vào lòng hắn ta.

Hùng Mã nắm chặt tay, khẽ cắn môi.

"Được, muốn tôi xin lỗi, vậy phải xem em trai cô có bản lĩnh đó không."

Nói xong, Hùng Mã vung tay lên.

"Chúng ta đi."

Nói xong, rời khỏi cửa phòng nghỉ của chiến đội Sao Trời.

Một giờ sau.

Hiện trường thi đấu vang lên tiếng vỗ tay kịch liệt.

Rất nhanh, MC lên sân khấu chủ trì chương trình.

"Hoan nghênh tất cả mọi người đã đi qua cổng sát khuẩn Axit Lactic đến tham dự cuộc thi điện cạnh long trọng ngày hôm nay."

Người chủ trì trêu ghẹo.

"Không biết mọi người đã tìm hiểu tin tức trên mạng để biết ngày hôm nay đội nào đối chiến với đội nào hay chưa?"

Nghe vậy, khán giả dưới đài ầm ĩ hét to.

"Nam Vũ!"

"Nam Vũ! Chiến đội Sao Trời!"

"Khoai Sọ!!! A a a a!!! Mama yêu con!!"
Đứng trên đài cao phóng mắt nhìn lại, khắp nơi đều là fans hâm mộ và đèn nháy ủng hộ chiến đội Sao Trời.

Người chủ trì cười nói.

"Đúng! Trận thi đấu hôm nay là trận quyết chiến giữa hai chiến đội, chiến đội Sao Trời của Nam Vũ với chiến đội Đàn Ưng.

Đồng thời, để gia tăng tính chất thú vị cho lần thi đấu này, chúng tôi còn mời đến hai vị tuyển thủ minh tinh cho mỗi chiến đội.

Kế tiếp, chúng ta hãy cùng hoan nghênh, đội viên của chiến đội Đàn Ưng, cùng với tuyển thủ khách mời minh tinh, Liễu Huyên Nhu, Úc Hàn!"

Vừa nghe thấy chiến đội Đàn Ưng, cùng với hai cái tên không mấy quen thuộc, nhiệt độ dưới sân khấu lập tức hạ xuống.

MC giới thiệu đơn giản vài câu, vì muốn gia tăng nhiệt độ hiện trường, rất nhanh đã nói.

"Được rồi, sau đây xin mời chiến đội Sao Trời cùng với tuyển thủ minh tinh của họ, Nam Tinh, Ninh Đào!"