Cô Cảnh Sát Đáng Yêu

Chương 54




“Em xem, đã để lại dấu đỏ rồi này.” Lý Thanh Lưu chỉ vào bả vai bị thương nói.

“Đáng đời!”

“Cái này còn mất mặt hơn khi em dùng móng tay cào, em có biết không hả?” Lý Thanh Lưu bất đắc dĩ nói.

“Cái gì... Ý của anh là, trước kia bị người ta thấy rồi hả?” Lộ Phi Nhi nghe ra điểm mấu chốt trong lời nói của anh, nhìn anh gật đầu, bi thương không thôi!

Trở lại đơn vị, Lộ Phi Nhi nghe được một tin tức vô cùng thú vị. Trong cục muốn cử một số người đến đội đặc công để học tập. Đăng ký tự nguyện, trong mấy cảnh sát nữ, Lộ Phi Nhi và Tiễn Minh đã đăng ký rồi. Lần này, chủ yếu bọn họ muốn tập huấn, Lộ Phi Nhi rất phấn khởi, nếu may mắn mà nói thì cô có thể được điều đến đội cảnh sát hình sự.

Vốn dĩ muốn nói cho Lý Thanh Lưu biết, nhưng người kia lại tắt điện thoại. Có đôi khi Lộ Phi Nhi suy nghĩ, nếu quả thật có một ngày anh tìm phụ nữ khác, có phải bản thân cô cũng sẽ không biết luôn không? vấn đề này vô cùng quan trọng, nếu là như thế thì cô càng phải đến xem chỗ làm việc của anh rồi.

Chờ đến khi Lý Thanh Lưu nhìn thấy bà xã mình từ hàng ngũ bên cạnh, khiến bản thân anh thật sự khiếp sợ không cách nào tưởng tượng được, bà xã anh ra tay thật độc ác, không biết khi về nhà bà xã sẽ trừng trị anh như thế nào đây?

Buổi sáng, 5 giờ 30 bắt đầu thức dậy chạy bộ, trời ạ! Bà xã anh đùi đẹp, eo thon làm sao có thể chấp nhận được cơ chứ? Ngay cả khi có thể thông qua, cô ấy là bà xã mềm mại cũng đã có thể giống như mình rồi. Thật sự là đau khổ nha! Nhìn bóng dáng của các cảnh sát nữ đã đi xa, Lý Thanh Lưu thất bại muốn nắm tóc.

“Thấy thế nào?” Từng Chí đi tới, mang theo vẻ mặt đang xem kịch vui.

“Có phải cậu đã sớm biết rồi, tại sao không nói với tôi một tiếng?” Lý Thanh Lưu muốn níu chặt cổ áo của anh.

“Vậy thì làm sao có thể hiệu quả được như vậy chứ?” Từng Chí vừa nói, vừa nhìn sang bên cạnh, đã có bốn năm sĩ quan cấp tá đang đứng đó, chờ xem bà xã của Lý Thanh Lưu!

“Các người không có chuyện gì tốt để làm sao? Nhìn cái gì vậy?” Lý Thanh Lựu thẹn quá hóa giận.

“Này! Là ai đã kết hôn hơn nửa năm rồi mà vẫn không giới thiệu cô dâu cho chúng tôi, bây giờ còn nói nữa sao?”

Những người này bảy miệng tám lời* oán giận, vừa không chịu giới thiệu người đẹp cho bọn họ, cũng không chịu mời bọn họ uống rượu, điều này làm sao có thể bảo bọn họ cam tâm đây? Nếu như bà xã của Lý Thanh Lưu tới, hơn nữa lại còn tới để tập huấn, làm sao bọn họ không hưng phấn cho được chứ? Vì thế, bọn họ là cố ý khiến đại đội trưởng phận vợ chồng bọn họ vào cùng một đội, một cuộc sắp đặt thật tốt nha!

*Bảy miệng tám lời: tương tự như câu mồm năm miệng mười.

“Các người sẽ phải nhận báo ứng!” Lý Thanh Lưu nghiến răng nghiến lợi nói.

“Chúng tôi hiểu rõ, chỉ có điều trước đó chúng tôi nhất định phải nhìn cho thật sảng khoái. Không phải cậu được xưng là huấn luyện viên nghiêm khắc nhất sao? Đến đây đi! Để cho chúng tôi nhìn thấy thực lực của cậu.” Hiếm khi Tùng Chí lộ ra vẻ mặt nghịch ngợm.

“Haiz.....” Lý Thanh Lưu thất bại ngồi trên mặt đất, bảo anh huấn luyện bà xã, những người này thật sự là quá độc ác rồi.

Lộ Phi Nhi cảm thấy thể năng của bản thân cũng tàm tạm, mỗi ngày cô đều tập luyện vào buổi sáng, cho dù có tăng cả cả đêm cũng không sao, chỉ ngoại trừ khi Lý Thanh Lưu trở về mà thôi. Chỉ có điều cũng may bản thân cô thường xuyên luyện tập, nếu không thì thật sự rất khó tiếp tục giữ vững.

Vác nặng mười ki-lô-gam, chạy 5 ki-lô-mét việt dã, chuyện này đối với đại đa số phụ nữ mà nói, thật sự là không có cách nào làm được, khi mới chạy được 1 km, Lộ Phi Nhi liền cảm thấy dường như bản thân cô không thể kiên trì.

“Chạy nhanh! Nếu không kiên trì được thì hãy bỏ cuộc, tôi sẽ trực tiếp để cho các người quay về.”

“Một đám chỉ biết ở trong phòng làm việc đánh chữ thôi sao?”

... ...... .....

Lộ Phi Nhi thật sự muốn tức chết rồi, cái tên này thật đáng ghét, thế nhưng lại cầm loa ở đâu đó quát thật to, còn nói những lời châm chọc.

“Thế nào? Không bảo.... chồng cô cõng cô sao?” Tiễn Minh đi ngang qua bên cạnh Lộ Phi Nhi vẫn không quên lảm nhảm, Lộ Phi Nhi không thèm để ý đến cô ta, vẫn cứ kiên trì chạy, cô biết đây là thời kỳ mệt nhọc, qua quãng thời gian này là cô có thể chạy xong, cô không muốn để cho Tiễn Minh chê cười, càng không thể để cho người ta xem thường. Lộ Phi Nhi cảm thấy đùi mình như bị ngàn cân ghìm xuống, lúc đi ngang qua Lý Thanh Lưu, thấy anh lo lắng nhìn lướt qua cô một cái, cũng không nói gì, nhưng trong lòng Lộ Phi Nhi lại thấy ấm áp, cũng thấy bản thân có thêm sức lực rồi.

Rốt cuộc cũng chạy tới điểm cuối, cả người Lộ Phi Nhi đều đau đớn, không có một chút khí lực nào.

“Nhìn bộ dạng của các người xem, còn làm cảnh sát làm gì, về nhà ôm con đi!”

“Cả đội!”

“Nghiêm!” Người nói là Sư Kiếm, anh ta chính là đội trưởng của các cô, là một người trên mặt không có vẻ mặt thứ hai. Cảm giác này, giống như là lúc Thượng đế tạo ra người, trực tiếp dùng bùn đúc, góc cạnh rõ ràng.

Thức ăn buổi sáng rất phong phú, nhưng Lộ Phi Nhi thật sự có chút ăn không vô! Chỉ có điều đối với đội đặc công cô hiểu rất rõ, nhìn những người này cũng sẽ không đơn giản như vậy. Lý Thanh Lưu lén lút nhìn thấy bà xã mình ngồi đó nuốt cơm không trôi, trong lòng anh cũng không được tốt.

“Tôi nói này đội trưởng Lý, đừng ngồi đó mà nhìn xung quanh, thật đấy, chúng tôi nhìn thấy rất buồn cười, thật, nếu còn như vậy nữa chúng thật sự sẽ ăn không ngon!” Từng Chí đi tới nói.

“Là do cậu hâm mộ thôi!” Da mặt Lý Thanh Lưu siêu dày.

“Ha ha ha ha....” Vẻ mặt Từng Chí cười nhạt xem kịch vui. Nhàn tản sung túc* rồi.

*Nhàn tản sung túc: thoải mái nhàn nhã.

Lý Thanh Lưu cũng không quản cô, phải huấn luyện vác nặng một tuần lễ! Sau đó chính là huấn luyện chiến thuật. Bây giờ, Lộ Phi Nhi mới biết Lý Thanh Lưu đáng giận đến cỡ nào. Lúc huấn luyện, tuyệt đối sẽ không qua loa, buông thả đó chuyện không thể nào. Nếu động tác của bạn chậm một chút, anh chỉ còn kém đá một cước trên mông bạn rồi.

“Nhanh lên một chút, nhìn cái gì vậy?”

Lý Thanh Lưu lại cầm loa hô lớn. Tên khốn này thật đáng ghét! Lộ Phi Nhi vừa thầm mắng ông xã trong lòng, vừa bò trong bùn. Liều mạng không chịu thua sức lực, nhất định tranh lên trước.

Huấn luyện kết thúc, cuối cùng các cô cũng có thể tắm rửa toàn thân bùn này rồi. Lộ Phi Nhi cảm thấy toàn thân như muốn rời rạc, thật sự rất khổ sở. Ăn xong cơm tối, Lộ Phi Nhi muốn đi vệ sinh, mới vừa đi lqd đến góc, đó bị người nào đó giữ giữ chặt lấy, vừa nâng mắt lên nhìn, đó chính là huấn luyện viên ác ma của các cô. Lộ Phi Nhi bị chồng kéo đến một phòng họp loại nhỏ, không có mở đèn, đã rất trễ rồi. Trong hành lang cũng không có ai.

“Sao em lại ở đây? Vì sao không nói với anh?” Lý Thanh Lưu thấp giọng quát bên tai Lộ Phi Nhi.

“Em cũng muốn nói cho anh, nhưng di động anh lại tắt máy đó chứ!” Lộ Phi Nhi rất vô tội, nhưng ngay lập tức lại đến sắc mặt ban ngày của anh, tức giận đẩy anh ra, “Tránh ra, tôi không muốn bị truyền ra chuyện xấu gì đó cùng với huấn luyện ác ma.” Lộ Phi Nhi cũng không muốn bị xa lánh.

“Chuyện xấu gì? Anh cũng không làm gì mà?” Lý Thanh Lưu hết sức vô tội.

“Thật sao? Vậy anh hãy lấy cái ta đang đặt trên mông em ra rồi hãy nói tiếp, không có một người huấn luyện viên nào lại vừa vuốt mông vừa giáo huấn.” Lộ Phi Nhi dùng sức trừng anh, nếu không trừng, người này liền sáp tới, cũng hơi khó vì anh đã nghẹn lâu rồi. Tuy rằng nói vợ chồng cãi nhau, tốt nhất không phải là tính trừng phạt, chỉ có điều việc này thật sự cũng không có cách nào, thấy anh liền tức giận.

“Ngoan! Trở về đi! Chúng ta sẽ không khổ như thế này nữa!” Lý Thanh Lưu cố gắng dụ dỗ bà xã quay về.

“Không thể nào, không muốn chán nản quay về.”

“Đương nhiên không phải, anh sẽ gọi điện thoại cho cấp trên của em, bảo ông ấy gọi em về, không được sao?” Lý Thanh Lưu quen thân với cục trưởng của cô, cho nên muốn xin một chút chuyện ấy vẫn có thể.

“Không được, em cảnh cáo anh, nếu anh dùng thủ đoạn trái luật gì với em, chúng ta liền tính nợ cũ lẫn nợ mới.” Lộ Phi Nhi nói xong liền xoay người rời đi. Cô rất kiên trì, làm một nữ cảnh sát cô cũng không phải là hoa tầm gởi*. Lý Thanh Lưu cũng thật bất đắc dĩ, thực ra anh cũng biết là không thể ngăn cản. Chỉ là không nhịn được phải đau lòng.

*Cây tầm gởi: là loại thực vật sống bám vào thân cây khác. Ví dụ như dây tơ hồng, v.v...

Một tuần, giống như qua bảy năm. Buổi tối, mọi người kéo thân hình mệt nhọc, nằm ở trên giường, cũng chỉ có thể dựa vào việc mắng huấn luyện viên để sống tiếp. Như vậy bọn họ mới có động lực. Tiễn Minh này cũng không phải thứ gì tốt, người khác mắng, cô ta cũng không rảnh rỗi, mắng, mắng, cô ta còn hỏi Lộ Phi Nhi,

“Lộ Phi Nhi, cô nói có đúng không?”

“Đúng không cái gì?” Lộ Phi Nhi liếc mắt qua loa.

“Chúng tôi nói huấn luyện viên Lý của chúng ta là một tên khốn kiếp, cô nói có đúng không hả?” Tiễn Minh đoán chắc Lộ Phi Nhi sẽ không để lộ mối quan hệ của bản thân cô và Lý Thanh Lưu, cho nên cố ý khiến cô lúng túng.

“Ý của cô là, cô bảo tôi nói huấn luyện viên Lý Thanh Lưu là một tên khốn kiếp sao?” Lộ Phi Nhi cũng nổi lên hứng thú chơi chữ với cô ta.

“Tôi cũng không nói như vậy.” Nói tới đây, Tiễn Minh cũng không dám tiếp tục kéo dài, dù sao cô ta cũng không phải thật sự muốn đắc tội với vợ chồng bọn họ.