Cô Cảnh Sát Đáng Yêu

Chương 41




Editor: Trần Thu Lệ

Sau kết hôn, Lộ Phi Nhi thu được không ít lễ vật, bạn học tặng, bố mẹ cho, còn có bố mẹ chồng cho nữa, không những có lễ vật mà còn có bao lì xì. Lộ Phi Nhi ngồi trên giường, hết sức thư thái bày tất cả lễ vật và bao lì xì lên giường. Bên cạnh còn để một quyển sổ mà một cây bút, vừa kiểm tra tiền lại vừa cười trộm, trong miệng vẫn luôn nhắc đi nhắc lại,

“Tham tiền, tham tiền rồi. Ha ha...”

Lý Thanh Lưu vừa tắm xong bước vào phòng ngủ, lập tức thấy hành động tục tằn của bà xã cũng bước đến gần.

“Sao vậy? Bà xã, phát tài tài rồi à?” Lý Thanh Lưu trêu cô, thật sự là hết cách với cô gái này, bố mẹ nói về sau mỗi tháng sẽ cho cô tiền sinh hoạt, nói sao cô cũng không chịu.

“Đúng vậy! Đúng vậy! Phát tài rồi. Anh mau ghi sổ sách cho em.” Lộ Phi Nhi ngay cả đầu cũng không nâng lên, đưa sổ ghi chép cho Lý Thanh Lưu. Còn không ngừng cười hì hì, bộ dạng rất vui vẻ, Lý Thanh Lưu nhận lấy sổ ghi chép và bút cô đưa qua, cũng bắt đầu thích thú.

“Ôi mẹ nó! Ai vậy hả? Lại ghi giấy nợ cho em.” Lộ Phi Nhi không chú ý đã nói quen miệng, nói xong mới nhớ tới còn có Lý Thanh Lưu ở bên cạnh, ôi hình tượng!

“Hửm? Ai lại to gan như vậy? Đưa anh xem.” Lý Thanh Lưu vẫn làm giống như vẫn không có nghe đến.

“À, là con nhóc Ngô Viện Viện, anh xem.” Lộ Phi Nhi thấy anh không có phản ứng gì, cũng yên tâm, dù sao những ngày sau này vẫn còn dài, sớm muộn gì anh cũng biết bản tính thật của cô.

“Ừ, người ta nói, nợ cậu một phần tiền mừng.” Lộ Phi Nhi vẫn rất vui vẻ, dù sao cô ấy cũng đã tặng quà rồi, không cần phải tặng tiền nữa.

Bố mẹ chồng cho một bộ trang sức bằng vàng và một bộ trang sức kim cương rất đẹp, chỉ có điều dường như Lộ Phi Nhi rất ít đeo cái này cho nên để qua một bên, còn có một sổ tiết kiệm, cái này cô thích, phát tài rồi... Ha ha

“Đây là cái gì?” Đột nhiên Lý Thanh Lưu mở một hộp quà tặng ra, hộp đóng gói vô cùng tinh xảo, Lộ Phi Nhi nhìn một chút.

“A~ đưa cho em, cái này anh không cần phải xem.” Lộ Phi Nhi vội vàng đoạt lại, hành động của cô khiến Lý Thanh Lưu khó hiểu, chặn ngang đoạt trở về, sau đó giơ cao lên, nhanh chóng mở ra, Lộ Phi Nhi cố lqd gắng rất nhiều, mặc dù có vấn đề về chiều cao nhưng vẫn không làm khó được cô cảnh sát tốt của chúng ta, giống như Hầu tử(con khỉ) leo cây vậy, cố gắng bò lên trên nhưng vẫn chậm một bước.

“Đây là cái gì?” Lý Thanh Lưu nhận ra đây là một chiếc áo ngực màu đen hình tam giác, nhưng mà còn cái chỉ có giống như mấy sợi dây là cái gì?”

“Cái đó mà còn phải hỏi sao?” Lộ Phi Nhi tức giận quát.

“À, anh biết rồi, thật không ngờ em còn có sở thích như vậy nha! Anh thích! Nào, mặc cho anh xem.” Lý Thanh Lưu mắt trái say đắm, mắt phải mù mịt. Vừa nhìn là biết không có ý tốt, nhưng Lộ Phi Nhi là ai chứ? Sao có thể bị anh làm khó được?

“Được! Em có thể mặc cho anh xem, bày ra vài kiểu dáng cũng không có vấn đề gì, chỉ có điều... Anh xác định anh chịu được sao?” Lộ Phi Nhi khiêu khích nhìn Lý Thanh Lưu

“Oa...” Lý Thanh Lưu vô cùng thất vọng, bởi vì anh bị thương, ít nhất cũng đã cấm dục hơn ba tháng, chỉ nhìn thấy mà không ăn được?

“Này, vẫn chưa làm hộ khẩu phải không? Anh nói xem trong chúng ta người nào làm chủ hộ.” Lộ Phi Nhi giống như không để ý nói,

“Đương nhiên là anh, em đã nắm quyền lực tài chính nhà chúng ta rồi, còn không chịu cho anh chút tôn nghiêm ấy sao?” Bộ dáng Lý Thanh Lưu giống như rất tức giận.

“Hứ, không sao cả, tùy anh đó.” Lộ Phi Nhi nhanh chóng cất kỹ quà tặng.

“Sau này chuyện trong nhà phải nghe anh, tên anh phải đứng trang đầu tiên trong sổ hộ khẩu.” Lý Thanh Lưu toan tính nói

“Đừng lấy chuyện trang đầu tiên ra mà nói, trong quyển sách trang đầu tiên không phải lời tựa à? Chính văn phải bắt đầu từ trang thứ hai.”

“Nhanh mồm nhanh miệng!”

“Càn quấy!”

“Hứ!”

“Hứ!”

Hai người đều mệt muốn chết, đúng lúc Lý Thanh Lưu bị thương nên vẫn không thể vận động mạnh, muốn nói chút gì sao? Tính chất công việc của bọn anh một không nói cho bố mẹ, hai không nói cho bà xã. Nên không có gì để nói, cũng chỉ có thể là Lộ Phi Nhi nói.

“Trong đơn vị bọn anh đã bắt đầu tuyển chọn rồi, em có muốn đi không?” Lý Thanh Lưu nghiêm túc nói

“Đương nhiên, em rất muốn đi xem.” Lộ Phi Nhi là người có lý tưởng hào hùng, nhưng trong nhà đã có một người liều mạng như vậy rồi, nên bản thân cô vẫn nên làm một người cảnh sát bình thường thôi! Như vậy phù hợp hơn.

“Được, có cơ hội sẽ cho em thấy bọn anh huấn luyện như thế nào.” Lý Thanh Lưu thông minh như thế làm sao có thể không hiểu trong lòng Lộ Phi Nhi đang suy nghĩ gì? Cô là vì anh nên mới hoàn toàn không cần cân nhắc.

“Đội trưởng Lý của chúng ta, ở trong đơn vị chắc được hoan nghênh lắm nhỉ?” Lộ Phi Nhi kính trọng nhìn chồng mình.

“Ha ha, vậy thì em đã sai lầm rồi, lúc huấn luyện, người bọn họ hận nhấn là anh. Nếu ánh mắt có thể giết người, anh đoán chừng đều đã không giữ lại toàn thây rồi.” Lý Thanh Lưu cười nói

“Những nữ đặc công thì phải huấn luyện như thế nào? Có phải các cô ấy rất đẹp không? Nhìn qua hiên ngang mạnh mẽ chứ?” Lộ Phi Nhi vô cùng hâm mộ bọn họ, đó là cảnh giới cao nhất của đỉnh cao đấy!

“Các cô ấy và đàn ông đều giống nhau, đều phải chịu huấn luyện giống nhau, chẳng hạn như huấn luyện chống trả, vốn không có mấy người phụ nữ nào chịu được.” Lý Thanh Lưu vô cùng nghiêm túc

“Anh là nói để cho người khác cầm gậy gộc đánh nhau các loại?”

“Đúng vậy!” Lộ Phi Nhi nghe xong vô cùng giật mình, cô cho rằng bản thân cô nghe nói, hoàn toàn không hẳn là sự thật, thật không ngờ, vậy mà thật sự tàn khốc như vậy.

“Bình thường huấn luyện nhiều, thì chiến tranh sẽ ít đổ máu. Chỉ có điều nếu như em muốn làm đội viên của bọn anh mà nói thì anh...” Thật ra Lý Thanh Lưu muốn nói không nỡ, nhưng là một người lãnh đạo đặc công, anh không thể nói như vậy.

“Ha ha, em biết, nếu như anh phải huấn luyện em thì anh sẽ đau lòng, không xuống tay được.” Lộ Phi Nhi dựa vào lòng anh, tiếp tục nói: “Thực ra em rất hiểu anh, anh không hy vọng em đi chịu khổ, lqd cho rằng anh đang bảo đảm người nhà được bình an hạnh phúc. Nhưng nếu em thật sự là đội viên của anh, anh cũng hạ quyết tâm, bởi vì đó là công việc của anh.”

“Em thật là hiểu rõ anh.” Lý Thanh Lưu nhìn bà xã trong ngực mình, anh yêu cô gái này, cho nên hy vọng sẽ cho cô những gì tốt nhất, nuông chiều cô, làm sao bằng lòng thấy cô chịu khổ?

Sau đó hai người cũng không nói gì, Lộ Phi Nhi cảm thấy rất vui mừng, có lẽ yêu nhau thì dễ nhưng để hiểu nhau mà một việc vô cùng khó khăn.

Lúc đãi khách, có chiến hữu của Lý Thanh Lưu và bạn bè của Lộ Phi Nhi đều được tập hợp lại cùng một chỗ, bọn họ áp dụng một hành động vô cùng sáng tạo, đó là đến một vùng ngoại thành ăn cơm dã ngoại.

Vu Băng nhìn những người đàn ông đang bận rộn bên cạnh, ở nơi đó chống nạnh cảm thán,

“Nhìn xem người ta kia, cái gì cũng biết, đàn ông trong bộ đội thật là lợi hại.”

“Vẫn còn lợi hại hơn nữa đấy. Đợi lát nữa bảo bọn họ bắt rắn, côn trùng, chuột, kiến, để cải thiện món ăn cho các cậu một phen.” Lộ Phi Nhi kiêu ngạo nói.

“Ồ...” Tần Tranh đã sớm muốn ói tới nơi

“Làm ơn, mình có thể mặt không đổi sắc đến bên cạnh thi thể hư thối để thu thập chứng cứ, nhưng chỉ có không thể nhắc tới rắn, chuột, đây là những thứ mình chán ghét nhất.”

“Ha ha, còn nhớ lần đó không? Kỷ lục nhảy cao của Tần Tranh?” Tôn Bối Bối nói

“Ha ha...” Mấy cô gái đều nghĩ tới, có một lần bọn họ ở dưới cục cảnh sát, trong ký túc xá ở đó có một con chuột đột nhiên chạy ra bị Tần Tranh nhìn thấy, vội vàng nhảy lên giường, lúc ấy mọi người đều bị dọa cho ngây người, tốc độ này, độ cao này, quả thật là Võ Lâm cao thủ nha!

Mọi người là như vậy, đối với sự vật hoặc là những người khác sẽ vô cùng nhạy cảm, Lộ Phi Nhi nghĩ tới bản thân mình, nhiều người đàn ông mặc trang phục ngụy trang như vậy, kiểu tóc cũng không khác nhau là mấy, thân hình, cân nặng cũng kém nhau không bao nhiêu, nhưng ở một khoảng cách rất xa cô có thể biết được ai là Lý Thanh Lưu của cô rất nhanh, giống như lần trước gặp lqd nhau lúc làm nhiệm vụ, cho dù tất cả mọi người đều mang mặt nạ bảo hộ, nhưng chỉ cần liếc mắt một cái là cô đã nhận ra anh. Tiếng bước chân của anh, hơi thở trên người anh, dù cho chỉ là một tiếng ho khan, cô cũng biết chính xác ai là Lý Thanh Lưu. Ninh Vệ Đông không tới, Lộ Phi Nhi và Lý Thanh Lưu cũng không mời bọn họ. Không phải vì nhỏ mọn, mà là không muốn hai bên phải xấu hổ.

Lộ Phi Nhi và Lý Thanh Lưu cùng đi chụp hình đám cưới, bọn họ cảm thấy không cần thiết phải rườm rà, chụp mấy kiểu là được rồi. Bởi vì hiện tại Lý Thanh Lưu còn có công việc phải làm, cho dù là không phải lao động chân tay, nhưng cũng có lao động trí óc phải làm.

Tuy Lộ Phi Nhi không muốn mặc đồ cưới để chụp ảnh nhưng cũng chỉ có thể kiên trì, vốn dĩ mẹ chồng cô nói muốn tặng cho cô một bộ, nhưng mà Lộ Phi Nhi nói cả đời chỉ mặc một lần, hơn nữa lại vô cùng quý giá, vậy thì quá lãng phí, Lý Thanh Lưu mặc quân trang tới, anh nói chỉ có quân trang là đẹp nhất, cho nên anh kiên quyết không mặc Âu phục.

Lộ Phi Nhi chọn một chiếc váy cưới lộ vai, rất đơn giản, nhưng đây chính là phong cách mà Lộ Phi Nhi thích, nhà tạo mẫu tóc yêu cầu Lộ Phi Nhi bới tóc rồi cài hoa giả lên, nhưng lại bị Lộ Phi Nhi từ chối, bởi vì cô không thích như vậy, vội vàng giả dối, tự nhiên mới là đẹp nhất, sau đó là trang điểm. Thợ trang điểm thật tàn nhẫn, cạo lông mày Lộ Phi Nhi không còn lại bao nhiêu, rồi lại thoa hai lớp phấn thật dày, Lộ Phi Nhi tuyệt đối tin tưởng, nếu có thể dùng đầu ngón lqd tay nhẹ nhàng quẹt một phát, nhất định sẽ lấy được một đống. Một lớp phấn dày như thế này thì đừng nói là trên mặt có một chút tỳ vết nào, ngay cả những tàn nhan màu đen cũng có thể che được hết. Dán lông mi giả vào, sau đó là tô son lên môi. Lộ Phi Nhi thật sự không muốn dùng son môi ở đây, cũng không biết là có bao nhiều người dùng qua. Nhưng cũng không có cách nào, cố gắng thôi! Dù sao đời này của cô cũng chỉ có một lần này thôi, nghĩ muốn có lần thứ hai sao? Dĩ nhiên là Lý Thanh Lưu sẽ không đồng ý rồi.

Cuối cùng chờ đến khi Lộ Phi Nhi ăn mặc xong tất cả bước ra, Lý Thanh Lưu cũng đã xem được hết một quyển tạp chí rồi. Thấy Lộ Phi Nhi trang điểm như vậy, hết sức kinh ngạc một hồi.

“Này, lau chùi nước miếng của anh đi.” Lộ Phi Nhi vừa nói vừa nhấc váy, lôi đến miệng Lý Thanh Lưu, thoáng cái bị anh vươn tay ra.

“Lúc không nói lời nào thì giống như tiên nữ vậy, mới vừa mở miệng đã bị lộ tẩy rồi.” Lý Thanh Lưu đả kích cô.

“Đẹp không?” Lộ Phi Nhi đứng trước mặt anh xoay một vòng.

“Đẹp, em dịch dung(đổi mặt khác) sao?” Lý Thanh Lưu cũng nhìn ra điểm không thích hợp, muốn vươn ngón tay ra chọt lên mặt Lộ Phi Nhi một cái. Lộ Phi Nhi vội vàng lùi lại phía sau, mấy người thợ trang điểm cũng vội vàng lên tiếng ngăn cản.

“Đừng động vào, em phải mất một giờ để trang điểm đấy!” Lộ Phi Nhi cũng không nghĩ đến phải làm lại lần thứ hai đâu.

“Có thể làm lại diện mạo lúc ban đầu không?” Lý Thanh Lưu hung dữ hỏi thợ trang điểm, chọc cho tất cả mọi người cười đến run rẩy.

“Ha ha... Yên tâm đi.”

“Em nói này anh yêu, có phải anh có một loại cảm giác là không xứng với em không?” Lộ Phi Nhi vừa soi gương vừa nói.