Cô Bé - Nhìn Trúng Em Rồi!

Chương 26: 26: Cởi Áo Cho Tôi






Phương Noãn vừa sợ hãi vừa ngại ngùng định đứng dậy ....!Nhưng lại bị Tề Phong ghì chặt người ngồi xuống .
" Anh nói vậy có ý gì ?"
Tề Phong gương mặt vẫn trầm lặng đưa cho cô một tờ giấy tài liệu ...
" Em ghi sai lời thoại rồi "
Phương Noãn không hiểu anh nói gì , cầm tờ giấy Tề Phong đưa cho cô mới hiểu.

Lời Tề Phong vừa nói chính là một câu thoại trong quảng cáo sản phẩm của công ty.

Có điều cô lại ghi sai mất ....!Phương Noãn cứng họng không nói lên lời , vài giây trước cô còn tưởng Tề Phong có ý xấu ..

hóa ra anh ta muốn cô sửa lại lỗi sai trong bản báo cáo ...!Cô vội vàng sửa lại .
" Tôi làm xong rồi...có thể đi được chưa ? "
....

" Tôi chưa cho phép ...!em dám đi "
Tề Phong giọng nói bá đạo , ngang ngược ..

Phương Noãn tức giận quay sang nhìn anh .....!Hai gương mặt đối diện nhau , khoảng cách vô cùng ngắn.

Anh vẫn là gương mặt lạnh lùng khiến cô tức chết.

Tề Phong bỗng nghiêng chân lên , cả người Phương Noãn theo phản xạ từ từ trượt vào lòng của anh , cô hoảng hốt vòng tay ôm lấy người phía trước .....!Cảnh tưởng lúc này cô giống như một con mèo nhỏ được vuốt ve bởi người chủ to lớn .
" Em nói muốn dời xa tôi nhưng cơ thể lại quấn chặt lấy tôi là sao ...."
Phương Noãn biết Tề Phong đang đùa giỡn mình , ngại ngùng buông đôi tay đang ôm Tề Phong ra ...
" Cởi áo cho tôi "
Câu nói khiến cô bất ngờ lại bực tức ...
" Anh bị điên à ....!Đồ của anh...!anh tự mà cởi "
Tề Phong nghe vậy ánh mắt nhìn thẳng vào mắt cô , giọng nói có phần trầm hơn ...
" Em vẫn không nghe lời gì cả "
Câu nói có chút cáu giận nhưng điều mà Tề Phong muốn ám chỉ không phải là chuyện này ...!Cô không nghe lời ....!Trên tầng thượng anh đã thấy cô bước ra từ chiếc xa đó , chỉ nhìn từ xa cũng đủ biết đó là loại xe hạng sang .....và loại xe này dành cho đàn ông ....
Nói xong Tề Phong bế thẳng cô lên đi về phía phòng tắm.

Phương Noãn giật mình vội vòng tay quấn lấy cổ anh .
" Bỏ ra ..

"
* Cạch *
Hai con người vừa bước vào phòng tắm, Tề Phong lập tức khóa chặt cánh cửa vào .

Phương Noãn còn chưa kịp nói lời gì , Tề Phong gương mặt lạnh lùng ra lệnh cho cô .
" Tôi cho em 3 giây cởi áo cho tôi ...!Hoặc là cởi ....!Hoặc là đừng hòng tối nay có thể bước ra khỏi đây "
Phương Noãn tức giận nhìn anh.
" Anh bị điên à ...!Tôi không bao giờ làm chuyện này ...!Tránh ra ..

"
Cô nói thẳng một mạch , bực tức xông lên đẩy Tề Phong sang một bên ...!Anh một thân to lớn đứng chắn cửa ....!Phương Noãn dùng hết sức cũng chẳng thể xê dịch được anh ta .
" Một ....."
Tên điên này chẳng lẽ anh ta muốn đày đọa cô đến chết sao ....!yaaaaaaa bản thân không thể làm gì được.

Phải chọn một trong hai sao ....!Cô không nghe lời anh ta sẽ chẳng để yên cho cô ...!Còn nếu cởi áo cho anh thì khác gì tự đâm đầu vào chỗ chết ....
" Hai ....!"
Giọng Tề Phong vang lên khiến Phương Noãn giật mình .
" Ba ..."
Phương Noãn hít mạnh một hơi Hazzzz ...!Bàn tay gượng gạo đưa lên cởi từng nút áo ...!1 cái 2,3 ,4 nút áo ...!Cơ thể Tề Phong dần dần hiện ra trước mặt cô , bàn tay lúng túng chạm vào da thịt rắn chắc , Phương Noãn ngại ngùng mà rụt tay lại ...
" Xong rồi ....!Tôi ra ngoài đây "
Phương Noãn không dám nhìn thẳng , chưa kịp bước đi cơ thể đã bị Tề Phong nhấc bổng lên ...!hoảng hốt mà hai chân quấn chặt lấy thắt lưng của anh ...!Cả lưng bị áp vào tường ...( Tự tưởng tượng đi các cậu :>
" Thấy chưa ...!Em đâu có muốn đi ..."

Tề Phong giọng điệu hả hê nhìn cô ..
Cô lại càng ngại ngùng hơn , động chạm thân thể khiến cả người Phương Noãn lạnh toát .
" Là anh không cho tôi đi ...!Thả tôi xuống "
Anh một tay vòng xuống đỡ lấy eo của cô , tay còn lại không ngừng vuốt ve mái tóc của cô .....!Hai gương mặt ngắm nhìn nhau một lúc , Tề Phong cuối cùng không kiểm soát được mà tiến lại gần cắn nhẹ một bên tai của cô , lưỡi liếm nhẹ quanh vành tai ...!Phương Noãn rùng mình sợ hãi .
" A "
Tiếng rên nhẹ của cô lại càng kích thích người đối diện , anh dừng lại rồi đưa mắt nhìn cô.

Phương Noãn mặt đỏ bừng vội đưa tay che chặt miệng lại.

Chính bản thân cô cũng cảm thấy tiếng kêu đó .....!có chút .....
" Em cứ như vậy ....!Tôi không chắc rằng bản thân có thể kiềm chế được bao lâu nữa .."
........