Cô Bé - Nhìn Trúng Em Rồi!

Chương 11: 11: Gặp Lại






Phương Noãn ăn xong rồi ngồi soạn lại một chút tài liệu ở công ty .
" Cốc ...!Cốc ..

"
Tiếng gõ cửa làm cô giật mình , dừng công việc lại , Chạy ra mở cửa
" Có chuyện gì vậy ? "
Đập vào mắt cô là một thân hình cao m8 , dáng vóc đẹp hoàn hảo , gương mặt điển trai có phần thùy mị , ánh mắt nhìn cô hút hồn , đôi lông mày dậm thả lỏng so với thường ngày , chiếc mũi thẳng ( hơn cả giới tính của mấy anh zai đang đọc :)) , môi mỏng cười nhẹ , trên người mặc một bộ đồ đơn giản nhưng không thể che đi vẻ nam tính quyến rũ của anh.

Tề Phong đứng trước phòng Phương Noãn , giọng nhẹ nhắc nhở :
" Ngày mai có buổi họp quan trọng em nhớ chuẩn bị để diễn thuyết tốt , nhớ mang những tài liệu quan trọng đi ...!"
Trái lại với Tề Phong , Phương Noãn chỉ lạnh nhạt đáp lại một câu :
" Tôi biết rồi "
Tề Phong nghe vậy cũng không nói gì thêm chỉ lẳng lặng bước về phòng mình.

Phương Noãn đóng cửa lại rồi lại ngồi vài bàn làm việc , đôi tay thoăn thoắt gõ trên bàn phím .
.....
Sáng hôm sau , Tề Phong ở dưới nhà đợi cô như mọi hôm.


Anh vẫn giống mọi ngày , một bộ vests chỉnh tề và một đôi giày sáng bóng , gương mặt soái không chê vào đâu được.

Phương Noãn hôm nay dậy sớm hơn mọi ngày một chút , mọi thứ được cô chuẩn bị chu đáo , chỉ là bản thân có hơi hồi hộp một chút.

Cô không phải dạng con gái mong manh dễ vỡ hay mít ướt bánh bèo , bên ngoài cô là một người có vẻ hơi cứng nhắc lạnh lùng một chút nhưng bên trong lại là một người vô cùng bao dung , tốt bụng.

Dù có là ai đi nữa thì bản thân luôn có những dấu mốc trong cuộc đời , cũng có những cảm xúc mà con người có , cô cũng vậy .
Phương Noãn bước xuống dưới nhà , trên tay cầm một túi tài liệu , nhìn cũng đủ biết là cô đã chuẩn bị rất tốt.

Phương Noãn hôm nay mặc một chiếc áo sơ mi trắng cổ tròn dài tay để lộ cổ trắng ngần , áo được sơ vin gọn trong chiếc quần baggage màu đen , bên dưới là đôi giày cao gót đen với thiết kế đơn giản , gương mặt có trang điểm qua một chút.

Trông Phương Noãn lúc này vô cùng trưởng thành , thanh lịch.

Tề Phong không kiềm được mà ngắm nhìn cô một lúc .
" Em đi cùng với tôi "
" Tôi đi với tài xế Lý "
Phương Noãn không vòng vo , trực tiếp đi thẳng ra ngoài ngồi lên xe của tài xế Lý.

Tề Phong vẫn đứng đó , đôi mắt xa xăm nhìn theo bóng cô , anh cũng tiếp bước đi đến xe của mình.

Phương Noãn vốn dĩ đã không muốn qua lại với Tề Phong , mà cô khi ngồi trên xe anh đến Tề Thị thì hàng nghìn con mắt lườm cô chằm chằm , lời đồn đại ngày càng nhiều hơn , vậy nên cách tốt nhất là càng tránh xa Tề Phong ra càng tốt .
Đến Tề Thị , trợ lý Kim thấy Tề Phong đến liền chạy lại báo cáo :
" Tề Tổng bên Mạc Thị đã đến tham gia cuộc họp "
Tề Phong nghe vậy có chút bất ngờ , miệng hơi nhếch
" Vậy sao , tốt lắm "
Mạc Thị với Tề Thị là hai công ty lớn mạnh hàng đầu nước , hai công ty đều làm về đá quý , vốn từ trước không có cạnh tranh cũng không có hợp tác , Tề Thị chỉ gửi lời mời hợp tác cho có vậy mà Mạc Thị lại đồng ý tham gia cuộc họp.

Đúng là nằm ngoài dự kiến .
Đến giờ họp , những người quan trọng đã đến đầy đủ , Phương Noãn lúc này mới từ ngoài bước vào , cuộc họp bắt đầu.


Cô đứng trên bục cao diễn thuyết đầy đủ các nội dung quan trọng cho mọi người hiểu.

Thỉnh thoảng có vài câu hỏi cô đều tự tin trả lời , giải thích.

Suốt cuộc họp Tề Phong chăm chú nhìn cô như thể trong phòng chỉ có anh và cô , đôi lúc lại có ý cười.

Trong phòng họp không chỉ có Tề Phong chăm chú ngắm nhìn Phương Noãn mà còn có một ánh mắt khác quan sát hết toàn bộ cử chỉ của cô , thỉnh thoảng lại gật đầu tỏ ý hài lòng .
Cuối cùng buổi họp cũng kết thúc , mọi người liền rời khỏi phòng họp , Tề Phong cũng đi ngay vì có việc bận cần giải quyết.

Phương Noãn lúc này mới thở phào nhẹ nhõm , cô bước ra ngoài trên tay ôm đầy các tập tài liệu.

Đi đến cửa Phương Noãn vô ý va phải một người làm tập tài liệu rơi hết xuống đất .
" Ui ....!Tôi xin lỗi.

...!"
Cô không nhìn người đối diện ngay mà lập tức cúi xuống nhặt tài liệu lên , người đối diện cũng cúi xuống nhặt hộ cô .
" Cảm ơn "
Lúc nhìn thấy người trước mắt đưa tài liệu mới nhặt lên cho cô , Phương Noãn mới ngẩng đầu lên nhìn một cái.

Gương mặt đẹp không góc chết , đôi lông mày dậm hơi cong , chiếc mũi cao thẳng tắp , miệng nở một nụ cười thân thiện , anh ta mặc một bộ vests cực hợp với dáng người , làm tôn lên vóc dáng cao to đẹp trai.


Phương Noãn phải ngẩng cao đầu mới thấy hết khuôn mặt của người này , chắc anh ta cao tầm Tề Phong.

Người này nhìn cô cười rồi nhẹ nhàng bước đi.

Phương Noãn lúc này mới nhận ra điều gì đó , gương mặt này hình như cô đã nhìn thấy ở đâu đó ...!Đứng nghĩ một lúc cuối cùng cô cũng không nhớ là ai , chỉ trách bản thân hơi đãng trí một chút .
Người đàn ông ban nãy mới dời đi được một vài bước đã có người chạy đến bên cạnh.

Nhìn dáng vẻ này chắc chắn là trợ lý của anh ta .
" Tìm hiểu về cô gái vừa nãy cho tôi.

Đúng một tiếng sau phải có tất cả thông tin về cô gái ấy "
Người đàn ông đó trực tiếp nói với trợ lý của mình , ánh mắt vẫn nhìn thẳng.

Dường như đã quá quen với việc như vậy , người trợ lý nghe xong rồi gật đầu đi làm việc của mình .
" Vâng thưa Mạc Tổng ! "
.............