Cô Bé Ngốc, Đừng Hận Anh Nữa

Chương 16




Chủ nhật là thời gian bắt đầu cho chuyến đi 3 ngày 4 đêm ở sapa, nghe nói ở Sapa rất đẹp, có dân tộc sinh sống, hơn nữa có rất nhiều món đặc sản,…

- A, cuối cùng cũng tới rồi, mà giờ này cũng chiều rồi, chúng ta dạo xung quanh tí đi…_ Lạc vui vẻ nói sau khi mọi người đã đưa đồ lên khách sạn…

- Ừm, nghe nói ở Sapa có người dân tộc sống, chắc có nhiều món lạ lắm…_Di khẽ liếm môi, cô chưa từng đi Sapa lần nào, đương nhiên là gặp lạ thì thích rồi…

- Đi ngủ đi, mai hẳn đi chơi!!_ Hạo lười biếng nói, anh là mệt muốn rã rời, nhưng vẫn phải đi theo đây này…

- Vậy anh vào ngủ đi, ai thèm chứ!_ Di trề môi, ánh mắt to tròn khẽ lộ ra tia bất mãn…

- Thôi nào, chúng ta phải đi theo nhóm, đó là bắt buộc, với lại, nhóm cũng chỉ có 4 đứa, hướng dẫn viên ngày mai mới tới, nên đừng nội bộ lục đục nữa…_ Quân nhẹ nhàng nói, nhưng lại tỏa ra khí thế của một hội trưởng…

- Ai gây chuyện trước chứ, đi chơi mà cứ muốn ngủ thế sao lúc đầu lại đồng ý đi…_ Di chu mỏ trách móc, mặt khẽ nhăn lại…

Quân nhìn Di với ánh mắt phức tạp, Di trước giờ rất ngoan, chưa bao giờ cãi lời lại luôn vô tư, anh chưa bao giờ thấy cô tỏa ra bất mãn với ai, nhưng Hạo lại đặc biệt, như hắn ta luôn khống chế được tâm tình của Di vậy, điều này làm anh khá khó chịu…

- Được rồi, đi mà…_ Hạo lãnh đạm nói, không còn bộ dáng lười biếng nữa, anh đút tay vào túi quần, vừa đi vừa suy ngẫm…

- Đi ăn trước nhá, ở đây có một nhà hàng đặc sản rất ngon…_ Di không quan tâm nữa, cười tươi nói, trước khi đi cô đã tìm hiểu hết Sapa có chỗ nào ăn được, chỗ nào cảnh đẹp hết rồi….

Ba kêu anh về nước chắc chắn là có mục đích, không đơn giản chỉ là mở rộng tập đoàn sang các lĩnh vực khác, nhưng anh vẫn không hiểu, tại sao ba lại sắp đặt cho anh tận 2 hôn ước, 1 là cho cô bạn thanh mai trúc mã còn 1 là cho cô bé vô tư đáng yêu này. Dụng ý của ba anh, thật sự làm cho anh đau đầu…

- Này, vào thôi, suy nghĩ gì thế?_ Quân khẽ đập vai Hạo khi anh đang ngẩn người suy nghĩ…

- Ừ!_ Hạo gật nhẹ đầu, trầm tư bước vào quán, anh sẽ cho thuộc hạ điều tra một chút về quá khứ, giờ thì đi chơi thôi, nghĩ vậy, khóe môi anh khẽ cong lên hình bán nguyệt…

Vừa bước vào nhà hàng lại nghe được tiếng bàn tán xôn xao của mọi người kèm theo hành động chỉ chỏ khiến người khác khó chịu…

- Anh đó đẹp quá mày ơi, mà nhìn ảnh quen quen…_ Cô gái trẻ che miệng thốt, ánh mắt say mê nhìn Hạo…

- Anh đi kế bên cũng đẹp quá, à, là Phạm thiếu, trời ạ, trên báo đã đẹp, ở ngoài còn đẹp hơn…_ Cô gái bên cạnh khẽ thốt lên…

- Cô gái đó đẹp ghê, hình như là đại tiểu thư của Huỳnh thị…_ Anh chàng trẻ khẽ nói nhỏ với bạn mình…_ Ê, còn đó không phải là nhị thiếu gia Huỳnh thị à…

….bla…bla…

- Phiền thật, đi đâu cũng không yên…_ Lạc lắc đầu ngao ngán, ánh mắt khẽ nhìn vào Menu chọn món…_ 4 phần đồ nướng chung vĩ, thịt xông khói…

Nói xong gấp menu lại, hất cằm qua 3 người kia…

- Làm gì mà ăn đồ nướng không thế…_ Di nhíu mày, nhưng thằng em của cô đã gọi một phần đồ nướng cho cô rồi, vậy cô chọn cái khác vậy…_ Cho tôi gà ác nướng mật ong…

- Tôi thêm một lẩu cá hồi đi…_ Thiên Hạo nhìn vào menu khẽ vuốt cằm…

- Mọi người gọi hết rồi, vậy để tôi gọi đồ uống vậy, đã ăn lẩu thì phải uống bia chứ nhỉ??_ Quân nhìn người phục vụ, họ tự nhiên hiểu ý đi vào, đây là nhà hàng của gia đình Quân nha, nhưng trong đây không ai biết…

- Chị Di, chị không được uống nha…_ Lạc nhíu mày, nghiêm nghị nhìn Hạc Di…

- Xì, đừng xem chị là em của nhóc nhá, chị không được uống thì thằng nhóc như em được uống à, khỉ con_ Di khoanh tay, khuôn mặt xinh đẹp nhăn lại nhưng vô cùng đáng yêu…

- Em khác nha, em là con trai, 16t uống rượu bia là chuyện bình thường…_ Gia Lạc hống hách ngẩng cao đầu, đôi môi bạc khẽ giương lên đầy cao ngạo…

- Bình thường hử? Không biết ba nghe được sẽ có phản ứng gì nhỉ??_ Hạc Di lắc lắc cái điện thoại trong tay, khuôn mặt đắc ý…

- Chị, chị… aa, đưa đây…_ Lạc tức muốn điên, chạy đến cố giật lại, nhưng vẫn không được…

- Mơ đi nhá…_ Di quay qua nhìn Lạc, lè lưỡi chọc khích …

Hai chị em đùa giỡn nhau khiến hai anh chàng bị chọc đến nở nụ cười. Một người thì quá trẻ con rồi, một người thì thường ngày luôn nói mình là người lớn nhưng thật ra lại rất trẻ con…

- Cậu đã từ bỏ ý định chưa?_ Hạo đột nhiên hỏi khi chỉ còn lại anh và Quân…

- Cậu nghĩ sao??_ Quân cười nhạt, đôi mắt khép lại mệt mỏi…_ Cậu không nghĩ đây là cơ hội tốt à, Di đang giữ khoảng cách với cậu…

- Vậy sao?? Tôi nghĩ cái khoảng cách ấy rất nhanh sẽ được thu hẹp thôi…_ Hạo nhếch môi, ánh mắt lạnh lùng, anh không hiểu đây là cảm giác gì nhưng nó làm anh rất khó chịu, nó khiến anh đau đầu vì không nghĩ ra được nguyên nhân…

- Hộc… hộc, hai anh đang nói gì thế…?_ Lạc thở hộc hộc hỏi, chị anh thể lực không rèn nên kém, đương nhiên chạy thua anh, nhưng mà, võ thì lại hơn anh, nên cuối cùng anh chỉ có thể về tay trắng…

- Không có gì, có đồ ăn rồi kìa, hôm nay chúng ta quẫy nha…!_ Quân cười nhẹ, liếc qua Hạo, ánh mắt khiêu khích, lời nói ra rất dễ nhưng làm được đi hẳn tính…

Tối hôm đó, 4 người cùng nhau ăn uống, vui cười trên vùng đất Sapa, may mắn họ không quen uống bia nên uống rất ít, không đến nổi say, nhưng lại là một buổi tối vui vẻ đáng để ghi nhớ…