Cô Bé Du Côn Của Tôi

Chương 56




Dòng sông Xen cứ lững lờ trôi một cách hờ hững, dửng dưng,.

Nhưng tâm trạng của hai con người trên bờ lại vô cùng dối gen, từng con sóng dữ dội cứ đập không ngờ trong lòng họ, những con sóng dỡ khiến hai trái tim họ đau nhói.

cùng là mọt cảm giác yêu nhưng đối tượng nhung nhớ thì lại khiến cả hai đaulòng.

Hạnh muốn dấu thật kỹ cá bí mật này, cô mong ngày đó cô không nên đứng đó nghe lén anh Khánh cùng chị Thu Huyền nói chuyện, không nên biết cái sự thật đau khổ này để côcó thể nhẫn tâm hơn giữ anh ở bên mình, trước đây cô là một người ác độc nhưng đó chỉ lấcch để cô bảo vệ tình yêu của mình trước những cô gái khác theo cô " yêu là chiếm hữu tìm mọi cách để đạt được tình yêu " nhưng giờ đây cô đã biết " yêu là mong cho người mình yêu được hạnh phúc ‘

điều đó cô nhận ra trong tình yêu của nó và hắn

nó sẵn sàng hi sinh tình yêu của mình khiến anh hiểu lầm mình để bảo vệ sự an toàn cho anh, một mình gánh trác nhiệm nặng nề, nguy cơ khủng hoảng dối den của một vương quốc.

Còn anh sẵn sàng từ bỏ tình yêu của mình chấp nhận để cô rời xa tìm hạnh phúc mới mà hực chất đó chỉ là hạnh phúc ảo để che mắt anh.

Cả hai đều đau khổ, giằn vặt, tuyệt vọng rơi vào nhung nhớ.

Dòng sông Xen cứ lững lờ trôi một cách hờ hững, dửng dưng,.

Nhưng tâm trạng của hai con người trên bờ lại vô cùng dối den, từng con sóng dữ dội cứ đập không ngừng trong lòng họ, những con sóng dữ khiến hai trái tim họ đau nhói.

cùng là một cảm giác yêu nhưng đối tượng nhung nhớ thì lại khiến cả hai đau lòng.

Hạnh muốn dấu thật kỹ cái bí mật này, cô mong ngày đó cô không nên đứng đó nghe lén anh Khánh cùng chị Thu Huyền nói chuyện, không nên biết cái sự thật đau khổ này để cô có thể nhẫn tâm hơn giữ anh ở bên mình, trước đây cô là một người ác độc nhưng cô cũng là con người cô cũng có lương tâm của mình những hành động trước đây chỉ là để cô bảo vệ tình yêu của mình trước những cô gái khác, theo cô " yêu là chiếm hữu tìm mọi cách để đạt được tình yêu " nhưng giờ đây cô đã biết " yêu là mong cho người mình yêu được hạnh phúc ‘

điều đó cô nhận ra trong tình yêu của nó và hắn

nó sẵn sàng hi sinh tình yêu của mình khiến anh hiểu lầm mình để bảo vệ sự an toàn cho anh, một mình gánh trác nhiệm nặng nề, nguy cơ khủng hoảng dối den của một vương quốc.

Còn anh sẵn sàng từ bỏ tình yêu của mình chấp nhận để cô rời xa tìm hạnh phúc mới mà thực chất đó chỉ là hạnh phúc ảo để che mắt anh.

Cả hai đều đau khổ, giằn vặt, tuyệt vọng rơi vào nhung nhớ.

Hạnh không nhẫn tâm nhìn hắn đau khổ sống trong tuyệt vọng, và tự dấu mình dưới đáy sâu của sự đau đớn.

-anh có biết Thiên Linh là con nuôi của nhà họ Hoàng không? – Hạnh hỏi hắn một câu mà khiến hắn bất ngờ.

Hắn im lặng chờ Hạnh nói tiếp.

- Cô ấy thực ra là người con thứ 2 của nữ hoàng Anh, là công chúa của vương quốc Anh và là em gái của thái tử Mair -

Hắn vô cùng bất ngờ với thân phận thật sự của nó nhưng vẫn im lặng không nói lên lời.

- anh..yêu cô ấy bao nhiêu – Hạnh quay qua hỏi hắn một câu.

- anh yêu cô ấy nhiều hơn mọi thứ trên đời và hơn chính cả bản thân mình – Hắn trả lời chắc nịch.

Hạnh cười đau khổ, tự mình sót xa đơn phương yêu một người

- cô ấy.......giờ rất cần anh hơn lúc nào hết,................................-

Hắn nghe những việc mà nó làm những đau khổ của nó khi phải lựa chọn giữa tình yêu và sứ mệnh, nó đã khóc khi phải nói dối hắn khi phải tỏ ra thờ ơ với hắn......tất cả đều vì không muốn hắn dính vào nhưng nó đâu hay điều nó làm còn làm hắn đau khổ hơn gấp trăm lần, cả hai người đều chịu đau khổ uất ức.

một giọt nước mắt khẽ rơi, hắn thấy đứng trước tình yêu mình thật yếu đuối.

- giờ chính thức em với anh chỉ là bạn thôi nhé, hãy coi như em chưa bao giờ yêu anh,em sẽ dữ lấy chút tự trọng này cho riêng mình, mình.........chia tay nhé – Hạnh mỉm cười thật tươi rồi quay lưng đi chạy thẳng, cả người Hạnh khẽ run lên.

hắn biết Hạnh đang khóc nhưng hắn cũng không đủ can đảm đối mặt với Hạnh, Hắn biết hắn nợ cô nhiều nhưng có lẽ kiếp này không thể, cảm ơn cô đã nói cho tôi biết sự thật.

—————————————

- thưa cậu, chủ tịch đang bận mong cậu chờ ạ, nếu cậu có hẹn trước thì để tôi báo với chủ tịch – cô thư ký trẻ hoa mắt vì vẻ đẹp chết người của chàng thanh niên.

- không cần, tôi vào – Hắn tỏ ra lạnh lùng bước thẳng vào.

cô thư ký nhanh chóng cản lại

- chủ tịch đang bàn chuyện mong cậu chờ -

- tôi không rảnh – hắn liếc cô 1 cái khiến cô xanh mặt nhưng cũng không thể không cản.

đúng lúc cửa phòng bật mở, một người đàn ông đi ra

- Chú Sinh – cậu lên tiếng, đây là giám đốc chi nhánh ở Pháp được mẹ hắn điều sang.

ông quay lại nhìn cậu

- ôi, cậu Vương Anh, cậu đến khi nào vậy? – ông bất ngờ vì rất ít khi hắn đến tìm mẹ.

( mẹ hắn phải Qua Pháp xử lý công việc nên hắn đến tìm luôn đỡ khỏi về Việt Nam)

cô thư ký cúi chào – giám đốc -

- cô ta lằng nhằng quá không cho cháu vào – hắn đánh mắt xang cô thư ký khiến cô toát mồ hôi mà người thì lại run lên cầm cập.

- mong cậu thông cảm cô ấy không biết, vả lại cô cũng làm theo trức trách của mình thôi – ông tạ lỗi với hắn.

Hắn không nói gì đi thẳng vào phòng.

- giám đốc, tôi.....- cô thư ký sợ sệt lúng túng.

- không sao, lần sau nhìn thấy cậu ấy thì cứ để cậu ấy vào, cậu ấy lá con của chủ tịch đó -

cô thư ký kinh hãi biết mình chọc phải tổ ong bò vẽ.

————————————-

- mẹ – cậu tiến lại phía bàn làm việc của bà, gần 2 năm rồi cậu chưa trược tiếp gặp bà.

bà ngẩy đầu lên bất ngờ

- Vương Anh con đến lúc nào vậy, sao không báo ta để ta chuẩn bị – bà gạt những bản hợp đồng sao một bên ôm con trai vào lòng mỉm cười hạnh phúc.

bao năm qua bà vất vả cật lực chậy đông chạy tây, bù đầu lo cho công ty không có cả thời gian về thăm con trai, nhưng cậu cũng chưa hề than trách bà một câu vì cậu biết bà làm tất cả vì cậu.

- mẹ vất vả quá không?-

bà nở một nụ cười hạnh phúc

- thấy con là ta vui rồi, chẳng mệt mỏi gì nữa -

- trưa nay mẹ về biệt thự nha, con sẽ tạo cho mẹ một bất ngờ -

bà vui mừng khôn xiết khẽ gật đầu

- ừ mẹ nhất định về -

...........

..........