Cô Bé Du Côn Của Tôi (Phần Hai)

Chương 9: Đụng mặt




Nó mang tâm trạng hậm hực đi đến quán bar quen thuộc , nơi đang có một người chờ đợi nó . ———–

Dương nhìn thấy cậu bạn của mình thì mừng rỡ , một tay vẫn ôm cô người yêu mới bên cạnh, một tay dơ cao vẫy gọi

Hắn chậm dãi tiến lại gần hai người đó với ánh mắt dửng dưng

Cô bạn gái của Dương cũng chẳng nể nang bạn trai mình cứ nhìn một cách thèm thuồng về phía hắn .

Hắn ngồi xuống bàn và gọi cho mình một ly cooktai nhìn thằng bạn kẽ mỉm cười

- mày nhìn bồ mới của tao thế nào ? – Dương hất hàm rồi đưa ly rượu lên chạm ly với hắn

hắn nhìn tổng thể co gái từ đầu đến chân

dáng người cô thanh mảnh , nàn da trắng nõn nà với khuân mắt vô cùng khả ái

mái tóc màu tím xoăn nhẹ làm tôn thêm nàn da trắng mịn của cô

từng cử chỉ nhẹ nhàng e thẹn , yểu điệu

nhìn cô gái thấyy rấttuyện vời nhưng hắn không vào mắt

vì ắn cảm nhận được cô ta có gì đó giả tạo .

hắn nâng ly đáp trả thằng bạn rồi nhún vai nói

- được , nhưng không thuộc típ người của tao – hắn vẫn nhàn nhạt

lời nói của hắn có vẻ làm cho cô gái kia hơi buồn và thất vọng nhưng cũng nhanh chóng nở một nụ cười ngọt lịm .

- em là Ngân hà rất vui được biết anh – cô đưa bàn tayy thon dài trắng trẻo của mình ra

hắn cũng lịch sự đáp trả nhưng vẫn thờ ơ

- tôi là Tuấn Nguyên rất vui được biết em –

sau cái chào xã giao hắn tiếp tục nhâm nhi với ly rượu của mình . trầm ngâm nghĩ về cô gái hồi tối .

hắn ngẩn người vu vơ

Dương quay ra thì thấy thằng bạn đang ngồi ngẩn ngơ hồn trên mây với gió chứ không phải đang ở quán bar nhộn nhịp nhất thành phố

- Nguyên …..nguyên mày nhớ ai mà ngẩn ngơ vậy , hay ****** lại về thăm mày hả -

Nguyên có người bạn rất biết quan tâm đúng lúc đếnn bạn bè , nhờ cái giọng oanh vàng thỏ thẻ cuat tên bạn mà hắn bừng tỉnh , chặt nghĩ đến ba mẹ làm hắn rùng mình

- chắc đang suy tư cô nnào chứ gì – dương cười đểu , tay siết chặt cô bạn gái đang ngồi chăm chăm nhìn hai người

thằng bạn tên Dương này rất hiểu hắn , một phát bắn trúng tim đen

chợt hắn hơi mỉm cười mặt có chút đỏ

- tao đã gặp một cô gái rất đặc biệt , vừa gặp lần đầu tiên đã cảm hấy quen quen rùi – hắn nói có vẻ vui mừng

Dương bật cười khanh khách

- tao không ngờ mày rơi vào lưới tình sớm như vậy , chắc tình hình này là bị đánh điện nên mới dính lưới –

hắn nhìn thấy khuân mặt nhăn nhở hàng ngày của thằng bạn mà không vừa lòng

hắn không nói gì tiếp tjc với ly rượu trên tay , dường như mọi thứ xung quanh đều không thể làm thay đổi tam trạng của hắn

Nó hậm hực bước xuống xe

- mày không vào chơi à – nó nhăn mày hỏi thằng em

Tú lắc đầu nhiệt tình

- em có hẹn rồi , chị vào một mình đi nhé –

chẳng để nó nói thêm câu nào Tú rồ ga phóng chuồn luôn

- thằng oắt này chuồn nhanh nhỉ-

nó bươc vào bên trong với tâm trạng vô cùng …vô cùng …bức xúc

nó bước thẳng vào căn phòng bên trong quen thuộc có người đang đợi nó

vừa nhìn thấy người trong phòng nó đã tiến đến và xà vào phòng

- hu hu tự do cả đời của to phá sản ….. sao mày đưa ra đề tài khó vậy , hắn không đơn giả như tao nghĩ

dung bật cười với con bạn

- ngoan . tao biết mày làm được mà , mới có 3 tuần thôi mà , kỳ hạn 3 tháng vẫn còn dài , hôm nay phải chơi nhiệt tình đi hứ , sang tuần sau là phải đi học rồi –

nó ngước mắt lên nhìn

- chết thật nó còn hưa chọn trường , ba mẹ đều bảo nó vào trường Trưng Vương dannh tiếng , nhưng nó quyến sẽ không vào cái trường đó đâu , nơi đó có một số người mang những bộ óc không bình thường ( thiên tài đó ) , nhưng người nghèo đến nỗi đầu bị cháy ( tóc xoăn ) thiếu dinh dưỡng bị úa( tóc vàng ) vóc dáng khiêm tốn ( đi giầy cao gót )

cái trường đó nó thấy chỉ được mỗi cái đồng phục đẹp , nhưng nó không thích đồng phục nữ đâu nha mà là đồng phục nam đó . đồng phục nam của nó rất hợp với phong cách của nó

thực ra nó không phải là chưa mặc váy bao giờ , thỉng thoảng trong các bữa tiệc nó đều bị bắt ép mặc váy ,

trong tủ của nó có rất nhiều loại váy , nhưng hầu như nó rất ít động đến .

hồi còn nhỏ nó mực váy là chính nhưng khi lớn lên chút nó cảm thấy mặc váy vô cùng bất tiện , từ việc đi đứng , cách ngồi , ăn nói cử chỉ phải nhẹ nhàng , nó cảm thất tất cả thật phiền phức

mặc quần áo thoải mái luôn là phong cách mà nó lựa chọn .

mẹ nó thì rất chịu khó đi sắm đồ cho con gái , nó thì cũng vui vẻ nhận nhưng cũng chẳng đụng đến với một lý do đưa ra biện minh cho mẹ

- đây là quà tặng và đồ mẹ mua cho con , con không nỡ dùng mà cất đi làm kỷ niệm –

-Tú chắc chắn vào trường Trưng Vương rồi , tao cũng vào đó heo ý ba mẹ , mày cũng phải vào đó nha – Dung lay tay cho nó tỉnh

- tao không học ở đó đâu ,tao không thích cái trường toàn lũ khinh người , tỏ vẻ công tử tiểu thư ham chơi dựa hơi vào gia thế ức hiếp người khác –

Dung cười cười đề xuất

- sao mày không vào đó học , nhân tiện dậy cho chúng một bài học , danh tiếng của bảo ca ca sẽ vang xa –

nó khuân mặt lại càng buồn thiu

- tuy tao rất hiếu thắng ,thích gây sự nhưng vẫn là người biết điều , tao đâu phải siêu nhân vô địch thế giới , tao cũng là con gái sức cũng có hạn –

nó đâu phải là đứa mù thông tin giang hồ đâu

trong trường Trưng Vương có rất nhiều bang nhóm , nổi danh nhiều năm trước đây là bang Away và Drem và hiện nay cũng có rất nhiều bang phái khác

tuy nó chẳng lập bang phái gì cho phiền phức nhưng bạn bè có máu mặt thì cũng không thiếu . nhiều người có máu mặt cũng nể cái cách úng xử nhanh nhẹn , hoạt bát lém lỉnh pha chút hài của nó , tích cách nó lại rất dễ gần .

nói chung là nó rất được lòng người , sợ thì nó cũng chẳng sợ ai nhưng cũng nên nể người ta một chút

- trời ơi hôm nay bảo ca ca cũng biết nhận cái thua thiệt về mình , chắc lúc ra đường bị xô rác úp đầu rồi – dung trêu chọc nó

- kệ tao mày cứ phải bắt bẻ là thế nào – Nó lườm Dung

- thôi được ..thôi được …mày chọn trường nào cũng được nhưng mày nỡ xa tao hả – Dung sụt xùi đến đang ….sợ

- tránh được mày là phúc đức ba đời của tao , mong còn chả được nữa là nỡ – nó cười tươi chớp mắt liên tục

- con ranh này ,mày đối xử với bạn bè như thế hả – Dung nhẩy vào bóp cổ nó nhiệt tình

nó cười ha hả cố gắp thoát ra rồi vọt lẹ

dung cũng nhanh nhẹn đuổi theo

nó chạy ra chỗ đông người Dung vẫn đuổi theo không hề có ý định tha cho nó

nó chạy quanh bar , mọi người ai cũng biết điều nhường đường cho nó

nó cứ chạy , dung cứ đuổi

Nó cười thích thú vừa chạy vừa ngoái lại đằng sau , tiếng nhạc sập sịh càng làm thêm sôi động bước chạy của nó

- á…………….- nó mải miết ngoái , cứ ngoái mà hậu quả của ngoái chính là ….bị vấp vào một cái bậc nhỏ , nó sẽ kéo theo sự sụp đổ khi tiếp đất

nó chỉ kịp thốt lên một tiếng rồi nhắm chặt mắt lại

có cái gì đó ấm áp , to lớn , mềm mại đang ôm lấy nó

mọi người xung quanh há hốc mồm “ Ồ” lên một tiếng .

trái tim của hắn đập thình thịch , trong vòng tay hắn chính là cô gái hắn đang nghĩ tới

tiếng nhạc cũng đột nhiên im lặng

nó mở mắt ra chớp chớp vài cái rồi bật dạy như tôm tươi

đôi mắt nó tròn vo trong lòng thầm mắng

- sao mình có thể đãng chí đến vậy hôm nay hắn cũng đến bar này mà

- em …..em không sao chứ ? – hắn quan tâm hỏi nó

- HẢ .AAAAAAAAAAAAẢ …..-

Chưa kịp để nó trả lời thì cả bar đã há hốc mồm không tin được

- có người dám gọi anh Bảo là em …….-

nó rất ghét cái từ em này , nó ghét vì nghe từ em thật nhỏ bé và yếu đuối ….nó không thích vậy .

nó nuốt khan một tiếng

-tôi …………………..-