Cô Bé Du Côn Của Tôi (Phần Hai)

Chương 58: Kết thúc




Chap 58 : Kết thúc

Bước chân nặng trĩu trên con đường tĩnh nặng , đường về nhà của nó hôm nay thật dài và xa , sao lòng nó thấy trống rỗng thế , sao tim nó lại đau đến thế , nó chấp nhận điều đó là sai sao ?

Nhưng chỉ cần My được hạnh phúc là nó sẽ hạnh phúc mà , Nó chấp nhận điều đó là giúp My hay đang đưa hạnh phúc của My đi xa .

- chị sao vậy , nhìn sắc mặt như vừa lộn cổ xuống WC thế -

Anh Tú nhíu mày nhìn bà chị của mình , cậu thấy bà này dạo gần đây rất chầm .

- Tú à , chị rất ngốc , chị rất điên , chị loạn chí rồi đúng không ? Tú à chị thật sự rất buồn , chị sai rồi , chị không nghĩ nó lại đến mức này , chị chỉ nghĩ cô ấy sẽ giận mỗi chị thôi , sẽ không quan tâm đến chị thôi , nhưng sao giờ lại vậy , chị xin lỗi , chị xin lỗi –

Tú kéo bà chị ngồi xuống ghế sofa rồi nhíu mày , bà này rốt cuộc làm sao chứ .

- chị đang nói nhăng nói quậy gì ? chị say à –

- chị không uống giọt rượu nào , nhưng chị thấy mình rất có lỗi , chị xin lỗi rất xin lỗi –

Tú chẳng biết nói gì mới bà chị , chỉ biết ôm chị mình vào lòng , cả hai là chị em ,cùng chảy chung dòng máu , cùng ở chung một nhà , và cùng ở với nhau từ khi trong bụng mẹ .

Có những gì đau khổ , hãy để cho cậu chịu đựng chung với chị của mình , chia đôi nỗi đau và cắn đôi nỗi buồn .

- không phải lỗi của chị , đó là do ông trời , không phải lỗi của chị -

————————–

- Bảo Anh –

Vừa nhìn thấy nó hắn đã nhanh nhẹn chạy đến khoác vai nó , sáng sớm nó đã hẹn hắn làm hắn vui quá tí thì tông đầu vào cửa .

Hắn sáng dạy nào thì nước hoa , nào thì keo bọt , kem dưỡng da , nhà hắn có cái gì thì lôi ra hết để sài rồi .

Nó chỉ cười cười rồi nhẹ nhàng gạt tay hắn xuống , hình như nó chưa bao giờ nhẹ nhàng với hắn như vậy , cảm giác này bỗng nhiên làm hắn thấy sợ .

- muốn hẹn hò à -

Hắn dí sát khuân mặt của mình vào khuân mặt của nó , hắn thấy nó hôm nay thật lạ .

- giúp em một việc được không ? -

Hắn vô tư cười rồi gật đầu đồng ý , 100 điều cũng được huống chi là một điều , chẳng lẽ hôm nay nó muốn tỏ tình với hắn .

-giúp em trả nợ nhé -

Hắn mở to mắt ra nhìn nó , có mỗi việc này mà nó cũng phải căng thẳng như thế này sao? Tiền đối với hắn đâu có quan trọng bằng nó .

- Em yên tâm , khoản nợ của em anh nhất định thay em trả , em nợ người ta bao nhiêu tiền /–

Nó nhìn gương mặt tươi cười của hắn mà chẳng giám mở miệng , hắn đang vui như thế nếu nó nói ra hắn sẽ phản ứng thế nào nhỉ ? Hắn sẽ vui hay buồn ? có thất vọng về nó không ?

- Giúp em trả nợ tình –

Nụ cười của hắn giờ thì đông cứng thật sự , hắn đâu phải thằng ngốc mà không hiểu được cái câu này , nợ tình sao ? hắn giúp nó trả như thế nào ?

- Sáng sớm mà đã bẫy anh được , thôi chúng ta đi ăn đi –

Hắn nắm tay nó kéo đi , nhưng bàn tay nó sao mà lạnh thế này , sao nó lại để tay mình lạnh thế này chứ .

Hắn cảm nhận được người nó đang run rẩy , nó làm tin hắn thật sự đau buốt trong mùa đông lạnh giá .

Hắn kéo nó vào lòng mình , hắn muốn ôm nó thật chặt , che cho nó sự buốt giá , giúp nó xua tan đi sự sợ hãi và cảm giác run rẩy .

- giúp em , làm ơn giúp em chỉ lần này thôi , giúp em , em sẽ nhớ ơn anh suốt đời , giúp em đi , con đường em chọn càng ngày càng vướng mắc ,càng ngày càng lún sâu vào đau khổ , làm ơn , giúp em đi –

Hắn siết chặt vòng tay , khẽ hít hương thơm trên mái tóc của nó , hắn nhẹ nhàng mà dỗ rành .

- không sao , anh sẽ luôn ở bên em giúp em soi đường , giúp em lựa chọn chuẩn xác nhất –

Nó liên tục lắc đầu rồi đẩy hắn ra

- giúp em yêu cô ấy , chăm sóc cô ấy , chỉ cần 3 tháng , 3 tháng thôi , anh giúp em đi –

Hắn dường như chết sững , nó đang nói gì vậy , nó muốn từ bỏ hắn , nhường hắn cho đứa khác , nó nghĩ hắn là đồ chơi của nó , hắn không có cảm xúc của riêng mình sao ? Nó đang coi hắn là cái gì chứ , tình cảm hắn chao cho nó là thật lòng . hắn thật tâm toàn ý yêu nó vậy mà nó lại đối với hắn như vậy ?

Sao nó có thể nói với hắnn những điều đó chứ , nó là đang muốn nói nó không yêu hắn ? không cần hắn sao ?

Nó thấy sợ , sợ cái cách mà hắn đang cười , hắn cười thật lớn thật to , tại sao hắn cười mà nó lại thấy đau , tại sao hắn cười mà nước mắt hắn lại rơi .

Hắn thật sự làm nó sợ

- Em không yêu tôi thì nói thẳng chẳng cần em phải vòng vo vậy đâu –

Hắn ném khăn quàng cổ của mình xuống đất rồi quay lưng bước đi bỏ lại một mình nó .

- Nguyên –

Bước chân hắn sững lại vì câu gọi của nó , hắn đứng lặng , hắn từ từ quay lại , hắn cũng nuối tiếc , cũng muốn nhìn nó một lần nữa .

- Giúp em , xin anh giúp em –

Đôi mắt hắn như bất động không chớp , hắn đang nhìn gì thế này , một cô bé tự cao tự đại đâu rồi ? một cô bé luôn trêu chọc người khác khiến người ta không nói được lại đâu rồi ?

Người con gái trước mặt hắn rốt cuộc là ai , hắn thật sự thấy xa lạ quá , cô bé Bảo Anh mà cũng có thể quỳ trước kẻ khác , biết khóc lóc van xin sao ?

Hắn có thể cảm thấy trái tim mình đang vỡ vụn , hắn thấy cõi lòng mình như tan nát .

- Giúp em , làm ơn giúp em –

- Được , …anh đồng ý và em sẽ phải hối tiếc vì điều này –

Hắn đã nhận lời thì nó phải cảm thấy vui và xung xướng chứ , nhưng tại sao tim nó lại đau , lòng nó lại tê tái , sao nó lại có cảm giác mất mát chứ ?

Nó đã thật đâm vào tim hắn rồi .