Editor: NấmBeta: Melorline Ngh——-(*) 1000 vạn = 1,000,000 NDT = 34tỷ VNĐ [Nấm: “nhà giàu!”]——-
Mùa thu tháng chín, sắc trời mờ ảo, gió thổi đến mang theo cái se lạnh.
Tiêu Họa tắm rửa xong, từ buồng vệ sinh đi ra, rùng mình vì lạnh, gân cổ lên rống: “Khương Từ, cậu lại hạ thấp điều hoà xuống có phải không? Cơ thể yếu đuối của lão nương không thể chịu được mà!”
Cô dùng hết sức túm hai bả vai lại, run rẩy chạy vào phòng, nhìn đến cô gái mặc quần đùi áo cộc ngồi ở trước bàn sửa kịch bản mới cảm thấy khâm phục Khương Từ với cơ thể gầy như vậy mà chịu được nhiệt độ này, quả thật lợi hại.
“Bây giờ đã là mùa thu mà cậu còn chỉnh điều hoà xuống 20 độ, cậu là ma sao!”
Tiêu Họa vội vàng mở tủ quần áo lấy ra một bộ áo ngủ mặc vào, lại không quên nhắc: “Cậu đừng để bản thân nhiễm lạnh đến bị cảm.”
Khương Từ xoay người lại, cô rất gầy, đặc biệt là cánh tay, tinh tế lại trắng, bả vai mỏng, mỏng tới mức có thế dễ dàng bị nghiền nát bởi bàn tay của một người đàn ông.
Một mảng da thịt lớn tiếp xúc với khí lạnh, còn lắc đầu nói: “Mình thấy rất nóng.”
Rất rất nóng!Lòng bàn tay cô cầm cây bút máy còn ra mồ hôi.
“Cậu đúng là một cái bếp sưởi nhỏ!”Hai người cùng nhau thuê nhà đã được ba năm, Tiêu Họa biết thân thể so người bình thường rất sợ nóng, khiến cô nhiều lần cũng phải kêu lên.
Một tay cô đem quần áo kéo lên, lại ở bàn trang điểm lục lọi một hồi, lấy một cái mặt nạ xé ra, đắp lên mặt sau đó nằm ở trên giường, cầm di động thì thầm nói: “Để mình lên Weibo săn tin bát quái.”
“…” Khương Từ vừa nghe đến Weibo liền đau đầu, yên lặng mà vùi đầu sửa kịch bản.
Căn phòng yên tĩnh tầm hai ba phút, Tiêu Họa nhìn thấy cái tên quen thuộc ở hot search, đột nhiên bật dậy, một phen kéo mặt nạ trên mặt xuống, kích động thét chói tai: “ĐM! Khương Từ… Mẹ cậu ở trên Weibo chi một ngàn vạn để tìm một người đàn ông cho cậu.”
Khương Từ ngẩn ra, sau khi nghe Tiêu Hoạ nói xong cả người như lạc vào
sương mù, mờ mịt hỏi: “Cái gì?”
“Cậu xem đi!”Tiêu Họa nhảy xuống giường, không kịp đeo dép lê, mang điện thoại di động qua cho cô.
Khương Từ liếc mắt nhìn màn hình, nội dung tiêu đề liền rất đáng chú ý: #Thiên hậu điện ảnh Từ Uyển Nghi vì con gái công khai tìm bạn trăm năm, hấp dẫn hơn năm vạn người báo danh, như vậy ai chịu cho nổi! #Tìm bạn trăm năm?
Nếu là bình thường, minh tinh ở trên mạng tìm bạn trăm năm sẽ không khiến cho cư dân mạng phản ứng lớn như vậy.Nhưng Từ Uyển Nghi là ai?
Kể từ khi ra mắt, khả năng diễn xuất cùng vẻ đẹp tuyệt vời của bà đã được khán giả và toàn giới giải trí công nhận.
Mặc dù đã bước qua tuổi 46 nhưng bà vẫn là một nữ thần có độ nổi tiếng cao cùng một đội fans bất bại.
Vào lúc 9 giờ 10 phút đêm nay, Từ Uyển Nghi ở Weibo tuyên bố tìm bạn trăm năm cho con gái.
Trong khoảng thời gian ngắn liền bị fans cùng cư dân mạng điên cuồng chia sẻ.
Số lượt thích cùng bình luận hiện tại lại có thể lên đến mười vạn, đề tài cũng được lên hot search!
Theo chủ đề này, các cư dân mạng lên tục lặp lại spam, Khương Từ nhấn click mở, nhìn đến bình luận đứng đầu, ngón tay lập tức ngừng lại.
@Anh ấy biết ước mơ của bạn : ‘Thật không ngờ đấy, đường đường là nữ thần lại vì con gái là một đạo diễn hạng ba mà cạ nhiệt.’ [châm nến] [châm nến] [châm nến].
@Cô gái theo đuổi bộ phim không thể mập: ‘Ôi, thôi đi! Khương Từ lại muốn bắt đầu quay điện ảnh?Tôi còn nhớ doanh thu bộ phim cuối cùng của cô ấy tại phòng vé cực thấp, thậm chí còn không truyền ra chút cảm hứng nào?’
@Ba con gấu rẻ: ‘[mặt mỉm cười] Chờ ngày nào đó tôi tích cóp đủ tiền, tôi cũng sẽ làm phim điện ảnh.’
@Cô gái V: ‘Khương Từ, mẹ cô là đại minh tinh, dượng cô là đại phú hào… Cô không giỏi quay phim, họ lại bắt cô gả cho phú nhị đại ư?’
Sau khi xem đến đây, Khương Từ liền thoát Weibo, đặt điện thoại di động lên bàn, không muốn nhìn vào nữa.
Tiêu Họa nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn trắng như tuyết của cô nhưng biểu tình đều đã chết lặng, miệng ngập ngừng nói: “Khụ khụ……Hot search không phải ai cũng có thể xem miễn phí.
Từ Từ, cậu còn một bộ tác phẩm nữa cũng chưa nổi đâu, thật ra người dân cả nước vẫn còn nhớ đến cậu!”
“…”Nói xong những lời này, bầu không khí giống như càng thêm xấu hổ.
Sau vài giây im lặng, Khương Từ vẫn không nói chuyện.Tiêu Họa rụt rụt cổ, hận không thể đem những lời vừa nói nuốt về, ân cần mà rót ly nước đưa đến cho cô: “Đến đây, uống một ít nước đi!”
Mặc dù Khương Từ không muốn uống nước bây giờ, nhưng nhìn đến bộ dáng cô bạn cùng phòng, vẫn nhận lấy.
Nhiệt độ ấm áp của cái ly lan toả đến lòng bàn tay, thật nóng.
Cô nỗ lực bình tĩnh, liên tục tự hỏi chính mình: ‘Vì sao những bộ phim điện ảnh của cô đều có doanh thu phòng vé thấp như vậy?’ Đáp án này, từ trước đến nay Khương Từ vẫn không rõ.
Đôi mắt đen nhánh của cô hơi mờ mịt, nhớ lại bản thân tốt nghiệp Học viện đạo diễn đã được 5 năm.
Mấy năm nay cô tựa như bị nguyền rủa.
Cô đã làm hai bộ điện ảnh mà liên tiếp đều xảy ra vấn đề, diễn viên chính lần lượt xảy ra chuyện, sau đó doanh thu phòng bán vé cực thấp, bộ phim không người hỏi thăm!
Mặc dù cô là con gái của Từ Uyển Nghi, cũng khó tránh khỏi việc bị đại đội cư dân mạng châm biếm, chửi rủa.
Hơn nữa một khi bị dán lên cái nhãn ‘ đạo diễn vô tài’, bộ phim mới của cô chắc chắn sẽ liên quan đến những bộ phim tệ nhất với doanh thu phòng vé thấp một cách kỉ lục.
Hiện tại, trên mạng vẫn đang nháo nhào tìm kếm hot search “#Tìm bạn trăm năm” vừa ra.
Lịch sử đen tối của cô chỉ sợ là bị người hâm mộ lôi ra như
điên để nói vạn lần, điều này sẽ ảnh hưởng đến bộ phim điện ảnh mới chuẩn bị gần đây của cô!
Đầu Khương Từ bắt đầu đau, ngón tay xoa xoa mi tâm.Tiêu Họa vẫn luôn đánh giá biểu tình của Khương Từ, lại không nhịn được mà thưởng thức diện mạo của cô.
Khuôn mặt Khương Từ lớn bằng bàn tay, ngũ quan tinh xảo kết hợp với nhau trông cực kỳ xinh đẹp.
Da thịt lại trắng nõn, mềm mại, mái tóc đen và đôi môi mỏng, lớn lên sạch sẽ, thuần khiết.
Ngay cả khi sống dưới một mái nhà trong ba năm, vẫn cứ nhìn không đủ.
Gương mặt này, ở giới giải trí làm đạo diễn?Trời ạ! Thật lãng phí!Khương Từ ngẩng đầu chạm phải ánh mắt Tiêu Họa, không hiểu vì sao đang êm đẹp mà cô lộ ra vẻ tiếc hận cái gì vậy?
Cô cau mày muốn nói, bỗng nhiên tiếng chuông di động vang lên trước một bước.
Khương Từ buông cái ly, cúi đầu nhìn đến hai chữ 〈mẹ〉 trên màn hình điện thoại.(*) “mẹ” tiếng trung là “母亲”Sắp tới xảy ra cái gì, trong lòng cô rất rõ ràng.“Mình đi rửa mặt.” Chân Tiêu Họa tê rần chạy vào phòng vệ sinh.
Khương Từ ngồi ở trên ghế yên tĩnh vài giây, vươn ngón tay ra, mở khóa màn hình để trả lời, giọng điệu bình tĩnh thăm hỏi: “Từ nữ sĩ, buổi tối tốt lành.”
Đầu bên kia điện thoại, thanh âm quen thuộc của phụ nữ truyền đến: “Bảo bối, nghe lời mẹ ngoan ngoãn tìm một người đàn ông yêu đương, bộ phim mới của con thiếu đầu tư, mẹ sẽ giúp con giải quyết.”
Lại là cái này.
Thúc giục hôn nhân bây giờ thành một cuộc giao dịch có điều kiện.Khương Từ không chút nghĩ ngợi liền từ chối: “Đây là việc riêng của con!”
“Khương Từ!”Từ nữ sĩ thấy cô đến bây giờ vẫn ngoan cố, giọng càng thêm nghiêm túc: “Bây giờ con đã 27, sự nghiệp thì không làm nổi, độc thân đến nay cũng không tìm bạn trai, là bình thường sao?”
Sắc mặt Khương Từ không dễ nhìn, ngón tay nắm chặt di động.Không có tiếng đáp lại, cũng không ngại, Từ nữ sĩ tiếp tục vô tình chế nhạo con gái: “Mẹ đã nói bao nhiêu lần rồi, con căn bản không thích hợp làm đạo diễn, con không kết hôn, chờ đến khi lớn tuổi…… Bạn cùng lứa tuổi đều sinh xong đứa con thứ hai, mà con đã đến tuổi nên sinh con.”
“Hiện tại đã là thời đại nào, không có phụ nữ nào muốn sinh đến đứa con thứ hai.”
Khương Từ ra sức cau mày, tiếng nói từ môi đỏ tràn ra, giọng điệu mang theo khó hiểu.Cô tự hỏi tại sao phụ nữ muốn dùng hôn nhân để chứng minh khả năng sinh sản? Một tờ giấy hôn thú đối phụ nữ có ích lợi gì đâu, chỉ là đặt mình vào xiềng xích cả đời.
Từ nữ sĩ vẫn tiếp tục phê bình kín đáo nói: “Bản thân con không muốn tìm một người đàn ông gả rồi sinh con, còn không cho phép mẹ tìm người cho con?”
“…”Khương Từ kiểm điểm một phen, cảm thấy mình trước kia đã sống gần ba mươi năm, mỗi bước đi đều rập khuôn theo sự sắp đặt của mẹ.
Hiện tại, vì cô muốn làm đạo diễn, không muốn trở thành một con rối gỗ thực hiện giấc mơ gả vào hào môn của mẹ, khẳng định phải chọc giận bà một lần.
Giọng cô nhàn nhạt nói ra một câu: “Con muốn tìm đàn ông sinh con thì chính con sẽ tìm.”
Từ nữ sĩ bị sự ngỗ nghịch của con gái chọc giận đến mức không thể nói, liền cắt đứt.
Sau khi điện thoại dồn dập mà ‘tút tút’ vài tiếng, Khương Từ mới ý thức được cuộc gọi đã bị ngắt.
Cô nhắm mắt lại, đặt chiếc di động nóng hổi lên bàn, cầm lấy ly nước uống, chậm rãi bình ổn tâm trạng nóng nảy bốc lên từ ngực.
Ngoài cửa, Tiêu Họa ôm cánh tay, tặc lưỡi: “Cậu có muốn rời khỏi thành phố S trốn đi một thời gian không? Cậu nói chuyện với mẹ cậu như vậy, mình sợ bà ấy cầm một con dao rựa dài tám mét tới, đặt nó lên đầu cậu ép cậu đi gặp mặt đàn ông.”
Khương Từ buông ly nước xuống, duỗi tay xoa khuôn mặt cứng đờ của mình, trở lại dáng vẻ tươi cười: “Mình phải tìm một nhà đầu tư cho bộ phim mới.”
“Ồ, được.” Tiêu Họa đi vào phòng, vỗ vai cô khích lệ, cổ vũ nói: “Từ Từ, Hôm nay mình dùng bài Tarot bói toán một chút, bộ phim mới này của cậu khẳng định sẽ nổi tiếng đến điên đảo, tương lai, bước lên đỉnh cao cậu sẽ trở thành nữ đạo diễn Trung Quốc xuất sắc nhất!”
“Được, được rồi, đến lúc đó mình sẽ giới thiệu tất cả các nam minh tinh cho cậu.” Đôi mắt Khương Từ đen nhánh cong cong, cười rộ lên, phảng phất niềm vui đó có thể tràn ra.
“Aww!”Phúc lợi này làm lòng Tiêu Họa ngo ngoe rục rịch.Cô là một cẩu nhan khống(*), loại nào đẹp liền liếm, xem Weibo mê nhất những tiểu thịt tươi, quả thực làm cô thích chết đi được.
Duỗi tay cho Khương Từ một cái ôm lớn.
(*) cẩu nhan khống: đứa cuồng sắc đẹp
“…”Khương Từ đem móng vuốt của cô đẩy ra, khuôn mặt nhỏ hơi hồng: “Chiếm tiện nghi của mình!”
Tiêu Họa nhìn gương mặt vừa chạm vào liền đỏ của cô, cười cái không ngừng.
Ngón tay Khương Từ trắng nõn chỉ vào cô nói: “Đi ngủ!”
“Tiểu bảo bối, cậu cũng nên đi ngủ sớm một chút!” Tiêu Họa ngáp một cái, xoay người đi lên giường.
“Ngủ ngon.”Khương Từ duỗi tay tắt đèn, ánh sáng trong phòng nháy mắt liền mờ dần.
Cô chỉ để lại một ngọn đèn bàn, nhàn nhạt chiếu sáng màn đêm đen tối.
—–
Ngủ một giấc suốt đêm.Khương Từ đến chạng vạng sáng mới tỉnh lại, vẫn còn mơ mơ màng màng.
Tiếng chuông di động vang lên, cô duỗi tay mò điện thoại dưới gối, thanh âm có chút khô: “Xin chào!”
“Nếu cậu muốn tìm nhà đầu tư cho bộ phim điện ảnh kia thì lập tức đến hội sở 238, nhớ rõ phải trang điểm rồi mặc một cái váy màu trắng.”
Khương Từ im lặng vài giây, lập tức rời giường đi rửa mặt.
Qua điện thoại chính là cô bạn cùng lớp thời cao trung, kiêm người đại diện của cô – Lý Diệp Na.
Ở trong vòng, năng lực xã giao của cô ấy rất mạnh, quan hệ cũng rộng, quen biết không ít nhà đầu tư, ông chủ giàu có.
Hiện tại chỉ cần có một đường hy vọng, cô có chạy đến gãy chân cũng phải gắt gao nắm chặt.
——Một giờ sau, cô cùng Lý Diệp Na gặp nhau ở cửa hội sở.
Ở khoảng cách hai – ba mét, mặt nạ mỉm cười đặc trưng trên khuôn mặt của Lý Diệp Na nháy mắt nứt toác.
Cô dẫm giày cao gót chạy đến chỗ cô, lo lắng nói: “Không phải mình dặn dò cậu mặc một chiếc váy trắng sao, sao cậu lại mặc đồ xám nhạt thế này?”
Khương Từ đứng dưới bóng đèn neon lập loè, khoác một chiếc áo tây trang màu xám nhạt, bên trong là váy liền áo, làm cho dáng người mảnh khảnh, tinh tế hơn rất nhiều, mái tóc đen nhánh xõa trên vai, lộ ra một chút hương vị phụ nữ, trông rất thoải mái.
Cô nghĩ mặc như thế này là ổn, nhíu mày nhẹ giọng hỏi: “Cậu có chấp niệm* gì với màu trắng?”
(*) Chấp niệm: Chính là ý niệm cố chấp tồn tại trong lòng người.
[Beta: Ở đây mình nghĩ nên để là chấp niệm thì sẽ hay hơn so với việc để thuần Việt]
“Hiện tại mẫu người với khuôn mặt tinh xảo, đôi mắt to, làn da trắng, vừa chạm vào liền khóc như tiểu bạch liên mới khơi dậy ham muốn bảo vệ xấu xa tận trong xương tủy của bọn đàn ông.
Mình cảm thấy cậu cần chú ý một chút, có khi còn có thể lừa tới tay mấy cái.” Lý Diệp Na nói chuyện không khách khí chút nào, hệ trọng bình luận.
Nói cô gầy đến mức giống bạch liên hoa?Khương Từ ngừng lại một giây, ánh mắt cô nhìn vào bộ ngực phẳng của mình: “Mình có ngực.”
“……” “34C.”Lý Diệp Na trực tiếp muốn chết!
Mọi người đều biết, hội sở cao cấp này vô cùng nổi tiếng về độ bảo mật cao, lại xa hoa lãng phí.
Đến đây đều là những ông chủ ra tay rộng rãi, phần lớn những phụ nữ xinh đẹp bên người họ là những nữ minh tinh muốn tìm người chống lưng để đứng vững trong cái vòng giải trí phức tạp này.
Khi bạn tốn tâm tư tìm đàn ông để chống lưng và đầu tư cho bản thân, họ cũng sẽ trở thành một thợ săn cao cấp đem bạn nuốt từ từ vào trong bụng.
Còn chưa tiến vào phòng đã nghe thấy một loạt tiếng cười, Lý Diệp Na nhỏ giọng dặn dò: “Với những lão đàn ông người toàn mỡ đó, cậu uống mấy chén cho có lệ là được.
Đêm nay, mục tiêu của cậu là ông chủ đầu tư lớn của cái vòng này – Phó Thời Lễ!”
Đột nhiên không kịp chuẩn bị mà nghe thấy cái tên Phó Thời Lễ, bước chân Khương Từ ngừng lại.
Đêm nay, người tới gặp chính là… Phó Thời Lễ?.