Cô Ấy Rất Đáng Yêu! - Diệp Vô Ý Tư

Chương 91




Triển Nha quay về nhà Đường Tiểu tích cô có mua cho cô bạn một cái bánh kem dâu. Cô nhìn cánh cửa khép hờ, cô lúc nãy đi ra ngoài quên khóa cửa sao, không có mà!..

Cô chầm chầm cầm lấy tay nắm cửa vừa thò đầu vào trong thì đã thấy cảnh tượng trẻ em không nên nhìn...

Người đàn ông đẩy cô gái vào tường hôn mạnh mẽ, cô gái phối hợp ôm lấy anh ta, hai người như muốn hòa luôn làm một...

Cô gái là Đường Tiểu Tịch

Người đàn ông kia là Cố Thiếu Hàng...

Là người quen...

Triển Nha suýt nữa làm cái bóng đèn sáng hàng triệu Wat rồi, đối diện với cảnh này cô có chút đỏ mặt không dám cản trở cô vội đóng cửa lại quyết tâm đi dạo thêm vài vòng nữa rồi hẵng quay về, bánh kem cô thay cô bạn xử lý luôn vậy

Cố Thiếu Hàng và Đường Tiểu Tịch yêu nhau nếu cô còn ở đây nhất định cản trở, Triển Nha đành phải đi tìm nhà sớm hơn dự kiến...

...

Triển Nha thành công tìm được chỗ ở, là một người bạn cùng khoa đại học A giới thiệu giúp cô. Chủ nhà đã sớm dọn ra nước ngoài sống nên cô cũng dễ dàng hơn. Đường Tiểu Tịch căn bản không muốn cô dọn đi, Triển Nha không thể nói chuyện tối qua mình thấy cho cô nàng nên đành viện cớ từ chối

Chỗ cô dọn tới cũng không quá xa nơi làm việc, Triển Nha đem đồ của mình vào bên trong, vì chủ nhà đã dọn đi lâu nên phòng bây giờ có chút bụi bẩn, cô xắn tay áo nhanh dọn dẹp nơi này...

Nằm bệt xuống giường, nhìn căn phòng sạch sẽ tâm tình của cô cũng rất thoải mái, nhưng mà tay chân lúc này đều mỏi nhừ, cô nên đi tắm rồi ngủ một giấc

Sáng hôm sau Triển Nha dậy sớm nấu ăn, cô còn chọn cho mình một bộ đồ rất công sở, nhìn bản thân trong gương, cô mỉm cười thật tươi

"Triển Nha cố lên!"

Thời tiết hôm nay đúng là chiều lòng người, nắng chiếu xuống tán lá, xuyên qua tấm kính chạm vào bàn tay cô, lá cây theo gió bông đùa vui vẻ, giờ này cả thành phố B chìm trong bận rộn, cô có chút háo hức!

Tổ trưởng đưa cô tới trước mặt mọi người

"Đây là Triển Nha, thành viên mới của phòng chúng ta, mọi người giúp đỡ cô ấy."

Mấy người ở đây bận rộn làm việc, ngẩng mặt lên nhìn cô một cái rồi tiếp tục cúi xuống làm việc

"Xin chào, mong mọi người giúp đỡ." cô hơi cúi đầu, nói trong vô vọng

Nhân viên Đặng Thị nghiêm túc quá như vậy đi...

Trưởng Phòng đưa tay chỉ về phía trước

"Chỗ của cô ở kia, vừa tới giúp mọi người một chút." sau đó liền vỗ vai cô một cái

"Vâng."

Quả nhiên ngày đầu tiên đi làm cô chính là chân sai vặt của bọn họ...

Cô ôm đống tài liệu tới từng bàn đưa cho bọn họ, cô chưa ngồi xuống tập trung được bao lâu thì đã tới giờ nghỉ trưa

"Tiểu Nha, tôi uống trà xanh"

"Tôi một chai nước lọc."

"Tôi một ly cafe."

...


Cô thật sự nhớ không kịp, phải lấy giấy nhớ ghi lại...

Sau khi giúp mấy người đồng nghiệp mua đồ uống, Triển Nha cảm thấy có chút mệt, cô uống ngụm nước lớn, suýt làm nước đổ lên máy tính trên bàn...

Thiện tai...

Chưa hết giờ nghỉ trưa, cô lấy điện thoại nhắn tin với Đường Tiểu Tịch

"Tiểu Tịch, nhân viên Đặng Thị quả thực bóc lột sức người T_T"

Đường Tiểu Tịch

"Mới ngày đầu đi làm cậu đã cảm thấy không chịu nổi được rồi à???"

"Có chút giống đám quý tốc ức hiếp nông nô."

Đường Tiểu Tịch

"Vậy cậu bùng lên đấu tranh đi."

Triển Nha "..."

Ách

"Một mình tớ không đủ!"

Đường Tiểu Tịch

"Vậy cậu kéo thêm người."

"Kéo ai chứ?"

Đang tám chuyện thì có mấy nhân viên nữ kéo nhau ra ngoài hành lang, còn thì thầm ban tán rất vui vẻ trông họ rất phấn khích. Cứ như thấy thiên thần hạ phàm vậy Triển Nha không phải là người thì hóng hớt nhưng nhìn thái độ của bọn họ của quả thực có chút tò mò dù gì chưa hết giờ nghỉ trưa cô cũng muốn xem thử

Phía dưới sảnh bọn họ đang tiếp đón đối tác có vẻ rất quan trọng, là một người đàn ông nước ngoài nhưng người mà cô để ý chính là người có khí chất trầm ổn kia... là Đặng Tâm Minh... khi nhìn thấy bóng dáng quen thuộc ấy lồng ngực cô không khỏi nhói lên...

...