Chuyến Xe Bus Số 14

Chương 314: Gặp Mưa Không Giết






Mọi người đều trầm mặc không lên tiếng chờ tôi nói tiếp, tôi nhẹ giọng nói:“Đây là dụng ý đặc thù của Quỷ Vương.

Có lẽ Quỷ Vương muốn cho Lôi Trung Vân đi tìm cái chết, có lẽ đây cũng là chuyện Quỷ Vương đã tính toán trước đó.

Tôi phát hiện Quỷ Vương này thật là một nhân vật ghê gớm, hắn tựa hồ đều có thể đoán quá khứ tương lai.”Quỷ Vương mang cho tôi lần lượt chấn động, tôi thật sự càng ngày càng cảm thấy hứng thú đối với Quỷ Vương.


Hắn dĩ nhiên có thể tính toán chuẩn xác không có sai sót tình hình tiến triển.“Nếu là nói như vậy, vì cái gì Phong Trung Túy, Hỏa Trung Lô không bị giết chết?” u phục đại thúc hỏi.Nhị gia híp mắt, thay tôi trả lời nói: “Phong Trung Túy tính tình ôn hòa, tính cách tiêu sái.

Không cần thiết phải giết hắn.

Hỏa Trung Lô tính cách người này chúng ta tạm thời không được biết, dù sao cũng là chúng ta hủy diệt cú mèo trước, mới xảy ra tranh chấp.

Còn đến Lôi Trung Vân, đây là hắn chủ động ra tay trước.”Sáu người bọn họ mỗi lần đi đến bên cạnh rừng cây, trong tổ ong vò vẽ to lớn trêи đỉnh đầu sẽ đánh xuống tia chớp, đây tuyệt đối là Lôi Trung Vân động thủ trước.“Chẳng lẽ Quỷ Vương không quen nhìn Lôi Trung Vân, nên muốn mượn tay tôi tiêu diệt hắn?” Tôi thử tính hỏi.Tô Trinh híp mắt, nói: “Tôi nhớ lại, sau khi Lôi Trung Vân xuất hiện, cơ hồ không hề chần chừ liền công kϊƈɦ chúng ta, hơn nữa bản lĩnh hắn rất cao.

Sáu người cùng hắn so chiêu, cơ hồ trong vòng ba chiêu nhất định ngã xuống.”Lời này làm tôi giật mình, đến tột cùng là thực lực gì, để cho bọn họ ba chiêu nhất định ngã xuống?Tên Béo xoa xoa đùi, hùng hùng hổ hổ nói: “Ai, con mẹ nó, Lôi Trung Vân này nếu là cùng tôi chơi đấu vật, lão tử nếu không đem hắn quăng ngã tan vỡ, mới tính là hắn thật rắn chắc.


Đáng tiếc gia hỏa này cả người mang điện, chúng ta một quyền đánh lên, hắn không có việc gì, chúng ta lại bị điện giật cả người tê dại.”Tôi không biết lợn rừng lông đen kia cùng Lôi Trung Vân có quan hệ gì, nhưng tôi cảm thấy nguyên nhân Lôi Trung Vân bỗng nhiên tử vong khẳng định là cùng lợn rừng lông đen có quan hệ.Dù sao hắn vẫn đang đánh tốt.

Hơn nữa sáu người bên tôi toàn bộ thân chịu trọng thương, ở vào trạng thái thắng chắc, Lôi Trung Vân không có khả năng tự sát đi, hắn chết, khẳng định cũng là không cam tâm.“Nga, đúng rồi!” Nữ cảnh sát bỗng nhiên chen vào nói nói: “Trước khi Lôi Trung Vân chết, lúc ngã xuống trêи mặt đất hắn cách tôi là gần nhất, hắn cắn răng, dùng hết sức lực toàn thân nói ra một câu.”Sự chú ý của mọi người đều bị nữ cảnh sát hấp dẫn, nữ cảnh sát nhíu lại mày đẹp, cẩn thận nhớ lại, sau đó nói:“Lôi Trung Vân giống như nói.

Ngươi vì cái gì muốn giết ta…… Ngươi vì cái gì muốn giết ta?”Lôi Trung Vân khẳng định không phải sáu người bọn họ giết chết, “ngươi” trong miệng Lôi Trung Vân đến tột cùng là ai?Nghĩ tới nghĩ lui cũng không rõ ràng được, dù sao vấn đề cũng đã giải quyết.

Đệ tam Ma Đà đã bị thu thập, chờ chúng tôi thuận lợi thông qua đệ tứ Ma Đà, chúng tôi liền có thể tới Thông Thiên Phù Đồ.Đến lúc đó thu hồi đồ vật trêи đỉnh Thông Thiên Phù Đồ, liền giao cho Quỷ Vương đi.Buổi tối, mọi người đều bị thương nên cũng không ai có hứng thú nói chuyện phiếm, bởi vì trêи lưng đều có thương tích, không thể nằm xuống, cho nên một đám tựa vai lên vách nhà sàn, người đọc sách, người suy tư.Chỉ có ba con khỉ con vẫn không ngừng xoay xung quanh tôi đùa giỡn, còn bới tóc tôi không ngừng tìm rận.Trong khi đang đùa giỡn, bỗng nhiên một con khỉ con giật mình, chuyển đầu hướng tới bên ngoài nhà sàn nhìn lại, bên ngoài mưa nhỏ còn tí tách tí tách, trời tối tăm, đã là nửa đêm.Khỉ con từ tôi trêи người nhảy xuống, tay chân cùng sử dụng bò xuống nhà sàn, tôi cho rằng hắn muốn đi ra ngoài uống nước hoặc là làm chuyện gì đó, cũng không có để ý.Chỉ chốc lát, đầu khỉ con kia cả người ướt nhẹp từ bên ngoài đã trở lại, đồng thời trong tay còn cầm một cái giỏ tre nhỏ.Cái giỏ kia rất nhỏ, đại khái chỉ như một cái bát sứ, khỉ con cầm theo giỏ tre chạy đến bên người túm quần áo tôi không ngừng lắc.Tôi vừa đứng dậy, khỉ con liền cầm giỏ tre trong tay đưa cho tôi, tôi nghiêng đầu hướng tới giỏ tre tức khắc cả kinh, lập tức ngồi thẳng dậy.Giỏ tre chứa một cái túi phong kín, loại túi này tính năng không thấm nước phi thường cao.Lúc trước khi chúng tôi cùng Nhị gia đi xuống đáy biển Quỷ Vực đảo, chính là dùng loại túi này đựng vật phẩm tùy thân, thuốc lá linh tinh đều cất vào bên trong sẽ không bị ướt.Tôi đưa tay cầm lên túi không thấm nước, sau khi xé mở, lấy ra một trương tờ giấy cùng với một chìa khóa bên trong.“Có thư, mọi người mau nhìn xem!” Tôi hô một câu, tức khắc mọi người hướng tới tôi xúm lại lại.Trêи tờ giấy viết, rất là quái lạ.“Hai ngày sau, bốn giờ sáng, tìm kiếm đệ tứ Ma Đà, nhất định phải đánh bại nàng trong vòng một canh giờ, nếu trong vòng một canh giờ không làm được, tức tốc tốc lui về, nếu không toàn quân bị diệt.

Nhớ lấy!”Mặt sau tờ giấy vẽ ra một con đường, chỉ dẫn cho chúng tôi tìm kiếm đến đệ tứ Ma Đà như thế nào.Mà chìa khóa kia tôi càng không rõ, chìa khóa này cổ hương cổ sắc, rất có loại cảm giác chìa khóa cổ đại, hơn nữa chất liệu là đồng thau, đại khái dài khoảng một ngón tay.Tôi giơ chìa khóa đồng thau hỏi: “Ai biết cái này có thể mở loại khóa gì không?”Đừng nói, toàn bộ trong phòng thế mà chưa ai gặp qua loại chìa khóa này, mọi người lần lượt truyền tay nhau, toàn bộ đều xem qua chìa khóa, đến cuối cùng cũng không ai có thể nói ra cái gì.Nhưng thật ra Nhị gia nói một câu:“Có lẽ cái này không phải là chìa khóa, ngươi nhìn kỹ xem, vật ấy thoạt nhìn như là chìa khóa, nhưng đổi một cái góc độ tới xem, càng như là một tiểu kiếm hình thù kỳ quái.”Tôi vỗ trán, nghĩ thầm Ngự Quỷ Môn cũng thật biết tìm việc, đưa một chìa khóa, cũng không nói rõ là để làm gì, không nói tác dụng, để chính chúng tôi đi sờ soạng, quả thực chính là ăn no không có chuyện gì làm.”Thu hồi chìa khóa, tôi hy vọng nói: “Hy vọng đây là chìa khóa tiến vào Thông Thiên Phù Đồ đi.


Vị trí đệ tứ Ma Đà cùng chìa khóa cùng cho chúng ta, nghĩa là Quỷ Vương đối với chúng ta có tin tưởng, chờ chúng ta xử lý đệ tứ Ma Đà, là có thể trực tiếp tiến vào Thông Thiên Phù Đồ.”Ở nhà sàn lẳng lặng tĩnh dưỡng hai ngày, trước khi rời đi, tôi để lại rất nhiều đồ ăn vặt cho khỉ con, vuốt đầu chúng nó nói: “Nếu một tuần sau ta còn trở về, ta đây lại đưa các ngươi một ít đồ ăn vặt, nếu từ nay về sau ta không bao giờ trở về, các ngươi liền chính mình cẩn thận một chút, nếu gặp được nguy hiểm liền bò lên cây, hiểu không?”Để tránh khỉ con quấn lấy chúng tôi cùng nhau lên đường, lúc gần đi tôi cố ý mở ra một túi bò khô, phân cho chúng nó, chúng nó ăn vui vẻ vô cùng, nhảy nhót lung tung, cũng không chú ý tới chúng tôi rời đi.Rạng sáng 3 giờ rưỡi, sắc trời vẫn là xám xịt, lúc chúng tôi đi ra nhà sàn, Tô Trinh đi tuốt đàng trước kinh ngạc nói: “Mưa sắp ngừng!”Tại rừng mưa nhiệt đới, mưa nhỏ tí tách tí tách cả ngày không dứt, chúng tôi mới vừa ra khỏi cửa, mưa liền chậm rãi nhỏ, chờ chúng tôi dẫm lên con đường lầy lội, đi hơn hai mươi phút mưa hoàn toàn ngừng.Giờ phút này tôi nhìn đồng hồ, rạng sáng 3 giờ 55 phút.“Ta đã biết! Đệ tứ Ma Đà, nhất định là Vũ!”Tôi đi ở giữa đội ngũ đối với mọi người nói.

Hiện tại độc tố trong cơ thể tôi bị giải trừ hơn phân nửa, đã có thể tự đi đường.Tên Béo quệt miệng hỏi tôi: “Đại huynh đệ, ngươi làm sao xác định như vậy?”Tôi nói: “Trêи mệnh lệnh Quỷ Vương để lại cho chúng ta đã từng nói rõ ràng, để chúng ta bốn giờ sáng tìm được đệ tứ Ma Đà, cần ở một giờ đánh bại nàng, giết chết nàng, nếu làm không được, liền phải tốc tốc lui về, nếu không tánh mạng khó giữ.

Mà 3 giờ 55 phút, mưa liền ngừng.

Đây cũng là Quỷ Vương đoán trước, sau khi mưa tạnh để chúng ta động thủ.”Nói đến chỗ này, mọi người có ngốc cũng đã hiểu.Tên Béo vỗ gáy nói: “Chẳng lẽ đệ tứ Ma Đà này, vào ngày mưa uy lực đặc biệt lớn? Nếu thật là dựa theo lời nói của Quỷ Vương, một khi qua 5 giờ, chúng ta nếu là không đánh bại đệ tứ Ma Đà, trời một lần nữa bắt đầu mưa, đến lúc đó sức mạnh của đệ tứ Ma Đà là có thể nháy mắt nhạ gục chúng ta đi?”“Nói cách khác, chúng ta có một giờ thời gian, 4 giờ đến 5 giờ, đây là cơ hội đánh bại đệ tứ Ma Đà duy nhất của chúng ta?” Tên Béo quay đầu, hướng tới mọi người nói.u phục đại thúc vỗ vỗ bả vai tên Béo, học khẩu khí tên Béo nói: “Đại huynh đệ a, một canh giờ, là hai giờ, không cần cảm ơn.”Tên Béo sửng sốt, gãi gãi đầu, có chút khó hiểu.Nhị gia đi ngang qua bên cạnh tên Béo, cũng vỗ bả vai tên Béo nói: “Béo oa tử, một canh giờ, thật là hai giờ.”Mưa hoàn toàn ngừng, chúng tôi tiếp tục hướng phía trước đi tới, bỗng nhiên chỗ sâu trong rừng cây, truyền đến một tiếng đàn cổ du dương thanh nhã…….