Chuyến Xe Bus Số 14

Chương 264: Thời Gian Biến Mất 1






Miệng vết thương chẳng những không có khép lại, ngược lại càng là chậm rãi ở mở rộng!Tôi hoảng sợ vội vàng đưa tay khác bịt lại miệng vết thương, may mà trong cơ thể tôi có Thái Tuế sống, khi bịt lại miệng vết thương, không cho miệng vết thương mở rộng, Thái Tuế sống không bao lâu chữa trị xong vết thương.“Sức mạnh thần bí trong hạp cốc này đã hoàn toàn biến đổi!” Nhị gia nhàn nhạt nói một câu.Mọi người đều có chút hoang mang, không rõ rốt cuộc hạp cốc này đã xảy ra chuyện gì.


Tôi thử nói:“Chẳng lẽ là bởi vì người kia đã từng tiết lộ bí mật chọc giận Đại vu sư Tất Lặc Cách, cho nên mới xuất hiện loại tình huống này?”“Cái này khó nói, đi một bước tính một bước đi thôi.” Chú trung niên đạm nhiên nói.Dù sao cũng đã tới, việc duy nhất có thể làm cũng chỉ có thể là đi xuống.Tôi giữ chặt dê con để nó luôn theo sát tôi, ngàn vạn không thể để lạc mất, sức mạnh thần bí trong hạp cốc hiện giờ đã biến đổi, có trời mới biết sẽ còn hay không chuyện quỷ dị khác.Đi không bao lâu, chúng tôi hoàn toàn xuống tới chỗ sâu nhất hạp cốc, để chúng tôi không nghĩ tới chính là thực vật tại đây cực kỳ tươi tốt, còn có một dòng sông nhỏ.Mọi người hai mặt nhìn nhau, đồng thời hướng tới mặt sông nhìn xem, sông này nước chảy rất chậm, mặt nước tĩnh.

Hẳn là nước đọng, dù sao đây cũng là ở trong một cái hạp cốc chứ không phải lưu vực sông nước, hơn nữa nước sông này thật xanh!Bên trêи trôi nổi một tầng rêu xanh, ngẫu nhiên sẽ có hai đầu cá nhỏ từ trêи mặt sông nhảy lên, sau đó lại rơi xuống, Cát Ngọc nói: “Chúng ta nên tìm kiếm tế đàn như thế nào.”Hiện tại chỗ mấu chốt, chính là làm như thế nào tìm được tế đàn, tôi nhắm mắt lại, nhớ lại hình ảnh lúc trước, nói: “Tôi nhớ rõ tế đàn là ở một chỗ trêи vách núi đá, trêи vách núi đá có một cái tượng đầu dê cực lớn, mà tế đàn là ở bên dưới tượng đầu dê đó.


Chúng ta hẳn là đi bên cạnh hạp cốc tìm kiếm mặt vách đá kia đi?”Mọi người quyết định chủ ý này liền đi về vách núi phía Đông.

Đi thật lâu trong rừng cây tươi tốt này tôi cũng kiến thức được muôn hình muôn vẻ thực vật, có một chút tôi biết, có chút tôi không biết, còn có một số tôi căn bản cũng chưa gặp qua, khả năng sức mạnh thần bí trong hạp cốc này đã ảnh hưởng những sinh vật sống ở đây.Đi rồi không bao lâu, trước mặt chúng tôi xuất hiện một sơn động, sơn động này đại khái cao năm sáu mét.


Ngẩng đầu hướng tới bầu trời nhìn lên, qua khe hở lá cây thì hẳn là chúng tôi đang đứng ở vị trí chính giữa hạp cốc, nếu nơi này xuất hiện vách núi, như vậy này khẳng định không phải biên giới hạp cốc.Đoàn người cũng không nghĩ nhiều, lập tức mang theo đèn pin hướng tới trong sơn động đi đến, vừa mới đi vào sơn động, chợt nghe cuối sơn động truyền đến thanh âm phịch phịch, thanh âm rất là dày đặc, rất là thường xuyên, Nhị gia cả kinh, cao giọng quát: “Toàn bộ cúi đầu!”Chúng tôi vừa cúi người xuống, trong nháy mắt vô số con dơi xẹt qua trêи đỉnh đầu, trong sơn động không có một tia ánh sáng, chúng tôi cũng không thấy rõ những con dơi đó đến tột cùng là chủng loại gì, nhưng mà chúng cũng không có cắn chúng tôi.Mọi người đều biết trong thân thể dơi có chứa mầm bệnh chó dại, chỉ là so với trong cơ thể của chó thì hàm lượng ít hơn rất nhiều, mặc dù vậy nếu như bị những con dơi này cắn thì cũng không thể khinh thường được, dù sao trong sức mạnh thần bí hạp cốc đã xảy ra biến hóa, trời biết những con dơi này có kịch độc hay không.Đại khái qua hơn mười giây, một đoàn dơi bay ra sơn động, lúc này chúng tôi mới dám tiếp tục đi tới, tránh cho mọi người cảm thấy sợ hãi trong bóng tối, chú trung niên cố ý cùng chúng tôi kể về những chuyện xưa trong thời gian hắn đi bộ đội.“Năm đó chúng ta phụng mệnh đi quét mìn khu vực biên cảnh, lúc mới bắt đầu mọi chuyện đều tiến triển thuận lợi, về sau ở bên cạnh một cái sơn động phát hiện có chôn số lượng lớn địa lôi, ngay lúc đó sơn động xuất hiện vết nứt, không biết lúc nào sẽ sụp, cho nên khi đi vào đặt mìn cần phải thật chính xác, không được để nổ oanh sập sơn động, cho nên nhiệm vụ này, ta liền xung phong đi vào.”Chú trung niên dừng lời, chỉ treo một câu như vậy thật có chút ý tứ.Tất cả mọi người đều hỏi: “Sau đó thì sao?”“Sau thế nào hả? Sau khi đi vào chôn xong mìn, lúc ta gần đi ra chợt phát hiện trong bóng tối có một đôi mắt đỏ như máu nhìn chằm chằm vào ta, ta giơ đèn pin quân dụng lên chiếu đến, aiya, là một bà lão da dẻ trắng bệch, trêи người khoác một tấm vải bố nát, tay trái cầm một nhánh cây khô làm gậy, tay phải bưng một bát sứt, bộ dáng đáng thương hướng về phía ta đi tới.”Lòng hiếu kỳ của mọi người đều bị gợi lên, chú trung niên nuốt nước bọt nói: “Chuyện khác thường tất có yêu, bên trong núi sâu rừng già nơi nào sẽ có bà lão sinh sống ở chỗ này? Ta không phản ứng nàng, nhanh chóng rời khỏi sơn động, thông tri chiến hữu kíp nổ bom.”Tôi nói: “Không thể nào? Ngươi nhẫn tâm như vậy? Một lão thái thái đều có thể nhẫn tâm nổ chết ở bên trong?”.