Chuyến Xe Bus Số 14

Chương 247: Bộ Xương Thủy Tinh






Ở bên trong nước tôi rõ rõ ràng ràng nhìn thấy cái người trong suốt nay, dĩ nhiên lại là một bộ xương thủy tinh, trêи thân mặc một bộ đồ tang phục tương tự với áo mãng bào!Đó không phải là tôi sao?Khi rời đi từ trong căn cơ hòn đảo dưới đáy Quỷ Vực, khung xương của tôi bị Quỷ Nhãn giữ lại, lúc đó tôi nhớ rất rõ ràng.

Trêи khung xương của tôi khoác áo mãng bào, bị nhốt lại ở trước âm dương diện (gương mặt nửa nam nửa nữ), chẳng những tôi bị chia làm hai, ngay cả áo mãng bào cũng chia làm hai.Hai cái áo mãng bào kia, tôi không biết cái nào là thật cái nào là giả, hay là áo mãng bào cũng có linh hồn.Chẳng lẽ cái gọi là linh hồn trong sáng, khung xương trong suốt, trái tim bất tử, thi thể rướm máu, bốn loại vật này thật ra là từ tôi bản thân tách ra? Cuối cùng tôi phải một lần nữa đem bọn chúng tập hợp lại, kỳ thực những thứ này đều không là thiên tài địa bảo gì, mà nguyên bản là thuộc về chính tôi?Bộ hài cốt thủy tinh lúc này ở bên trong hồ nhân tạo mơ hồ lập loè ánh sáng long lanh, thật như giống như thủy tinh óng ánh.


Hắn mặc trêи người áo choàng, từ hình dạng cùng với hoa văn mà xem, tuyệt đối là áo mãng bào, nhưng chính giữa mãng bào lại viết một cái chữ “điện”.Điều này làm cho tôi rất là xoắn xuýt, không làm rõ được hắn mặc quần áo này rốt cuộc là ý gì.Sau khi rơi vào trong nước, tôi cùng hài cốt thủy tinh đều không khách khí, hắn đánh tôi một quyền, tôi đá hắn một cước.

Bởi vì trong nước có lực cản, cả hai động thủ uy lực bị giảm đi nhiều, nguyên bản dùng tới mười phần khí lực khi đánh vào đối phương nhiều lắm còn lại ba phần, cho nên hắn đánh tôi, tôi không cảm giác được đau đớn.

Mà tôi đánh hắn, hắn cũng không chút nào lui về phía sau.Cứ đánh như vậy, thua thiệt là tôi.

Hắn không cần hô hấp, tôi cần.


Tôi là một người bình thường, nếu tôi không thể thở, liền chết ngạt ở trong nước rồi.Mà khi mặt tôi mặt đỏ lên, chuẩn bị ngoi lên để hút một ngụm dưỡng khí, bộ hài cốt thủy tinh này bỗng nhiên nở nụ cười quỷ dị với tôi, thân thể của hắn cấp tốc chìm xuống dưới.

Sau đó cốt trảo đột nhiên chộp vào cổ chân tôi, dùng sứckéo chìm xuống.Hắn là muốn dìm chết tôi!Một cái chân khác của tôi dùng sức đạp hắn, dùng sức đạp hắn.

Cũng mặc kệ tôi dùng sức thế nào, làm sao giãy dụa, trước sau cũng không thể thoát được hắn.Tôi cắn răng, trừng mắt, cảm giác mình đã nghẹt thở kề cận cái chết rồi, nếu không nổi lên tôi thật sự bị nghẹt thở mà chết.Ở thế ngàn cân treo sợi tóc, chợt nghe trêи mặt hồ rầm một thanh âm vang lên, ngẩng đầu nhìn lại, thấy một người thân mặc y phục dạ hành màu đen, đeo trêи mặt mặt nạ màu trắng nhảy vào trong nước.Nghịch Thiên!Nhìn thấy tôi trong nháy mắt, hắn nhanh chóng công kϊƈɦ về phía hài cốt thủy tinh, chính là tranh thủ cứu lại một chút thời gian quý giá để cho tôi có thể nhanh chóng nổi lên mặt nước.“Híz-khà-zzz hàaa…!” Tôi nghẹn đỏ mặt, cảm giác muốn nổ tung lá phổi, từ trong hồ nước nhô đầu ra liền dùng sức hút một miệng lớn dưỡng khí.Chờ sau khi tôi hô hấp sung túc, lần thứ hai vùi đầu vào trong nước, Nghịch Thiên là người rơm, tiến vào trong nước hắn không sợ, giờ này hắn đang cùng hài cốt thủy tinh đánh nhau, khó phân thắng bại.Hai người đều không cần hô hấp, giờ này liền đứng ở đáy hồ đánh nhau, quấy nổi lên một cái vòng xoáy cỡ nhỏ ở trong hồ nước.Cũng vào lúc này, tôi nhìn chằm chằm vào hài cốt thủy tinh, tôi phát hiện hài cốt này giống như là một kiện tác phẩm nghệ thuật tự nhiên mà thành, những phần xương quan trọng, xương mặt, cùng với xương bàn tay đều giống như đại sư nghệ thuật tỉ mỉ điêu khắc ra vậy.Ánh đèn bên hồ mờ nhạt chiếu vào trong hồ nước, chỉ có một chút ánh sáng khúc xạ đến trêи thân mình hài cốt thủy tinh, thủy tinh có thể tỏa ra ánh sáng óng ánh long lanh.Tôi cảm thấy đây không phải một bộ hài cốt thủy tinh, chính xác mà nói, hẳn là một bộ hài cốt điêu khắc từ kim cương mà thành.Đây chính là khung xương trong suốt trong truyền thuyết chăng?Nghịch Thiên cùng hắn so chiêu, tôi có thể nhìn ra bộ hài cốt thủy tinh vô cùng cứng rắn, đoản đao của Nghịch Thiên chém vào xương của hắn giống như là chém vào sắt thép, làm sao tôi có thể hấp thu nó vào cơ thể đây?Lần trước cái thi thể rướm máu kia trực tiếp từ đầu của tôi bên trong chui vào bên trong, lần này khung xương trong suốt không thể lại trực tiếp từ đầu của tôi chui vào chứ?Vậy còn không làm cho người đau đến chết?Lại nổi lên mặt nước thở ra một hơi, tôi một mực nghĩ: “Đến tột cùng dùng biện pháp gì mới có thể đem hài cốt thủy tinh bắt lấy?”Không nói những cái khác, trước tiên nhốt lại hắn là được.Nghĩ tới nghĩ lui tôi cởi áo của mình, lại cởi Kim Lân Tỏa Tử Giáp, bộ giáp này còn có một cái diệu dụng.Quỷ thúc đã từng đã nói với tôi trêи Kim Lân Tỏa Tử Giáp có một cái cơ quan, lúc cần thiết có thể kéo một cái xích sắt, khi chốt này khởi động, Kim Lân Tỏa Tử Giáp liền có thể rời ra thành một sợ xích dài mười mét.Mà Kim Lân Tỏa Tử Giáp là dùng huyền thiết chế tạo, độ cứng phi phàm, nếu như bị nhốt ở nơi núi non dã ngoại, còn có thể làm dây leo núi, có thể gọi là diệu dụng.Lúc này tôi liền mở ra chốt khóa, Kim Lân Tỏa Tử Giáp ở trêи người tôi lập tức liền phân tán thành một đoàn, tôi kéo lấy một đầu trong đó, đem xích sắt dài mười mét này gấp lại thành ba đoạn, dùng nó để trói giữ hài cốt thủy tinh hẳn là đủ.Hít một hơi thật sâu, tôi lại chìm vào trong hồ nước, xung quanh lại rơi vào yên tĩnh, tôi hướng đáy hồ nhìn lại, thủy tinh hài cốt cùng Nghịch Thiên vẫn đánh khó phân thắng bại.Nghịch Thiên đã nói hắn từng thiệt thòi bởi người trong suốt, từng bị người trong suốt đánh lén.

Giờ này trong tình huống hắn có thể nhìn thấy người trong suốt, cơ hồ là dốc toàn lực mà đánh, giống như muốn đòi lại chút thiệt thòi kia trở về.Tôi bơi đến phía sau hài cốt thủy tinh, đánh ra một thủ thế với Nghịch Thiên, Nghịch Thiên nhìn tôi một cái, cũng không làm ra bất kỳ phản ứng nào, có lẽ là sợ hài cốt thủy tinh nhìn thấy.Khi tôi bơi tới phía sau hài cốt thủy tinh, tôi dùng sức vung sợi xích sắt gấp làm ba trong tay chụp chụp vào người bộ hài cốt, đúng phần ngực.Bởi vì lúc trước, tôi đã buộc thành dạng thòng lọng trói heo, nên hắn càng giãy giụa, càng bị siết chặtKiểu buộc này có khả năng nhiều người không biết buộc, thậm chí là không thể tra ra là ai đã phát minh ra kiểu buộc này.


Nhưng loại này những người đồ tể hay dùng đến.

Khi giết heo, nếu để heo cứ giãy dụa không khỏi sẽ làm chệch dao khi chọc tiết, nên họ dùng cách buộc này để giữ heo lại, đơn giản là, càng giãy dụa thì càng bị buộc chặt.Lúc này tôi đem xích sắt buộc chặt trêи thân mình hài cốt thủy tinh, cũng sử dụng cách buộc này.

Hắn không thể tiếp tục cùng Nghịch Thiên giao thủ, quay đầu muốn tấn công tôi nhưng càng giãy dụa lại càng bị thít chặt, mãi đến tận cuối cùng hai tay của hắn đều bị trói chặt không thể nhúc nhích.Tôi đem xích sắt đưa cho Nghịch Thiên, cả hai cùng lôi kéo hài cốt thủy tinh nhanh chóng về tới trêи bờ.Vừa lên bờ, thủy tinh kia hài cốt liền biến mất không thấy, cũng không phải là hắn chạy trốn, mà là không nhìn thấy hắn nữa rồi.Tôi thầm lấy làm kỳ lạ, trong lòng tự nhủ gia hoả này phải ở trong nước mới có thể chế phục ah.Tôi ở buồng điện thoại công cộng ven đường gọi một cú điện thoại để chú trung niên lái xe tới đón.Đại khái sau hai mươi phút, chú trung niên lái xe của mình chạy đến trước mặt chúng tôi, hỏi bắt người nào?Tôi chỉ vào hư không, nói: “Này, chính là hắn.”Chú trung niên sững sờ, hỏi: “Này, xích sắt làm sao lại trôi nổi ở giữa không trung?”Tôi nói: “Không phải, xích sắt cột một người, một cái người trong suốt, trừ phi là ở trong nước, bằng không ai cũng không nhìn thấy hắn.”Trở lại phòng ở điếm, tôi cùng Trần Vĩ nói đơn giản, hỏi một chút hắn có hay không có chỗ nhốt cái người trong suốt này, hiện tại nói cái gì cũng không thể để hắn chạy mất.Trước mắt mà nói, cái người trong suốt này tôi chỉ là phát hiện không ở bên trong nước là có thể ẩn thân, để cho người khác không nhìn thấy, ngoài ra, cũng không hề có thủ đoạn quá lợi hại, vì lẽ đó chỉ dùng xích sắt trói hắn là đủ.Trần Vĩ suy nghĩ một chút, cuối cùng cắn răng một cái nói: “Mẹ nó, hết cách rồi, chỉ có như vậy.”Trần Vĩ cũng thật đủ ý tứ, trực tiếp đem bể cá trong phòng làm việc rửa sạch, đem cá cảnh nhiệt đới nuôi bên trong thả vào trong bồn tắm, sau đó rót đầy nước vào trong hồ cá, tôi cùng Nghịch Thiên liền đem hài cốt thủy tinh ném vào.Rầm một tiếng, sau khi hài cốt thủy tinh bị ném vào trong hồ cá liền hiện ra hình dáng, Trần Vĩ thở dài nói: “Ai ya, thứ này là dùng kim cương khắc ra hay sao?”Hắn trợn cả mắt lên rồi, cảm thấy trong vại cá trước mặt đang nhốt không phải là một cỗ hài cốt, mà là mười mấy cân kim cương Nam Phi!Tôi nói: “Tuyệt đối đừng để hắn chạy, hai ngày nay tôi có một việc lớn muốn làm, không thể rời bỏ hắn.”.