Chuyến Xe Bus Số 14

Chương 229: Kế Phản Gián






Tôi nhìn theo phương hướng ngón tay nàng chỉ, là phía dưới chân, nàng đi giày cao gót, ngày thường là nàng không đi giày cao gót.Tôi nói: “Giày cao gót sao? Ta chưa bao giờ đi giày cao gót, cũng chưa mua giày cao gót bao giờ.”Tô Trinh tức giận nói: “Thật là đầu đất, ta là nói ATM, là máy ATM! Ngươi dùng là thẻ của Trần Vĩ.

Chúng ta ở trong ngân hàng tra được tin tức, hiểu chưa?”Tôi vỗ trán, nhất thời ảo não không thôi, lấy thông tin lịch sử giao dịch ở ngân hàng, là phải chính chủ nhân của thẻ đi yêu cầu, nếu như tôi dùng thẻ của chính mình thì đã không có chuyện gì, bọn họ là không cách nào lấy được, thế nhưng bây giờ là dùng thẻ của Trần Vĩ.Bọn họ tìm hiểu sự việc, tới tìm Trần Vĩ, đánh cho hắn một trận, cho hắn đi ngân hàng điều tra thông tin giao dịch trêи thẻ tôi cầm, như vậy liền biết tôi đã rút tiền ở đâu, sau đó liền có thể tìm thấy tôi.“Mang đi!”Cát Ngọc không muốn phí lời, trực tiếp lạnh giọng nói một câu sau đó quay đầu đi ra ngoàiMấy gã mặc đồ đen, đeo kính đen đi tới, đang muốn mang còng tay cho tôi, tôi đột ngột đạp xuống đất vươn mình lên, lớn tiếng quát:“Một đám ngu ngốc, thật sự cho rằng ta sẽ ngồi im chờ các ngươi tới bắt ư!”Ở góc ban công có một ô cửa sổ tôi vẫn luôn để mở, hơn nữa tôi còn giấu ở chỗ này cái dù nhảy giản dị lần trước chế tạo nhưng chưa dùng tới.Có lúc có vài thứ nhìn như vô dụng, đó là bởi vì chưa đến lúc sử dụng đến nó.


Khi đến thời khắc đặc biệt, thì nó lại là thứ quan trọng nhất!Tôi liền nhảy vài bước chạy đến ban công, hai tay nắm lấy dù để nhảy, không dừng lại trực tiếp từ khách sạn nhảy xuống.Mẹ ơi, độ cao 13 tầng, vừa nhìn đầu váng mắt hoa, trong lúc rơi xuống, toàn bộ đầu tóc của tôi bị thổi ngược lên, cây cối như là bị bứng ngược bay lên trờiSau khi rơi được bốn, năm tầng tôi bung dù nhảy, cả người đột nhiên dừng lại một nhịp, hai cánh tay suýt chút nữa bị kéo trật khớp.

Mặc dù vậy, lực rơi vẫn là rất nhanh.Sau khi rơi xuống đất, một cỗ lực trùng kϊƈɦ làm cho xương hông tôi đau gần chết, tôi ném dù nhảy.

Nhanh chóng chạy hướng về phía đông người, quay đầu nhìn lại, Cát Ngọc, Tô Trinh cùng với đám người áo đen kia đều đứng ở ban công tầng 13 khách sạn, nổi giận đùng đùng nhìn theo.Tôi nhìn bọn họ cười lạnh một tiếng, biến mất ở góc đường.Lúc lên taxi rời khỏi nội thành, tôi mới phát hiện cánh tay trái của mình thật sự rớt cả ra!Có thể là lực quá mạnh, tôi lại không đeo dù nhảy trêи người, dù sao chỉ là dùng vải bạt chế tạo một cái dù giản dị để nhảy, lúc bung ra là tôi dùng hai tay cầm lấy cho nên lực giật đột ngột quá mạnhCánh tay trái đau gần chết, nơi tay khuỷu sưng to, như là nhét vào một cái bánh bao lớn, tôi cắn răng, tự mình nắn xương, dùng sức nắn trở về.Tôi đau nghiến răng nghiến lợi, không nhịn được mà phát ra tiếng rêи rỉ trầm thấpTài xế nhìn qua kính chiếu hậu cũng cảm thấy như chính hắn bị đau vậy, hắn nói:“Ai nha, đại huynh đệ a, tôi trước tiên dừng xe lại, ngươi chậm rãi nắn, nắn xong ta lại đi tiếp a, ta là nhìn mà không nhịn nổi.”Tài xế dừng xe bên đường, đốt một điếu thuốc, lại còn không ngừng nắn bóp cánh tay trái của chính mình.Tôi biết đây là một loại phản ứng thần kinh, cánh tay trái của tôi quá đau rồi, để hắn nhìn ở trong mắt, cũng có cảm giác cánh tay trái của chính hắn cũng đau.Khi còn bé tôi bướng bỉnh, cánh tay ngã trật khớp gì gì đó, là chuyện thường xảy ra, khi đó trêи căn bản không phải tìm thầy thuốc, bà ngoại tôi sẽ nắn xương cho tôi, cụ thể nắn bóp thế nào tôi cũng nhớ được đôi chút, thế nên bây giờ tôi không cần đi bệnh viện, mà thực ra là không thể đi bênh viện, tốt nhất là tự mình nắn lấyĐến khi tìm được một nhà trọ bình dân, cùi chỏ của tôi vẫn chưa tốt lên được, mẹ nó, may mắn là này chủ nhà trọ lại là một bà cụ bảy tám mươi tuổi.

Bà cụ nhìn khuỷu tay của tôi sưng to như cái bánh bao, kinh ngạc hỏi: “Ngươi bị trật khớp à?”Tôi gật đầu, vâng một tiếng.Bà cụ này cũng thật nhiệt tình kéo nhẹ cánh tay của tôi, nói:“Thằng nhỏ này, kiên nhẫn một chút, ta giúp ngươi nắn lại, ai nha, nếu như mà không nắn lại kịp thời, để về sau sẽ có chuyện xấu a.”Bà cụ vừa nói, vừa hướng khuỷu tay của tôi mà nắn lại, mà tôi lúc này đã đầm đìa mồ hôi, ướt đẫm cả mặt cả cổ.Thật không phải đau bình thường.Tôi trả tiền trọ xong liền trốn ở trong phòng, bên ngoài tiếng sấm vang rền, chỉ lát nữa là sẽ mưa to.Tôi thở dài liên tục, thực sự là cảm thấy quá mệt mỏi, nào ngờ còn chưa có kịp nghỉ ngơi, thể lực còn chưa kịp hồi phục, cửa phòng đã bị đạp ra.Nhìn chằm chằm cửa phòng, tôi triệt để tuyệt vọng, Cát Ngọc, Tô Trinh cùng năm, sáu gã đồ đen chặn ở cửa, lạnh lùng nhìn tôiMưa, tôi xoay cổ hướng nhìn ra ngoài cửa xe nặng nề thở dài, bên cạnh Tô Trinh nói:“Ngươi thở dài làm gì?”Tôi nói:“Các ngươi vĩnh viễn không thể cảm nhận cảm giác bị bằng hữu tin cậy nhất bên mình phản bội”Tô Trinh không nói gì, Cát Ngọc thì lại càng không nói gì.


Một gã đồ đen đang lái xe quay đầu lại nói:“Lão gia tử phân phó, ngươi muốn ăn uống, chơi gái, có nguyện vọng gì cứ nói hết ra, lão gia tử sẽ cho ngươi được toại nguyện trước khi chết.”Tôi nhàn nhạt nói:“Nếu như có thể, xin mời đem mẹ của lão gia tử các ngươi gọi đến cho ta, cảm ơn.”Không ai để ý đến tôi, sau năm, sáu giờ lái xe về bệnh viện trung tâm, lần thứ hai tôi tiến vào căn phòng trêи tầng cao nhất kia, lần này bọn chúng không trói tôi ở trêи giá thép, mà là đem tôi trói vào một cái ghế, Cát Ngọc và Tô Trinh đứng canh ở sau lưng tôi.Chỉ một lát, mười mấy gã đồ đen khênh một cái đại thùng sắt từ bên ngoài đi vào, đem thùng sắt để dưới đất, một người áo đen mở lên thùng nắp, nhất thời từ bên trong lộ ra một cái lão đầu có cái đầu máu.Nhưng lần này cùng trước không giống, lần này Hỏa Vân Thương không chỉ có mỗi cái đầu mà hắn đã nhiều thêm phân nửa thân thể, cả người hắn đã có thể từ trong thùng sắt nhô ra một nửa!Từ phần eo trở lên, tuy vẫn là máu nhưng đã ngưng tụ thành hình, chỉ còn thiếu hai cái chân nữa thôi.

Có lẽ chỉ mấy ngày nữa Hỏa Vân Thương có thể thoát ra khỏi cái thùng sắt này ngưng tụ toàn bộ thân thể, đến lúc đó tôi liền đánh không lại hắn.“ n, rốt cục bắt được ngươi tiểu tử này, ta rất hiếu kì ngươi là thế nào nhìn thấu Tô Trinh?”Hỏa Vân Thương nửa thân trêи không mặc quần áo, cả người khô héo nhăn nheo, hơn nữa lại tràn đầy máu đỏ tươi, mùi máu tanh tưởi tràn ngập trong phòng.Tôi lạnh giọng nói:“Nói, ta không chỉ phát hiện ra Tô Trinh, ta còn biết ngươi cái quái vật này liền gọi Hỏa Vân Thương, đúng không?”Lời vừa nói ra, tất cả mọi người ồ lên, bao gồm Tô Trinh và Cát Ngọc, hai người tựa hồ cũng không biết tên của hắn, tôi suy nghĩ kỹ một chút cũng đúng, sau khi đảo ngược thời không, hai người xác thực sẽ không biết đến tên của Hỏa Vân Thương.Hỏa Vân Thương lúc này nhìn tôi chằm chằm, trêи mặt âm tình bất định, giống như là muốn nổi giận, cũng giống như chuẩn bị cười.

Hồi lâu sau, hắn híp mắt, gật đầu nói một câu.“Ân, không tệ, sức mạnh của Quỷ Nhãn quả nhiên thiên địa khó dò, tiểu tử này khẳng định chết qua một lần rồi, là Quỷ Nhãn đã thay đổi thời không để cứu hắn, khẳng định ta đã từng giết chết hắn!”Hỏa Vân Thương nói đầy chắc chắn, khẳng đinh là đã từng giết tôi.Tôi nói: “Ngươi là đang đánh rắm sao? Lão tử sống rất là tốt, ngươi khi nào giết qua ta?”Hỏa Vân Thương híp mắt lạnh lùng nói:“Tên của ta xưa nay không ai có thể biết, ta cho ngươi biết, liền nói rõ ngươi đã chết rồi.

Ngươi nếu biết tên của ta, nhất định là lúc ta muốn giết đi ngươi nói rồi.


Là Quỷ Nhãn cho ngươi sống lại, đúng không?”Hỏa Vân Thương quả nhiên là cái kẻ già đời!Lúc này Cát Ngọc đi tới phía sau Hỏa Vân Thương, cúi rạp người, nhỏ giọng nói:“Lão gia tử, muốn giết hắn sao?”Không chờ Hỏa Vân Thương đáp lời, tôi liền ha ha cười nói:“Ài ài ài, mấy người các ngươi đều nghe được chứ? Lão Hỏa Vân Thương này chưa bao giờ cùng người khác nói tên của hắn, người biết tên hắn đều phải chết.

Hiện tại các ngươi đều đã biết, nên làm như thế nào ta là mặc kệ.”Tôi dương dương tự đắc nói, quả nhiên những gã mặc áo đen kia đều có chút sợ hãi, dù sao chính mồm Hỏa Vân Thương đã nói, ai biết tên của hắn đều đã chết rồi.

Hiện tại tôi ở trước mặt mọi người nói ra tên của hắn, để những người mặc áo đen kia rất là sợ hãi.Hỏa Vân Thương ha ha cười nói:“Tiểu tử, ngươi thật đúng là thông minh a, còn theo ta chơi kế phản gián? Này nhưng đều là thủ hạ của ta, ngươi cho rằng sẽ bằng ngươi nói một câu liền phản bội sao?”Ngay khi Hỏa Vân Thương cười ha ha đắc ý mười phần, bỗng nhiên xì một tiếng, một cây chủy thủ từ sau lưng Hỏa Vân Thương trực tiếp xuyên thấu lồng ngực của hắn!Ánh mắt của mọi người, toàn bộ hướng tới người đứng sau lưng Hỏa Vân Thương nhìn lại….