Chuyến Xe Bus Số 14

Chương 169: Sâu trắng trên xác chết




Trong đêm tối, gió lạnh không ngừng thổi vào cổ thổi đến tôi cả người run, tôi không dám rút ra dao găm của mình bởi vì thanh dao găm này một khi gặp phải cô hồn dã quỷ thì sẽ tỏa ra ánh sáng lạnh, tại trong đêm tối này rất dễ dàng lộ ra.


Lão tổ hai chúng tôi cong eo đi về phía trước đại khái khoảng cách mười mấy thước, bỗng nhiên lão tổ ép thấp bàn tay nói với tôi: trước tiên đừng nhúc nhích, ba người này không giống như là đang theo dõi chúng ta.


Tôi nhỏ giọng hỏi: vậy bọn họ đang làm gì? Chơi trốn tìm sao?


Câu nói này của tôi rõ ràng có mùi vị châm biếm, lão tổ sống mấy trăm năm, đương nhiên nghe hiểu chỉ có điều hắn không so đo với tôi mà là nói: hẳn là đang tìm kiếm thứ gì.


"Vậy chúng ta còn qua sao?"


Lão tổ không lên tiếng, liền nằm nằm bò ở trên bãi sa mạc nhìn chằm chằm bóng đen ba người nơi xa.


Gió lạnh ô ô xẹt qua đường chân trời, thổi đến tôi nheo mắt lại, dùng lông mi chắn cát vàng, lúc tôi sắp không nhịn nổi ,tôi che miệng nhỏ giọng hỏi: Lão tổ, tôi nuôi một ma nữ nếu không thả ra làm cô ấy đi xem xem?


Lão tổ sững sờ, hỏi tôi: liền ngươi trình độ này còn có thể nuôi quỷ?


Ôi, vãi, coi thường người?


Tôi nói: con quỷ mà tôi nuôi, còn ngốc hơn tôi hơn nữa còn nhát gan hơn tôi hơn nữa còn là một ma nữ dùng cô ấy để giúp tôi đánh nhau đoán chừng là không hiện thực chỉ có điều tra tuyến đường vẫn là khá tốt.


Lão tổ suy nghĩ một chút, nói: cũng được, thả ma nữ của ngươi ra đi thăm dò chút.


Tôi từ trong lòng móc ra bình sứ Thanh Hoa nhỏ, lúc nhổ nắp bình, một tia khói đen bốc ra, nữ quỷ kia nhìn thấy tôi, thì vội vàng nói : cậu tìm tôi có việc sao?


Tôi ép ép bàn tay xuống ra hiệu cô ấy ngồi xổm xuống.


Sau khi chờ cô ấy ngồi xổm xuống ,tôi nhỏ giọng nói: xem phía trước, ba bóng người kia, cô đi điều tra một hồi xem bọn họ ba người đang làm gì tuyệt đối đừng để lộ điều tra rõ ràng lập tức trở về.


Ma nữ gật gật đầu nói: đúng rồi, bản thân tôi nghĩ đến một cái tên ,tôi nói cho cậu có được hay không?


Tôi suýt chút nữa nằm rạp xuống đất, này đều lúc nào rồi còn theo tôi so đo chuyện tên, tôi vẫy tay nói: ai, được được được, không gọi cô không quân số một nữa, cô thích gọi gì kêu gì đi, nhanh chóng đi thăm dò ba người kia mới phải chuyện chính, đi thôi đi thôi.


Sau khi ma nữ bay đi, Lão tổ cũng không nhịn được bật cười. Tôi hỏi: có cái gì buồn cười ? Nhặt tiền?


"Ha ha ha, người ngốc quỷ cũng ngốc, xem ra ngươi cũng liền thích hợp nuôi một vài hồn ma thiện lương như vậy thôi." Lão tổ dĩ nhiên trêu chọc tôi.


Tôi nói: ông cũng đừng coi thường người, có bản lĩnh ông cũng cho tôi nuôi hai con quỷ xem xem?


Lão tổ giễu cợt nói: nuôi quỷ? Không thú vị, ta muốn nuôi, liền trực tiếp nuôi người, đem người làm chó nuôi, so với quỷ dễ sai khiến!


Lão tổ lời này nói ra, tôi chỉ cảm thấy cả người một trận lạnh giá, hắn loại xác chết di động này đi ra từ trong giết chóc đẫm máu giết người đến tuyệt đối không nháy mắt.


Tôi biết kỳ thực lão tổ có lúc cũng rất chính nghĩa , hắn giữ vững một vài vấn đề nguyên tắc, mà nuôi quỷ, có thể là hắn căn bản khinh thường đi, dù sao thực lực của hắn cũng không cần hồn ma đến giúp hắn.


Người đàn ông mắt kiếng gọng vàng và chú Quỷ đều là tiểu đệ của hắn, lão tổ cần gì, chỉ là chuyện một câu nói.


Qua năm, sáu phút, bên cạnh tôi nổi lên một trận gió lốc trắng ,gió xoáy này rất nhỏ, sau khi gió xoáy dừng lại , ma nữ xuất hiện ở bên cạnh ôti, sắc mặt trắng bệch nói với hai chúng tôi: ghê gớm!


Tôi nói: đừng nóng vội, có chuyện gì chậm rãi nói.


"Ba người kia đang đào cát đá dưới đất!"


Tôi lườm cô ấy một cái nói: đại tỷ, đáng tin chút được không? Chẳng lẽ đây là ba cái dân công, buổi đêm tới trộm vật liệu?


Lão tổ híp mắt hỏi: đào ra cái gì rồi?


Ma nữ vội vã quíu lên nói: ai nha, thật là dọa người, phía dưới cát đá chôn thật nhiều thật nhiều xác chết, có thối rữa thành xương trắng , có vài cái chính đang thối rữa, trên xác chết bò đầy sâu, màu ngà ghê tởm chết được.


Tôi nghe đều buồn nôn, đừng nói hình ảnh kia rồi.


Ai biết lão tổ cũng bỗng nhiên cả kinh, suýt chút nữa liền đứng lên tăng âm điệu hỏi: những con sâu kia trông ra sao!


Lão tổ cơ hồ là đưa tay tóm lấy cổ tay ma nữ hỏi , có thể thấy được lão tổ vô cùng gấp gáp.


Ma nữ nuốt nước bọt nói: có vài con sâu màu trắng, ngay ở trong xác chết thối rữa chui tới chui lui, có vài con sâu đã to lên rồi đã biến thành màu đen liền giống.... liền gần giống như bọ hung có điều so với bọ hung nhỏ hơn chút, nhìn dáng dấp sau lưng còn có một đôi cánh.


Vừa nghe lời này, lão tổ lập tức xù lông (nổi giận) rồi !


Hắn cắn răng nói với tôi : mẹ kiếp , quả nhiên bí mật này để lộ ra ngoài rồi! Đồ đệ, theo ta giết ra ngoài!


"Ai, đừng như vậy. . ." Tôi đưa tay còn chưa kịp khuyên can hắn, hắn như một vệt ánh chớp liền trực tiếp xông ra ngoài kéo đều kéo không được.


Ma nữ hỏi tôi : đúng rồi, cậu tìm tôi còn có chuyện khác sao?


Tôi xua tay nói: không sao rồi, sau này gọi tôi A bố là được.


"Tôi nghĩ ra một cái tên, ừ, cậu xem những vì sao trên bầu trời vô cùng xinh đẹp không bằng tôi liền gọi. . ." Cô ấy liền giống như là máy hát mở máy hát ra liền đóng không được nữa.


Tôi nhổ nút bình sứ nhỏ Thanh Hoa nói: được được được, cô gọi gì đều được, lần sau lại nói cho tôi đi.


Đem ma nữ thu vào trong bình nhỏ sứ Thanh Hoa , tôi liền cất kĩ chiếc lọ, vội vàng rút dao găm trên cẳng chân ra liền chạy qua chỗ lão tổ .


Tốc độ của lão tổ rất nhanh, chờ lúc tôi chạy đến một nửa, lão tổ đã so chiêu với ba người kia rồi.


Mà chờ lúc tôi chạy tới, ba người đã ngã xuống hai cái, mà hai người kia trên cổ bị cắt một đao, giờ khắc này vết thương đang không ngừngm ứa máu ra bên ngoài, mắt thấy hít vào nhiều mà thở ra thì ít, mặt như giấy vàng không sống nổi.


Một hồn ma khác còn muốn chạy, lão tổ hừ lạnh một tiếng, nhặt một khối đá vụn dưới đất sau đó nắm lấy ngón tay tôi nhẹ nhàng cứa một cái, nhất thời máu tung toé.


Lão tổ nhuộm máu của tôi lên tảng đá lập tức dùng sức vứt hòn đá ra ,lúc đập ở trên lưng hồn ma kia , hắn kêu đau đớn một tiếng trực tiếp nằm bò dưới đất không dám lại cử động nữa .


Lão tổ cũng không quản hai người chết dưới chân chúng tôi thẳng đến hồn ma kia mà đi, đến trước mặt hồn ma , tôi nhìnkĩ lại không khỏi giật nảy cả mình!


Hồn ma này dĩ nhiên đeo một chiếc mặt nạ màu trắng !


Không chờ lão tổ hỏi, tôi trước tiên hỏi một câu: ngươi là Nghịch Thiên Thần phái tới phải không!


Kẻ đeo mặt nạ không để ý đến tôi nằm dưới đất chỉ lo rên rỉ.


Lão tổ người này vì sao nói hắn máu lạnh? Bởi vì lúc hắn gặp phải chuyện quan trọng chưa bao giờ nói nhảm, giờ khắc này đem loan đao Nepal quệt máu của tôi đột nhiên liền ném xuống lồng ngực kẻ đeo mặt nạ dưới đất .


Dưới đêm trăng, mũi đao xẹt qua, ánh sáng lóe lên, xoẹt một cái cắm vào trong lồng ngực kẻ đeo mặt nạ trực tiếp xuyên qua ngực hắn, đinh hắn vào trên tảng đá ở bãi sa mạc!


"A --!" Kẻ đeo mặt nạ trợn to mắt ngẩng đầu ngửa mặt lên trời hét dài một tiếng.


Lão tổ một cước giẫm vào trên cổ chân của hắn lạnh giọng hỏi: ai sai khiến các ngươi tới ? Hiện tại có thể nói đi?


Kẻ đeo mặt nạ không biết là miệng cứng, không nghĩ nói vẫn là quá đau căn bản là nói không ra lời, giờ khắc này chỉ lo kêu đau rồi.


"Những con sâu này là ai khiến các ngươi đào ?" Lão tổ lại hỏi.


Kẻ đeo mặt nạ giờ khắc này còn là không nói chuyện, lão tổ hừ lạnh một tiếng, lại từ trong cái tay còn lại của tôi rút dao găm sắc bén, lúc này không nói hai lời, vung đao liền chém!


Một đạo ánh sáng lạnh từ trước mắt tôi lóe qua, lão tổ vung tay liền chém đứt một cánh tay của kẻ đeo mặt nạ , sau khi cánh tay tách rời khỏi thân thể hắn lập tức đã biến thành một bó rơm rạ khô héo.


Kẻ đeo mặt nạ vẫn là không nói chuyện, lão tổ không lại phí lời trực tiếp một đao chém đứt cổ của kẻ đeo mặt nạ, trong nháy mắt thi thể này đã biến thành một bó rơm rạ khô héo, một chiếc mặt nạ ở tại chỗ lăn mấy vòng liền ngừng không động.


"Ông làm sao giết hắn?" Tôi hỏi lão tổ.


Lão tổ nói: đây là tử sĩ chuyên môn bồi dưỡng ra hỏi không ra tình huống gì.


Tôi nói: vậy ông còn ra tay liền chém giết hai người sống này? Lần này tốt rồi, liền tin tức đều không kịp hỏi rồi.


Lão tổ nhàn nhạt nói: ừ, đúng là trong lòng ta cuống lên không nên trước giết hai người kia , chỉ có điều bọn hắn vậy mà dám phá hoại rồng đen dẫn núi, cơn giận này ta nuốt không trôi.


"Rồng đen dẫn núi?" Tôi nghi ngờ hỏi một câu.


Lão tổ nói: chính là thần linh chỉ dẫn chúng ta vào núi .


"Mẹ kiếp! Thần linh chỉ dẫn chúng ta vào núi chính là những con sâu màu ngà trong xác chết thối rữa kia? Lão tổ, ông không nói đùa chớ? Con dòi cũng có thể chỉ đường?"


Lão tổ nói: đây cũng không phải là con dòi! Đây gọi là mai thi (bọ cánh cứng)!


Không chờ tôi từ trong khiếp sợ lấy lại tinh thần, lão tổ liền từ trong hố đất chôn xác chết túm lấy một kẻ trong đó còn không có triệt để tắt thở hỏi: ai sai khiến các ngươi tới ? Nói ra, ngươi có thể sống!