Chuyến Xe Bus Số 14

Chương 155: Hành giả Nhiên Tâm




(1)Nhiên trong thiêu đốt, tâm trong trái tim


Tôi hít vào một ngụm khí lạnh hỏi: Nếu như biến thành tim ma, tôi sẽ thế nào?


"Nhẹ thì điên , thần hồn điên đảo ,nặng thì thành hung thần tàn sát thành ma ." Sau khi thanh âm già nua nói xong ,tôi âm thầm gật gật đầu , trong lòng tự nhủ tôi nhất định không thể dễ dàng sát sinh nhất định phải khống chế tim Phật của mình nếu không biến thành tim mà kia có thể liền xong rồi.


Tôi đứng dậy từ trên đài cúng tế quay đầu nhìn lại đồ đằng con mắt trên đài cúng tế biến mất không thấy ,đài cúng tế giờ phút này liền giống như là một mảnh tảng đá trơn nhẵn, bên trên tựa hồ căn bản liền không từng xuất hiện đồ đằng con mắt.


Tôi biết, đồ đằng con mắt trên đài cúng tế hẳn liền là bức vẽ Thiên Diễn, giờ khắc này hợp lại vào trong hai mắt của tôi, hai mắt của tôi từ đây chứa vạn vật.


"Cao nhân ngày đó cứu tôi là ông sao?" Tôi ngẩng đầu hỏi không khí.


Thanh âm già nua hỏi: Một ngày kia?


"Liền là lúc ở nhà xưởng có một con quạ bay đến trong phân xưởng bùng cháy ngọn lửa đánh chú Quỷ liên tiếp lui về phía sau ,ông chính là cao nhân thao túng quạ lửa kia sao?


Thanh âm già nua trực tiếp trả lời: Không phải .


Ông ta còn nói: Ta chỉ là tránh ở đây mấy trăm năm rồi, lão tổ kia vẫn muốn có được sức mạnh trong mắt quỷ cũng ròng rã tìm ta mấy trăm năm , vừa nãy ta nói rồi , hắn có tướng của hắn, ta có tướng của ta ,kỳ thực nhà xưởng này chính là xây ở bên trên phần mộ là lão tổ tận lực trấn áp ta.


"Lão tổ biết ông tránh ở chỗ này?"


"Biết ."


"Lão tổ kia làm gì xây nhà xưởng trên phần mộ ? Trực tiếp xuống dưới mạnh mẽ lấy đi bức vẽ Thiên Diễn không liền được rồi sao?


"Không đơn giản như vậy, nhà xưởng là hình ảnh thật ,phần mộ cũng là hình ảnh thực nhưng đạo không giống nhau cũng liền đường không thông, lấy bản lĩnh của lão tổ vĩnh viễn không thể tiến vào trong gò đất phần mộ.


Tôi không rõ hỏi một câu: Tôi đều có thể đi vào , lão tổ bản lĩnh lớn như vậy lại không vào được?


Thanh âm già nua dừng lại hồi lâu , này mới nói với tôi : Lão tổ không phải người không phải quỷ không phải cương thi không phải yêu quái, thể chất của hắn ngươi căn bản khó có thể tưởng tượng ,cách mà ta thiết lập để đi vào người quỷ yêu ma cương thi súc vật chỉ cần thân ở trong sáu đạo đều có thể vào như ở ngoài sáu đạo ai cũng không cách nào đi vào .


Vãi,tôi giật nảy cả mình chẳng biết vì sao nhớ tới Tôn Ngộ Không liền nói: Kia lão tổ này có thể lên trời xuống đất không gì không làm được hay không ? Vậy tôi chẳng phải là chờ chết là được rồi?


Thanh âm già nua cười nói: Không khuếch đại như vậy ,thể chất lão tổ chỉ là tà môn ma đạo mà thôi, ngươi có từng phát hiện hắn đánh không nát giết không chết?


Tôi vội vàng nói: Đúng đúng đúng ,hắn tuyệt đối không phải là người ! Hắn có thể dùng mí mắt kẹp đạn, người bình thường khẳng định không làm được ! Liền ngay cả đại sư khí công tôi đoán cũng quá sức.


"Bởi vì thể chất của hắn căn bản liền không phải là thân thể thai phàm, viên đạn cái mà ngươi gọi là đối với hắn sẽ không có bất kỳ tác dụng nào.


Tôi vội vàng hỏi: Cao nhân, vậy ông nói cho tôi biết như thế nào mới có thể giết chết lão tổ? Tôi đi ra ngoài liền nghĩ biện pháp giết hắn .


Tôi bây giờ lòng tự tin bùng nổ cảm giác tôi có thể tìm lão tổ một mình đấu rồi.


Ai biết , thanh âm già nua lần thứ hai truyền đến , hắn đầu tiên là thở dài sau đó mới nói: Lão tổ , hắn không làm gì được ta nhưng ta cũng không giết được hắn cho nên hắn mới tận lực xây nhà xưởng ở trên vị trí đài cúng tế của ta, hắn đã áp chế tôi ròng rã ba trăm năm rồi, ta chạy không thoát cũng đánh không lại hắn , biện pháp duy nhất chỉ có thể chờ đợi !


Chuyện sau đó , cái kia cũng không cần nói ,ông ta chờ được tôi đưa bức vẽ Thiên Diễn cho tôi bởi vì từ trong U Minh (tên gọi khác của địa ngục, vận mệnh an bài )tôi chính là người nhận được truyền thừa của mắt quỷ, tôi nhất định phải có được mắt quỷ cũng nhất định sẽ tới nơi này .


Tôi nói: Lão tổ bây giờ chuẩn bị cưỡng bức tôi giúp hắn làm việc , bạn bè của tôi chính đang nghĩ biện pháp đối phó hắn , tôi nên làm gì?


Thanh âm già nua nói: Bức vẽ Thiên Diễn và mắt quỷ hoàn toàn dung hợp ,trời đất ngừoi quỷ , cá rắn sâu chim ,sau khi vạn vật hòa hợp , ngươi mới có thể hoàn toàn lợi dụng sức mạnh trong mắt quỷ , đến lúc đó ngươi có thể giết chết lão tổ !


"Giết như thế nào?


"Xoay chuyển thời không , trở lại quá khứ , điều tra thân phận lão tổ đến tột cùng là thứ gì , thứ hai tìm ra cách tiêu diệt lão tổ ."


Tôi nói: Kia cần đợi bao lâu?


"Mắt quỷ hoàn toàn dung hợp có thể sẽ cần một hai năm , cũng có thể sẽ cần một hai trăm năm ,tất cả xem tạo hóa của ngươi nữa ."


Trong lòng tôi nghĩ , mịa nó , này không phải thuần nói vớ vẩn sao? Một hai trăm năm , nếu là tôi có thể sống cho đến lúc đó phỏng chừng con cháu dưới gối đều có thể chỉnh biên ra một đại đội tăng cường rồi.


Tôi vô cùng đau "bi" hỏi: Trước khi mắt quỷ dung hợp , tôi nên làm thế nào đối phó lão tổ?


Thanh âm già nua thở dài nói: Tất cả thuận theo ý đinh của lão tổ, nếu không ,hắn nhẫn tâm giết chết ngươi , mắt quỷ và bí mật của bức Thiên Diễn liền phải vĩnh viễn thất truyền .


Trên người lưng mang bí mật thật là mệt người, tôi nói: Không sao cả, dù sao trước đây ở công ty đi làm , tôi cũng là mỗi ngày bị lãnh đạo ngậm không ra hình thù gì , tôi người này da mặt dày ,lão tổ khiến tôi làm gì thì làm cái đó vậy chỉ cần không giết người là được .


"Ngươi nhanh chóng rời đi đi sau đó không cần nói đến chuyện này với người khác, nhớ kỹ ,chuyện bức Thiên Diễn nhất định không cần cho bất luận người nào biết , hiểu chưa?


Tôi gật đầu vái một cái với không khí nói: Rất cám ơn ông, tôi có thể biết tên ông không?


"Gọi ta hành giả Nhiên Tâm đi." Thanh âm già nua vang vọng trong hang động dưới lòng đất thật lâu không tản đi .


Ngay tức thì tôi nâng Trần Vĩ lên ôm lấy mèo già ,một người một mèo khiến tôi mệt mỏi thành chó ,lúc chờ chúng tôi tới mặt tường đất kia ,tôi lần thứ hai trực tiếp xuyên qua tường đất.


Tôi một lần nữa xem về 2 mặt Đông Tây , mặt đông chạm nổi đầu trâu mặt ngựa , phía tây chạm nổi Quan Vũ Trương Phi nhìn như một Dương một Âm kỳ thực chính là hỗn hợp nghe nhìn (đánh lạc hướng) khiến người cảm thấy khả năng có một cái là cửa sống có một cái là cửa chết.


Không ngờ rằng kỳ thực hai cái đều là một con đường chết , đường chân chính không là đường mà là một mặt tường !


Thiết kế này thực sự là quá mất hồn rồi, siêu thoát tư duy của người bình thường nếu như không phải mèo già nhắc nhở cho dù Trần Vĩ hai chúng tôi đi con đường nào ,trong phút chốc đẩy ra cửa gỗ phù điêu đoán chừng liền là giờ chết của chúng tôi.


Lúc trở về mặt đất, Trần Vĩ tỉnh lại liên tục hỏi tôi xảy ra chuyện gì hơn nữa vén quần áo lên vừa nhìn còn kinh ngạc hỏi tôi trên người anh ta làm sao dừng thối rữa rồi.


Trần Vĩ có vẻ như không chỉ là ngất đi thôi , trí nhớ của anh ta thật giống như cũng bị tẩy sạch ,trong não anh ta căn bản liền không nhớ nổi từng vào hang động dưới đất.


Tôi nói: Ở trong nhà xưởng ,em tìm được một loại dược thảo sau đó cho anh ăn anh liền té xỉu ,có điều loại dược thảo này quả thật có thể chữa trị thối rữa ở thân thể của anh.


Trần Vĩ cảm kích tuôn trào nước mắt quay đầu lại liếc mắt nhìn nói: Nhà xưởng này đánh chết anh cũng sẽ không lại quay lại nữa.


Tôi quay đầu lại liếc mắt nhìn ,trong phần mộ này cỏ dại tiêu điều lạnh lẽo ,một cảnh tượng hoang vu.


Anh ta nhìn thấy chính là nhà xưởng , tôi nhìn thấy chính là phần mộ bởi vì tướng hai chúng tôi đã không giống nhau nữa rồi.


Kỳ thực nhà xưởng là chân thật tồn tại , nó không phải là ảo giác ,gò đất phần mộ cũng là chân thật tồn tại , nó cũng không phải ảo giác ,mấu chốt của vấn đề ở chỗ gò đất phần mộ vẫn nằm ở trạng thái ẩn núp, hai người liền giống như là không gian chồng lên nhau nếu là do mo già dẫn đường mới có thể đi ra điểm mấu chốt đi vào bên trong gò đất phần mộ này.


Ở trên đường trở về , Trần Vĩ nói: Chú em , mẹ nó , hai chúng ta thả nghỉ ba ngày ăn mừng một trận ra trò thế nào?


Tôi cười nói: Không hay lắm đi, xe công cộng vẫn là cần lái cầm tiền của công ty không thể không làm việc đi.


Trần Vĩ xua tay chặn lại nói: Mịa, quản cái lông để người khác lái đi ,hai chúng ta chơi mấy ngày đi .


Tôi nói: Vẫn là thôi đi, trở về uống chầu rượu đã đời còn được.


Trước khi hai chúng tôi lên xe ,mèo già liền nhìn tôi một cái sau đó nhảy xuống khỏi ngực tôi, tôi lại ôm lấy mèo già lại là vuốt ve lại chỉ dùng mũi mình chạm vào mũi nó kết quả mèo già vẫn là nhảy khỏi lòng ngực tôi chạy vào trong bụi cỏ tối tăm.


Trước khi gần biến mất ,mèo già quay đầu lại nhìn tôi một cái nhẹ nhàng meo một tiếng sau đó chui vào trong bụi cỏ , tôi mơ hồ cảm thấy từ nay về sau liền cũng không có cơ hội nhìn thấy nó nữa rồi.


Lúc uống rượu , Trần Vĩ kia kêu một cái cao hứng , một chén tiếp một chén rất nhanh liền say rồi sau đó bắt đầu miệng đầy mê sảng .


Tôi mặt ngoài trả lời, trong lòng lại đang suy nghĩ: Cao nhân ngày đó giúp tôi nếu không phải là hành giả Nhiên Tâm, kia sẽ là ai chứ?


Còn con mèo già dẫn đường 80% chính là hành giả Nhiên Tâm cố ý đi? Là ông ta phái bé trai đưa cho tôi tiền giấy sau đó trên tiền giấy nói cho tôi tìm kiếm mèo già không râu có lẽ là con mèo già này chính là hành giả Nhiên Tâm chính mình dùng ý niệm (dùng phép biến ra) làm ra một con mèo .


Tôi cảm thấy rất có khả năng này .


Liền ở lúc tôi sững sờ ,Trần Vĩ mắt say lờ đờ lim dim bỗng nhiên một bàn tay bất thình lình vỗ vào bả vai tôi sau khi ợ một hơi rượu, miệng đầy hơi rượu nói: Khà khà ,chú em, kỳ thực có một chuyện lớn anh đã lừa cậu ...